Saturday, December 27, 2025
Home Blog Page 91

Một phụ nữ Kentucky nhận được gói hàng chứa bộ phận cơ thể người gửi đến nhà

HOPKINSVILLE, Ky. ( WDKY ) — Một phụ nữ Kentucky đã vô cùng kinh hoàng chỉ vài ngày trước lễ Halloween khi nhận được một gói hàng chứa các bộ phận cơ thể người trước cửa nhà cô.

Vào thứ năm, ngày 30 tháng 10, Cảnh sát điều tra quận Christian, Scott Daniel, đã nói với WDKY của Nexstar rằng các bộ phận cơ thể mà bà nhận được gửi nhầm lẫn vào ngày hôm trước là từ một xác chết và dùng để đào tạo phẫu thuật chứ không phải để cấy ghép.

Bà cho biết trong cuộc gọi 911 mà WSMV thu được: “Chúng tôi đang mong đợi một chuyến hàng thuốc khẩn cấp được chuyển đến bằng đường hàng không giống như ở sân bay Nashville, và họ đã giao hai hộp”.

“Chúng tôi mở một chiếc hộp và thấy bên trong là các bộ phận cơ thể người dùng để cấy ghép, giống như vật tư y tế vậy”, cô nói tiếp.

“Chúng tôi đang cố gắng tìm hiểu xem nó sẽ đi về đâu. Chúng tôi chỉ không muốn sở hữu những bộ phận cơ thể không thuộc về mình.”

Người điều tra tử thi cho biết người phụ nữ “rõ ràng là hơi run” sau khi mở hộp các tông đựng bốn ngón tay và hai cánh tay, được đựng trong túi đá nhựa.

Daniel cho biết người phụ nữ đã gọi cho cảnh sát trưởng của Văn phòng Cảnh sát trưởng Quận Christian, những người này đã phản hồi và thông báo cho văn phòng điều tra tử thi.

Các quan chức được cho là đã mang các bộ phận của thi thể đến nhà xác vào sáng thứ Tư và liên lạc với đơn vị vận chuyển, sắp xếp để đưa chúng đến đúng địa điểm.

Đội ứng cứu khẩn cấp sau đó đã gọi cảnh sát điều tra quận Christian là Scott Daniel đến để lấy lại hai cánh tay và bốn ngón tay, tờ The Times đưa tin.

Daniel đã mang các chi đến nhà xác địa phương, nơi một người đưa thư đã nhận lại chúng vào thứ Năm. Hiện vẫn chưa rõ người giao hàng nào đã giao gói hàng đáng báo động này, theo nguồn tin.

Nhân viên điều tra cho biết gói hàng chứa đầy các bộ phận cơ thể có nguồn gốc từ Nashville và dự kiến ​​sẽ được chuyển đến một trường học hoặc bệnh viện để đào tạo phẫu thuật.

Daniel cho biết các bộ phận cơ thể trong bưu kiện đến từ bốn thi thể khác nhau.

Daniel cho biết các bộ phận được chuyển từ Nashville và đến nhầm địa chỉ sau khi có sự nhầm lẫn của bên chuyển phát nhanh, đồng thời cho biết thêm rằng các quan chức Hopkinsville đã đảm bảo rằng người phụ nữ cuối cùng đã nhận được hàng mà bà đang chờ đợi, theo tờ Lexington-Herald Leader. Người phụ nữ cuối cùng đã nhận được thuốc và vật tư y tế cần thiết vào ngày hôm sau, nhân viên điều tra tử thi cho biết.

Người điều tra cho rằng bất kỳ ai thấy mình rơi vào tình huống đẫm máu tương tự nên gọi cho chính quyền và tránh mọi biện pháp cực đoan, chẳng hạn như đông lạnh các bộ phận cơ thể.

Daniel nói: “Tôi nghĩ cô ấy đã làm đúng”.

Ny (Tổng hợp)

Ngọn Lửa và Ánh Trăng: Di sản tinh thần Thích Tuệ Sỹ giữa khổ đau và giải thoát

Đường xưa vẫn gió, trăng chưa từng tắt,

Người đi rồi, mà nắng vẫn trong veo.”

TUỆ SỸ

Tháng 11 – 2025, đại tường Hòa thượng Thích Tuệ Sỹ. Lễ đại tường là ngày giỗ năm thứ hai hai sau khi một người qua đời. Đại tường không chỉ là một nghi thức tang lễ nối dài mà là một triết luận sinh diệt siêu vượt những tín lý từng được cho là siêu việt của văn hóa và tôn giáo Á Đông, đặc biệt trong Phật giáo; nhất là khi nói đến một bậc danh tăng như Thầy Tuệ Sỹ lại càng mang nhiều ý nghĩa:

Trước hết là ý nghĩa nhân sinh: Là sự tiếp nối của tình người và đạo nghĩa. Đây là cột mốc chuyển hóa nỗi đau thành tri ân. Sau hai năm, tang thân (có cả tăng thân) và đồ chúng đã lắng dịu tiếc thương, thay vào đó là niềm biết ơn, kính trọng cũng như khát vọng tiếp nối đạo lý “uống nước nhớ nguồn”. Người ra đi không mất, mà hiện hữu trong tâm tưởng tu, trong hành động thiện, trong hạnh nguyện lành của người ở lại.

Đặc biệt là theo tinh thần triết học Phật giáo mà Thầy Tuệ Sỹ đã suốt đời hoằng hóa, Đại Tường là biểu tượng của vô thường và duyên sinh. Chết không phải là hết, mà là một chuyển động trong chuỗi tương tục của nhân duyên: “Sinh diệt diệt dĩ, tịch diệt vi lạc”, khi mọi sinh diệt đều tắt, thì tịch diệt (Niết bàn) mới là an lạc đích thực. Cái chấm dứt hình tướng của bậc trí tuệ là sự trở về thể tánh, không còn bị ràng buộc bởi thân xác hay danh vọng mà chỉ còn lại ánh sáng của trí tuệ – tâm từ.

Với đạo Phật, Đại Tường là dịp thực hành hồi hướng công đức cho bậc chân nhân đã viên tịch, giúp hương linh (và chính mình) tiến gần hơn tới giải thoát. Đồng thời, giúp thức tỉnh tâm người sống để biết rằng mọi pháp hữu vi đều vô thường và con đường tu tập là cách duy nhất vượt thoát sinh tử. Sự tịch diệt của một bậc chân tu không phải là mất mát, mà là sự trở về với pháp giới. Do vậy, đối với một nhân vật như Thầy Tuệ Sỹ, lễ Đại Tường không chỉ là lễ tưởng niệm, mà là một tuyên ngôn của trí huệ cũng như trí tuệ và đạo đức Phật giáo Việt Nam trong thời đại mới: Biết buông bỏ vô minh, sống an nhiên giữa vô thường và tiếp nối ánh sáng lương tri bằng chính đời sống tỉnh thức của mình.

Ánh lửa Đại Tường trong tâm ảnh người đi

Một sớm mai có nắng mùa Đông ở Huế, Sài Gòn, Hà Nội; Paris hay California… khói nhang trầm quyện vào tiếng chuông chùa trầm lắng, người mường tượng từ tâm ảnh và hiện ảnh về lễ đại tường tưởng nhớ Thầy Tuệ Sỹ tỏa lên như ngọn lửa và ánh trăng nhắc về một kiếp người tròn đầy trong vô thường.

Giữa không gian ấy, ta không chỉ tưởng niệm một vị cao tăng, mà còn tưởng niệm một ngọn lửa đã cháy trọn trong đêm dài của dân tộc và đạo pháp: một ngọn lửa từng soi đường cho bao thế hệ học Phật, viết Phật và sống Phật. Kỳ lạ thay, ngọn lửa ấy không thiêu đốt mà lại tỏa sáng bằng ánh trăng – ánh trăng rằm miên du của Tuệ giác. Ánh sáng lung linh ấy không chỉ chiếu soi một tấm thân đã hóa cát bụi, mà còn tiếp tục soi đường cho bao tâm thức đang đi trong đêm dài của thời đại.

Biểu tượng Thích Tuệ Sỹ là dòng sống giữa hai cõi: hiện sinh và siêu việt.

Một cuộc đời biểu hiện của hiện sinh khổ đau: tù ngục, khốn khó, bệnh tật, hoàn cảnh đầy thách thức… Nhưng trong cái khổ ấy lại là một tâm thức siêu việt an nhiên: “Tự do không phải là trạng thái, mà là tâm thái.”

Ở đây, triết học Phật giáo gặp gỡ triết học hiện sinh, tuy cùng đại lộ mà trên hai nẻo phân tâm – Sartre và Kierkegaard tìm tự do trong phi lý – Thích Tuệ Sỹ tìm tự do trong chân lý vô ngã. Lộ trình Tuệ Sỹ không chống lại khổ đau, mà xuyên thông qua nó; không phủ nhận đời, mà sống giữa đời như một bài Tâm Kinh vô tự để từ đó đi vào “Tam Tâm Pháp Ấn”: Từ bi – Trí tuệ – Tự do.

Từ bi trong hành động: dấn thân vì tỉnh thức, vì con người, vì lý tưởng giác ngộ để hoằng dương chánh pháp. Từ bi, không chỉ là lòng thương mà là dấn thân. Thầy không rút lui vào cõi thiền am tĩnh mịch, mà bước ra giảng dạy, viết, dịch, tranh luận, hoằng pháp – để ngọn đèn Phật học Việt Nam không tắt giữa thế kỷ đầy biến động.

Trí tuệ trong ngôn ngữ: triết luận hàn lâm mà gần gũi, dịch thuật uyên bác mà tỏa sáng, thi ca bay nhẹ vào đời như mây trắng chân không. Trí tuệ, là cốt tủy trong từng trang kinh, từng luận thuyết. Từ Triết học về Tánh Không đến Đạo Phật và Con Người hiện đại, Thầy luôn đi tìm một lối vào Phật pháp bằng con đường khai phóng, nơi tri thức không đối nghịch với đức tin, mà nâng đỡ đức tin.

Tự do trong tâm thức: vượt mọi áp bức, không vướng vào danh lợi, hình tướng hay quyền uy. Tự do, là hơi thở cuối cùng của một đời người tu. Không tự do, thì đạo chỉ là khuôn phép; có tự do, mới có giác ngộ. Thầy từng nói:

“Không ai có thể hoằng pháp nếu chưa từng giải thoát khỏi chính mình.”

Câu ấy, giờ đọc lại, như một lời gửi cho tất cả những người đi sau; những ai đang hoằng pháp trong kỷ nguyên hỗn mang của thông tin và ảo tưởng; rằng, điều quan trọng nhất không phải là nói về đạo, mà là sống được trong đạo.

Trong tác phẩm Triết học về Tánh Không, Thầy Tuệ Sỹ viết: “Không có cái Ta nào bị giam cầm, chỉ có vô minh tưởng rằng mình bị giam.” Tư tưởng này vẫn được xem là “dấu ấn triết học” của Phật học Việt Nam thời hiện đại: tự do như là tự tri; an trú trong chánh niệm. Bởi vậy, ánh trăng thiền vị trong thơ Tuệ Sỹ đã là một trời thơ. Đẹp quá!

Tuệ Sỹ không là một thi sĩ làm ra thơ mà thơ đã chính là tâm hồn thi sĩ nên thơ Thầy là một thiền khúc tâm ca vượt lối mòn và ước lệ thời đại.

“Một ngày nào đó / Trên vết chân người / Cỏ sẽ mọc xanh / Và mưa sẽ rơi.”

Đó là lời của một người không tuyệt vọng, dù thân bị giam trong trần lao, tâm vẫn hòa vào hư không, như trăng soi qua song sắt.

Thơ Tuệ Sỹ là “thiền ca hiện sinh”; không nói vô ngã bằng triết, mà bằng hơi thở, bằng chữ nghĩa mềm mại, thong dong siêu vượt như hương khói nhang trầm.

Và ánh trăng vằng vặc trong tâm thức người ở lại

Đại Tường không phải là khép lại một kiếp người, mà là mở ra một kiếp sáng. Cuộc đời Thầy Tuệ Sỹ là minh chứng hùng hồn cho chân lý ấy. Thầy đã sống giữa hai cõi hiện sinh và siêu việt:

Ở cõi hiện sinh, Thầy từng chịu giam cầm, thiếu ăn, bệnh tật và cô đơn. Thân phận ấy, nếu nhìn bằng con mắt thế gian, là một bi kịch. Nhưng ở cõi siêu việt, chính trong khổ đau, Thầy tìm thấy con đường giải thoát như Thầy từng viết:

“Không có cái Ta nào bị giam cầm, chỉ có vô minh tưởng rằng mình bị giam.”

