Sunday, December 28, 2025
Home Blog Page 95

BỘ TƯ PHÁP LO ÂU VÌ TRUMP ĐÒI BỒI THƯỜNG 230 TRIỆU ĐÔLA TỪ TIỀN THUẾ ĐỂ BỎ TÚI.

CALITODAY (31/10/2025): Bộ Tư pháp (DOJ) đang chịu áp lực rút lui khỏi yêu cầu của Tổng thống Trump về khoản bồi thường 230 triệu USD liên quan đến các rắc rối pháp lý của ông, khi các nhà phê bình nói rằng việc này đặt ra một loạt vấn đề đạo đức rối rắm.

Trump lập luận rằng ông xứng đáng được bồi thường vì sự giám sát đối với hành vi của mình, tự mô tả là nạn nhân của cả cuộc điều tra của công tố viên đặc biệt về cuộc bầu cử năm 2016 và vụ án liên quan đến các tài liệu mật.

Tuy nhiên, quyết định này lại thuộc về một nhóm luật sư từng đại diện cá nhân cho Trump.

Rupa Bhattacharyya, người từng xem xét các yêu cầu bồi thường trong vai trò trước đây là giám đốc Nhánh Tố tụng của Bộ Tư pháp, cho biết hầu hết các thỏa thuận được phê duyệt bởi bộ thường là vài chục nghìn USD hoặc tối đa vài trăm nghìn USD.

“Trong quy trình thông thường, việc nộp đơn yêu cầu hành chính là bắt buộc. Vì vậy điều đó không có gì bất thường. Trong quy trình thông thường, một yêu cầu bồi thường tương đối cao trong đơn hành chính cũng không phải là hiếm. Điều bất thường ở đây là việc tổng thống yêu cầu tiền từ chính cơ quan mà ông ta giám sát, điều này tạo ra đủ loại vấn đề đạo đức,” Bhattacharyya nói với The Hill.

“Điều này cũng hoàn toàn chưa từng có. Chưa từng có trường hợp tổng thống Hoa Kỳ yêu cầu bộ mà ông ta điều hành đưa ra quyết định có lợi cho mình, dẫn đến việc hàng triệu đô la rơi vào túi cá nhân của ông ta, gây thiệt hại cho người đóng thuế Mỹ.”

Chính khoản tiền lớn mà Trump yêu cầu khiến quyết định này được đẩy lên cấp cao nhất của bộ, buộc Phó Bộ trưởng Tư pháp Todd Blanche và Phó Tổng chưởng lý Stanley Woodward phải cân nhắc. Blanche từng là luật sư bào chữa hình sự cá nhân của Trump, trong khi Woodward đại diện cho đồng phạm của Trump trong vụ tài liệu Mar-a-Lago. Cả hai đều đã ký thỏa thuận yêu cầu tự rút lui khỏi các vụ việc liên quan đến tổng thống trong một năm.

Joseph Tirrell, từng là cố vấn đạo đức hàng đầu tại Bộ Tư pháp, cho biết nghĩa vụ tự rút lui cũng áp dụng với bất kỳ vấn đề nào mà một người hợp lý có thể đặt câu hỏi về tính công bằng của một nhân viên liên bang. Họ có thể xin miễn trừ, nhưng điều đó đòi hỏi xem xét bổ sung.

“Liệu nhân viên liên bang đó có nên hành động trong vấn đề liên quan đến cựu chủ sử dụng của họ không? Dựa trên kinh nghiệm của tôi, câu trả lời là không, đúng không?” Tirrell nói.

“Ấn tượng về sự thiên vị là cực kỳ rõ ràng. Ý tôi là, đó là vài trăm triệu đô la,” do người duy nhất có thể sa thải Blanche hoặc Woodward yêu cầu.

Tirrell nói rằng việc an toàn công việc của họ phụ thuộc vào Trump, một tổng thống có xu hướng sa thải những người không tuân theo yêu cầu của ông, điều này cũng tạo ra vấn đề.

“Có một điều luật hình sự khác áp dụng cho tất cả nhân viên liên bang nói rằng, bạn không được làm việc trong các vụ việc mà bạn có lợi ích tài chính,” ông nói.

“Trump đã làm rõ và hành động của ông ta đã cho thấy rằng ông ta sẽ sa thải những người không đưa ra quyết định phù hợp với ưu tiên của ông. Vì vậy tôi nghĩ đó là một tuyên bố khá rõ ràng rằng nếu ông Blanche, ông Woodward hoặc bất kỳ nhân viên nào khác trong bộ đưa ra quyết định trái ý ông ta, họ sẽ mất việc, và điều đó vi phạm điều luật hình sự này theo ý kiến của tôi.”

Richard Painter, từng là luật sư đạo đức tại Tòa Bạch Ốc  dưới thời Tổng thống George W. Bush, cũng cho rằng tình huống này “là một xung đột lợi ích nghiêm trọng.”

“Đó là xung đột lợi ích rõ ràng cho tất cả những người trong Bộ Tư pháp,” ông nói, đồng thời cho rằng còn có vấn đề với các yêu cầu cơ bản mà Trump đưa ra trong thỏa thuận.

“Vì vậy chúng ta có một yêu cầu không hợp lệ. Chúng ta có xung đột lợi ích trong Bộ Tư pháp, và nếu họ chi trả tiền, đó có thể là vi phạm Điều khoản Bồi thường (Emoluments Clause) trong Hiến pháp.”

Trump cũng thừa nhận tính bất thường của tình huống, nói rằng “thật kỳ lạ khi đưa ra quyết định mà tôi tự trả tiền cho chính mình.”

Bộ Tư pháp cho biết họ sẽ tuân thủ các nghĩa vụ đạo đức trong vấn đề này, và chưa rõ những hành động tiếp theo đã được thực hiện ra sao.

“Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, tất cả các quan chức tại Bộ Tư pháp đều tuân theo hướng dẫn của các quan chức đạo đức chuyên nghiệp,” phát ngôn viên Bộ Tư pháp Chad Gilmartin cho biết trong một tuyên bố.

Tuy nhiên, Bondi đã sa thải Tirrell, loại bỏ quan chức cao cấp nhất có thể cung cấp hướng dẫn về vấn đề này.

Bộ Tư pháp có sáu tháng để xem xét yêu cầu bồi thường, sau đó bên yêu cầu có thể đưa vụ việc ra tòa.

Bhattacharyya nói rằng Blanche và Woodward nên khôn ngoan không hành động gì cả.

“Vì vấn đề đạo đức ở đây, tôi nghĩ cách tốt nhất là không làm gì cả. Tôi không muốn họ chấp nhận hay từ chối yêu cầu, vì tôi nghĩ cả hai đều là xung đột đạo đức, thành thật mà nói,” Bhattacharyya nói, hiện là giám đốc pháp lý tại Viện Bảo vệ và Vận động Hiến pháp thuộc Đại học Georgetown.

Nhưng Tirrell cho rằng các quan chức Bộ Tư pháp sẽ gặp cùng các vấn đề đạo đức nếu giải quyết vụ việc tại tòa, nói rằng cách tốt nhất của Trump là yêu cầu Quốc hội cấp 230 triệu USD.

Tuy nhiên, tại đây Trump sẽ đối mặt các vấn đề hiến pháp, vì các nhà lập pháp cho rằng việc nhận 230 triệu USD theo bất kỳ hình thức nào sẽ vi phạm Điều khoản Bồi thường Nội địa (Domestic Emoluments Clause) của Hiến pháp, cấm tổng thống nhận bất kỳ khoản tiền nào từ nhà nước hoặc liên bang ngoài mức lương 400.000 USD.

“Hiến pháp không nói rằng Tổng thống không thể nhận tiền ‘trừ khi ông ta nghĩ mình bị đối xử bất công,’” các Dân biểu Dân chủ Ủy ban Tư pháp Hạ viện viết trong một bức thư gửi lãnh đạo Bộ Tư pháp.

Trong cùng bức thư, họ lập luận Bondi, Blanche và Woodward đều có nguy cơ vi phạm lời thề nhậm chức để bảo vệ Hiến pháp nếu phê duyệt thỏa thuận.

“Là những quan chức cấp cao của Bộ Tư pháp chịu trách nhiệm phê duyệt khoản bồi thường đó, mỗi người phải đối mặt với lựa chọn: tuân thủ lời thề hiến pháp và từ chối yêu cầu bất hợp pháp này, hoặc trở thành đồng phạm trong một trong những vi phạm trắng trợn nhất các quy định chống tham nhũng của Hiến pháp trong lịch sử Mỹ,” các Dân biểu Dân chủ viết.

Các chuyên gia pháp lý cũng đặt câu hỏi về tính hợp lý của các yêu cầu của Trump. Ít thông tin được biết về chi tiết các khiếu nại liên quan đến cuộc điều tra của công tố viên đặc biệt, nhưng trong một bài viết của Painter và các luật sư đạo đức Tòa Bạch Ốc khác, họ lưu ý nhiều tổng thống từng là đối tượng của cuộc điều tra như vậy và không phản hồi bằng cách nộp đơn yêu cầu.

Trong yêu cầu liên quan đến Mar-a-Lago, một trong những lập luận của Trump đã được tòa án xem xét. Trump nói quyền riêng tư của ông bị xâm phạm khi nhà ông bị khám xét, nhưng Thẩm phán Aileen Cannon bác bỏ các lập luận tương tự rằng lệnh khám xét là trái pháp luật.

Trump cũng cho rằng ông là nạn nhân của việc truy tố ác ý, nhưng đây cũng là yêu cầu khó thực hiện, vì các tài liệu có dấu mật được tìm thấy tại nhà ông và Bộ Tư pháp thường truy tố những người xử lý sai tài liệu an ninh quốc gia.

Painter nói ông rất chỉ trích các vụ bê bối đạo đức của gia đình Biden, cho rằng Hunter Biden đã vượt quá giới hạn khi bán tranh và trong các giao dịch kinh doanh tại Ukraine. Nhưng ông nói trong khi các thành viên GOP khác chỉ trích việc làm giàu từ chức tổng thống, con số mà Trump yêu cầu là “sự khác biệt giữa ăn cắp vặt và cướp cả cửa hàng.”

Painter nói nếu Bộ Tư pháp đồng ý với thỏa thuận, Trump có thể bị kiện để lấy lại số tiền sau khi rời nhiệm sở, tương tự như việc Bộ Tài chính yêu cầu hoàn trả tiền nếu họ nhầm lẫn chi trả cho một người đóng thuế.

“Điều đầu tiên sẽ xảy ra là khi chúng ta có tổng thống khác, chính phủ Mỹ sẽ kiện và lấy lại tiền. Và tôi nghĩ họ có một lý do kiện rất thuyết phục và đó sẽ là một mớ hỗn độn lớn cho Bộ Tư pháp,” ông nói.

“Vì vậy tôi nghĩ họ nên suy nghĩ kỹ trước khi làm điều này.”

Cộng Hòa Hạ viện lo lắng Chủ tịch Johnson nghỉ suốt thời gian đóng cửa chính phủ.

Đảng Cộng hòa tại Hạ viện ngày càng lo ngại về việc họ sẽ bù đắp quỹ thời gian đã mất như thế nào sau khi Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson (R–La.) quyết định cho Hạ viện nghỉ hơn một tháng trong thời gian chính phủ bị đóng cửa, với việc các lãnh đạo bắt đầu chuẩn bị tinh thần cho các thành viên rằng sẽ có những ngày làm việc kéo dài khi bế tắc ngân sách cuối cùng được giải quyết.

Sự bức xúc vì thiếu hành động của Hạ viện đã bộc lộ rõ trong cuộc gọi hội nghị của Đảng Cộng hòa hôm thứ Ba, khi Dân biểu Marjorie Taylor Greene (R–Ga.) — người trước đó đã công khai chỉ trích chiến lược nghỉ họp — một lần nữa đối đầu với Johnson về cách ông xử lý cuộc đóng cửa.

Nhưng những lo ngại cũng đến từ các thành viên như Dân biểu Dan Crenshaw (R–Texas), một nguồn tin xác nhận và Axios đã đưa tin trước đó, khi ông chất vấn về việc các Dân biểu sẽ bù thời gian đã mất bằng cách nào.

Lần cuối Hạ viện tiến hành bỏ phiếu là ngày 19/9. Đây là khoảng nghỉ dài nhất trong một phiên làm việc kể từ kỳ nghỉ sáu tuần trước cuộc bầu cử năm 2024 — và lần này là một kỳ nghỉ ngoài kế hoạch.

Johnson đã hủy năm tuần bỏ phiếu theo lịch nhằm gây áp lực lên các Thượng Nghị sĩ Dân chủ — những người đang đòi đàm phán về việc gia hạn các khoản trợ cấp Obamacare được tăng cường — để chấp nhận nghị quyết chi tiêu tạm thời “sạch” do Đảng Cộng hòa tại Hạ viện soạn thảo nhằm tài trợ chính phủ đến ngày 21/11.

Dân biểu Stephanie Bice (R–Okla.) nói với báo chí tuần này rằng bà “tất nhiên” thích việc có nhiều thời gian hơn ở đơn vị bầu cử của mình, và rằng các Dân biểu vẫn đang làm việc trong các ủy ban và các vấn đề khác trong thời gian nghỉ, nhưng “chúng tôi đều được xây dựng để làm việc tại đây.”

Một thành viên Cộng hòa quen thuộc với các cuộc thảo luận lãnh đạo nói rằng các Dân biểu nên chuẩn bị tinh thần cho một lịch trình dày đặc khi Hạ viện trở lại — ví như “tập bóng đá hai buổi một ngày”.

“Không thể làm việc như bình thường được. Sẽ là những đêm dài, những ngày dài,” vị Dân biểu này nói.

Chủ tịch Ủy ban Chuẩn chi Hạ viện Tom Cole (R–Okla.) cho biết ông sẽ gặp Johnson vào thứ Năm để bàn về tất cả công việc còn lại cho các dự luật chi tiêu khi đóng cửa kết thúc. Cả 12 dự luật đã được ủy ban thông qua, nhưng chỉ một vài trong số đó được đưa ra bỏ phiếu toàn viện.

“Chúng ta sẽ phải đạp ga,” Cole nói với The Hill trong một cuộc phỏng vấn hôm thứ Năm 30/10, cho biết ông sẽ gặp Chủ tịch Hạ viện về vấn đề chuẩn chi chiều hôm đó.

Cole cho biết gần như không có nhiều cuộc đàm phán với Đảng Dân chủ về chi tiết các dự luật chi tiêu trong thời gian đóng cửa, và cáo buộc lãnh đạo Dân chủ đã ngăn thành viên của họ làm việc nghiêm túc về các dự luật này. Vì lý do đó, ông không nghĩ rằng việc Hạ viện ở lại làm việc trong thời gian đóng cửa sẽ tạo khác biệt về lượng công việc của Ủy ban Chuẩn chi — không giống các ủy ban khác.

Tuy nhiên, Cole vẫn tìm kiếm thêm chỉ đạo từ lãnh đạo của cả hai đảng và cả hai viện về thứ tự xử lý các dự luật và việc ủy ban hay lãnh đạo sẽ đàm phán mức chi tiêu tổng thể.

“Chúng ta phải hành động, và chúng ta đang lãng phí rất nhiều thời gian,” Cole nói.

Trong khi Chủ tịch Hạ viện khẳng định việc giữ Hạ viện nghỉ không phải là một “chiến lược” và cho rằng không còn gì để Hạ viện làm khi chính phủ đóng cửa, một số Dân biểu và nhân viên nói riêng rằng vẫn còn rất nhiều việc có thể làm trong tòa nhà.

Một số Dân biểu than phiền rằng lãnh đạo không chỉ ngăn bỏ phiếu mà còn ngăn các ủy ban tổ chức điều trần và thông qua dự luật trong thời gian đóng cửa.

Nhưng họ cũng thừa nhận rằng việc Johnson tránh để Dân biểu phải bỏ phiếu giúp ngăn những thành viên thích gây chú ý làm lệch hướng thông điệp về cuộc đóng cửa — đồng thời hạn chế các thành viên ôn hòa hơn tự ý làm việc với Đảng Dân chủ để đạt một thỏa thuận về trợ cấp chăm sóc sức khỏe mà không có sự chấp thuận của lãnh đạo.

Bằng cách trì hoãn việc tuyên thệ đối với Dân biểu đắc cử Adelita Grijalva (D–Ariz.) trong lúc Hạ viện nghỉ, Johnson cũng tránh được việc kiến nghị cưỡng chế có đủ chữ ký để buộc bỏ phiếu công khai “Hồ sơ Epstein” — dù ông khẳng định việc trì hoãn không liên quan đến bản kiến nghị này.

Johnson, phàn nàn rằng các cuộc gọi hội nghị hàng tuần của Đảng Cộng hòa thường xuyên bị rò rỉ cho báo chí, nói trong cuộc họp báo hôm thứ Tư rằng chỉ khoảng “ba đến bốn thành viên” của Đảng Cộng hòa “hơi đặt câu hỏi” về việc làm việc tại địa phương thay vì có mặt trên sàn.

“Tôi có thể nói rằng 99% các thành viên Cộng hòa tại Thượng viện và Hạ viện hoàn toàn đồng ý với những gì chúng tôi đang làm,” Johnson nói.

Johnson nhấn mạnh công việc vẫn đang diễn ra tại các ủy ban giữa lúc đóng cửa, như việc Ủy ban Giám sát và Cải cách Chính phủ công bố thêm bản ghi lời khai và tài liệu từ cuộc điều tra về tội phạm tình dục Jeffrey Epstein. Ông cũng lưu ý Ủy ban Năng lượng và Thương mại đã, trên cơ sở lưỡng đảng, yêu cầu Ủy viên NBA Adam Silver cung cấp thông tin về việc một số cầu thủ và huấn luyện viên bị truy tố liên quan đến đánh bạc bất hợp pháp và âm mưu gian lận các công ty cá cược thể thao.

Có sự đồng thuận ngày càng tăng rằng hạn chót 21/11 của nghị quyết chi tiêu tạm thời sẽ phải gia hạn thêm khi các nhà lập pháp giải quyết được cuộc đóng cửa, với một thành viên Cộng hòa quen thuộc với thảo luận lãnh đạo cho rằng cuối tháng 1 hoặc đầu tháng 2 là khả thi nhất.

Một số thành viên của Freedom Caucus và các nhóm khác đã đề xuất một nghị quyết chi tiêu tạm thời dài hạn khác, kéo dài đến hết năm tài khóa, hoặc thậm chí đến tháng 12/2026.

Cole nói ông “kịch liệt phản đối” loại nghị quyết dài hạn đó, nhưng cho rằng một nghị quyết đến cuối tháng 1 “nghe có vẻ hợp lý với tôi.”

Ông nói thêm rằng lãnh đạo Ủy ban Chuẩn chi từ cả hai đảng tin rằng “khi chúng tôi được cho phép đàm phán, chúng tôi có thể hoàn thành các dự luật này. Chúng tôi từng làm được trước đây.”

“Nếu có điểm sáng nào trong chuyện này, thì có lẽ đó là chúng ta sẽ có động lực mạnh mẽ hơn để hoàn thành công việc,” Cole nói.

Trump áp lực Quốc hội chấm dứt thủ tục Filibuster.
 

Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson (R–La.) đã cảnh báo về việc chấm dứt thủ tục cản trở (filibuster – độc chiếm diễn đàn), điều mà Tổng thống Trump yêu cầu Thượng viện thực hiện để thông qua dự luật tài trợ chính phủ chỉ với đa số đơn giản.

Trump đăng trên Truth Social tối thứ Năm 30/10 rằng đã đến “lúc” đảng Cộng hòa sử dụng cái gọi là “tùy chọn hạt nhân” để “Loại bỏ Filibuster, và loại bỏ nó NGAY BÂY GIỜ!”

Sáng thứ Sáu 31/10, Johnson nhấn mạnh “biện pháp bảo vệ quan trọng” mà filibuster mang lại. “Nếu tình thế đảo ngược, tôi không nghĩ phe chúng tôi sẽ thích điều đó.”

Khi tình trạng chính phủ đóng cửa kéo dài sang ngày thứ 31, các quyền lợi của Chương trình Hỗ trợ Dinh dưỡng Bổ sung (SNAP) dự kiến sẽ hết hạn vào thứ Bảy 01/11, ảnh hưởng đến hơn 40 triệu người dân nghèo Mỹ.

Hội nghị Thượng viện của đảng Cộng hòa đang bắt đầu chia rẽ về việc liệu có nên để điều đó xảy ra hay không. Tuy nhiên, Thượng viện đã tạm hoãn làm việc cho đến cuối tuần và sẽ quay lại vào thứ Hai.

Cộng Hòa Thượng viện nói “chắc chắn không” với đề xuất của Trump về loại bỏ Filibuster.

Thượng Nghị sĩ John Curtis (R-Utah) cho biết ông “chắc chắn không” loại bỏ thủ tục cản trở trong Thượng viện, thủ tục yêu cầu một dự luật phải có 60 phiếu để được tiến hành, phản đối đề xuất của Tổng thống Trump về việc sử dụng “tùy chọn hạt nhân” (Nuclear Option) để thay đổi quy tắc Thượng viện và mở cửa lại chính phủ.

“Thủ tục cản trở buộc chúng ta phải tìm điểm chung trong Thượng viện. Quyền lực có thể thay đổi, nhưng nguyên tắc không nên thay đổi. Tôi chắc chắn không loại bỏ nó,” Curtis viết trên X, nền tảng mạng xã hội, phản hồi một bài báo của Fox News về yêu cầu của Trump nhằm loại bỏ thủ tục cản trở để cấp ngân sách cho chính phủ.

Các Dân biểu Cộng hòa tại Thượng viện đã bỏ phiếu 13 lần về dự luật tiếp tục được Hạ viện thông qua nhằm mở cửa lại chính phủ và duy trì ngân sách đến ngày 21/11.

Đảng Dân chủ đã chặn dự luật này mỗi lần bằng cách từ chối cấp 60 phiếu cần thiết cho Lãnh đạo đa số Thượng viện John Thune (R-S.D.) để tiến hành dự luật ngân sách.

Thune đã cam kết vào năm ngoái sẽ bảo vệ thủ tục cản trở trong Thượng viện khi tranh cử chức Lãnh đạo đa số Thượng viện sau khi đảng Cộng hòa giành quyền kiểm soát Thượng viện từ tay đảng Dân chủ.

Các thành viên trong nhóm lãnh đạo của ông, bao gồm các Thượng Nghị sĩ James Lankford (R-Okla.), phó chủ tịch Ủy ban Chính sách Thượng viện của đảng Cộng hòa, và John Cornyn (R-Texas), cố vấn cho nhóm lãnh đạo của Thune, hồi đầu tháng này đã loại trừ khả năng thay đổi thủ tục cản trở.

Tuy nhiên, một số Dân biểu Cộng hòa dự đoán rằng Trump sẽ gia tăng áp lực lên lãnh đạo GOP tại Thượng viện để loại bỏ thủ tục cản trở nếu việc đóng cửa chính phủ kéo dài đến tháng 11.

“Một Dân biểu Cộng hòa giấu tên nói với The Hill tuần trước rằng, tôi nghĩ áp lực từ Tòa Bạch Ốc sẽ trở nên rất lớn,” dự đoán rằng Trump sẽ yêu cầu các lãnh đạo GOP phá bỏ thủ tục cản trở để chấm dứt việc đóng cửa chính phủ.

Thune nói với các phóng viên tuần trước rằng việc loại bỏ thủ tục cản trở để mở cửa chính phủ sẽ là “một ý tưởng tồi.”

Các Nghị sĩ Cộng hòa kiểm soát 53 ghế và có thể thay đổi quy tắc của Thượng viện bằng cách bỏ phiếu thiết lập tiền lệ mới rằng thủ tục cản trở không áp dụng cho các dự luật cấp ngân sách cho chính phủ.

Việc thay đổi quy tắc bằng cách bỏ phiếu đa số đơn giản thay vì 67 phiếu như thông thường được coi là một bước đi cực kỳ quyết liệt, được so sánh với việc kích nổ vũ khí hạt nhân trong xung đột quân sự.

Nếu làm vậy, Thượng viện sẽ thay đổi căn bản, mở đường cho việc thông qua dự luật bằng đa số đơn giản thay vì 60 phiếu, cho phép bất kỳ đảng nào kiểm soát Tòa Bạch Ốc  và cả hai viện Quốc hội có thể viết lại luật của quốc gia trong thời gian tương đối ngắn.

Đảng Cộng hòa đấu đá hậu trường về cấp vốn cho SNAP lúc chính phủ đóng cửa.

Các rạn nứt đang xuất hiện trong nhóm Nghị sĩ Cộng hòa tại Thượng viện về việc liệu các quyền lợi trong Chương trình Hỗ trợ Dinh dưỡng Bổ sung (SNAP) có nên để hết hạn vào cuối tuần này hay không.

Đảng Cộng hòa đã đoàn kết trong suốt thời gian chính phủ đóng cửa, bỏ phiếu 13 lần ủng hộ dự luật do Hạ viện Cộng hòa thông qua nhằm mở cửa lại chính phủ. Nhưng họ lại chia rẽ về vấn đề SNAP, điều có thể khiến hàng triệu người mất đi những quyền lợi thiết yếu.

Việc nguồn được cấp cho trợ cấp thực phẩm hết hạn dự kiến sẽ ảnh hưởng đến hơn 42 triệu người Mỹ trên toàn quốc, trong đó có hàng triệu người ở các bang do đảng Cộng hòa đại diện.

“Tôi nghĩ chúng ta phải tìm cách hỗ trợ 40 triệu người. Thứ Bảy này sẽ tệ. Sẽ cực kỳ tệ,” Thượng Nghị sĩ Josh Hawley (R–Mo.) nói, đề cập đến việc SNAP sẽ hết kinh phí vào cuối tuần này.

Hawley đã giới thiệu dự luật Đạo luật Duy trì Cấp vốn SNAP để đảm bảo lợi ích SNAP không bị gián đoạn, có hiệu lực hồi tố từ khi chính phủ đóng cửa. Dự luật đã có 14 đồng bảo trợ Cộng hòa — một phần đáng kể trong nhóm Nghị sĩ GOP tại Thượng viện.

Nhưng một số thành viên Cộng hòa phản đối việc gia hạn SNAP trong thời gian chính phủ đóng cửa mà họ cho rằng đảng Dân chủ phải chịu trách nhiệm. Họ lập luận rằng chính đảng Dân chủ, khi chặn dự luật chi tiêu của GOP do Hạ viện Cộng hòa thông qua, phải chịu trách nhiệm cho bất kỳ sự gián đoạn nào của SNAP.

Phó Tổng thống Vance đã nói với các Thượng Nghị sĩ Cộng hòa tại cuộc họp hôm thứ Ba rằng họ nên tránh bỏ phiếu cho những dự luật “đơn lẻ” để tài trợ từng phần riêng biệt của chính phủ liên bang như SNAP trong thời gian đóng cửa.