Đó không chỉ là một phát biểu triết học, mà là một tuyên ngôn của tự do nội tâm – thứ tự do không thể bị còng trói bởi quyền lực hay xiềng xích.

Nếu Sartre nói: “Con người bị kết án phải tự do,” thì Thích Tuệ Sỹ lại cho rằng: “Con người giải thoát khi thấy rõ không có cái Ta nào để bị kết án.”

Thầy đã đi xa, nhưng Tuệ vẫn còn ở lại. Ở lại trong từng hơi thở của người học đạo, trong từng dòng chữ của thiền lâm Phật học, nơi Thầy đã góp phần gieo hạt giống tư tưởng, đối thoại và tự do. Ở lại trong những ai từng tin rằng Phật pháp không chỉ là giáo lý để tụng niệm, mà là ánh sáng soi đường trong những khúc quanh tối nhất của đời người.

Ngọn lửa Tuệ Sỹ đã cháy trọn một đời và chính vì cháy trọn, nên đã hóa thành ánh trăng. Ánh trăng ấy không bốc cháy dữ dội, mà soi đường cho từng bước chân hậu học trên con đường dài của Phật pháp và nhân sinh.

Những người ở lại, dù không đủ để nối gót, vẫn có thể giữ được ánh sáng khi vẫn khiêm cung lắng lòng trầm tư trong tịch lặng để chắt lọc pháp ngôn, xiển dương pháp thoại, sáng tác pháp tuệ, cung dưỡng pháp hành… trong tương quan nghệ thuật với nhân sinh cho Đạo và cho Đời.

“Ta về trong bóng nguyệt xưa,

Nghe hoa vẫn nở như chưa hề tàn.”

                                       (Hồi quang)

Thầy ơi!

Ánh trăng vẫn đó.

Và trong mỗi người còn lại, ngọn lửa của Thầy chưa bao giờ tắt.

Sacramento, thủ phủ Cali. Quý Thu 2025

       Nguyên Thọ Trần Kiêm Đoàn

TIÊU ĐIỂM Cali Today: Đại hội 14: Cuộc chiến ngầm giữa quân đội, công an và Tứ Trụ

Đại hội 14 của Đảng Cộng sản Việt Nam không chỉ là một kỳ họp bình thường. Nó diễn ra giữa bối cảnh đất nước đối mặt với nhiều biến động kinh tế – xã hội, đồng thời mở ra những bước ngoặt quan hệ quốc tế mới. Nhưng hơn cả, đây là sân khấu quyền lực, nơi mà từng bước đi, từng quyết định và từng cái nhìn đều được tính toán để củng cố vị thế hay hạ bệ đối thủ. Nếu nhìn bề ngoài, người ta thấy các phát biểu chính thức, các phiên họp, những lần thăng chức hay điều chuyển nhân sự. Nhưng bên dưới, một cuộc chiến cung đình hiện đại đang diễn ra, căng thẳng đến nghẹt thở, với các phe cánh âm thầm đọ lực, từng chiêu thức một, để giành quyền kiểm soát những cơ quan then chốt của đất nước.

Ở trung tâm trận chiến là hai trụ cột quyền lực: phe quân đội và phe công an. Quân đội, với truyền thống độc lập, có uy lực trong hoạch định chiến lược quốc phòng, nhấn mạnh vai trò trong an ninh đối ngoại và các dự án quốc phòng trọng điểm. Trong khi đó, công an lại tập trung vào kiểm soát xã hội, giám sát dư luận và duy trì trật tự chính trị, đặc biệt liên quan tới các nhóm lợi ích tiềm năng, những cá nhân có ảnh hưởng. Hai lực lượng này không chỉ đua tranh vị trí trên bàn cờ quyền lực mà còn dùng các công cụ chiến lược tinh vi: thông tin rò rỉ, sắp xếp nhân sự, hay thậm chí “thử phản ứng” đối thủ qua những quyết định tưởng như vô hại.

Nhóm Tứ Trụ – Tô Lâm, Lương Cường, Phạm Minh Chính và Trần Thanh Mẫn – là trung tâm của mọi toan tính. Mỗi người đại diện cho một mảng quyền lực: Tô Lâm với nội chính-công an, Lương Cường với quân đội, Phạm Minh Chính dẫn dắt Chính phủ, còn Trần Thanh Mẫn trung dung, thu mình trong cơ quan Quốc Hội rộng lớn. Sự phối hợp, cạnh tranh và đôi khi xung đột giữa bốn cá nhân này là chìa khóa giải mã bức tranh quyền lực Việt Nam. Ai khéo léo phối hợp, ai biết tận dụng các kênh ảnh hưởng, ai xử lý khéo léo “thủ đoạn nội bộ” sẽ giành lợi thế. Đây không chỉ là tranh giành chức vụ, mà còn là cuộc chiến định hướng cả nền kinh tế, chính sách và chiến lược quốc gia.

Trong những tuần lễ chuẩn bị diễn ra Đại hội, dấu hiệu đấu đá trở nên tinh vi và rõ rệt. Việc phân chia ghế, chọn lựa nhân sự cấp cao, thậm chí rò rỉ thông tin nội bộ ra bên ngoài đều là chiến thuật chiến lược. Một bước điều chuyển lãnh đạo bộ ngành hay tỉnh thành tưởng như hành chính, thực chất là “bẫy cung đình”: thử phản ứng phe đối lập, kiểm tra trung thành, hoặc tạo ra áp lực để đối phương phải lộ bài. Những ai quan sát tinh tường sẽ thấy, thông tin về các dự án kinh tế, quyết định thăng chức hay dự kiến điều động nhân sự đều là vũ khí trong cuộc chiến quyền lực.

Đặc biệt, các dự án kinh tế trọng điểm trở thành mặt trận chiến lược. Phe quân đội muốn kiểm soát các dự án liên quan quốc phòng, hạ tầng chiến lược, trong khi công an nhắm đến các dự án về an ninh nội chính, năng lượng và thông tin. Khi một phe nắm được dự án lớn, họ vừa tạo ra lợi ích kinh tế cho nhóm mình, vừa củng cố uy lực chính trị, đồng thời làm đối phương khó xoay xở. Các dự án đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI), các dự án đô thị thông minh, hay điện khí LNG đều được sử dụng như công cụ để tăng ảnh hưởng. Ai kiểm soát được giấy phép, ưu tiên hạ tầng, hay hợp đồng hợp tác, người đó sẽ chi phối quyền lực lâu dài.

Nhân sự cũng là công cụ then chốt. Việc điều chuyển lãnh đạo cấp tỉnh, giám đốc sở ngành hay cán bộ cấp xã, phường không chỉ đơn thuần là bổ nhiệm. Nó là bước đi chiến lược: ai trung thành, ai có thể bị thao túng, ai có quan hệ với nhóm lợi ích nào đều được tính toán kỹ lưỡng. Một thông tin rò rỉ về dự kiến điều chuyển lãnh đạo cấp tỉnh lập tức tạo ra sóng dư luận và áp lực lên nhóm Tứ Trụ, buộc họ phải phản ứng, thương lượng hoặc sử dụng chiêu thức mới. Những chi tiết tưởng như nhỏ nhặt trong nhân sự, thực chất là vũ khí ngầm trong đấu đá cung đình, nơi một sai lầm có thể khiến cả phe bị tổn thất nghiêm trọng.

Bối cảnh quốc tế càng làm tăng áp lực và gay cấn. Việt Nam đang ở giao điểm quan hệ phức tạp với Mỹ, Trung Quốc, Nhật Bản, EU. Mỗi quyết định về hợp tác quốc phòng, đầu tư nước ngoài, hay hiệp định thương mại trở thành con bài chiến lược. Chuyến thăm của Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ, các cuộc đàm phán trang thiết bị quân sự, hay các thỏa thuận khắc phục hậu quả chiến tranh là ví dụ điển hình. Ai nắm quyền kiểm soát ngoại giao, ai trực tiếp đàm phán, ai có thể quyết định hợp đồng cuối cùng đều là phần trong cuộc chiến cung đình. Quân đội thường có ưu thế trong dự án quốc phòng và an ninh, công an lợi thế trong giám sát truyền thông, kiểm soát dư luận và ảnh hưởng kinh tế – xã hội.

Đại hội 14 minh chứng cho bản chất nghẹt thở và gay cấn của đấu đá cung đình: xung đột quân đội – công an, cạnh tranh trong nhóm Tứ Trụ, sử dụng dự án kinh tế, nhân sự và ngoại giao làm công cụ quyền lực. Bài học rút ra là: quyền lực không chỉ nằm ở danh xưng hay chức vụ, mà nằm ở khả năng vận hành mạng lưới, kiểm soát thông tin, dự đoán phản ứng đối thủ và tận dụng các công cụ chiến lược. Ai tinh tế và linh hoạt sẽ giành ưu thế, không chỉ trong Đại hội mà còn trong vận mệnh chính sách quốc gia nhiều năm tới./.

NGƯỜI QUAN SÁT

Toàn cảnh thời sự Việt Nam, thứ Hai ngày 3 tháng 11 năm 2025

Trung tâm Tài chính Quốc tế: Canh bạc lớn của Phạm Minh Chính

Sáng ngày 1 tháng 11 năm 2025, tại Trụ sở Chính Phủ cộng sản Việt Nam, Thủ Tướng Phạm Minh Chính đã chủ trì Hội nghị bàn về việc thành lập Trung tâm Tài chính Quốc tế tại Việt Nam. Đây được xem là một trong những động thái chiến lược nhằm nâng tầm vị thế quốc gia trong dòng chảy kinh tế toàn cầu, trong bối cảnh khu vực đang bước vào giai đoạn cạnh tranh gay gắt về tài chính, đầu tư và công nghệ.

Theo thông tin từ Văn phòng Chính phủ, hội nghị quy tụ đại diện các bộ, ngành chủ chốt như Bộ Tài chính, Ngân hàng Nhà nước, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, cùng nhiều chuyên gia kinh tế hàng đầu. Mục tiêu được đặt ra là xây dựng một trung tâm tài chính hiện đại, minh bạch, đủ sức thu hút các định chế quốc tế và nhà đầu tư toàn cầu, đồng thời tạo động lực mới cho sự phát triển của thị trường vốn trong nước. Ông Chính khẳng định, nếu Việt Nam muốn bứt phá và khẳng định vai trò trong chuỗi giá trị tài chính châu Á, việc có một trung tâm tài chính tầm cỡ quốc tế là điều tất yếu.

Trong phần phát biểu chỉ đạo, Phạm Minh Chính nhấn mạnh rằng nền tài chính quốc gia không thể mãi ở vai trò phụ thuộc vào khu vực ngân hàng truyền thống, mà cần mở rộng ra các cấu trúc hiện đại như quỹ đầu tư, trung tâm thanh toán quốc tế, công nghệ tài chính và thị trường chứng khoán minh bạch. Theo ông, “một trung tâm tài chính mạnh không chỉ thu hút vốn, mà còn phản ánh năng lực điều hành, quản trị và sức hấp dẫn thể chế của một quốc gia.”

Các bộ, ngành tham dự đều thống nhất quan điểm rằng Việt Nam đang có nhiều điều kiện thuận lợi: nền kinh tế tăng trưởng ổn định, hệ thống ngân hàng vững vàng và tầng lớp trung lưu ngày càng mở rộng. Tuy nhiên, điểm yếu lớn vẫn nằm ở khung pháp lý và cơ chế vận hành thị trường tài chính chưa thật sự thông suốt. Vì vậy, trung tâm tài chính quốc tế không chỉ là câu chuyện về địa điểm hay kiến trúc, mà là cải cách thể chế sâu rộng. Đây là một “bước thử lửa” với năng lực điều hành của bộ máy kinh tế Việt Nam.

Theo đề xuất sơ bộ, trung tâm này nhiều khả năng sẽ đặt tại Thành phố Sài Gòn hoặc Đà Nẵng, hai đô thị có hạ tầng phát triển và khả năng kết nối quốc tế tốt. Kế hoạch hướng tới mô hình tương tự như Singapore hoặc Dubai, nơi chính sách thu hút vốn, thuế và công nghệ tài chính được vận hành linh hoạt, gắn liền với chuẩn mực minh bạch cao. Một số chuyên gia cho rằng, nếu thành công, đây có thể trở thành “cửa ngõ tài chính” của Việt Nam, giúp dòng vốn quốc tế đi qua hệ thống ngân hàng, quỹ đầu tư, bảo hiểm và fintech trong nước thay vì chảy ra ngoài.

Bên cạnh tầm nhìn, vẫn còn nhiều thách thức được nêu ra tại hội nghị. Một mặt, Việt Nam phải xây dựng hành lang pháp lý tương thích với tiêu chuẩn quốc tế, đảm bảo chống rửa tiền và gian lận tài chính. Mặt khác, phải giải quyết bài toán nhân lực, đào tạo đội ngũ chuyên gia tài chính, luật sư, kiểm toán viên có trình độ toàn cầu. Nếu không có sự chuẩn bị kỹ, trung tâm tài chính quốc tế rất dễ trở thành “tên gọi hình thức” thay vì một nền tảng vận hành thật sự.

Kết thúc hội nghị, người đứng đầu Chính Phủ cộng sản Việt Nam Phạm Minh Chính yêu cầu các bộ, ngành sớm trình đề án chi tiết trong quý 1 năm 2026, trong đó tập trung vào hai trụ cột: cải cách thể chế và cơ sở hạ tầng số. Ông nhấn mạnh, mục tiêu không chỉ là xây một khu tài chính hiện đại, mà là kiến tạo một cơ chế minh bạch, hội nhập và đủ sức lan tỏa. Một trung tâm tài chính quốc tế nếu được triển khai đúng hướng, có thể trở thành dấu mốc mới trong tiến trình chuyển đổi mô hình tăng trưởng của Việt Nam, từ nền kinh tế sản xuất sang nền kinh tế dịch vụ và đầu tư toàn cầu./.

Pete Hegseth đến Hà Nội – Khi bàn cờ khu vực giao với bàn cờ cung đình Việt Nam

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Pete Hegseth đã tới Hà Nội vào ngày 2 tháng 11 năm 2025 trong chuyến thăm chính thức theo lời mời của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam, Phan Văn Giang. Chuyến công du diễn ra trong bối cảnh quan hệ giữa hai nước đã được nâng lên thành Quan hệ Đối tác Toàn diện Chiến lược hai năm trước và kỷ niệm 30 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao.

Phía Mỹ cho biết mục tiêu chính của chuyến thăm là “thắt chặt” quan hệ quốc phòng với Việt Nam, đồng thời khẳng định cam kết với một Việt Nam mạnh mẻ, độc lập và có vai trò ngày càng lớn ở khu vực Đông Nam Á. Ông Hegseth phát biểu trước cuộc gặp với lãnh đạo Việt Nam rằng hợp tác quốc phòng sâu hơn sẽ mang lại lợi ích cho cả hai quốc gia.

Trong chương trình nghị sự công khai, cả hai bên nhấn mạnh việc thúc đẩy hợp tác trong lĩnh vực xử lý hậu quả chiến tranh, môi trường và nhân sự còn thiếu (như bom mìn, dioxin). Tuy nhiên, theo nguồn tin của Hãng Reuters và các hãng thông tấn quốc tế, bên lề chuyến thăm này, hai bên có thảo luận kéo dài về khả năng Washington cung cấp trang thiết bị quân sự cho Việt Nam gồm máy bay vận tải C-130, trực thăng và các khí tài khác.

Mặc dù các tuyên bố chính thức từ phía Việt Nam không đề cập chi tiết đến việc mua vũ khí Mỹ, các nguồn tin cho biết Mỹ đã bàn giao cho Việt Nam ba tàu tuần duyên và ba máy bay huấn luyện T-6 trong đơn hàng 12 chiếc, và sẽ tiếp tục phối hợp các chương trình quốc phòng lớn hơn.

Đối với Việt Nam, mối quan hệ với Mỹ trong lĩnh vực quốc phòng mở ra nhiều hướng đi chiến lược: giảm lệ thuộc vào nguồn cung vũ khí truyền thống, tăng cường khả năng quốc phòng và đa dạng hóa đối tác. Tuy nhiên, điều này cũng không đơn giản: Việt Nam vẫn duy trì chính sách đối ngoại độc lập, cân bằng và rất thận trọng trong việc chọn lựa đối tác và trang thiết bị quân sự.

Về phía Mỹ, chuyến thăm được xem như một phần trong chiến lược lớn hơn nhằm tăng cường quan hệ quốc phòng với các quốc gia ở khu vực Ấn Độ Dương — Thái Bình Dương. Làm sâu hơn hợp tác với Việt Nam không chỉ giúp Mỹ mở rộng ảnh hưởng mà còn là lời nhắc tới những cam kết lâu dài trong khu vực, đặc biệt khi Trung Quốc và Nga đang ngày càng hiện diện mạnh mẽ.

Ở khía cạnh rủi ro, việc đàm phán mua bán vũ khí giữa Mỹ và Việt Nam luôn phải cân nhắc các yếu tố: khả năng tương thích kỹ thuật, nguồn chi phí cho bảo trì, đào tạo, đồng thời tính tới phản ứng từ quốc tế (như Nga, Trung Quốc) và nội tại trong chính sách quốc phòng của Việt Nam. Việc công khai hoặc đột ngột thông báo các hợp đồng lớn có thể dẫn đến phản ứng trong và ngoài nước./.

Việt – Mỹ thắt chặt hợp tác hậu chiến tranh, mở đường quan hệ chiến lược

Ngày 31 tháng 10 năm 2025, tại Hà Nội, Bộ Quốc phòng cộng sản Việt Nam cùng phía Hoa Kỳ đã chính thức ký kết một bản Ghi nhớ hợp tác (Memorandum of Understanding – MoU) nhằm tăng cường phối hợp trong việc khắc phục các di chứng chiến tranh. Theo các thông tin từ báo chí cộng sản Việt Nam, buổi lễ được đồng chủ trì bởi Trung tướng Hoàng Xuân Chiến, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng và Trưởng ban Thường trực Ban chỉ đạo 701 (chuyên xử lý bom mìn, hóa chất độc hại sau chiến tranh), cùng Marc Evans Knapper – Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam.

Nội dung chính của bản MoU hướng đến năm lĩnh vực hợp tác chủ yếu: 1/ Rà phá bom mìn chưa nổ và vật liệu chiến tranh còn tồn lưu; 2/ Nâng cao đời sống cho người khuyết tật, kể cả những người bị ảnh hưởng bởi chất độc hóa học như Agent Orange/dioxin; 3/ Xử lý ô nhiễm dioxin tại sân bay Biên Hòa (Đồng Nai); 4/  Tìm kiếm, thu hồi và xác định danh tính liệt sĩ Việt Nam đã hy sinh trong chiến tranh; 5/ Hợp tác toàn diện trong việc tìm kiếm quân nhân Mỹ mất tích (MIA) trong chiến tranh tại Việt Nam.

Về phương thức thực hiện, bản MoU quy định hai bên sẽ chia sẻ thông tin, tư liệu và hiện vật; tổ chức trao đổi kinh nghiệm, đào tạo; tiến hành nghiên cứu khoa học và ứng dụng công nghệ; tăng cường giao lưu đoàn, tổ chức hội thảo, workshop và hoạt động truyền thông chung. Ngoài ra, thành lập nhóm công tác chung để theo dõi, phối hợp, lập kế hoạch và đánh giá kết quả thực hiện. Phía cộng sản Việt Nam đứng đầu nhóm công tác là Chánh văn phòng Ban chỉ đạo 701, phía Mỹ là Quan chức chính trị tại Đại sứ quán kết hợp với một quan chức cao cấp của Bộ War.

Điểm đáng chú ý là MoU được ký trong bối cảnh đánh dấu 30 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Mỹ, đồng thời là bước hiện thực hóa cam kết trong Tuyên bố Chung 2023 về nâng cấp quan hệ Việt – Mỹ lên “Đối tác Chiến lược Toàn diện” và Tầm nhìn Chung 2024 về hợp tác quốc phòng. Trong lời phát biểu tại buổi lễ, phía Việt Nam nhấn mạnh rằng MoU thể hiện quyết tâm của cả hai chính phủ và thể chế quốc phòng trong việc xử lý hậu quả chiến tranh, góp phần củng cố niềm tin, làm nền tảng cho hợp tác sâu rộng hơn.

Về phía Mỹ, Đại sứ Knapper đánh giá việc ký kết MoU là minh chứng cho tinh thần hợp tác mạnh mẽ giữa hai nước, đồng thời nói rằng lĩnh vực khắc phục hậu quả chiến tranh, mặc dù mang tính nhân đạo lại trở thành “nền tảng vững chắc” để phát triển quan hệ sang các lĩnh vực khác.

Về triển vọng, những bước hợp tác nêu trên được đánh giá là có ý nghĩa lớn đối với Việt Nam trong việc giải quyết hậu quả đất đai, bom mìn và hóa chất tại nhiều tỉnh miền Trung và miền Nam; đối với Mỹ, đây là hình ảnh trách nhiệm và cam kết lâu dài trong khu vực sau hơn ba thập kỷ kể từ chiến tranh. Tuy nhiên, việc thực thi MoU cũng đặt ra nhiều thách thức: nguồn lực tài chính, công nghệ phù hợp, điều phối liên ngành và đảm bảo rằng kết quả đạt được thực chất chứ không chỉ mang tính hình thức.

Một số chuyên gia cho rằng, mặc dù MoU mang tính nhân đạo và hợp tác kỹ thuật, không trực tiếp là hợp đồng vũ khí hay thiết bị quân sự, nhưng trong bối cảnh an ninh khu vực, cánh cửa hợp tác quốc phòng và công nghệ Việt Nam–Hoa Kỳ có thể được mở rộng hơn từ nền tảng này./.

Dòng tiền đổ vào đất, hạt gạo rớt giá: Sự phân hóa của nền kinh tế Việt Nam

Thị trường bất động sản Việt Nam đang trải qua một giai đoạn tăng tốc về dòng tiền. Theo báo cáo của Bộ Xây dựng Việt Nam, trong tám tháng đầu năm của năm 2025, dư nợ tín dụng dành cho bất động sản đã chạm khoảng 4,1 triệu tỷ đồng, trong đó riêng dư nợ tín dụng đối với hoạt động kinh doanh bất động sản hơn 1,8 triệu tỷ đồng. Song song với tín dụng, kênh huy động vốn qua trái phiếu doanh nghiệp cũng phục hồi rõ nét: trong 9 tháng đầu năm, tổng giá trị trái phiếu phát hành gần 398.000 tỷ đồng, tăng 44 % so với cùng kỳ năm trước, và bất động sản chiếm khoảng 18 % trong tổng giá trị này (hơn 70.000 tỷ đồng), tăng 35 % so với năm trước.

Ngoài ra, nguồn vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) đổ vào lĩnh vực bất động sản cũng ghi nhận chiều hướng tăng theo từng tháng, phản ánh sự phục hồi niềm tin vào môi trường đầu tư tại Việt Nam. Những số liệu này cho thấy, thị trường bất động sản không chỉ được kích thích bởi nhu cầu trong nước mà còn có sự tham gia mạnh mẽ từ vốn quốc tế và các kênh tài chính đa dạng hơn.

Tuy nhiên, bên cạnh những tín hiệu thuận lợi, các chuyên gia cũng cảnh báo về rủi ro tiềm ẩn. Bộ Xây dựng Việt Nam nhấn mạnh: dù dòng vốn lớn đang vào, nhưng cần “tiếp tục tăng cường kiểm soát các rủi ro tiềm ẩn để duy trì sự ổn định của thị trường”. Đó là bởi khi tín dụng và trái phiếu bất động sản tăng nhanh, nhà đầu tư dễ bị cuốn theo đà nóng, dẫn tới bong bóng giá đất, phân khúc biến động mạnh. Nếu kiểm soát không tốt, thị trường có thể xảy ra “quá nóng” với những hệ lụy khó lường.

Ở chiều ngược lại, lĩnh vực nông sản, cụ thể là gạo lại đang đối mặt với áp lực giá lớn. Theo số liệu mới nhất từ Hiệp hội Lương thực Việt Nam, giá gạo xuất khẩu loại 5% tấm tại Việt Nam tuần này được chào bán ở mức từ 415 đến 430 USD/ tấn, giảm so với mức từ 420 đến 435 USD/ tấn của một tuần trước đó, và được xác định là mức thấp nhất kể từ ngày 21 tháng 8 đến nay. Nguyên nhân được các thương nhân và chuyên gia chỉ ra là: nhu cầu xuất khẩu yếu đi và chất lượng lúa mới thu hoạch chưa cao, tạo áp lực giảm lên giá gạo Việt Nam.