Đảng Cộng hòa muốn dồn áp lực lên đảng Dân chủ để chấm dứt tình trạng đóng cửa. Đảng Dân chủ nói rằng họ chặn dự luật của GOP vì muốn gia hạn các khoản trợ cấp Đạo luật Chăm sóc Sức khỏe Giá cả phải chăng (ACA) vốn sẽ hết hạn vào cuối năm.

Thượng Nghị sĩ Lisa Murkowski (R–Alaska) cho biết bà muốn giữ cho lợi ích SNAP tiếp tục được phân phối trong thời gian chính phủ đóng cửa, dù việc sắp hết quỹ trợ cấp thực phẩm đang tạo áp lực lớn lên các Thượng Nghị sĩ Dân chủ phải bỏ phiếu cho một nghị quyết tạm thời “sạch” để mở cửa lại chính phủ.

“Tôi muốn tìm cách đảm bảo quyền lợi SNAP không bị gián đoạn,” bà nói với The Hill.

Murkowski nói việc SNAP hết hạn sẽ ảnh hưởng đặc biệt nghiêm trọng đến các cộng đồng người bản địa Alaska.

“Ở nhiều ngôi làng nhỏ, cửa hàng duy nhất trong làng có đến 60% khách hàng là người nhận SNAP. Vì vậy tác động đối với người bản địa trên toàn quốc khi chính phủ đóng cửa không hề nhỏ,” bà giải thích.

Ước tính có khoảng 1 triệu người Mỹ bản địa và người bản địa Alaska sẽ bị ảnh hưởng nếu nguồn trợ cấp thực phẩm liên bang hết vào ngày 1/11.

Thượng Nghị sĩ Susan Collins (R–Maine), đồng bảo trợ dự luật của Hawley để duy trì cấp vốn cho SNAP, đặt nghi vấn về lập luận pháp lý của chính quyền Trump rằng họ không có thẩm quyền sử dụng 5 tỷ USD trong quỹ dự phòng của SNAP — vốn được Quốc hội tạo ra nhằm duy trì chương trình dinh dưỡng cho người thu nhập thấp trong các tình huống khẩn cấp.

“Đó là một cách diễn giải rất lạ khi bộ tuyên bố họ không thể sử dụng 5 tỷ USD đó để hỗ trợ quyền lợi SNAP,” bà nói, đề cập đến bản ghi nhớ của Bộ Nông nghiệp Mỹ (USDA).

“Tôi không nghĩ đây là ý kiến của USDA. Tôi nghĩ nó bị áp đặt bởi OMB, và chúng tôi đã thảo luận với các luật sư của OMB,” bà nói, ám chỉ Văn phòng Quản lý và Ngân sách do Russell Vought lãnh đạo.

Collins nói với The Hill rằng bà muốn được bỏ phiếu về dự luật của Hawley nhằm duy trì cấp vốn SNAP trong thời gian chính phủ đóng cửa.

Những Thượng Nghị sĩ Cộng hòa khác đồng bảo trợ dự luật gồm: James Lankford (Okla.), Marsha Blackburn (Tenn.), Bernie Moreno (Ohio), Kevin Cramer (N.D.), Bill Cassidy (La.), Katie Britt (Ala.), John Cornyn (Texas), Jon Husted (Ohio), Dan Sullivan (Alaska), Roger Marshall (Kan.), Cynthia Lummis (Wyo.) và Shelley Moore Capito (W.Va.).

Lãnh đạo đa số Thượng viện John Thune (R–S.D.) ban đầu cởi mở với ý tưởng bỏ phiếu cho các dự luật riêng lẻ nhằm tài trợ từng phần cho chính phủ và giảm bớt tác động của việc đóng cửa đối với hàng triệu người Mỹ.

Ông đã lên lịch bỏ phiếu tuần trước về một dự luật nhằm trả lương cho quân nhân đang phục vụ, nhân viên điều hành không lưu, nhân viên ICE và nhân viên TSA. Tuy nhiên, đảng Dân chủ đã chặn dự luật với tỷ lệ 54–45, dù ba Thượng Nghị sĩ Dân chủ — John Fetterman (Pa.), Raphael Warnock (Ga.) và Jon Ossoff (Ga.) — ủng hộ.

Kể từ đó, Thune đã quay lưng với ý tưởng bỏ phiếu cho những dự luật rời rạc để mở cửa từng phần chính phủ hoặc tài trợ các ưu tiên chủ chốt.

Hôm thứ Năm, Thune dội gáo nước lạnh vào việc bỏ phiếu tuần tới để duy trì cấp vốn SNAP.

“Tôi nghĩ cuộc bỏ phiếu cần phải là bỏ phiếu mở cửa chính phủ,” ông nói khi được hỏi liệu ông có bác bỏ việc bỏ phiếu dự luật SNAP của Hawley hay không.

Các nguồn tin GOP tại Thượng viện cho biết Thune đổi quan điểm sau khi ngày càng rõ rằng Tòa Bạch Ốc  và cả các thành viên trong chính nhóm lãnh đạo Cộng hòa của ông không muốn làm giảm áp lực chính trị lên đảng Dân chủ.

Vance nói với các Thượng Nghị sĩ Cộng hòa trong bữa trưa chính sách hàng tuần rằng họ nên tránh xa các dự luật đơn lẻ như tài trợ SNAP và những ưu tiên khác.

Một lập luận được đưa ra là việc thông qua các dự luật đó sẽ gây áp lực lên Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson (R–La.) phải triệu tập Hạ viện trở lại để xử lý các dự luật đã được Thượng viện thông qua, làm suy yếu chiến lược cô lập đảng Dân chủ của Thượng viện.

Thune trước đó đã rút lại kế hoạch bỏ phiếu về việc cấp vốn SNAP khi nhóm lãnh đạo của ông họp hôm thứ Hai.

“Chúng tôi sẽ trao đổi với các thành viên về việc họ muốn tiến hành những bước gì, nhưng quan điểm của tôi từ đầu đến giờ vẫn vậy: muốn trả tiền cho người nhận SNAP thì hãy mở cửa chính phủ. Không có gì phức tạp,” ông nói.

Một số Thượng Nghị sĩ Cộng hòa khác ủng hộ chiến lược của Thune và Tòa Bạch Ốc , nói rằng thông qua dự luật tài trợ SNAP tuần tới sẽ khiến đảng Dân chủ dễ dàng hơn về mặt chính trị trong việc kéo dài tình trạng đóng cửa.

“Nó khiến sức ép giảm đi quá nhiều,” một Thượng Nghị sĩ GOP giấu tên nói. “Áp lực tối đa để mở lại chính phủ là cách hiệu quả nhất. Chúng tôi vẫn giữ quan điểm ‘mở cửa chính phủ, rất đơn giản.’”

Nhưng vị Thượng Nghị sĩ cũng thừa nhận: “Thật buồn khi điều này đồng nghĩa lợi dụng những bà mẹ trẻ không thể nuôi con.”

Thượng Nghị sĩ Thom Tillis (R–N.C.) nói rằng Thượng viện nên thông qua các dự luật chi tiêu để tài trợ cho USDA đến năm tài khóa 2026, thay vì biện pháp tạm thời chỉ cấp vốn cho SNAP.

“Chúng ta đã có các dự luật ra khỏi ủy ban để giải quyết vấn đề này. Tại sao lại bắt đầu bằng một biện pháp tạm thời? Tôi hiểu Josh đang làm gì, nhưng chúng ta có các dự luật lưỡng đảng có thể làm việc để không chỉ giải quyết SNAP mà còn đưa vấn đề này ra khỏi phạm vi của nghị quyết tiếp tục tiếp theo,” ông nói.

“Tôi nghĩ chiến lược tốt hơn là nói: ‘Hãy thông qua nghị quyết tiếp tục (CR).’” ông nói, ám chỉ dự luật CR do Hạ viện Cộng hòa thông qua để mở cửa chính phủ.

Hôm thứ Tư 29/10, Thune đã phản đối yêu cầu của Thượng Nghị sĩ Dân chủ Ben Ray Luján (N.M.) về việc thông qua bằng đồng thuận dự luật của Dân chủ nhằm tài trợ SNAP và Chương trình Dinh dưỡng Phụ nữ, Trẻ sơ sinh và Trẻ nhỏ (WIC).

Lãnh đạo GOP cáo buộc đảng Dân chủ chơi trò chính trị trong bài phát biểu nảy lửa trên sàn Thượng viện.

“Chúng ta đã 29 ngày trong tình trạng chính phủ do Dân chủ đóng cửa và Thượng Nghị sĩ từ New Mexico nói hoàn toàn đúng. Người nhận SNAP không nên thiếu thực phẩm. Người dân nên được trả lương và chúng tôi đã cố gắng làm điều đó 13 lần và các bạn bỏ phiếu ‘không’ 13 lần. Đây không phải trò chơi chính trị. Đây là cuộc sống thật của người dân,” Thune nói, giọng ông tăng lên đầy giận dữ.

Thune đã lên lịch 13 cuộc bỏ phiếu về nghị quyết tạm thời sạch để tài trợ cho chính phủ đến ngày 21/11, nhưng đảng Dân chủ đã chặn cả 13 lần, lập luận rằng dự luật không giải quyết được chi phí chăm sóc sức khỏe tăng cao.

HẠNH DƯƠNG

Tổng hợp.

Newsom chỉ trích lời kêu gọi thử hạt nhân của Trump: ‘Đó chỉ là hành động biểu diễn’

Thống đốc California Gavin Newsom (D) hôm thứ sáu đã gọi động thái tái khởi động thử nghiệm vũ khí hạt nhân của Tổng thống Trump là “hành động của một kẻ yếu đuối” và đáng xấu hổ.

Phát biểu với Kristen Welker của NBC News, Newsom cho biết việc Trump tái khởi động thử nghiệm vũ khí “mang tính biểu diễn”, một hành vi mà Newsom so sánh với nhà lãnh đạo Triều Tiên Kim Jong Un. Ông cũng chỉ ra rằng Bộ Năng lượng phụ trách việc thử nghiệm vũ khí hạt nhân, trái ngược với chỉ thị của tổng thống rằng Lầu Năm Góc nên giám sát việc này.

“Đây là điểm yếu đội lốt sức mạnh”, Newsom nói. “Đây là Trump và chủ nghĩa Trump kinh điển. Gã này vốn dĩ yếu đuối, và đây là hành động của một kẻ yếu đuối đang cố tỏ ra mạnh mẽ.”

Ông cho biết những cuộc trò chuyện riêng tư giữa hai người về vũ khí hạt nhân đã “làm dịu” Newsom. Tuy nhiên, vị thống đốc nói thêm rằng Trump, bằng cách tái khởi động các cuộc thử nghiệm và ca ngợi các cuộc đàm phán thương mại gần đây với Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, đang “cố gắng bù đắp quá mức để trở thành một người cứng rắn”.

“Một lần nữa, hãy tin tưởng nhưng phải xác minh rằng ông ấy không bắt đầu phạm phải những sai lầm ngớ ngẩn, và chúng ta sẽ đi vào con đường không thể quay đầu lại,” Newsom nói. “Tôi sợ phát khiếp khi bắt đầu nói về những điều như thế này. Nhưng hy vọng những cái đầu lạnh sẽ thắng thế, bởi vì một lần nữa, ông ấy thậm chí còn không biết mình đã nói gì và đang nói gì, dựa trên những gì chính quyền của ông ấy đã nói.”

Hôm thứ Sáu, Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth cho biết Bộ Quốc phòng sẽ làm việc với Bộ Năng lượng về việc nối lại thử nghiệm. Ông Trump đã công bố quyết định này vào thứ Tư.

“Hoa Kỳ sở hữu nhiều vũ khí hạt nhân hơn bất kỳ quốc gia nào khác”, Trump viết trên nền tảng mạng xã hội Truth Social của mình. “Điều này đã được thực hiện, bao gồm cả việc nâng cấp và cải tạo toàn bộ các vũ khí hiện có, trong nhiệm kỳ đầu tiên của tôi. Vì sức mạnh hủy diệt khủng khiếp của chúng, tôi GHÉT phải làm điều đó, nhưng không còn lựa chọn nào khác! Nga đứng thứ hai, và Trung Quốc đứng thứ ba, nhưng sẽ cân bằng trong vòng 5 năm tới.”  

Nga gần đây tuyên bố đã thử nghiệm thành công một tên lửa hành trình mới có khả năng mang đầu đạn hạt nhân,  được gọi là Burevestnik , vào tuần trước. Trump đã lên án điều này, và điều này đã gây ra sự quan ngại quốc tế .

Theo hãng thông tấn The Associated Press, Hoa Kỳ đã ngừng thử nghiệm vũ khí hạt nhân vào năm 1992 sau khi Liên Xô sụp đổ. Bốn năm sau, Hoa Kỳ đã ký Hiệp ước Cấm Thử Hạt nhân Toàn diện.

Newsom đã cùng với Lãnh đạo phe thiểu số Hạ viện Hakeem Jeffries (DN.Y.) lên án chỉ thị của Trump. Jeffries gọi động thái này là “một sự vi phạm nghiêm trọng các hiệp ước quốc tế” và cho rằng Trump đã “xa rời thực tế”.

Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson (Đảng Cộng hòa-La.) ủng hộ quyết định này và gọi đó là một “biện pháp răn đe”.

“Tổng tư lệnh muốn chúng ta chuẩn bị sẵn sàng toàn diện”, Johnson nói với các phóng viên sáng thứ Năm. “Chúng ta là siêu cường quốc cuối cùng trên Trái Đất. Trung Quốc mong muốn trở thành một cố vấn gần như ngang hàng với chúng ta. Nhưng để duy trì hòa bình trên toàn thế giới, chúng ta phải thể hiện sức mạnh, và đó là điều mà tổng thống tin tưởng. Đó là điều ông ấy đã thể hiện hết lần này đến lần khác.”