Việc giá gạo giảm trong khi nguồn cung trong nước vẫn lớn và thị trường quốc tế đang có nhiều biến động, đặt người nông dân và doanh nghiệp chế biến xuất khẩu vào tình thế khó khăn. Hạt gạo vốn được xem là một trong những sản phẩm nông nghiệp chủ lực của Việt Nam, nay lại chịu sức ép kép từ cạnh tranh quốc tế và chuỗi cung ứng nội địa.

Có thể thấy hai luồng diễn biến đối lập: một mặt, dòng vốn tài chính đang đổ mạnh vào bất động sản; mặt khác, ngành lúa gạo lại đang vật lộn với đà giảm giá. Cả hai đều nêu bật một thông điệp lớn hơn về sự phân hoá mạnh trong nền kinh tế: lĩnh vực đầu tư tài chính có xu hướng hưởng lợi từ thanh khoản và niềm tin thị trường, còn lĩnh vực sản xuất nông nghiệp, đặc biệt xuất khẩu đang chịu tác động khắc nghiệt của chu kỳ cung-cầu và biến động quốc tế.

Cơ hội có: bất động sản sôi động tạo động lực tăng trưởng và vốn mới, gạo có thể xuất khẩu với sản lượng lớn. Nhưng rủi ro cũng rõ: nếu bất động sản thiếu kiểm soát sẽ dẫn tới bong bóng và bất ổn tài chính; nếu giá gạo tiếp tục giảm thì nông dân, nhóm vốn yếu hơn sẽ gánh chịu phần lớn thiệt hại.

Đối với nhà hoạch định chính sách, thông điệp là rõ: cần tiếp tục theo dõi và điều chỉnh chính sách tín dụng, trái phiếu bất động sản để ngăn bong bóng; đồng thời tăng cường hỗ trợ cho ngành lúa gạo, từ cải thiện chất lượng, giảm chi phí sản xuất, mở rộng thị trường đến bảo vệ người nông dân trước biến động giá quốc tế.

Đối với nhà đầu tư, thời điểm hiện nay đòi hỏi sự thận trọng: bất động sản có tiềm năng lớn, nhưng không nên bị cuốn theo trào lưu mà bỏ qua rủi ro; nông nghiệp và xuất khẩu gạo mặc dù khó khăn, cũng là lĩnh vực cần được nhìn nhận dưới góc độ dài hạn hơn chứ không chỉ theo diễn biến ngắn hạn.

Hai diễn biến kinh tế song song này không chỉ là dữ kiện thị trường, chúng là lời cảnh báo và đồng thời là lời nhắc cho sự cân bằng trong chính sách và đầu tư: giữa dòng vốn nóng và sức khoẻ thật của nền kinh tế; giữa lợi nhuận trước mắt và bảo vệ nền tảng sản xuất, người nông dân./.

Vỡ hồ Tuy Phong, mối nguy treo lơ lửng trên đầu người dân Tây Nguyên

Khoảng 20 giờ tối ngày 1 tháng 11 năm 2025, người dân xã Tuy Phong, huyện Đơn Dương, tỉnh Lâm Đồng bất ngờ nghe tiếng ầm vang từ khu vực núi phía trên, nơi có hồ chứa nước của một trang trại chăn nuôi gia cầm. Chỉ vài phút sau, dòng nước đục ngầu ào ạt đổ xuống, cuốn phăng mọi thứ trên đường đi. Cơn lũ nhỏ nhưng dữ dội, không ai kịp trở tay.

Theo thông tin từ nhà chức trách địa phương, hồ chứa bị vỡ nằm trong khuôn viên một trang trại tư nhân, được xây dựng để trữ nước phục vụ chăn nuôi và tưới tiêu. Sau nhiều ngày mưa lớn liên tục, mực nước dâng cao khiến phần thân đập bị rò rỉ rồi sụp vỡ, tạo nên dòng nước chảy mạnh tràn xuống khu dân cư bên dưới. Trong đêm, lực lượng công an và dân quân xã lập tức được huy động đến hiện trường để hỗ trợ sơ tán người dân. Tuy nhiên, sự việc xảy ra quá nhanh, một số hộ sống ven triền đồi không kịp chạy.

Vụ việc khiến bốn người trong cùng một khu vực bị cuốn trôi. Ba người lớn may mắn được cứu sống sau khi được phát hiện bám vào cành cây và vật nổi. Riêng bé gái 13 tuổi trong cùng gia đình được tìm thấy khoảng 2 giờ sáng ngày 2 tháng 11, cách nhà khoảng 500 mét. Thi thể em mắc lại ở hàng rào B40 của một vườn táo, trong tình trạng thương tâm. Người dân trong vùng đã túc trực suốt đêm, cùng lực lượng cứu hộ tìm kiếm và hỗ trợ đưa nạn nhân về nhà.

Tại hiện trường sáng nay, bùn đất phủ dày đặc, nhiều chuồng trại bị cuốn đổ, đường giao thông tạm thời bị chia cắt. Theo quan sát, hồ chứa có dung tích hàng nghìn mét khối nước, được đắp bằng đất, không có kết cấu bê tông kiên cố. Sau đợt mưa lớn kéo dài nhiều ngày, khu vực sườn núi bị thấm nước, làm yếu kết cấu đập. Khi áp lực nước tăng cao, điểm yếu ở thân đập đã không chịu nổi, gây ra sự cố.

Nhà chức trách xã Tuy Phong cho biết đang phối hợp với công an huyện và lực lượng phòng chống thiên tai của tỉnh để phong tỏa khu vực, kiểm tra toàn bộ các hồ chứa tự phát trong vùng. Bước đầu, chủ trang trại nơi xảy ra sự cố đã được yêu cầu tạm dừng hoạt động để phục vụ điều tra nguyên nhân. Địa phương cũng hỗ trợ gia đình nạn nhân tổ chức hậu sự và bố trí nơi ở tạm cho các hộ bị thiệt hại.

Vụ vỡ hồ ở Tuy Phong một lần nữa gióng lên hồi chuông cảnh báo về tình trạng các hồ, đập nước tư nhân được xây dựng tràn lan tại các vùng đồi núi. Nhiều công trình trong số này không được cấp phép, không qua thẩm định kỹ thuật, trong khi khí hậu Tây Nguyên ngày càng cực đoan, mưa lớn kéo dài có thể gây sạt lở bất kỳ lúc nào. Việc người dân hoặc doanh nghiệp tự ý đào đắp hồ chứa, nếu không được kiểm tra thường xuyên, rất dễ dẫn đến thảm họa như vụ việc tối qua.

Các chuyên gia thủy lợi cho rằng cần sớm rà soát toàn bộ hồ đập nhỏ trong khu vực Lâm Đồng, nơi có hàng trăm công trình phục vụ nông nghiệp và du lịch. Nhiều hồ nằm trên sườn dốc, gần khu dân cư, nên khi vỡ, hậu quả có thể đặc biệt nghiêm trọng. Ngoài ra, cần có quy định rõ về tiêu chuẩn xây dựng hồ tư nhân, cũng như trách nhiệm của chủ sở hữu trong việc bảo trì, kiểm định an toàn trước mùa mưa bão.

Đến sáng ngày 2 tháng 11, lực lượng cứu hộ vẫn túc trực để khắc phục hậu quả và đảm bảo an toàn cho người dân. Dòng nước đã rút bớt, nhưng cảnh tượng hoang tàn còn lại sau trận vỡ hồ khiến nhiều người bàng hoàng. Một người dân sống gần khu vực nói trong nước mắt: “Chưa bao giờ thấy nước đổ mạnh như vậy, chỉ vài phút mà mọi thứ trôi sạch.”

Sự cố đau lòng ở Tuy Phong không chỉ là mất mát của một gia đình, mà còn là lời nhắc nhở về sự chủ quan trong quản lý các công trình thủy lợi nhỏ lẻ. Khi thời tiết ngày càng cực đoan, mỗi hồ chứa dù nhỏ, nếu không được giám sát nghiêm túc, có thể trở thành hiểm họa treo lơ lửng trên đầu hàng trăm sinh mạng./.

Khi địa chỉ IP trở thành công cụ kiểm soát công dân

Mới đây nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam nói chung, đưa đề xuất bắt nhà mạng cung cấp địa chỉ IP người dùng cho lực lượng an ninh mạng đang gây chú ý và tranh luận mạnh mẽ trong dư luận. Theo dự thảo sửa đổi Luật An ninh mạng được trình thẩm tra tại Quốc Hội cộng sản Việt Nam, cơ quan soạn thảo đề xuất giao Bộ Công an xây dựng cơ chế quản lý “định danh” địa chỉ IP, đồng thời quy định doanh nghiệp cung cấp dịch vụ trên không gian mạng phải định danh và cung cấp dữ liệu địa chỉ IP của tổ chức, cá nhân khi lực lượng chuyên trách yêu cầu để phục vụ bảo đảm an ninh mạng.  

Về mặt kỹ thuật, địa chỉ IP là thông tin cơ bản giúp xác định đường kết nối mạng từ một thiết bị tới Internet. Nhà mạng và nhà cung cấp dịch vụ Internet (ISP) quản lý bảng phân bổ địa chỉ IP và có khả năng truy vết khung thời gian, thiết bị, thậm chí vị trí gần đúng của thiết bị khi cần. Dự thảo nhắm tới việc bắt buộc doanh nghiệp “định danh” IP, tức là lưu giữ, xác thực và cung cấp dữ liệu liên quan khi được yêu cầu bởi lực lượng chức năng.

Người ủng hộ cho rằng quy định này là cần thiết trong bối cảnh các nguy cơ tấn công mạng, lừa đảo trực tuyến và các hành vi xâm phạm an ninh ngày càng tinh vi. Việc có cơ chế quản lý định danh IP và kênh kết nối kỹ thuật giữa nhà mạng và lực lượng an ninh sẽ giúp phát hiện sớm, xử lý nhanh các sự cố, bảo vệ hạ tầng quan trọng và người dùng yếu thế. Đại diện cơ quan thẩm tra nhấn mạnh dự thảo nhằm “bảo đảm an ninh dữ liệu, an ninh thông tin trên không gian mạng”.

Tuy nhiên, giới chuyên gia, doanh nghiệp và các nhà hoạt động quyền số đồng thời bày tỏ lo ngại. Một lo ngại lớn là quyền riêng tư và an toàn dữ liệu cá nhân. Nếu không có khung pháp lý chặt chẽ về điều kiện, thẩm quyền, thời hạn lưu trữ và kiểm soát truy cập, việc thu thập và trao đổi dữ liệu IP có thể bị lạm dụng, tạo tiền lệ giám sát mở rộng. Bên cạnh đó, nhiều IP là động (thay đổi theo thời gian) hoặc được chia sẻ qua các nhà cung cấp dịch vụ; việc “định danh” chính xác đòi hỏi hệ thống ghi nhận chặt chẽ và chi phí vận hành lớn cho nhà mạng.

Vấn đề an ninh pháp lý cũng được đặt ra: ai ra lệnh trích xuất dữ liệu, trình tự thủ tục ra sao, có cần trát tòa hay chỉ yêu cầu hành chính? Dự thảo nêu quyền lực thuộc “lực lượng chuyên trách bảo vệ an ninh mạng” do Bộ Công an chỉ đạo, nhưng các quyền hạn cụ thể và cơ chế giám sát vẫn là điểm tranh luận trước khi luật được thông qua. Các nhà cung cấp dịch vụ cảnh báo cần cân nhắc chi phí kỹ thuật, rủi ro rò rỉ dữ liệu và tác động tới uy tín, năng lực cạnh tranh, nhất là với những nhà mạng có khách hàng quốc tế.

Trong bối cảnh thực tế, Bộ Công An cộng sản Việt Nam đã liên tục nhấn mạnh mục tiêu tăng cường an ninh mạng; đồng thời, trước đó có những chuyển động cho thấy cơ quan công an tăng cường vai trò trong lĩnh vực hạ tầng mạng, như việc nhà nước tham gia sở hữu tại một số doanh nghiệp viễn thông. Điều này khiến dư luận Việt Nam quan ngại về việc phân bổ quyền lực trong quản trị không gian mạng.

Có thể nói rằng, đề xuất buộc nhà mạng định danh và cung cấp địa chỉ IP người dùng cho lực lượng an ninh mạng là phản ánh xu hướng siết chặt quản trị an ninh mạng, nhưng đi kèm nhiều hệ lụy pháp lý, kỹ thuật và nhân quyền. Trên con đường hoàn thiện khung pháp luật, việc cân bằng giữa an ninh quốc gia và quyền riêng tư cá nhân, đồng thời xây dựng cơ chế giám sát độc lập, thủ tục minh bạch và tiêu chuẩn bảo vệ dữ liệu sẽ là yếu tố then chốt quyết định mức độ chấp nhận của xã hội. Nếu bạn muốn, mình có thể soạn tiếp bài phân tích chính trị ngắn, hoặc liệt kê những câu hỏi pháp lý và kỹ thuật mà dự thảo cần làm rõ./.