Trump yêu cầu Dân chủ ‘làm gì đó’ trước khi phí bảo hiểm ObamaCare tăng vọt

Tổng thống Trump một lần nữa chỉ trích ObamaCare vào cuối ngày thứ năm, yêu cầu đảng Dân chủ “làm gì đó” trước nguy cơ tăng đột biến phí bảo hiểm theo Đạo luật Chăm sóc Giá cả phải chăng (ACA) trong bối cảnh bế tắc về ngân sách liên bang.

“Như tôi đã nói nhiều năm nay, OBAMACARE LÀ MỘT THẢM HỌA! Chi phí chăm sóc sức khỏe đang tăng vọt vì chất lượng dịch vụ y tế thực sự kém!!! Hãy làm gì đó đi, hỡi Đảng Dân chủ!!!” – Tổng thống viết trong bài đăng trên Truth Social . 

Bình luận của ông được đưa ra khi tình trạng đóng cửa chính phủ sắp kéo dài một tháng. Các Thượng nghị sĩ Dân chủ đã từ chối thông qua dự luật tạm thời trừ khi các Thượng nghị sĩ Cộng hòa đồng ý gia hạn trợ cấp ACA, vốn sẽ hết hạn vào cuối năm nay. 

Thời gian đăng ký mở sẽ bắt đầu vào thứ Bảy và nếu trợ cấp không được gia hạn, các chuyên gia dự đoán chi phí chăm sóc sức khỏe sẽ tăng vọt.

Theo ước tính của tổ chức nghiên cứu y tế phi lợi nhuận KFF được tờ The New York Times phân tích , người Mỹ từ 60 tuổi trở lên có thu nhập 65.000 đô la có thể phải trả thêm 920 đô la mỗi tháng vào năm 2026. Điều đó có nghĩa là phí bảo hiểm hàng tháng cho nhóm này có thể lên tới 1.380 đô la nếu khoản tín dụng thuế hết hạn.

Các nhà lập pháp của Đảng Cộng hòa đã cố gắng bãi bỏ ObamaCare kể từ khi đạo luật này được thông qua vào năm 2010 – gần đây nhất là vào năm 2017. Hiện tại, Đảng Cộng hòa tuyên bố họ sẽ đồng ý mở rộng các khoản trợ cấp nằm trong yêu cầu của Đảng Dân chủ bằng các “cuộc cải cách”.

“Việc trợ cấp ObamaCare hết hạn vào cuối năm là một vấn đề nghiêm trọng. Nếu nhìn nhận một cách khách quan, bạn sẽ thấy nó đang trợ cấp cho một chính sách tồi. Chúng ta đang đổ tiền vào một hệ thống tồi tệ, đổ vỡ, và vì vậy cần phải có những cải cách thực sự”, Chủ tịch Hạ viện Mike Johnson (Đảng Cộng hòa – Louisiana) phát biểu tại một cuộc họp báo hôm thứ Hai.

Hai tuần trước, Lãnh đạo đa số Thượng viện John Thune (RS.D.) cho biết cuộc bỏ phiếu về việc gia hạn trợ cấp ACA sẽ được đảm bảo nếu các Thượng nghị sĩ Dân chủ đồng ý cấp vốn cho chính phủ, nhưng Lãnh đạo thiểu số Hạ viện Hakeem Jeffries (DN.Y.) lập luận rằng những người đồng cấp của ông “không thể tin tưởng vào sự bảo thủ và cầu nguyện”.

Ông phát biểu với chương trình “Morning Joe” của MSNBC vào ngày 16 tháng 10 rằng: “Chúng ta cần một con đường thực sự để giải quyết cuộc khủng hoảng mà đảng Cộng hòa đã gây ra cho người dân Mỹ về vấn đề chăm sóc sức khỏe, chi phí sinh hoạt và khả năng chi trả”.

“Họ [Đảng Cộng hòa] đã ban hành những khoản cắt giảm lớn nhất đối với Medicaid trong lịch sử Hoa Kỳ, các bệnh viện, viện dưỡng lão, trung tâm y tế cộng đồng đang đóng cửa vì các chính sách của Đảng Cộng hòa trên khắp cả nước.” 

Ny (Theo The Hill)

TIÊU ĐIỂM Cali Today: Sau 50 năm hòa bình, Việt Nam vẫn tụt hậu: Lời hoa mỹ của Tô Lâm bị bóc trần

Tại hội thảo quốc tế Việt Nam học lần thứ 7 ngày 26 tháng 10 năm 2025, được tổ chức tại Hà Nội, người đứng đầu Đảng cộng sản Việt Nam Tổng Bí Thư Tô Lâm đã có bài phát biểu nhấn mạnh, về vai trò của cộng đồng khoa học trong việc định hình tương lai Việt Nam, tưởng như mở ra một không gian đối thoại tích cực giữa trí thức và chính quyền. Tuy nhiên, khi soi chiếu thực tế, những lời lẽ hoa mỹ về bản lĩnh dân tộc, khát vọng công bằng xã hội và phát triển bền vững vẫn còn quá xa rời đời sống thực tế của người dân Việt Nam. Các tuyên bố này, dù mang tính lý tưởng, nhưng không phản ánh trung thực những vấn đề cốt lõi về nhân quyền, tự do dân sự, và sự tụt hậu kinh tế kéo dài hơn nửa thế kỷ kể từ sau 50 năm chiến tranh kết thúc.

Tô Lâm nhấn mạnh Việt Nam có lịch sử chống xâm lăng và bản lĩnh không khuất phục, với trí tuệ biết thích nghi và khát vọng xây dựng xã hội công bằng, nhân ái. Thế nhưng, trên thực tế, các báo cáo nhân quyền quốc tế liên tục chỉ ra rằng Việt Nam là một trong những quốc gia hạn chế nghiêm ngặt quyền tự do chính trị, tự do ngôn luận, tự do hội họp và báo chí. Các nhà hoạt động xã hội, blogger, luật sư nhân quyền thường xuyên bị bắt giam, sách nhiễu, hoặc xử án tù với các cáo buộc mơ hồ như “tuyên truyền chống nhà nước” hay “lợi dụng quyền tự do dân chủ”. Những hành vi này không chỉ xói mòn niềm tin của người dân vào chính quyền, mà còn hạn chế khả năng phản biện khoa học và xã hội, yếu tố mà Tô Lâm kêu gọi trong bài phát biểu.

Cộng đồng khoa học mà Tô Lâm đề cập, mặc dù được khuyến khích đưa ra các ý kiến phản biện, trên thực tế vẫn phải vận hành trong môi trường chính trị bị kiểm soát chặt chẽ. Các nghiên cứu độc lập, đặc biệt về chính sách nhà nước, các vấn đề xã hội nhạy cảm, hoặc tác động của chính sách kinh tế – môi trường, thường gặp rào cản về dữ liệu, hạn chế tiếp cận thông tin, và đôi khi là sự đe dọa trực tiếp đến sự nghiệp của nhà nghiên cứu. Lời kêu gọi “lắng nghe ý kiến phản biện khoa học độc lập” trong bài phát biểu vì thế dễ trở thành hình thức nếu không đi kèm với việc bảo đảm quyền tự do học thuật, bảo vệ các nhà khoa học khỏi sự trấn áp.

Về thành tựu kinh tế, Tô Lâm ca ngợi Việt Nam trở thành nền kinh tế năng động, hội nhập sâu rộng, và tham gia tích cực vào các chuỗi giá trị khu vực và toàn cầu. Thật ra, sau 40 năm đổi mới, Việt Nam vẫn là một quốc gia có thu nhập trung bình thấp so với thế giới. Theo Ngân hàng Thế giới, GDP bình quân đầu người của Việt Nam năm 2024 chỉ đạt khoảng 4.500 USD, thấp hơn nhiều quốc gia cùng khu vực như Malaysia, Thái Lan, Singapore hay Indonesia. Sự gia tăng kim ngạch xuất khẩu và tham gia chuỗi giá trị toàn cầu, dù ấn tượng trên giấy tờ, nhưng phần lớn lợi nhuận lại rơi vào tay các doanh nghiệp nước ngoài hoặc các tập đoàn nội địa có quan hệ mật thiết với quyền lực chính trị. Người dân bình thường vẫn đối mặt với khoảng cách giàu nghèo ngày càng lớn, chi phí sinh hoạt tăng cao, và cơ hội tiếp cận dịch vụ giáo dục, y tế chất lượng cao còn hạn chế. Những thực trạng này đặt ra câu hỏi về tính chân thực của các tuyên bố về “xã hội công bằng và nhân ái”.

Tuyên bố về “ba trụ cột phát triển: thể chế minh bạch, con người toàn diện và kinh tế xanh – số – tuần hoàn” nghe có vẻ lý tưởng, nhưng thực chất Việt Nam vẫn đối mặt với các vấn đề cơ bản: thể chế hành chính tập trung quyền lực, thiếu cơ chế giám sát độc lập, nạn quan liêu và tham nhũng vẫn phổ biến ở nhiều cấp. Phát triển con người toàn diện được nêu ra, nhưng giáo dục và y tế vẫn chịu ảnh hưởng bởi khoảng cách giàu nghèo, đặc biệt ở vùng sâu, vùng xa, nơi các cơ sở hạ tầng còn thiếu thốn, chương trình học tập không đồng bộ và chất lượng giáo dục thấp hơn so với các đô thị lớn. Kinh tế xanh và kinh tế số là những ý tưởng mang tính chiến lược, nhưng Việt Nam đang thiếu năng lực thực thi, thiếu vốn, hạ tầng còn yếu, và cơ chế giám sát môi trường chưa hiệu quả. Nếu chỉ dựa trên tuyên bố, các trụ cột này có nguy cơ chỉ là khẩu hiệu, không trở thành thực chất.

Một khía cạnh cần nhấn mạnh là hậu quả trực tiếp của chính sách cai trị và quản lý kém minh bạch đối với quyền con người. Việt Nam vẫn duy trì hệ thống giám sát chặt chẽ, kiểm soát Internet và mạng xã hội, hạn chế tự do báo chí, và bỏ tù các nhà bất đồng chính kiến. Trong khi Tô Lâm ca ngợi việc Việt Nam kiên trì giải quyết vấn đề bằng hòa bình và luật pháp quốc tế, thực tế, quyền tự do dân sự của người dân vẫn bị vi phạm, không có cơ chế thật sự để họ khiếu nại, phản biện hay tham gia vào quyết định chính sách một cách độc lập. Đây là mâu thuẫn nghiêm trọng giữa tuyên bố và thực tế, và cho thấy “bản lĩnh dân tộc” không thể được định hình chỉ bằng lịch sử và truyền thống, mà còn phải được củng cố qua việc tôn trọng quyền con người và công bằng xã hội.

Phát biểu về khát vọng “xây dựng xã hội công bằng, nhân ái” càng khiến dư luận đặt câu hỏi. Trong suốt hơn nửa thế kỷ sau chiến tranh, Việt Nam vẫn còn nghèo so với nhiều quốc gia cùng trình độ phát triển, cơ sở hạ tầng chưa đồng bộ, nông nghiệp chưa hiện đại hóa hoàn toàn, tỷ lệ thất nghiệp và lao động phi chính thức vẫn cao, đặc biệt trong giới trẻ. Nhiều dự án phát triển tập trung vào các khu kinh tế, đô thị lớn, trong khi vùng nông thôn, miền núi vẫn chịu cảnh thiếu điện, thiếu nước sạch, và thiếu dịch vụ y tế cơ bản. Nếu công bằng và nhân ái thực sự là mục tiêu, phải có các chính sách chuyển dịch nguồn lực, phát triển hạ tầng, giáo dục và y tế một cách đồng bộ. Điều này chưa được phản ánh trong các tuyên bố mang tính tổng quát của lãnh đạo.

Về hội nhập quốc tế, Việt Nam được ca ngợi là tham gia tích cực vào chuỗi giá trị toàn cầu. Tuy nhiên, sự tham gia này phần lớn phụ thuộc vào đầu tư nước ngoài và các chính sách ưu đãi doanh nghiệp. Những ngành chiến lược, như công nghệ cao, năng lượng sạch, hay y tế, vẫn còn phụ thuộc vào công nghệ và quản trị nước ngoài. Điều này đặt ra câu hỏi về mức độ tự chủ chiến lược mà Tô Lâm nhắc tới. Một quốc gia thực sự phát triển cần có năng lực nội tại để chủ động trong các lĩnh vực chiến lược, thay vì chỉ tận dụng dòng vốn và công nghệ nước ngoài.

Một điểm phản biện khác liên quan đến lời kêu gọi cộng đồng khoa học: Tô Lâm yêu cầu các nhà nghiên cứu quốc tế và trong nước “lắng nghe tiếng nói từ cơ sở, từ cộng đồng, từ địa phương”. Mặc dù đây là lời kêu gọi đúng hướng, nhưng thực tế cơ chế thực thi chưa tồn tại. Việc lắng nghe tiếng nói người dân vẫn bị hạn chế bởi kiểm soát thông tin, thiếu cơ chế tham vấn công khai, và nền hành chính tập trung. Nếu không có các cải cách thực chất để trao quyền cho cơ sở, mọi lời kêu gọi sẽ chỉ là hình thức, và cộng đồng khoa học sẽ vẫn gặp khó khăn khi muốn tác động vào chính sách.

Ngoài ra, sự tụt hậu về kinh tế so với thế giới còn phản ánh hậu quả lâu dài của quản lý tập trung và hạn chế tự do kinh tế. Mặc dù đã có 40 năm đổi mới, nhưng nền kinh tế Việt Nam vẫn chịu sức ì từ các doanh nghiệp nhà nước kém hiệu quả, cơ chế xin-cho vẫn phổ biến, và doanh nghiệp tư nhân còn gặp nhiều rào cản pháp lý và hành chính. Trong khi Tô Lâm nhấn mạnh phát triển dựa trên thể chế minh bạch và hiện đại, thực tế là cải cách thể chế chưa đủ mạnh để khắc phục tình trạng trì trệ, lãng phí nguồn lực, và hạn chế năng lực sáng tạo.

Cuối cùng, nếu nhìn từ góc độ xã hội dân sự, sự thiếu minh bạch trong quản trị và hạn chế quyền con người đã kéo dài khoảng cách giàu nghèo và làm suy giảm khả năng phản biện, tự do sáng tạo của xã hội. Một đất nước muốn phát triển bền vững, không chỉ dựa vào tăng trưởng kinh tế, mà còn phải dựa vào tự do, công bằng và nhân quyền. Đây là khía cạnh mà phát biểu của Tô Lâm bỏ qua hoặc không đề cập thẳng thắn, khiến lời kêu gọi phát triển bền vững trở nên lý thuyết và khó kiểm chứng.

Việt Nam, sau hơn nửa thế kỷ hòa bình, vẫn phải đối mặt với nghèo đói tương đối, bất bình đẳng xã hội và hạn chế quyền tự do, thì bất kỳ tuyên bố nào về “bản lĩnh dân tộc” hay “xã hội nhân ái” cũng cần được cân nhắc và kiểm chứng một cách nghiêm túc. Chỉ khi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam giải quyết triệt để những vấn đề này thì những lời ca ngợi lịch sử, bản lĩnh và trí tuệ như lời phát biểu của Tô Lâm mới có thể trở thành nền tảng vững chắc cho một quốc gia thực sự hiện đại, thịnh vượng và có ảnh hưởng trên trường quốc tế./.

NGƯỜI QUAN SÁT

Toàn cảnh thời sự Việt Nam, thứ Sáu ngày 31 tháng 10 năm 2025 

Tranh cãi pháp lý quanh bản án 6 năm tù dành cho mục sư Nguyễn Mạnh Hùng tại Lâm Đồng

Vào ngày 30 tháng 10 năm 2025, Tòa án cộng sản Việt Nam tại tỉnh Lâm Đồng đã mở phiên xét xử sơ thẩm đối với Mục sư Nguyễn Mạnh Hùng (71 tuổi), với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước cộng sản Việt Nam” theo Điều 117 Bộ luật Hình sự 2015. Kết thúc phiên xử, Tòa đã tuyên bản án 6 năm tù giam và 5 năm quản chế dành cho ông Hùng.

Luật sư Hà Huy Sơn (đoàn luật sư Hà Nội)-người bào chữa pháp lý cho ông Hùng cho biết, ngay sau khi Tòa tuyên án, ông Hùng khẳng định sẽ kháng cáo.

Hồ sơ vụ án cho hay, ông Hùng -nguyên là mục sư Tin Lành, thời niên thiếu từng tham gia quân đội cộng sản Việt Nam và là thương binh 24%.

Vào ngày 16 tháng 1 năm 2025 tại nhà riêng ở Sài Gòn, ông Hùng bị cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Lâm Đồng khởi tố và bắt tạm giam. Quá trình điều tra, phía cơ quan này xác định, ông đã đăng tải hơn 400 bài viết và 10 video trên mạng xã hội, trong đó có 27 bài và 6 video được cho là vi phạm quy định tại điểm a, khoản 1 Điều 117.

Tại phiên xử, luật sư Hà Huy Sơn đã đưa ra nhiều lập luận phản biện với cáo buộc của Hội Đồng xét xử , cho rằng quá trình tố tụng có những sai phạm nghiêm trọng, đặc biệt liên quan đến việc giám định và đánh giá chứng cứ. Cụ thể , luật sư Sơn nhấn mạnh rằng kết luận giám định của Sở Văn hóa, Thể thao & Du lịch tỉnh Lâm Đồng không chỉ mang tính chủ quan mà còn vượt quá thẩm quyền. Theo ông, các giám định viên không thể thay thế vai trò của tòa án trong việc xác định một bài viết có “chống Nhà nước” hay không. Luật sư Sơn viện dẫn Điều 31 của Hiến pháp 2013 quy định “người bị buộc tội được coi là không có tội cho đến khi có bản án có hiệu lực pháp luật” để khẳng định nguyên tắc suy đoán vô tội đã không được bảo đảm.

Việc truy tố và kết tội ông Nguyễn Mạnh Hùng dựa trên cơ sở chứng cứ thiếu thuyết phục, đi ngược tinh thần thượng tôn pháp luật và các nguyên tắc bảo đảm quyền con người trong Hiến pháp.”- Luật sư Hà Huy Sơn nói./.

Chủ tịch nước Lương Cường mời Tổng thống Donald Trump sớm thăm Việt Nam

Ngày 29 tháng 10 năm 2025, tại Hàn Quốc, các nguyên thủ quốc gia tụ hội tại hội nghị cấp cao APEC, Chủ Tịch Nước cộng sản Việt Nam Lương Cường đã có cuộc gặp bên lề với Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump, một cuộc gặp tuy không kéo dài nhưng lại chứa đựng nhiều thông điệp ngoại giao quan trọng.

Theo thông tin từ phái đoàn Việt Nam, trong buổi trao đổi, ông Lương Cường đã chuyển lời mời chính thức của lãnh đạo cấp cao Việt Nam tới Tổng thống Trump và phu nhân sớm sang thăm Việt Nam. Donal Trump bày tỏ ấn tượng trước hai lần thăm Việt Nam ( năm 2017 và  năm 2019), cảm ơn lời mời và đồng ý sẽ thu xếp lịch để thực hiện chuyến thăm.

Hai nhà lãnh đạo cũng dành thời gian trao đổi về tình hình quan hệ giữa Việt Nam và Hoa Kỳ, sau khi được nâng lên mức “Đối tác Chiến lược Toàn diện” – và nhấn mạnh mong muốn hai bên đưa quan hệ đi vào chiều sâu, thực chất, ổn định và bền vững, trên cơ sở lợi ích của nhân dân hai nước.

Trong phần trao đổi, người đứng đầu Nhà Nước cộng sản Việt Nam Lương Cường không chỉ chúc mừng những thành tựu mới của Hoa Ký dưới sự lãnh đạo của Tổng thống Trump, mà còn đề xuất nhiều lĩnh vực đáng hợp tác: thương mại – đầu tư, khoa học – công nghệ, an ninh – quốc phòng, giao lưu nhân dân, cũng như các chương trình khắc phục hậu quả chiến tranh. Ông nhấn mạnh Việt Nam sẵn sàng đóng vai trò cầu nối, hỗ trợ các giải pháp bền vững cho các xung đột khu vực và toàn cầu.

Phía Hoa Kỳ, qua Tổng Thống Trump, khẳng định Việt Nam là một đối tác quan trọng, đánh giá cao vai trò và vị thế ngày càng gia tăng của Việt Nam trên trường quốc tế. Hai bên cũng trao đổi về việc đẩy nhanh đàm phán Hiệp định thương mại đối ứng phù hợp với đặc thù của Việt Nam và giá trị hai bên cùng có lợi.

Cuộc gặp dự kiến sắp tới sẽ diễn ra trong bối cảnh Việt Nam tổ chức APEC 2027 tại Phú Quốc , một dịp để Việt Nam khẳng định vai trò chủ nhà và thúc đẩy hợp tác đa phương. Ông Lương Cường tại cuộc trao đổi nhấn mạnh ba trụ cột hợp tác quốc tế mà Việt Nam theo đuổi: hòa bình, thịnh vượng và phát triển bền vững.

Tuy chỉ là cuộc gặp bên lề, nhưng các chuyên gia cũng lưu ý rằng lời mời của ông Lương Cường và đồng ý của Donal Trump là bước đầu, còn để hiện thực hóa cần rất nhiều việc: phải sắp xếp lịch trình chính thức, giải quyết các rào cản thương mại, hải quan, đầu tư, đồng thời đảm bảo các cam kết phù hợp với lợi ích chủ quyền và phát triển quốc gia của Việt Nam. Chuyến thăm nếu diễn ra thành công sẽ là đòn bẩy lớn về hình ảnh quốc tế và kinh tế cho Việt Nam./.

APEC 2025 tại Hàn Quốc: Chủ Tịch Nước Lương Cường quảng bá tầm ảnh hưởng Việt Nam

Chiều ngày 29 tháng 10 năm 2025 (giờ địa phương), chuyên cơ chở Chủ Tịch Nước cộng sản Việt Nam Lương Cường cùng đoàn đại biểu cấp cao Việt Nam đã hạ cánh tại sân bay quân sự Gimhae, thành phố Busan, Hàn Quốc, chính thức mở màn lịch trình tham dự Tuần lễ Cấp cao Diễn đàn Hợp tác Kinh tế châu Á – Thái Bình Dương (gọi tắt là APEC) lần thứ 32. Buổi lễ đón tiếp diễn ra trang trọng với sự hiện diện của đại diện phía Hàn Quốc là Giám đốc Học viện Ngoại giao Choi Hyung Chan và lãnh đạo thành phố Busan; phía Việt Nam có Đại sứ Vũ Hồ, Tổng lãnh sự Đoàn Phương Lan cùng các cán bộ ngoại giao.

Chủ đề chính của Tuần lễ Cấp cao APEC 2025 là “Xây dựng một ngày mai bền vững”, với ba ưu tiên nổi bật: kết nối, đổi mới và thịnh vượng. Sự kiện diễn ra trong bối cảnh khu vực châu Á – Thái Bình Dương và thế giới đang đối mặt với nhiều thách thức: tốc độ tăng trưởng kinh tế chậm lại, chuỗi cung ứng toàn cầu bị gián đoạn, nguy cơ biến đổi khí hậu và làn sóng chuyển đổi công nghệ diễn ra nhanh chóng. Việt Nam tham dự với tâm thế chủ động và nhiều tham vọng – không chỉ đơn thuần “góp mặt” mà còn muốn “phát tiếng nói”, “chủ động định hình” và “khẳng định vị thế” trong cộng đồng quốc tế.

Trong khuôn khổ sự kiện, ông Lương Cường dự kiến sẽ tham gia nhiều hoạt động song phương và đa phương quan trọng, bao gồm các cuộc đối thoại với lãnh đạo các nền kinh tế thành viên APEC, cùng các buổi gặp gỡ doanh nghiệp và tập đoàn đa quốc gia nhằm tăng cường hợp tác đầu tư và kết nối công nghệ. Đây được xem là một phần trong chiến lược dài hạn của Việt Nam, khi chuẩn bị đăng cai APEC năm 2027. Lần tham dự này vì thế được coi là bước khởi đầu quan trọng để quảng bá hình ảnh Việt Nam như một nền kinh tế năng động, hội nhập sâu rộng và đóng vai trò tích cực trong khu vực.

Về quan hệ song phương với Hàn Quốc, chuyến công tác của Lương Cường cũng là dịp để củng cố mối quan hệ Đối tác Chiến lược Toàn diện giữa hai quốc gia. Hàn Quốc hiện là một trong những đối tác đầu tư và thương mại lớn nhất của Việt Nam. Do đó, bên cạnh các hoạt động trong khuôn khổ APEC, phía Việt Nam dự kiến sẽ có các cuộc làm việc cụ thể với các đối tác Hàn Quốc nhằm triển khai các cam kết đã đạt được, thúc đẩy dự án đầu tư, kết nối doanh nghiệp và nâng cao hiệu quả hợp tác thực chất, hướng đến kết quả cụ thể, thay vì chỉ dừng lại ở tuyên bố hoặc ký kết mang tính biểu tượng.

Các chuyên gia nhận định rằng việc Việt Nam tham dự APEC 2025 là cơ hội vàng để ghi điểm về ngoại giao, kinh tế và khẳng định tầm ảnh hưởng ngày càng rõ rệt trong khu vực. Đây cũng là dịp để Việt Nam tìm kiếm động lực tăng trưởng mới, tháo gỡ các “nút thắt” trong nền kinh tế số, chuyển đổi xanh và tham gia sâu hơn vào chuỗi giá trị toàn cầu. Tuy nhiên, giới phân tích cũng cảnh báo rằng việc “xuất hiện” trên trường quốc tế mới chỉ là bước đầu, điều quan trọng là Việt Nam cần chuyển từ tuyên bố sang hành động cụ thể, từ tham dự sang tạo ra ảnh hưởng thực chất.

Một loạt câu hỏi được đặt ra: liệu Việt Nam có tận dụng được các cuộc gặp gỡ với lãnh đạo doanh nghiệp để thu hút thêm nguồn lực và đầu tư chiến lược? Liệu các cam kết song phương với Hàn Quốc và các nền kinh tế khác có được thực thi và giám sát chặt chẽ? Và hơn hết, Việt Nam có thể biến tinh thần “kết nối – đổi mới – thịnh vượng” của APEC thành chính sách và cơ hội thiết thực cho người dân, doanh nghiệp trong nước hay không?./.