Bàn tay công quyền trên phố vàng Thanh Hóa

Sáng 31 tháng 10 năm 2025, tại tuyến đường đường Lê Hoàn (thuộc phường Hạc Thành, thành phố Thanh Hóa) – nơi được biết đến là “phố vàng” với hàng loạt tiệm kinh doanh vàng bạc lớn và sầm uất. Theo ghi nhận của giới báo chí-truyền thông cộng sản Việt Nam, hàng trăm cán bộ cảnh sát thuộc các lực lượng cảnh sát cơ động, hình sự, giao thông của Công an tỉnh Thanh Hóa đã tiến hành phong tỏa một đoạn đường giao với phố Tống Duy Tân và Hàng Than ngay từ sáng sớm.

Khu vực bị dựng rào chắn, người dân và phương tiện bị chặn lại, không được đi qua đoạn đường này. Nhiều cảnh sát đứng trước và bên trong các tiệm vàng lớn, được xác định nằm sát nhau trên tuyến phố để tiến hành “làm việc” với chủ cửa hàng. Đến trưa cùng ngày, đoạn đường vẫn trong tình trạng phong tỏa và hoạt động giao dịch tại nhiều tiệm vàng đã bị ngưng tạm thời.

Đáng chú ý, ngày hôm sau, tức là vào ngày 1 tháng 11, ghi nhận tình trạng nhiều tiệm vàng ở đường Lê Hoàn bất ngờ đóng cửa, dán thông báo “xin nghỉ bán hàng”. Đây là hiện tượng bất thường đối với khu vực vốn luôn đông đúc khách mua bán vàng mỗi ngày. Sự việc đang thu hút sự quan tâm của dư luận vì chưa có thông báo chính thức nào từ phía cơ quan chức năng về lý do phong tỏa và làm việc này.

Tuyến phố Lê Hoàn vốn nổi bật tại thành phố Thanh Hóa bởi mật độ tiệm vàng cao, nằm ngay vị trí trung tâm, gần các giao lộ lớn và là điểm giao dịch vàng bạc quan trọng của tỉnh. Khi lực lượng cảnh sát xuất hiện đồng loạt và tiến hành phong tỏa đột ngột, nhiều người dân địa phương đã tụ tập quan sát, tạo nên tình trạng hỗn loạn nhẹ trong sáng sớm.

Mặc dù thông tin chi tiết về lý do của hành động này vẫn được giữ bí mật, nhưng qua hình ảnh và ghi nhận hiện trường, hoạt động kiểm tra tại một số cửa hàng vàng đáng chú ý đang được triển khai. Một số tiệm vàng được cho là “lớn, uy tín” đã bị ảnh hưởng rõ rệt: khách hàng không được vào giao dịch, chủ cửa hàng tạm đóng cửa, các biển hiệu giao dịch vàng tạm ngừng hiển thị.

Sự việc có thể đặt ra nhiều câu hỏi về an ninh, quản lý thị trường tại những khu vực tập trung hoạt động giao dịch lớn như phố vàng. Việc phong tỏa đột ngột, làm việc với nhiều cửa hàng lớn có thể liên quan đến các nghi vấn về quản lý kinh doanh, tuân thủ pháp luật hay thậm chí xử lý hình sự, tuy nhiên đến thời điểm hiện tại chưa có thông báo chính thức xác nhận các nội dung đó.

Đối với người dân thành phố Thanh Hóa và chủ tiệm vàng trên tuyến đường này, sự kiện sáng 31 / 10 đánh dấu một bước thay đổi đáng chú ý trong hoạt động kinh doanh thông thường. Nhiều chủ tiệm vẫn chưa mở cửa trở lại, hoặc đang chờ thông báo từ cơ quan điều tra. Một tiệm vàng treo thông báo “nghỉ bán hàng” cho biết đã tạm dừng mọi hoạt động.

Đối với các cơ quan chức năng, việc giữ bí mật lý do và tiến hành kiểm tra tại khu vực nhạy cảm như phố kinh doanh vàng lớn cho thấy quyết tâm và tầm quan trọng của vụ việc. Còn với người dân, điều này là lời nhắc rằng dù nơi nào có vẻ chỉ là “bình thường”, thì hoạt động kinh doanh lớn vẫn có thể bị điều tra bất ngờ.

Nhìn chúng, hành động phong tỏa đoạn đường Lê Hoàn và làm việc với một số tiệm vàng sáng ngày 31 tháng 10 của lực lượng chức năng tỉnh Thanh Hóa là một diễn biến đáng chú ý, phản ánh sự vào cuộc của lực lượng công an với khu vực kinh doanh vàng bạc lớn. Dù lý do chính xác vẫn chưa được công bố, sự việc đã làm ngưng trệ hoạt động tại “phố vàng” và đặt ra câu hỏi về tình trạng quản lý và minh bạch trong lĩnh vực này. Khi cơ quan chức năng có thông cáo chính thức, dư luận và ngành vàng sẽ có câu trả lời rõ ràng hơn./.

Gia Lai: Bắt tạm giam một phụ nữ vì bài đăng xúc phạm công an xã

Chiều ngày 30 tháng 10 năm 2025, Viện Kiểm sát Nhân dân khu vực 11, tỉnh Gia Lai đã phê chuẩn quyết định khởi tố và bắt tạm giam bà L T T, trú tại thôn Phú Bình, xã Ia Le, huyện Chư Pưh, về tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân” theo khoản 2, điều 331 Bộ luật Hình sự. Vụ việc nhanh chóng gây chú ý bởi nội dung cáo buộc liên quan đến “xúc phạm và vu khống hai công an xã”, một tội danh nhạy cảm gây tranh cãi trong dư luận.

Theo thông tin ban đầu, trong thời gian từ tháng 8 đến tháng 10 năm 2024, bà T được cho là đã đăng tải lên mạng xã hội một số bài viết và video có nội dung “bịa đặt, xuyên tạc, xúc phạm uy tín” của hai cán bộ công an xã Ia Le. Cơ quan điều tra cho rằng các bài đăng này đã “gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh cơ quan công quyền và trật tự an ninh tại địa phương”. Sau khi thu thập tài liệu và lời khai, công an huyện Chư Pưh đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và ra lệnh bắt tạm giam bà T

Bà L T T năm nay 47 tuổi, là người làm nông, sinh sống lâu năm tại xã Ia Le. Người dân địa phương cho biết bà T không có tiền án, tiền sự, song thường xuyên chia sẻ ý kiến cá nhân trên mạng xã hội, đặc biệt là về các vấn đề liên quan đến chính quyền cơ sở. Một số hàng xóm cho biết họ từng thấy bà T livestream, phản ánh việc thu chi công quỹ ở xã, cho rằng “có dấu hiệu không minh bạch”, và đã từng xảy ra xô xát lời qua tiếng lại với cán bộ xã trong các buổi tiếp dân.

Theo kết luận ban đầu của cơ quan điều tra, những nội dung mà bà T đăng tải được cho là “có yếu tố sai sự thật, mang tính xúc phạm cá nhân”, nên bị quy vào hành vi “lợi dụng quyền tự do dân chủ”. Cụ thể, cơ quan công an viện dẫn Điều 331, điều luật vốn bị giới quan sát trong và ngoài nước xem là “điều luật mơ hồ”, khi phạm vi áp dụng rất rộng, từ phê bình cán bộ cho đến phát ngôn gây tranh cãi trên mạng. Trong vụ này, khung hình phạt khoản 2 có thể lên tới 7 năm tù giam nếu bị xác định “gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh, trật tự”.

Việc bắt tạm giam một phụ nữ nông thôn vì các phát ngôn liên quan đến công an xã đã tạo ra nhiều ý kiến trái chiều. Một số người cho rằng cần tôn trọng pháp luật, tránh phát tán thông tin sai lệch, bôi nhọ danh dự người khác. Tuy nhiên, cũng có quan điểm cho rằng việc hình sự hóa phát ngôn trên mạng xã hội có thể dẫn đến lạm quyền, bóp nghẹt quyền tự do ngôn luận của người dân, đặc biệt trong bối cảnh các quy định pháp luật hiện hành chưa có ranh giới rõ ràng giữa “phản ánh tiêu cực” và “xúc phạm uy tín”.

Trường hợp của bà T không phải là cá biệt. Trong vài năm qua, tại nhiều địa phương như Quảng Nam, Nghệ An, Bình Định hay Kon Tum, cũng đã có những người bị khởi tố hoặc xử phạt vì đăng tải các nội dung “xúc phạm chính quyền” hoặc “bôi nhọ công an” trên mạng. Dù vậy, không ít vụ trong số đó sau này được đình chỉ hoặc chuyển sang xử phạt hành chính do “thiếu căn cứ hình sự”.

Hiện, cơ quan điều tra tỉnh Gia Lai cho biết đang tiếp tục củng cố hồ sơ, trưng cầu giám định nội dung các bài đăng để xác định yếu tố “xúc phạm” hay “vu khống” trong hành vi của bà T. Bà sẽ bị tạm giam trong 2 tháng để phục vụ điều tra. Trong khi đó, người dân Việt Nam vẫn chờ đợi kết luận cuối cùng, giữa lúc câu hỏi lớn hơn vẫn còn treo lơ lửng: ranh giới nào giữa tự do bày tỏ và hành vi phạm tội trong không gian mạng?

Vụ việc ở xã Ia Le, Gia Lai vì thế không chỉ là câu chuyện riêng của một người phụ nữ, mà phản ánh sự va chạm ngày càng rõ giữa quyền tự do biểu đạt của công dân và cách thực thi pháp luật trong lĩnh vực an ninh mạng hiện nay./.

Trương Ngọc Ánh và mặt trái của hào quang: Khi danh tiếng không che được sai phạm

Ngày 31 tháng 10 năm 2025, cơ quan cảnh sát điều tra thuộc Công an Thành phố Sài Gòn (Phòng Cảnh sát Kinh tế) đã chính thức ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và thi hành lệnh bắt tạm giam với bà Trương Ngọc Ánh (49 tuổi) — nghệ sĩ nổi tiếng kiêm doanh nhân về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”.

Theo cơ quan điều tra, nguyên nhân dẫn tới việc khởi tố xuất phát từ đơn tố cáo của Công ty Cổ phần Bất động sản Đất Rồng (trụ sở tại số 25 Đào Duy Anh, phường Đức Nhuận, quận Phú Nhuận, Sài Gòn), doanh nghiệp do bà Ánh từng giữ chức Chủ tịch Hội Đồng Quản Trị kiêm Giám đốc. Trong đơn tố cáo, công ty cho rằng bà Ánh có dấu hiệu chiếm đoạt tài sản của doanh nghiệp và nhà đầu tư nước ngoài thông qua việc kêu gọi góp vốn, mua đất rồi nâng khống giá trị nhằm chiếm đoạt phần chênh lệch.

Cụ thể, hồ sơ điều tra cho biết: Công ty Đất Rồng được thành lập năm 2007, do bà Ánh làm đại diện pháp luật. Đến năm 2008, bà Ánh ký hợp đồng đầu tư với ông P G M (quốc tịch Ireland) để triển khai hai dự án bất động sản, trong đó có dự án tòa nhà Indochine tại số 112 Nguyễn Thị Minh Khai (quận 3). Tổng số vốn cam kết là 9,1 triệu USD (khoảng hơn 149 tỷ đồng trước đó), riêng dự án Indochine nhận 4,49 triệu USD (khoảng 72 tỷ đồng) từ nhà đầu tư.

Tuy nhiên, điều tra bước đầu xác định: trước thời điểm ký hợp đồng, bà Ánh và một cá nhân khác đã đứng tên mua khu đất với giá 7.917,3 lượng vàng từ bốn hộ dân; nhưng trong sổ sách công ty giá mua được ghi là 12.917,7 lượng vàng, tức chênh lệch khoảng 5.000 lượng vàng. Trong đó bà Ánh mới thực chi 3.000 lượng vàng nhưng lại ghi trên sổ sách là 4.458 lượng vàng. Số chênh lệch sau đó được cho là sử dụng cho mục đích cá nhân, không thông qua đại hội cổ đông hay báo cáo công ty.

Vụ việc còn nghiêm trọng hơn khi khu đất dự án nói trên sau đó bị thành phố thu hồi để mở rộng trường học. Theo điều tra, sau khi ủy ban nhân dân thành phố Sài Gòn quyết định thu hồi khu đất vào tháng 12 năm 2007, các hộ dân được bồi thường hơn 26,1 tỷ đồng, số tiền này sau đó được chuyển trả cho bà Ánh và người liên quan. Cơ quan điều tra cho rằng phần tiền đó không được xử lý minh bạch qua doanh nghiệp mà lại “về tay cá nhân”.

Sau khi khởi tố và bắt tạm giam, lực lượng chức năng đã khám xét nơi ở của bà Ánh tại khu biệt thự ở phường An Khánh. Tại đây, cảnh sát thu giữ nhiều tài liệu, két sắt, iPad và vật chứng liên quan tới vụ án.

Ở khía cạnh pháp lý, hành vi bị cáo buộc thuộc tội danh “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” theo Điều 175 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi 2017. Khung hình phạt tối đa với số tiền chiếm đoạt lớn có thể lên tới 20 năm tù.

Về phía bà Trương Ngọc Ánh, trong thời gian vừa qua, cô vẫn xuất hiện hoạt động xã hội, dự sự kiện, đi từ thiện; chỉ vài giờ trước khi bị bắt, nữ diễn viên vẫn đăng video và tương tác trên mạng xã hội. Điều này gây bất ngờ với công chúng bởi diễn biến vụ việc tiến hành khá nhanh.

Vụ án đang được mở rộng điều tra, làm rõ trách nhiệm của người liên quan, danh tính cổ đông, giá trị tài sản bị chiếm đoạt và khả năng thu hồi. Cơ quan chức năng cũng đang kiểm tra các dự án bất động sản do công ty của bà Ánh từng tham gia để xác minh thiệt hại và dấu hiệu vi phạm pháp luật.

Với việc một nghệ sĩ tên tuổi bị khởi tố như vậy, giới chuyên gia cho rằng đây là thông điệp rõ ràng về việc không để “vùng cấm” trong xử lý sai phạm kinh tế — dù người vi phạm có là người nổi tiếng. Tuy nhiên, cũng có lưu ý rằng quá trình điều tra, xử lý cần tuân thủ thủ tục, đảm bảo quyền của bị can, tránh hiện tượng “xử lý trước khi có bản án” làm dư luận nghi ngờ.

Vụ việc diễn viên Trương Ngọc Ánh bị bắt vì hành vi lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản vừa là cú sốc với giới nghệ thuật, vừa là sự cảnh báo về rủi ro trong lĩnh vực bất động sản – tài chính. Công chúng đang chờ đợi kết quả điều tra và bản án cuối cùng, để làm rõ cái gọi là “danh hiệu”, “hình ảnh” và “trách nhiệm” đi đôi với nhau trong một nền kinh tế minh bạch./.

Hồ sơ trực tuyến treo dài, doanh nghiệp và lao động khốn đốn

Thời gian gần đây, nhiều doanh nghiệp tại các địa phương như Hà Nội, Thanh Hóa, Nghệ An và một số tỉnh khác phản ánh tình trạng hồ sơ trực tuyến bị “treo”, quá thời hạn giải quyết mặc dù Quyết định 652/QĐ‑TTg đã cắt giảm và phân cấp thủ tục hành chính cho địa phương.

Một trường hợp tiêu biểu là công ty Thăng Long tại Hà Nội, do ông Nguyễn Trần Thắng làm Tổng giám đốc, phải chờ hơn 20 ngày để hồ sơ xác nhận lao động Việt Nam làm giúp việc gia đình cho người nước ngoài được xét duyệt, trong khi quy định chỉ cho phép tối đa 5 ngày làm việc. Hệ thống trực tuyến liên quan bị lỗi, doanh nghiệp không thể đăng ký thông qua tài khoản công ty mà phải dùng tài khoản cá nhân, thử nhiều lần mới đăng ký thành công.

Theo phản ánh, doanh nghiệp mang hồ sơ lên cơ quan chức năng nhưng cán bộ địa phương cũng không biết xử lý ra sao, do thiếu hướng dẫn chi tiết sau khi phân cấp. “Các địa phương như Hà Nội, Thanh Hóa, Nghệ An… đều chưa có hướng dẫn rõ ràng. Doanh nghiệp chúng tôi viết hồ sơ lên, cán bộ cũng không biết xử thế nào”, ông Thắng nói.

Về phía cơ quan quản lý, ông Vũ Trường Giang, quyền Cục trưởng Cục Quản lý lao động ngoài nước Bộ Nội vụ, cho biết đây là vấn đề “chung chứ không riêng một doanh nghiệp nào”, xuất phát từ phân cấp xác nhận nguồn lao động cho địa phương, cập nhật dữ liệu lên hệ thống quản lý chung. Tuy nhiên, nhiều địa phương đang vướng về năng lực cán bộ chuyên môn, hạ tầng công nghệ thông tin và phối hợp giữa Sở Nội vụ với doanh nghiệp chưa thông suốt.

Ảnh hưởng của việc bị trễ hồ sơ không chỉ nằm ở doanh nghiệp mà lan rộng đến người lao động. Doanh nghiệp cho hay hợp đồng đã hoàn tất, người lao động chờ xuất cảnh nhưng hồ sơ bị “núi” chờ xét duyệt, làm chậm tiến độ với đối tác nước ngoài. Ông Thắng kiến nghị cần có giải pháp hoặc hướng dẫn đồng bộ từ bộ, ngành và địa phương để “tháo gỡ”.

Điều này đặt ra câu chuyện lớn hơn về chuyển đổi số, cải cách thủ tục hành chính và hiệu quả vận hành của hệ thống dịch vụ công trực tuyến. Trong khi số liệu báo cáo cho thấy từ đầu năm đến nay hơn 83 % hồ sơ thủ tục hành chính được xử lý trực tuyến tại 34 địa phương và nhiều thủ tục đã được cung cấp dịch vụ trực tuyến toàn trình. Nhưng việc số hoá không đồng nghĩa với việc vận hành thông suốt – vẫn tồn tại tình trạng phương thức, hạ tầng và năng lực địa phương chưa sẵn sàng.

Cụ thể, các địa phương bị nhắc đến vẫn còn hơn 4.000 thủ tục hành chính chưa được đưa vào dịch vụ công trực tuyến, phần lớn thủ tục liên quan đến cấp xã và vùng sâu vùng xa. Hạ tầng mạng, nhân lực công nghệ thông tin, quy trình liên thông dữ liệu giữa các cấp vẫn còn nhiều bất cập.

Việc hồ sơ treo kéo dài gây tác động kép: một mặt doanh nghiệp mất thời gian, chi phí đôi khi mất cơ hội hợp tác; mặt khác người lao động phải chờ đợi, đôi khi bị ảnh hưởng quyền lợi. Nếu hệ thống không khắc phục được thì tinh thần “một cửa, một dấu” còn khó hiện thực.

Nhiều Luật sư và chuyên gia cho rằng để xử lý tình trạng này cần tập trung vào ba yếu tố: đầu tiên là hướng dẫn chi tiết và rõ ràng từ bộ, ngành xuống cấp địa phương; thứ hai là nâng cấp hạ tầng và đào tạo cán bộ công nghệ thông tin địa phương; và cuối cùng là minh bạch, công khai thông tin về thời gian xử lý, tình trạng hồ sơ để doanh nghiệp và người dân theo dõi./.

NGƯỜI QUAN SÁT

CANADA, PHILIPPINES HỌP MẬT KÝ THỎA THUẬN QUỐC PHÒNG RĂN ĐE TRUNG QUỐC TRÊN BIỂN ĐÔNG.

CALITODAY (02/11/20250; Hôm nay sau một phiên họp kín về quốc phòng An ninh Châu Á – Thái Bình Dương tại Manila, Philippines, hai nước Canada và Philippines đã ký kết một thỏa thuận hợp tác quốc phòng nhằm tăng cường tập trận, phòng chống Trung Quốc xâm lược.

Canada và Philippines cả hai đều là những nước chỉ trích mạnh mẽ các hành động ngày càng lộng hành của Trung Quốc ở Biển Đông, hôm Chủ nhật đã ký một thỏa thuận quốc phòng quan trọng nhằm tăng cường tập trận chiến đấu và mở rộng liên minh an ninh để răn đe các hành vi gây hấn, theo các quan chức.

Canada và các quốc gia phương Tây khác đã tăng cường hiện diện quân sự ở khu vực Ấn Độ Dương – Thái Bình Dương nhằm thúc đẩy pháp quyền và mở rộng thương mại, đầu tư trong khu vực. Chiến lược này phù hợp với nỗ lực của Tổng thống Ferdinand Marcos Jr. trong việc xây dựng quan hệ quốc phòng với các nước khác, giúp quân đội Philippines vốn hạn chế về ngân sách có thể đối mặt với Trung Quốc mạnh hơn về quân sự tại các vùng biển tranh chấp. Tin cho biết Việt Nam vẫn giữ lập trường không đụng đến Trung Quốc và bất hợp tác với Canada, Philippines.

Hiện chưa có bình luận ngay lập tức từ Trung Quốc, vốn đã cáo buộc Philippines là “kẻ gây rối” và “kẻ phá hoại ổn định khu vực” sau các cuộc tuần tra chung và tập trận chiến đấu với Mỹ và các nước khác ở Biển Đông.

Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền gần như toàn bộ tuyến đường biển này, mặc dù một phán quyết trọng tài năm 2016 đã bác bỏ những tuyên bố này dựa trên Công ước Liên Hợp Quốc năm 1982. Trung Quốc đã phớt lờ phán quyết và sử dụng vòi rồng mạnh mẽ cùng các hành động chặn nguy hiểm đối với tàu hải cảnh Philippines và các tàu khác, dẫn đến va chạm và thương tích cho thủy thủ. Việt Nam, Malaysia, Brunei và Đài Loan cũng tham gia vào các tranh chấp lãnh thổ kéo dài.

Philippines nói Trung Quốc muốn mở rộng lãnh thổ
Bộ trưởng Quốc phòng Philippines Gilberto Teodoro Jr. đã ký Thỏa thuận Tình trạng Lực lượng Thăm viếng với người đồng cấp Canada, David McGuinty, sau một cuộc họp kín tại Manila hôm Chủ nhật.

McGuinty cho biết thỏa thuận này sẽ tăng cường huấn luyện quân sự chung, chia sẻ thông tin và hợp tác trong xử lý các tình huống khẩn cấp, bao gồm ứng phó thiên tai.

Teodoro nói với các phóng viên rằng thỏa thuận này sẽ là chìa khóa thúc đẩy trật tự quốc tế dựa trên luật lệ ở một khu vực đang bị đe dọa bởi hành vi gây hấn của Trung Quốc. “Ai là nước bá quyền? Ai muốn mở rộng lãnh thổ trên thế giới? Trung Quốc,” Teodoro nhấn mạnh.

Các thỏa thuận như vậy cung cấp khung pháp lý cho việc thăm viếng của lực lượng nước ngoài để thực hiện các cuộc tập trận quy mô lớn chung tại bất kỳ quốc gia nào.

Philippines ký thỏa thuận quốc phòng đầu tiên với Mỹ vào năm 1998, tiếp theo là một thỏa thuận tương tự với Australia chín năm sau. Thỏa thuận với Canada là thỏa thuận thứ ba được ký dưới thời Marcos, sau các thỏa thuận tương tự với Nhật Bản và New Zealand.

Các cuộc đàm phán đang diễn ra với Pháp và Singapore cho các thỏa thuận tương tự. Các nỗ lực cũng đang được tiến hành để khởi động đàm phán với Anh, và có thể với Đức và Ấn Độ, theo Teodoro và các quan chức khác.

Bắc Kinh đối mặt phản ứng dữ dội về kế hoạch tại bãi Scarborough


Tại cuộc họp thường niên của các bộ trưởng quốc phòng ASEAN với các đối tác châu Á và phương Tây hôm Thứ Bảy ở Malaysia, Teodoro lên án việc Trung Quốc gần đây tuyên bố sẽ lập “khu bảo tồn thiên nhiên” tại bãi Scarborough, một vùng đánh bắt giàu tài nguyên mà Manila và Bắc Kinh đều tuyên bố chủ quyền.

“Đối với chúng tôi, đây là một nỗ lực ngụy trang nhằm sử dụng sức mạnh quân sự và đe dọa sử dụng vũ lực, làm suy yếu quyền lợi của các quốc gia nhỏ hơn và công dân của họ, những người phụ thuộc vào nguồn lợi từ vùng biển này,” Teodoro nói.