Từ vấn đề di cư đến chiến lược toàn cầu: quan hệ Anh – Việt bước sang giai đoạn mới

Trong cuộc gặp mặt được tổ chức ngày 29 tháng 10 năm 2025 tại London, Thủ Tướng Anh Keir Starmer đã chốt thỏa thuận quan trọng với người đứng đầu Đảng cộng sản Việt Nam Tổng Bí Thư Tô Lâm, đem lại bước ngoặt trong mối quan hệ giữa Anh và Việt Nam. Cả hai bên nhất trí nâng cấp quan hệ lên mức “Đối tác chiến lược toàn diện” (tên tiếng Anh là: Comprehensive Strategic Partnership), đồng thời ký kết một thỏa thuận được phía Anh mô tả là mạnh nhất từ trước tới nay mà Hà Nội từng ký với quốc gia khác trong lĩnh vực di cư bất hợp pháp.

Theo thông báo từ số 10 Downing Street và văn phòng Thủ Tướng Anh, thỏa thuận di cư gồm các cam kết cụ thể: người Việt Nam vào Anh quốc bằng con đường bất hợp pháp sẽ bị “xử lý nhanh hơn”, quá trình trục xuất sẽ được rút ngắn thời gian đáng kể bằng việc chia sẻ dữ liệu sinh trắc học, giấy tờ chứng minh và tăng cường hợp tác phá các đường dây di cư bất hợp pháp. Báo cáo cho thấy người Việt Nam từng chiếm tới khoảng 17 % số người di cư bằng đường thuyền nhỏ “small boat” tới Anh trong quý đầu năm 2024, điều này khiến vấn đề trở thành ưu tiên trong chính sách biên giới của Anh.

Về mặt ngoại giao, việc nâng cấp lên đối tác chiến lược toàn diện giữa Anh và Việt Nam không chỉ tập trung vào di cư mà còn mở rộng ra nhiều lĩnh vực: thương mại, đầu tư, bảo vệ môi trường, chuyển đổi năng lượng, hợp tác giáo dục và khoa học công nghệ. Văn bản chung nêu rõ hai nước sẽ tăng cường trao đổi đoàn, phối hợp trong các diễn đàn đa phương, phát triển cả khu vực tài chính – dịch vụ và tăng cường an ninh biển, an ninh mạng.

Phía Anh đánh giá thỏa thuận di cư với Việt Nam như một “mảnh ghép” quan trọng trong chiến lược chặn dòng người di cư trái phép, đặc biệt khi chính quyền Starmer đang chịu áp lực lớn từ dư luận về số người nhập cư không có giấy tờ. “Nếu bạn vào Anh bất hợp pháp, bạn sẽ bị trả về nhanh chóng,” Thủ Tướng Starmer nhấn mạnh trong phát biểu.

Đối với Việt Nam, việc ký kết này thể hiện một bước tiến trong ngoại giao đa phương. Không chỉ là đóng góp cho vấn đề di cư quốc tế, việc trở thành đối tác chiến lược toàn diện với một quốc gia phương Tây danh tiếng còn nâng vị thế ngoại giao của Hà Nội. Đồng thời, trong dịp này, hai bên còn cam kết triển khai các dự án hợp tác về năng lượng sạch, chuyển đổi kinh tế và thúc đẩy vai trò của Việt Nam trong khu vực Ấn Độ – Thái Bình Dương.

Tuy nhiên, bên cạnh các đánh giá tích cực, thỏa thuận cũng đặt ra một số câu hỏi. Việc xử lý nhanh người di cư trái phép cần được đảm bảo về quyền con người, về việc xác định chính xác quyền ở lại hợp pháp, và tránh lạm dụng trong các trường hợp người xin tị nạn hoặc bị buôn người. Nhiều tổ chức nhân quyền đã cảnh báo rằng việc “trục xuất nhanh” cần thủ tục bảo đảm.

Nhìn chung thỏa thuận giữa Anh và Việt Nam ngày 29  tháng 10 vừa qua, là một bước ngoặt trong quan hệ song phương: vừa là cam kết mạnh mẽ về kiểm soát di cư bất hợp pháp, vừa là biểu hiện cho quyết tâm đưa quan hệ hai nước lên tầm cao mới, đa chiều và sâu rộng. Việc hiện thực hóa sẽ phụ thuộc vào cách thức triển khai, đảm bảo quyền con người và minh bạch, đồng thời hai bên phải vận hành cơ chế hợp tác sao cho hiệu quả và bền vững./.

Thủ tướng Phạm Minh Chính đối mặt bài toán tăng lương sớm và cân đối ngân sách

Trong phiên chất vấn tại kỳ họp Quốc Hội cộng sản Việt Nam vào chiều ngày 30 tháng 10 năm 2025, Thủ Tướng Chính Phủ cộng sản Việt Nam Phạm Minh Chính đã đưa ra cam kết gây chú ý khi thông báo Chính Phủ sẽ trình phương án tăng lương cho khu vực công sớm hơn kế hoạch trước đây. Theo đó, mặc dù kế hoạch tăng lương cơ sở theo lộ trình hiện hành dự kiến từ ngày 1 tháng 7 năm 2026, ông Chính cho biết có thể áp dụng ngay từ ngày 1 tháng 1 năm 2026 hoặc thậm chí sớm hơn nếu nguồn lực cho phép.

Phát biểu trước Quốc Hội, ông Chính đánh giá kết quả điều hành tài khóa, tiền tệ thời gian qua “giữ ổn định kinh tế vĩ mô, kiểm soát lạm phát, giảm bội chi và nợ công”. Ông cũng nhấn mạnh rằng gần 70 % phần tăng thu ngân sách nhiệm kỳ này đã được ưu tiên cho cải cách tiền lương theo Nghị quyết 27 của Trung Ương.

Về lý do tăng lương sớm, người đứng đầu Chính Phủ cộng sản Việt Nam cho biết đã tiếp nhận các góp ý từ đại biểu Quốc Hội, trong đó có đề xuất từ đại biểu cho rằng cán bộ công chức hiện nay đã phải chịu áp lực lớn hơn trước, công việc nhiều hơn, điều kiện sinh hoạt đắt đỏ hơn nhưng thu nhập chưa được cải thiện tương ứng. Chính vì vậy, mức lương cơ sở hiện 2,34 triệu đồng/tháng (áp dụng từ ngày 1 tháng 7 năm 2024) được cho là đã “không còn phù hợp” với chi phí sinh hoạt thực tế tại nhiều đô thị.

Tuy nhiên, ông Chính cũng lưu ý rằng việc thực hiện tăng lương sớm sẽ phải cân đối nguồn lực ngân sách, đảm bảo khả năng chi trả, đồng bộ với cải cách chính sách tiền lương, trả lương theo vị trí việc làm và gắn với nâng cao hiệu quả bộ máy nhà nước. Ông yêu cầu các bộ, ngành liên quan phải chuẩn bị kỹ các phương án, báo cáo Chính phủ, xin ý kiến cấp có thẩm quyền về lộ trình điều chỉnh.

Quy mô tăng và thời điểm cụ thể vẫn đang được thương thảo. Bên cạnh đề xuất tăng lương cơ sở cho khu vực công chức, viên chức, lực lượng vũ trang, còn có kiến nghị từ phía các bên liên quan như công đoàn và người lao động, yêu cầu tăng lương tối thiểu vùng cho lao động doanh nghiệp từ ngày 1 tháng 1 năm 2026 với mức tăng dự kiến khoảng 7,2 %. Đây cho thấy lĩnh vực tiền lương đang ở giai đoạn “nóng” với nhiều áp lực từ cả phía người lao động và bộ máy nhà nước.

Việc Phạm Minh Chính đề xuất tăng lương sớm được đánh giá là tín hiệu tích cực, thể hiện sự nhạy bén trước tâm trạng và nhu cầu thực tế của người lao động, nhất là khu vực công chức và viên chức. Đồng thời, cũng là thách thức đối với Chính phủ trong việc cân đối ngân sách và đảm bảo rằng chính sách tăng lương không dẫn đến hệ lụy tăng chi, gây áp lực lên tài khóa và lạm phát.

Với lời cam kết của người đứng đầu Chính Phủ, kỳ vọng được đặt vào việc Chính Phủ cộng sản Việt Nam sẽ nhanh chóng cụ thể hóa phương án, để đến đầu năm 2026 người lao động có thể cảm nhận được cải thiện thu nhập. Tuy nhiên, người lao động và xã hội vẫn đang theo dõi sát sao: liệu lời hứa có biến thành quyết định chính thức? Liệu nguồn lực ngân sách có thực sự đảm bảo cho việc tăng lương sớm và bền vững? Và liệu tăng lương sẽ thật sự đi kèm với cải cách tiền lương toàn diện, chứ không chỉ là “tăng trước, làm sau”?

Kết quả sẽ cho thấy một phần quan trọng về cách Chính Phủ cộng sản Việt  Nam đối mặt với áp lực từ đời sống người dân, và cách hệ thống chính quyền hiện đại hóa chính sách tiền lương trong khi buộc phải duy trì ổn định kinh tế./.

Tăng tuổi hưu để giải bài toán lao động: khả thi hay rủi ro?

Trong phiên thảo luận chiều ngày 30 tháng 10 năm 2025, tại kỳ họp Quốc Hội cộng sản Việt Nam, giáo sư Nguyễn Thiện Nhân (nguyên Bí thư Thành ủy Sài Gòn cũ) đã đưa ra một kiến nghị đáng chú ý: cần sớm xây dựng lộ trình tăng tuổi hưu lên 65 tuổi nhằm đảm bảo nguồn nhân lực và mục tiêu tăng trưởng kinh tế 10%/ năm.

Theo ông Nhân, để kinh tế Việt Nam đạt được tốc độ tăng trưởng 10% mỗi năm trong giai đoạn 20 năm tới, hai yếu tố chủ yếu là tăng năng suất lao động và tăng số lượng người lao động. Ví dụ, trong giai đoạn từ năm 2026 đến năm 2030, tốc độ tăng năng suất lao động được đặt mục tiêu là 8,5%/ năm nhưng số lượng lao động chỉ tăng khoảng 1,45%/ năm nếu không có biện pháp mới. Trong khi đó, dự báo cho thấy số lao động sẽ giảm trong tương lai khi dân số già nhanh, lực lượng lao động chính yếu dần suy giảm.

Ông Nhân chỉ ra rằng nếu đưa tuổi hưu lên 65 tuổi theo tiêu chuẩn nhiều nước phát triển thì mỗi năm Việt Nam có thể bổ sung thêm khoảng 5 triệu người lao động, một nguồn lực rất đáng kể để hỗ trợ mục tiêu tăng trưởng kinh tế. Hiện nay, tuổi hưu ở Việt Nam đang theo lộ trình: nam từ 59 tuổi và nữ từ 54 tuổi đến năm 2028, nam sẽ ở 62 tuổi và nữ 60 tuổi năm 2035.

Cùng với đó, ông Nhân còn lưu ý rằng không chỉ số lượng lao động cần được giải quyết; vấn đề tuổi già và quỹ hưu trí cũng là thách thức lớn. Ông dẫn chứng trường hợp nước ngoài như Hàn Quốc hoặc Trung Quốc, dù tăng trưởng kinh tế cao kéo dài hàng chục năm, vẫn đang đứng trước nguy cơ quỹ hưu trí bị mất cân đối do số người về hưu tăng nhanh trong khi người lao động đóng góp giảm.

Khuyến nghị tăng tuổi hưu được đưa ra như một giải pháp “tận dụng nguồn lực con người hiện đang bị lãng phí lớn” – ông nói, đồng thời là điều kiện cần để “cất cánh” tăng trưởng hai con số. Ông này kiến nghị Nhà nước cộng sản Việt  Nam sớm xây dựng đề án tăng tuổi hưu trước năm 2035, sửa luật để đảm bảo lộ trình và tạo điều kiện cho người lao động tiếp tục tham gia vào lực lượng sản xuất.

Phản ứng từ dư luận và giới chuyên gia cho thấy, đề xuất này tuy có cơ sở logic nhưng cũng đặt ra nhiều câu hỏi. Việc nâng tuổi hưu sẽ tác động tới sức khỏe lao động, làm việc lâu hơn, chi phí bảo hiểm xã hội, cũng như vấn đề công bằng giữa lao động nam và nữ. Ngoài ra, việc tăng tuổi hưu cần đồng bộ với cải cách tiền lương, đào tạo lại lao động cao tuổi, điều điều kiện làm việc phù hợp để họ vẫn có hiệu quả.

Trong bối cảnh Việt Nam được đánh giá đang bước vào giai đoạn “chuyển từ cơ cấu dân số vàng sang già hóa nhanh”, chính sách nâng tuổi hưu không chỉ là biện pháp kỹ thuật mà còn là quyết định chiến lược dài hạn. Việc giữ lao động lâu hơn trong nền kinh tế có thể giúp giảm gánh nặng chi trả hưu trí, tăng nguồn lực đóng góp, đồng thời hỗ trợ mục tiêu phát triển bền vững. Nhưng để triển khai, cần có lộ trình rõ ràng, có hỗ trợ đào tạo lại, thay đổi cách làm việc phù hợp với người cao tuổi, và hệ thống bảo hiểm xã hội đủ sức đáp ứng.

Để biến gợi ý của ông Nguyễn Thiện Nhân thành hiện thực, cộng sản Việt Nam cần đánh giá thận trọng toàn diện cả về nhân lực, an sinh xã hội, sức khỏe người lao động và nguồn lực tài chính. Chính quyền và các cơ quan hữu trách đang được đặt trước bài toán: làm sao để tăng trưởng nhanh mà không đánh đổi phúc lợi và sức khỏe của người lao động lão thành?./.

Người Việt đang giữ tới 500 nghìn tấn vàng: kho báu hay vốn chết quốc gia?

Phát biểu tại kỳ họp thứ 10 của Quốc Hội cộng sản Việt Nam khóa XV chiều ngày 30 tháng 10 năm 2025, đại biểu Thạch Phước Bình (đoàn Vĩnh Long) dẫn số liệu từ Hội đồng Vàng Thế giới cho biết người dân Việt Nam hiện nắm giữ khoảng từ đến 500 nghìn tấn vàng, tương đương giá trị khoảng từ 35 đến 40 tỷ USD, chiếm gần 8% GDP quốc gia.

Theo ông Bình, mỗi năm Việt Nam tiêu thụ trung bình khoảng 55 tấn vàng, thuộc nhóm các quốc gia có nhu cầu vàng cao nhất khu vực. Tuy nhiên, điều đáng chú ý là phần lớn lượng vàng này đang “nằm yên trong két”, chưa được đưa vào lưu chuyển, đầu tư hoặc sử dụng trong sản xuất kinh doanh. Ông gọi đây là nguồn lực khổng lồ nhưng bị đóng băng trong dân cư.

Ông Bình nhấn mạnh rằng nếu chỉ cần khai thác được khoảng từ 10 đến 15% lượng vàng này, tương đương khoảng 5 đến 7 tỷ USD, và đưa nó vào hệ thống tài chính, thì có thể trở thành “nguồn vốn quý giá” cho phát triển hạ tầng, chuyển đổi số và đổi mới công nghệ mà không cần tăng vay nợ công.

Trước thực trạng đó, ông Bình đã kiến nghị 5 nhóm giải pháp cụ thể:

1.     Ổn định thị trường vàng, thu hẹp chênh lệch giá vàng trong nước và quốc tế xuống dưới 5 triệu đồng mỗi lượng trong vòng từ 6 đến 12 tháng tới, đồng thời kiểm soát đầu cơ và tăng nguồn cung thông qua nhập khẩu vàng có kiểm soát.

2.     Sớm thành lập “Sở Giao dịch vàng quốc gia” để cho phép người dân gửi vàng vật chất vào kho lưu ký chuẩn hóa, nhận chứng chỉ điện tử để giao dịch, cầm cố hoặc quy đổi, vừa giúp Nhà nước quản lý được dòng vàng thật, vừa đảm bảo quyền sở hữu của người dân.

3.     Phát triển các sản phẩm tài chính hóa vàng như chứng chỉ vàng lưu ký, quỹ đầu tư vàng, trái phiếu vàng được bảo chứng bằng vàng vật chất trong kho, giúp người dân có thể góp vàng hoặc đầu tư bằng tiền đồng và hưởng lợi theo biến động giá vàng.

4.     Khuyến khích người dân chuyển hóa vàng thành Việt Nam đồng bằng các chính sách ưu đãi như miễn phí lưu ký, ưu đãi lãi suất hoặc phát hành trái phiếu Chính Phủ bằng vàng dành riêng cho người bán vàng vật chất.

5.     Đảm bảo an toàn hệ thống và minh bạch thông tin: nghiêm cấm ngân hàng huy động hoặc cho vay bằng vàng, đồng thời công bố bản tin vàng quốc gia định kỳ để người dân tiếp cận thông tin đầy đủ, qua đó củng cố niềm tin vào thị trường.

Bối cảnh khiến lượng vàng dư thừa trong dân tăng cao là do người dân chọn vàng như một kênh tích trữ an toàn hơn so với gửi ngân hàng, trong bối cảnh lo ngại về lạm phát, bất ổn tài chính hoặc các yếu tố tiền tệ khác. Chênh lệch giá vàng trong nước và quốc tế có thời điểm vượt hơn 14 triệu đồng, thậm chí đến 20 triệu đồng mỗi lượng, phản ánh tâm lý đầu cơ, găm giữ và sự thiếu minh bạch của thị trường.

Tuy nhiên, việc huy động dòng vàng này vào nền kinh tế đang gặp nhiều thách thức. Thiếu cơ chế pháp lý, thiếu sản phẩm tài chính vàng tiêu chuẩn, thiếu kho lưu ký đạt chuẩn và đặc biệt là tâm lý e ngại của người dân về quyền sở hữu và rủi ro khi gửi vàng ra khỏi nhà. Đại biểu Thạch Phước Bình cho rằng nếu không xây dựng được niềm tin và tạo ra môi trường thân thiện để sử dụng vàng như một tài sản kinh tế động, thì khó có thể khai thác được nguồn lực này.

Nhiều chuyên gia nhận định rằng việc đưa vàng từ “két sắt di động” của người dân vào nền kinh tế không chỉ là vấn đề tài chính mà còn là câu chuyện văn hóa, thói quen tích trữ và tâm lý an toàn. Để người dân sẵn sàng chuyển vàng thành vốn đầu tư, cần có cơ chế rõ ràng, chính sách hấp dẫn và sự đảm bảo tuyệt đối về an toàn pháp lý.

Nói chung “kho vàng” 400 – 500 nghìn tấn trong dân cư Việt Nam không chỉ là con số gây choáng mà còn là lời cảnh báo và cơ hội đồng thời. Nếu được quản trị và huy động hiệu quả, đó sẽ là nguồn lực lớn cho phát triển đất nước. Ngược lại, nếu để tiếp tục nằm im trong két, nó sẽ mãi là “vốn chết” – tài sản tích lũy nhưng không đóng góp vào sản xuất và tăng trưởng. Vì thế, xây dựng thể chế huy động vàng cần được đặt ngang tầm với các chính sách kinh tế vĩ mô, để biến tài sản cá nhân thành động lực phát triển quốc gia./.

Vụ án Báo Thanh Niên: Khi “đất vàng” trở thành phép thử cho minh bạch tài sản công

Truyền thông cộng sản Việt Nam vào ngày 30 tháng 10 năm 2025 cho hay, tại trụ sở của Tòa án thành phố Sài Gòn diễn ra phiên xét xử sơ thẩm vụ án “Vi phạm quy định về quản lý, sử dụng tài sản nhà nước gây thất thoát, lãng phí” theo khoản 3, Điều 219 Bộ luật Hình sự 2015, đối với hai bị cáo: ông Nguyễn Công Khế (71 tuổi) và ông Nguyễn Quang Thông (64 tuổi).

Ông Nguyễn Công Khế, nguyên Chủ tịch Hội Đồng Quản Trị Công ty Cổ phần Tập đoàn Truyền thông Thanh Niên và nguyên Tổng biên tập Báo Thanh Niên, bị tuyên phạt 8 năm tù. Ông Nguyễn Quang Thông, nguyên Tổng biên tập Báo Thanh Niên, bị tuyên phạt 5 năm 6 tháng tù về cùng tội danh với ông Khế.

Hội đồng xét xử xác định hành vi sai phạm xuất phát từ việc quản lý, sử dụng khu đất số 151‑ 155 đường Bến Vân Đồn (quận 4 cũ, nay là phường Khánh Hội) — diện tích khoảng 7.069 m², được Nhà nước giao cho Nhà máy Thuốc lá Sài Gòn (công ty nhà nước) quản lý.

Theo cáo trạng, sau chủ trương di dời nhà máy thuốc lá ra khỏi nội thành, khu đất nói trên được chấp thuận để Báo Thanh Niên làm trụ sở. Tuy nhiên, trong thời gian quản lý, hai bị cáo đã cùng doanh nghiệp tư nhân tiến hành ký hợp đồng, góp vốn bằng quyền sử dụng đất, thay đổi mục đích sử dụng từ trụ sở báo thành cao ốc văn phòng, trung tâm thương mại và căn hộ, rồi thoái vốn, chuyển nhượng không qua đấu giá gây thất thoát hơn 215 tỷ đồng tài sản Nhà nước.

Hội Đồng Xét Xử ghi nhận trong vụ án: ông Khế giữ vai trò chính, đề xuất, chỉ đạo và thực hiện xuyên suốt hành vi sai phạm; ông Thông giữ trách nhiệm giúp sức, đồng thời có vai trò thực hành. Vì vậy, mức án đối với ông Khế nghiêm khắc hơn. Về trách nhiệm dân sự, tòa buộc hai bị cáo liên đới bồi thường toàn bộ thiệt hại hơn 215 tỷ đồng. Trong đó, ông Khế đã nộp 35 tỷ đồng; ông Thông đã nộp 500 triệu đồng để khắc phục hậu quả và được xem xét giảm trừ khi lượng hình.

Tại phiên xử, Hội Đồng Xét Xử cũng xem xét một số tình tiết giảm nhẹ: cả hai bị cáo khai báo thành khẩn, ăn năn hối cải; ông Khế cao tuổi, gia đình có công với cách mạng; ông Thông là lãnh đạo nhiều năm trong ngành báo chí.

Vụ việc đã thu hút sự chú ý đặc biệt vì đây là một “khu đất vàng” có vị trí đắc địa tại thành phố lớn, gắn với sự chuyển đổi mục đích sử dụng tài sản Nhà nước sang doanh nghiệp tư nhân, trong khi thủ tục, đấu giá và quyền lợi Nhà nước bị bỏ qua. Việc xử án thể hiện quyết tâm của cơ quan chức năng trong việc xử lý sai phạm lớn về đất đai, tài sản công.

Chuyên gia pháp luật nhận định, bản án này không chỉ nhằm xử lý hai cá nhân có chức vụ, quyền hạn cao mà còn mang dấu hiệu răn đe chung với hành vi vi phạm quản lý, sử dụng tài sản Nhà nước trong thời gian tới. Về mặt công luận, người dân kỳ vọng đây sẽ là bước khởi đầu cho việc tăng cường minh bạch, giám sát việc sử dụng tài sản công.

Dù vậy, cũng có ý kiến cho rằng, để việc “rút tiền nhà nước” qua thủ tục chuyển đổi mục đích đất đai, thoái vốn… không tiếp diễn, cần hoàn thiện cơ chế pháp lý, nâng cao tính công khai đấu giá, và tăng cường vai trò giám sát của người dân, báo chí và các cơ quan chức năng.

Kết thúc phiên xử, tòa tuyên phạt ông Nguyễn Công Khế 8 năm tù và ông Nguyễn Quang Thông 5 năm 6 tháng tù. Vụ án tuy đã đi qua giai đoạn sơ thẩm, nhưng dư âm về thất thoát tài sản công, về sử dụng “quỹ đất vàng” không đúng quy định vẫn còn bay lơ lửng trong dư luận. Câu hỏi lớn đặt ra là: sau án tù, hệ thống sẽ thay đổi ra sao để những khu đất công tiếp theo không “chảy” vào doanh nghiệp tư nhân một cách dễ dàng?./.

NGƯỜI QUAN SÁT

GRATON RESORT & CASINO KỶ NIỆM 12 NĂM VỚI CÁC GIẢI TRÚNG BẢO ĐẢM TRỊ GIÁ TRÊN $500,000 ĐÔ LA, GIẢI TRÍ CHÂU Á VÀ MỘT GIẢI TRÚNG VÔ ĐỊCH QUỐC GIA

Graton Resort & Casino sẽ kỷ niệm 12 năm thành lập vào tháng Mười Một này với hai chương trình hấp dẫn với tổng trị giá hơn nửa triệu đô la dành cho các giải thưởng, một loạt các chương trình giải trí trực tiếp, và một chiến thắng mang tầm quốc gia của một thành viên trong đội ngũ.

Vào các Thứ Bảy, 8, 15, 22 & 29 tháng Mười Một, hãy tham dự vào chương trình Tặng Thưởng Kỷ Niệm Bảo Đảm Trị Giá trên $350,000 đô la, để có một cơ hội trúng lớn! Xổ số vào mỗi giờ, từ 7PM đến 11PM, với 12 người trúng tiền mặt và chơi máy kéo miễn phí vào mỗi giờ, và một người khách may mắn sẽ mang về nhà $15,000 đô la tiền mặt lúc 11PM. Khách hàng cũng có thể kiếm được gấp 5 lần phiếu tham dự vào các Thứ Bảy, từ 3PM đến 7PM, bắt đầu từ 8 tháng Mười Một.

Lễ kỷ niệm được tiếp tục vào mỗi Thứ Ba trong tháng Mười Một, từ 2PM đến 7PM với cuộc Tranh Tài Máy Kéo Kỷ Niệm trị giá $160,000 đô la. Chơi để trúng giải độc đắc lên tới $15,000 đô la tiền mặt! Bảo đảm có 50 người trúng tại mỗi buổi tranh tài. Tất cả các hội viên Graton Rewards nhận được một phiếu tham dự miễn phí. Người trúng có thẻ Fortune Rewards sẽ kiếm được gấp đôi giải trúng, và người trúng có thẻ Royalty & Chairman Reward sẽ nhận được gấp ba giải trúng!

Chương trình giải trí trực tiếp đầy hấp dẫn của Graton Resort& Casino tiếp tục với:

. Cup of Joe – Chủ Nhật, 2 tháng Mười Một, lúc 7PM

Ban nhạc người Philippines nổi tiếng với các ca khúc như “Multo” và các bài hát được ưa thích OPM khác sẽ mang tua diễn Stardust của họ lên sân khấu tại Graton. 

. Louis Yan – Thứ Bảy, 15 tháng Mười Một, lúc 8PM

Ảo thuật gia hàng đầu của Hồng Kông sẽ trình diễn những màn ảo thuật đầy ấn tượng trong tua diễn My Faith của anh. 

. Phút Ban Đầu – Thứ Bảy, 22 tháng Mười Một, lúc 8PM

Một buổi ca nhạc Việt Nam quy tụ nhiều ngôi sao nổi tiếng với các nghệ sĩ trình diễn trực tiếp trong một buổi tối với các giọng hát đầy nội lực và chương trình giải trí.