Canada đã chỉ trích kế hoạch của Trung Quốc khi được công bố vào tháng 9, nói rằng nước này phản đối “những nỗ lực sử dụng bảo vệ môi trường như một cách để kiểm soát” bãi Scarborough. Canada cũng chỉ trích việc Trung Quốc sử dụng vòi rồng “nguy hiểm”, khiến một quan chức Philippines bị thương trên một tàu chính phủ.

Đại sứ Canada tại Manila, David Hartman, cho biết nước ông “luôn lên tiếng đối mặt với các hành động khiêu khích và bất hợp pháp” của Trung Quốc ở vùng biển khu vực và “sẽ tiếp tục làm như vậy.”

Năm ngoái, Canada ký thỏa thuận hợp tác quốc phòng với Philippines. Một thỏa thuận khác ký ở Ottawa năm 2023 đã cho phép Philippines tiếp cận dữ liệu từ “Hệ thống Phát hiện Tàu tối” của Canada, sử dụng công nghệ vệ tinh để theo dõi các tàu bất hợp pháp ngay cả khi chúng tắt thiết bị phát tín hiệu vị trí.

Lực lượng hải cảnh Philippines đã sử dụng công nghệ của Canada để theo dõi các tàu hải cảnh và tàu cá Trung Quốc ở Biển Đông.

Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày kết thúc: Điều gì sẽ xảy ra nếu đồng hồ của chúng ta không “lùi” lại?
 

Nếu bạn đang đọc bài này từ bất kỳ bang nào ngoài hai bang nhất định, rất có thể các đồng hồ kỹ thuật số trong nhà bạn đã tự lùi lại một giờ (dù có thể bạn còn chẳng nhận ra). Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày (DST – Daylight Saving Time) chính thức kết thúc lúc 2 giờ sáng, mở đầu cho nhiều tháng chúng ta quay lại dùng giờ tiêu chuẩn.

Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày hay còn gọi là Giờ mùa hè (Daylight Saving Time – DST) là việc điều chỉnh đồng hồ tiến lên một giờ trong những tháng nắng ấm hơn để kéo dài thời gian có ánh sáng vào buổi tối. Việc này thường diễn ra vào mùa xuân và được điều chỉnh lùi lại vào mùa thu. Mục đích chính của DST là tận dụng tốt hơn ánh sáng ban ngày trong những ngày dài của mùa hè, giúp có thêm ánh sáng vào các giờ buổi tối.

Hoa Kỳ từ lâu đã duy trì một mối quan hệ nhiều tranh cãi với việc đổi giờ hai lần mỗi năm, nhưng dù các nhà lập pháp tiểu bang và liên bang năm nay đã nỗ lực, chúng ta lại tiếp tục lặp lại vòng quay cũ.

Kể từ Chủ nhật thứ hai của tháng Ba, chúng ta đã hưởng giờ DST với những buổi mặt trời mọc sớm hơn và lặn trễ hơn — điều mà một số nghiên cứu cho rằng có thể gây hại cho sức khỏe. Trong khoảng bốn tháng tới, chúng ta sẽ trải nghiệm giờ tiêu chuẩn, với bình minh và hoàng hôn sớm hơn.

Tuy nhiên, nhiều nỗ lực lập pháp nhằm thay đổi việc điều chỉnh thời gian lại hướng đến việc cố định đồng hồ theo giờ DST quanh năm — hơn một tá tiểu bang đã có luật sẵn sàng làm điều đó nếu được phép.

Giả sử chúng ta áp dụng DST quanh năm, và đồng hồ không “lùi lại” lúc 2 giờ sáng Chủ nhật. Tác động rõ ràng nhất sẽ là cách ngày của bạn — cụ thể là giờ mặt trời mọc và lặn — trông như thế nào.

Hãy giả sử bạn sống tại Chicago. Vào thứ Bảy, ngày 1 tháng 11, mặt trời mọc khoảng 7:23 sáng và lặn khoảng 5:44 chiều. Khi DST kết thúc vào Chủ nhật, ngày 2 tháng 11, mặt trời mọc lúc 6:25 sáng và lặn ngay trước 4:45 chiều. Dưới giờ tiêu chuẩn, mặt trời mọc sớm hơn và lặn sớm hơn — nghĩa là bạn có thể lái xe đi làm khi trời sáng hơn nhưng khi về nhà thì trời đã tối.

Trong vài tuần tới ở Chicago, mặt trời sẽ mọc muộn dần, đạt mức trễ nhất vào đầu tháng 1 (7:18 sáng). Trong khi đó, hoàng hôn sẽ ngày càng sớm cho đến đầu hoặc giữa tháng 12, khi lặn lúc 4:19 chiều. Xu hướng này tiếp tục cho đến khi DST bắt đầu lại vào Chủ Nhật thứ nhì của tháng Ba.

Nếu chúng ta ngừng đổi giờ, mặt trời sẽ mọc muộn hơn nhiều — đạt 8:18 sáng vào tháng 1 thay vì 7:18 sáng — và lặn muộn hơn — thay vì 4:19 chiều, hoàng hôn sớm nhất sẽ là 5:19 chiều.

Bảng dưới đây cho thấy thời điểm mặt trời mọc muộn nhất và lặn sớm nhất tại nhiều thành phố ở Hoa Kỳ khi DST kết thúc, và thời điểm đó sẽ như thế nào nếu chúng ta duy trì DST quanh năm.

(Bảng giữ nguyên như bản gốc – đã dịch thuật ngữ và tiêu đề)

Thành phố — Bình minh muộn nhất / Hoàng hôn sớm nhất khi DST kết thúc — 

Bình minh muộn nhất / Hoàng hôn sớm nhất nếu DST cố định quanh năm

Austin — 7:28 sáng / 5:30 chiều — 8:28 sáng / 6:30 chiều
Charlotte, NC — 7:32 sáng / 5:11 chiều — 8:32 sáng / 6:11 chiều
Chicago — 7:18 sáng / 4:19 chiều — 8:18 sáng / 5:19 chiều
… (các dòng khác giữ nguyên)

Tuy vậy, nghiên cứu — và lịch sử — lại nghiêng về việc duy trì giờ tiêu chuẩn quanh năm. Vậy giả sử giờ tiêu chuẩn trở thành giờ cố định quanh năm (Hawaii và phần lớn Arizona hiện đã làm như vậy).

Mùa đông sẽ không thay đổi. Nhưng mùa hè thì sẽ khác rất nhiều.

Hãy xét mùa hè tại Chicago. Dưới DST, bình minh sớm nhất là 5:15 sáng vào tháng 6 và hoàng hôn muộn nhất là 8:30 chiều.

Nếu áp dụng giờ tiêu chuẩn quanh năm, mặt trời sẽ mọc vào lúc 4:15 sáng trong một phần mùa hè và lặn không trễ hơn 7:30 chiều.

Ở các khu vực khác của nước Mỹ, bình minh sẽ còn gần 4 giờ sáng hơn nữa, trong khi hoàng hôn sẽ đến trước 8 giờ tối. 

Bảng dưới đây cho thấy bình minh sớm nhất và hoàng hôn muộn nhất vào mùa hè ở nhiều thành phố, cũng như thời điểm đó nếu sử dụng giờ tiêu chuẩn quanh năm.

Thành phố — Bình minh sớm nhất/Hoàng hôn muộn nhất mùa hè —

 Bình minh sớm nhất/Hoàng hôn muộn nhất nếu cố định giờ tiêu chuẩn

Austin — 6:29 sáng / 8:37 chiều — 5:29 sáng / 7:37 chiều
Chicago — 5:15 sáng / 8:30 chiều — 4:15 sáng / 7:30 chiều

Hiện tại, điều duy nhất thay đổi vẫn chỉ là đồng hồ. Và trừ khi Quốc hội hành động nhanh chóng (một nỗ lực gần đây đã thất bại), đồng hồ sẽ lại đổi vào Chủ nhật, ngày 8 tháng Ba.

Chụp MRI của Trump làm dấy lên lo ngại về sự bí mật trong tình trạng sức khỏe tổng thống

Việc Tổng thống Trump bất ngờ tiết lộ ông đã chụp MRI đang làm dấy lên những câu hỏi mới về sự bí mật xung quanh tình trạng sức khỏe của ông và nhu cầu minh bạch hơn đối với các tổng thống.

Trump là người lớn tuổi nhất từng đắc cử tổng thống, và các trợ lý cũng như đồng minh của ông từ lâu đã cố gắng xây dựng hình ảnh ông là người mạnh mẽ và tràn đầy sinh lực.

Các bác sĩ bên ngoài ban đầu đặt nghi vấn sau khi Trump đến Trung tâm Y tế Quân đội Walter Reed đầu tháng này cho một cuộc tái khám mà Nhà Trắng mô tả là “thường lệ”, dù đây là lần thứ hai ông đến trong vòng sáu tháng.

Một ghi chú từ bác sĩ của ông cho biết Trump có “sức khỏe tổng thể tuyệt vời”.

Sau đó, Trump tiết lộ rằng ông đã chụp MRI và làm bài kiểm tra nhận thức trong lần khám thứ hai.

“Tôi đã chụp MRI, mọi thứ đều hoàn hảo,” Trump nói với phóng viên trên Không Lực Một.

Tổng thống không nêu lý do chụp MRI, và Thư ký Báo chí Karoline Leavitt sau đó cũng không cung cấp thêm chi tiết nào.

Jeffrey Kuhlman, người từng là bác sĩ Nhà Trắng cho ba đời tổng thống và là tác giả cuốn Transforming Presidential Healthcare, cho biết ông không ngạc nhiên khi một người 79 tuổi cần kiểm tra lần hai và việc các tổng thống đến Walter Reed để chụp chiếu chuyên sâu là bình thường.

“Gần như mọi thủ thuật tôi đều có thể làm tại Nhà Trắng. Điều duy nhất tôi không thể làm và phải đến Walter Reed là các kỹ thuật chẩn đoán hình ảnh chuyên sâu,” Kuhlman nói.

Nhưng Kuhlman đặt câu hỏi về mốc thời gian điều trị mà bác sĩ của Trump, Sean Barbabella, công bố. Ngoài MRI, các xét nghiệm khác và kiểm tra sức khỏe dự phòng có thể được thực hiện trong văn phòng bác sĩ Nhà Trắng chưa đến 15 phút.

“Từ bãi cỏ phía Nam tới Walter Reed chỉ mất khoảng tám phút bằng trực thăng. Vậy nên chúng ta biết ông ấy có ít nhất bốn giờ để được chăm sóc y tế,” Kuhlman nói.

“Có điều gì đó không khớp.”

Việc một chính quyền dè dặt trong chia sẻ thông tin sức khỏe cá nhân của tổng thống không phải bất thường và không có yêu cầu pháp lý nào buộc họ phải minh bạch.

Trong lịch sử, nhiều tổng thống đã nói dối, che giấu hoặc phủ nhận các vấn đề sức khỏe, và các chuyên gia cho biết luôn tồn tại sự căng thẳng giữa những gì tổng thống muốn công khai và những gì người dân có quyền được biết.

Tổng thống Cleveland từng bí mật phẫu thuật trên một chiếc du thuyền để loại bỏ khối u có nguy cơ ung thư trong miệng, và chính quyền của ông đã bác bỏ tin rò rỉ bằng cách gọi đó là tin giả và bôi nhọ phóng viên.

Tổng thống Wilson bị đột quỵ năm 1919 và phải nằm liệt giường suốt phần còn lại của nhiệm kỳ, trong khi vợ ông gần như đóng vai trò tổng thống thay thế.

Chính quyền Tổng thống Kennedy cũng che giấu các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, bao gồm bệnh Addison — một rối loạn tuyến thượng thận.

Các chuyên gia cho rằng không ai trong chính quyền — đặc biệt là bác sĩ Nhà Trắng — có động cơ để hoàn toàn trung thực và minh bạch về sức khỏe của người có quyền sa thải họ.

Các trợ lý và đồng minh của Tổng thống Biden cũng từng bị nghi ngờ che giấu sự suy giảm nhận thức, dù bác sĩ của Biden công bố các báo cáo sức khỏe tốt. Sau cuộc tranh luận tệ hại với Trump khiến nhiều người nghi ngờ về sức khỏe, đảng Dân chủ cuối cùng đã thúc giục Biden không tái tranh cử.

Sau đó, Biden được chẩn đoán mắc ung thư tuyến tiền liệt.

Lịch sử y tế của Trump cũng đầy bí mật, và các nhà phê bình từ lâu cáo buộc ông cố che giấu tình trạng thật của mình bằng những lời phô trương.