Xin đừng bỏ lỡ! Vé cho những sự kiện phải xem này hiện đã có bán. Hãy truy cập www.GratonResortCasino.com để đặt vé trước khi vé được bán hết!

Graton Dealer được Vinh Danh là Nhà Vô Địch Toàn Quốc

Ngoài những chương trình kỷ niệm trong tháng này, dealer Elleonor Hoffman tại Graton Resort & Casino đã xuất sắc vượt qua các đối thủ tại Giải Vô Địch Dealer G2E diễn ra tại Las Vegas vào tháng Mười này. Foffman đã được vinh danh là Quán Quân Vô Địch sau khi đánh bại hơn 30 đối thủ hàng đầu từ khắp các tiểu bang của Hoa Kỳ. Chiến thắng ấn tượng của cô là một thành tựu đáng kể, chứng tỏ tài năng xuất sắc và trình độ đào tạo đẳng cấp thế giới đã khẳng định nơi đến hàng đầu về chơi game tại Vùng Vịnh.

Giới thiệu về Graton Resort & Casino

Nằm giữa trái tim của vùng rượu vang Bắc California, Graton Resort & Casino mang đến sự kết hợp hoàn hảo giữa sang trọng và thú vị. Được sở hữu và điều hành bởi Federated Indians of Graton Rancheria, sòng bạc cung cấp trải nghiệm chơi game tuyệt vời với hơn 3,000 máy đánh bạc, 130 bàn chơi và một phòng chơi poker riêng biệt. Khách có thể thưởng thức ẩm thực đẳng cấp thế giới, tận hưởng giải trí trực tiếp và thư giãn tại khác khách sạn và spa sang trọng. Gần đây, Graton Resort & Casino đã được USA Today vinh danh là một trong 10 sòng bài hàng đầu ngoài Las Vegas và nhận giải thưởng Best Places To Work của North Bay Business Journal. Dù bạn đang tìm kiếm một đêm phiêu lưu hay một kỳ nghỉ thư giãn, Graton Reosor & Casino là điểm đến tuyệt vời cho sự vui chơi và giải trí. Để biết thêm thông tin, vui lòng truy cập www.GratonResortCasino.com hoặc tìm chúng tôi trên Facebook, Instagram, X (trước đây là Twitter), YouTube, và Linkedln.

Tập Cận Bình sắp gặp lãnh đạo Canada và Nhật Bản sau thỏa thuận thương mại với Trump

Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình trở thành tâm điểm tại Hội nghị Hợp tác Kinh tế châu Á – Thái Bình Dương (APEC) tổ chức ở Hàn Quốc hôm thứ Sáu, dự kiến sẽ có các cuộc hội đàm với lãnh đạo Canada, Nhật Bản và Thái Lan – ngay sau khi đạt được thỏa thuận “đình chiến thương mại” tạm thời với Tổng thống Mỹ Donald Trump.

Thỏa thuận được ký trước khi ông Trump rời Hàn Quốc – và không tham dự phiên chính kéo dài hai ngày của hội nghị APEC – tạm ngưng các biện pháp hạn chế mới đối với xuất khẩu đất hiếm của Trung Quốc, vốn đe dọa làm tắc nghẽn chuỗi cung ứng toàn cầu.

Tập Cận Bình kêu gọi hợp tác giữa “những cơn sóng dữ”

Phát biểu trong phiên khai mạc kín, ông Tập nói:

“Những thay đổi chưa từng thấy trong một thế kỷ đang tăng tốc trên toàn cầu. Biển càng động, chúng ta càng cần đoàn kết.”

Ông kêu gọi bảo vệ hệ thống thương mại đa phương và tăng cường hợp tác kinh tế.
Bộ trưởng Tài chính Mỹ Scott Bessent là người đại diện cho ông Trump tham dự hội nghị.

Chủ đề chính của hội nghị năm nay – được tổ chức tại thành phố cổ Gyeongju – là củng cố chuỗi cung ứng và giảm rào cản thương mại. Tuy nhiên, các quyết định của APEC mang tính không ràng buộc, và việc đạt được đồng thuận ngày càng khó do căng thẳng địa chính trị leo thang.

Cuộc gặp đầu tiên với nữ Thủ tướng Nhật Bản Sanae Takaichi

Với việc nhà lãnh đạo của nền kinh tế lớn nhất thế giới vắng mặt, mọi sự chú ý dồn vào ông Tập – người dự kiến sẽ có cuộc gặp đầu tiên với nữ Thủ tướng Nhật Bản Sanae Takaichi.

Nguồn tin thân cận cho biết cuộc gặp dự kiến diễn ra trong ngày thứ Sáu. Trước khi khởi hành, bà Takaichi xác nhận rằng “các sắp xếp đang được tiến hành” để gặp ông Tập.

Quan hệ Tokyo – Bắc Kinh đã có phần ổn định hơn trong những năm gần đây, song việc bà Takaichi – một chính trị gia theo đường lối dân tộc chủ nghĩa và cứng rắn về an ninh – bất ngờ lên nắm quyền có thể làm phức tạp quan hệ hai nước.

Ngay sau khi nhậm chức tuần trước, bà đã đẩy nhanh kế hoạch tăng cường quân sự, nhằm răn đe trước các tham vọng lãnh thổ của Trung Quốc trong khu vực. Nhật Bản hiện cũng là nơi có mật độ căn cứ quân sự Mỹ lớn nhất thế giới ngoài lãnh thổ Hoa Kỳ.

Các vấn đề nhạy cảm dự kiến được bàn đến bao gồm việc Trung Quốc giam giữ công dân Nhật, cũng như lệnh hạn chế nhập khẩu thịt bò, hải sản và nông sản Nhật Bản.

Canada tìm cách nối lại quan hệ với Trung Quốc

Văn phòng Thủ tướng Canada Mark Carney cho biết ông sẽ gặp Tập Cận Bình lúc 4 giờ chiều, với mục tiêu khởi động lại đối thoại song phương sau nhiều năm quan hệ căng thẳng.

Canada, vốn đang chịu sức ép từ cuộc chiến thương mại với Mỹ, muốn đa dạng hóa thị trường và giảm phụ thuộc vào đối tác lớn nhất của mình. Trung Quốc hiện là đối tác thương mại lớn thứ hai của Canada.

Dưới thời cựu Thủ tướng Justin Trudeau, các vụ giam giữ và hành quyết công dân Canada tại Trung Quốc, cùng với các cáo buộc can thiệp của Bắc Kinh vào hai cuộc bầu cử liên bang, đã khiến quan hệ hai nước xuống mức thấp nhất trong nhiều thập niên.

Tháng 8 vừa qua, Trung Quốc áp thuế chống bán phá giá tạm thời với hạt cải dầu Canada, chỉ một năm sau khi Ottawa đánh thuế 100% lên xe điện Trung Quốc. Dù quan chức hai bên đã gặp nhau đầu tháng này, nhưng chưa có dấu hiệu về một đột phá sắp xảy ra.

Cùng ngày, Thủ tướng Thái Lan Anutin Charnvirakul cũng sẽ gặp ông Tập, sau khi vừa ký thỏa thuận ngừng bắn tăng cường với Campuchia – một thỏa thuận do ông Trump giám sát.

Hàn Quốc kỳ vọng tuyên bố chung APEC

Chủ nhà, Tổng thống Hàn Quốc Lee Jae Myung, nhấn mạnh trong phát biểu khai mạc:

“Chúng ta không phải lúc nào cũng cùng một phe, nhưng cần hợp tác để đạt thịnh vượng chung.”

Ngoại trưởng Hàn Quốc Cho Hyun cho biết các bên vẫn đang thương lượng tuyên bố chung, và hy vọng nó sẽ được thông qua cùng với tuyên bố của các nhà lãnh đạo khi hội nghị kết thúc vào thứ Bảy.

Dù vậy, một số nhà ngoại giao APEC tỏ ra hoài nghi về khả năng đạt đồng thuận, do chia rẽ sâu sắc trong chính trị toàn cầu. Trước đây, APEC đã không thể ra tuyên bố chung vào các năm 2018 và 2019, trong nhiệm kỳ đầu của ông Trump.

Khu vực APEC – trải dài từ Nga đến Chile – chiếm 50% thương mại toàn cầu và 61% GDP thế giới.

Chiều cùng ngày, CEO Nvidia Jensen Huang sẽ phát biểu tại diễn đàn doanh nghiệp song song với hội nghị, sau khi công ty Nvidia trở thành hãng đầu tiên đạt giá trị vốn hóa vượt 5.000 tỷ USD – dù vấn đề bán chip AI tiên tiến cho Trung Quốc không được nhắc tới trong cuộc gặp Tập – Trump hôm thứ Năm.

Nguồn reuters

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ gặp Trung Quốc và Ấn Độ tại hội nghị ASEAN

Bộ trưởng Quốc phòng Hoa Kỳ Pete Hegseth hôm thứ Sáu đã có các cuộc hội đàm riêng với những người đồng cấp từ Trung Quốc và Ấn Độ, mở đầu chuỗi cuộc gặp song phương bên lề Hội nghị Bộ trưởng Quốc phòng ASEAN (ADMM) và ADMM-Plus tại Malaysia, trong bối cảnh Washington tìm cách củng cố hợp tác an ninh khu vực.
Hegseth cho biết trên mạng X rằng ông đã nói với Bộ trưởng Quốc phòng Trung Quốc Đổng Quân rằng Hoa Kỳ sẽ “kiên quyết bảo vệ lợi ích của mình” và duy trì cán cân quyền lực tại khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương, đồng thời bày tỏ quan ngại về các hoạt động của Trung Quốc tại Biển Đông và xung quanh Đài Loan.

Thỏa thuận quốc phòng Mỹ – Ấn Độ kéo dài 10 năm
Bộ trưởng Hegseth ca ngợi khuôn khổ hợp tác quốc phòng 10 năm mới ký với Bộ trưởng Quốc phòng Ấn Độ Rajnath Singh là “nền tảng cho ổn định và khả năng răn đe trong khu vực”. Hai bên cũng dự kiến thảo luận về kế hoạch của Ấn Độ trong việc mua sắm khí tài quân sự của Mỹ.
Một quan chức giấu tên cho biết Hegseth sẽ còn gặp các bộ trưởng quốc phòng Indonesia, Philippines và Thái Lan, cùng đại diện các nước Úc, New Zealand, Hàn Quốc và Nga, những thành viên tham dự hội nghị ADMM-Plus.

Malaysia: “Chiến thuật vùng xám là hành động khiêu khích rõ ràng”
Trong cuộc gặp hôm thứ Năm, Bộ trưởng Quốc phòng Malaysia và ông Hegseth cùng khẳng định cam kết bảo vệ an ninh hàng hải tại Biển Đông — vùng biển sôi động mà Trung Quốc gần như tuyên bố chủ quyền toàn bộ, chồng lấn với vùng đặc quyền kinh tế của Brunei, Indonesia, Malaysia, Philippines và Việt Nam.
Bộ trưởng Mohamed Khaled Nordin nói trong tuyên bố chung rằng:

“Các chiến thuật vùng xám – như tiến hành khảo sát thủy văn dưới sự hộ tống của tàu hải cảnh nước ngoài – là hành động đe dọa chủ quyền, mang tính khiêu khích rõ ràng.”

Trong nhiều năm, các tranh chấp về chủ quyền đảo và bãi đá tại Biển Đông vẫn chưa được giải quyết, gây ra nhiều vụ va chạm giữa tàu Trung Quốc và các nước láng giềng.

Trump công bố giảm thuế với Trung Quốc, ra lệnh nối lại thử hạt nhân
Tổng thống Donald Trump hôm thứ Năm cho biết ông đã đạt được thỏa thuận với Chủ tịch Tập Cận Bình nhằm giảm thuế nhập khẩu đánh vào hàng hóa Trung Quốc từ 57% xuống 47%.
Trước cuộc gặp với ông Tập, Trump cũng tuyên bố đã ra lệnh cho quân đội Hoa Kỳ nối lại các cuộc thử nghiệm vũ khí hạt nhân, với lý do Trung Quốc đang mở rộng nhanh kho hạt nhân của mình.
Mặc dù việc yêu cầu các đồng minh tăng chi tiêu quốc phòng khiến một số nước khó chịu, Thủ tướng Nhật Bản Sanae Takaichi trong tuần này khẳng định với Trump rằng bà quyết tâm tăng cường năng lực phòng thủ.
Ông Hegseth, trong bài phát biểu ngày thứ Tư, đã kêu gọi Nhật Bản đẩy nhanh kế hoạch nâng chi tiêu quốc phòng lên 2% GDP, nhấn mạnh rằng liên minh Washington – Tokyo “có vai trò then chốt trong việc ngăn chặn sự gây hấn quân sự của Trung Quốc”.

Cam kết lâu dài với Đông Nam Á
Tổng thống Trump nói với các lãnh đạo ASEAN hôm Chủ nhật rằng “Hoa Kỳ luôn ở bên các bạn 100%, và chúng tôi mong muốn trở thành đối tác mạnh mẽ trong nhiều thế hệ tới.”
Mỹ hiện duy trì hiệp ước phòng thủ với Philippines, tiến hành hàng chục cuộc tập trận chung hằng năm và sử dụng một số căn cứ của Manila; đồng thời tổ chức các cuộc diễn tập tương tự với Thái Lan, Indonesia và trao đổi quốc phòng với Malaysia — tất cả nhằm củng cố vị thế trước ảnh hưởng ngày càng lớn của Trung Quốc trong khu vực.

Nguồn reuters