Jacob Appel, giáo sư tâm thần học tại Trường Y Icahn thuộc Mount Sinai và là nhà sử học về sức khỏe tổng thống, cho rằng việc công bố thông tin chọn lọc hoặc đã được “chỉnh sửa chính trị” không phục vụ lợi ích công chúng.

“Nếu ông định công bố một phần thông tin, thì nên công bố đủ để công chúng có thể hiểu được bối cảnh. Nếu ông nói rằng ông chụp MRI, chúng ta nên biết MRI để làm gì,” Appel nói.

“Chúng ta không biết MRI để làm gì, vì tổng thống thậm chí chưa nói rõ bộ phận nào được chụp … MRI có thể để kiểm tra nhận thức, có thể để kiểm tra tim, hoặc đơn giản là ông bị trật mắt cá và họ muốn kiểm tra gãy xương. Nó có thể là bất cứ thứ gì,” Appel nói.

S. Jay Olshansky, nhà nghiên cứu về tuổi thọ tại Đại học Illinois, Trường Y tế Công cộng Chicago, cho biết điều quan trọng là hiểu rằng công chúng chỉ thấy những gì Nhà Trắng muốn công bố. Các tổng thống cũng có quyền bảo mật thông tin y tế như mọi công dân khác.

“Công chúng sẽ tự quyết định họ tin hay không tin,” Olshansky nói, người từng viết phân tích về sức khỏe của Biden và Trump năm 2020.

Gần đây nhất, Trump bị chú ý khi các hình ảnh lan truyền trên mạng cho thấy chân ông sưng và tay bị bầm được che bằng lớp trang điểm. Nhà Trắng sau đó công bố ông bị suy tĩnh mạch mãn tính, và vết bầm do bắt tay liên tục.

Khi Trump mắc COVID-19 vào cuối năm 2020, chính quyền ban đầu giấu chẩn đoán và sau đó giảm nhẹ mức độ nghiêm trọng mà không cung cấp nhiều chi tiết về việc điều trị. Trump hồi phục sau khi được sử dụng thuốc đặc biệt chưa được phê duyệt.

Năm 2015, Trump công bố thư của bác sĩ Harold Bornstein rằng ông “sẽ là tổng thống khỏe mạnh nhất trong lịch sử.” Hai năm sau, Bornstein thừa nhận chính Trump đã đọc và “chỉ đạo” nội dung bức thư.

Tình trạng bất ổn năm 2020 ở Portland vang vọng trong phiên tòa về kế hoạch điều động Vệ binh Quốc gia của Trump

Những cuộc bạo loạn hỗn loạn bao trùm Portland, Oregon, vào mùa hè năm 2020 tiếp tục vang vọng trong phiên tòa xét xử nỗ lực của Tổng thống Trump nhằm điều động Vệ binh Quốc gia vào đường phố của thành phố này.

Các quan chức liên bang và luật sư chính phủ mô tả Portland như đang bị “bao vây” nhằm thuyết phục thẩm phán rằng việc Trump tiếp quản lực lượng Vệ binh của tiểu bang và kế hoạch triển khai họ là hợp pháp và cần thiết để bảo vệ các cơ sở nhập cư liên bang.

Nhưng các sĩ quan cảnh sát địa phương đã điều trần rằng ngay từ đầu, sự hiện diện của lực lượng liên bang đã khiến tình hình căng thẳng hơn với người biểu tình.

Họ cho biết các cuộc biểu tình phần lớn diễn ra ôn hòa, và các chiến thuật cảnh sát được cải thiện đã giúp giữ được sự ôn hòa đó — trái ngược với các cuộc biểu tình kéo dài nhiều tháng cách đây năm năm, mà một số người trong họ từng tham gia trấn áp.

“Đó là một kiểu hỗn loạn hoàn toàn khác,” Chỉ huy Sở Cảnh sát Portland Franz Schoening nói.

Trump triệu tập Vệ binh Quốc gia Oregon vào tháng 9, cam kết bảo vệ Portland “bị tàn phá bởi chiến tranh” và các cơ sở của Cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan Hoa Kỳ (ICE).

Động thái này đã nhanh chóng vấp phải đơn kiện từ các quan chức của bang Oregon và thành phố Portland nhằm ngăn chặn nỗ lực của tổng thống Trump. Họ lập luận rằng Trump không nên được phép đưa quân đội lên đất Mỹ để giải quyết một tình huống vốn do các đặc vụ liên bang làm trầm trọng thêm.

Tổng thống ban đầu đã liên bang hóa và chuẩn bị triển khai 200 thành viên Vệ binh Quốc gia Oregon, nhưng sau khi Thẩm phán quận liên bang Karin Immergut tạm thời chặn nỗ lực này, Trump chuyển sang tìm cách điều động quân từ California và Texas — khiến thẩm phán ra lệnh cấm triển khai bất kỳ lực lượng nào. Chính quyền đã kháng cáo.

Mặc dù vụ kiện không liên quan trực tiếp đến các cuộc biểu tình năm 2020, được thúc đẩy bởi cái chết của George Floyd dưới tay cảnh sát Minneapolis, vấn đề này bất ngờ trở thành trọng tâm khi thẩm phán Immergut xem xét bằng chứng về tình hình biểu tình hiện tại của thành phố và liệu sự can thiệp của Vệ binh Quốc gia có cần thiết hay không.

“Tôi muốn hiểu rõ khoảng thời gian liên quan trong vụ này, và có thể so sánh với năm 2020,” thẩm phán nói.

Năm 2020, những cuộc biểu tình ôn hòa chống bạo lực cảnh sát kéo dài gần 200 ngày, rồi biến thành bạo loạn khi người biểu tình Black Lives Matter đụng độ với cảnh sát và các nhóm phản đối. Hình ảnh cho thấy xe hơi, thùng rác, và hàng rào cảnh sát bị đốt cháy, còn đường phố ngập trong hơi cay.

Schoening, người chỉ huy lực lượng kiểm soát trật tự công cộng trong suốt thời gian bất ổn, nhớ lại hành vi phạm tội nghiêm trọng, đặc biệt là phóng hỏa và việc sử dụng pháo hoa thương mại một cách “tràn lan”. Ông cho biết các cuộc biểu tình gần đây bên ngoài cơ sở ICE của Portland hoàn toàn không thể so sánh.

“Mức độ bạo lực và hành vi phạm tội mà chúng tôi thấy vào năm 2020 khác biệt rõ rệt,” ông nói.

Phó Cảnh sát trưởng Portland Craig Dobson điều trần rằng cơ quan thực thi pháp luật đã chứng kiến “khá nhiều hành vi bất hợp pháp” tại cơ sở ICE vào tháng 6, nhưng chỉ kéo dài khoảng một tuần rồi lắng xuống.

Cảnh sát địa phương đã tuyên bố cuộc biểu tình ngày 14/6 là bạo loạn, nhưng kể từ đó không còn trường hợp nào.

Chỉ huy Sở Cảnh sát Portland Brian Hughes gọi năm 2020 là “lan rộng hơn nhiều” và “quy mô lớn” hơn các cuộc biểu tình tại cơ sở ICE, mô tả chúng là không thể so sánh được.

Trong những năm kể từ đó, Sở Cảnh sát Portland đã cải tổ cách làm việc, các sĩ quan cho biết.

Hughes nói sở đã nỗ lực xây dựng “nhiều sự tin tưởng” và “tính chính danh” hơn với các tổ chức biểu tình, và kể từ năm 2020, nhiều cuộc biểu tình có “hàng chục nghìn người” diễn ra hợp pháp mà hầu như không có vụ bắt giữ nào.

Sở cũng thay đổi cách huấn luyện để tránh sử dụng vũ lực bừa bãi hoặc tấn công vào một đám đông vô trật tự nhằm “kiểm soát tình hình,” Dobson nói — người từng là chỉ huy tổng thể trong các cuộc biểu tình năm 2020.

Họ đã nhận được “hàng trăm email” cảm ơn vì cách tiếp cận mới.

“Anh có nói rằng hoạt động của cảnh sát có thể khiến đám đông thêm kích động không?” luật sư của Portland Caroline Turco hỏi.

“Có,” Dobson trả lời.

“Năm 2020 có như vậy không?” Turco hỏi tiếp. Dobson lại trả lời: “Có.”

Năm năm trước, Trump điều động đặc vụ liên bang đến Portland giữa lúc bạo loạn nhằm ngăn chặn các cuộc biểu tình hằng đêm tại tòa án liên bang — nơi phiên tòa hiện đang diễn ra. Nhưng thay vì chấm dứt bạo loạn, mức độ xung đột giữa cộng đồng và cảnh sát địa phương “tăng đáng kể” sau khi lực lượng liên bang xuất hiện, theo một công ty độc lập được thuê để đánh giá phản ứng của thành phố đối với các cuộc biểu tình năm 2020.

Dobson cho biết ông đồng tình với bản đánh giá và bày tỏ “quan ngại” về việc điều động Vệ binh Quốc gia đến Portland.

“Điều tôi quan ngại là: họ được huấn luyện thế nào?” Dobson nói. “Quản lý đám đông rất phức tạp, và tùy vào cách bạn xuất hiện và hành xử, điều đó có thể ảnh hưởng tiêu cực đến đám đông.”

Schoening mô tả hai sự kiện tháng trước khiến ông lo ngại tái diễn lịch sử.

Ông cho biết các nhóm biểu tình trước đây từng hợp tác tốt đã từ chối yêu cầu cho xe cộ đi lại vào ngày 4/10 sau khi lực lượng liên bang sử dụng hơi cay trước đó cùng ngày.

Ngày 18/10, các sĩ quan liên bang ngắm bắn hơi cay vào người biểu tình ở lối vào cơ sở ICE nhưng trượt, khiến đạn hơi cay bật lên mái nhà. Các sĩ quan liên bang khác bắn trả bằng đạn hơi cay và đạn hạt tiêu vào đám đông; cả cảnh sát lẫn người biểu tình đều bị trúng đạn, Schoening cho biết.

Brian Marshall, trợ lý tổng chưởng lý cấp cao của Bộ Tư pháp Oregon, lưu ý rằng sự hỗn loạn của đám đông — dù do lực lượng liên bang gây ra — lại đang được chính quyền dùng để biện minh cho việc điều động quân.

“Và tôi nghĩ rằng có một vấn đề pháp lý nghiêm trọng: liệu việc sử dụng vũ lực không phù hợp gây ra phản ứng từ đám đông — phản ứng đó có thể được xem như cơ sở thiện chí để triển khai Vệ binh Quốc gia hay không,” ông nói.

Các quan chức liên bang điều trần cho phía chính phủ lại rút ra bài học khác từ năm 2020.

Thiếu tướng Timothy Rieger, quyền phó tham mưu trưởng Cục Vệ binh Quốc gia, điều trần rằng khi Vệ binh Quốc gia được triển khai đến Los Angeles trong các cuộc biểu tình năm 2020, tác động là “ngay lập tức”.

Hỏa hoạn, cướp phá — “khi chúng tôi xuất hiện, mọi thứ dừng lại,” ông nói. Nhờ đó, những người biểu tình ôn hòa có thể thực hiện quyền hiến định của mình.

Luật sư của tiểu bang và thành phố phản bác rằng khi Vệ binh Quốc gia được triển khai tại Oregon năm 2020, họ vẫn thuộc quyền kiểm soát của thống đốc — không phải Trump — nên lời khai của ông về Los Angeles không liên quan.

Rieger vẫn khẳng định ông “chưa bao giờ thấy” Vệ binh Quốc gia làm trầm trọng tình hình.

Hai giám sát viên của Cơ quan Bảo vệ Liên bang (Federal Protective Service), nhân chứng ẩn danh, cũng cho rằng Vệ binh Quốc gia sẽ giảm tải áp lực. Dù họ không tham gia quyết định triệu tập quân của Trump, họ cho biết yêu cầu hỗ trợ gửi đến cảnh sát địa phương đã không được đáp ứng.

Một trong số họ, được gọi là “Chỉ huy”, nói rằng ông đã chứng kiến các cuộc biểu tình ôn hòa tại cơ sở ICE, và điều khiến ông lo lắng không phải là họ — mà là việc cơ sở không được bố trí đủ nhân lực để ngăn chặn một vụ đột nhập, ngay cả khi có người lảng vảng quanh khuôn viên tìm cách vào tòa nhà.

Khi các sĩ quan liên bang tự mình tìm cách vào, họ có nguy cơ bị tấn công, ông nói.

“Ở đó gần như lúc nào cũng có người nói rằng chúng tôi đáng chết,” ông nói.

Turco, luật sư của Portland, lập luận hôm thứ Tư rằng một “cuộc khủng hoảng được dựng lên” là nền tảng cho nỗ lực điều động Vệ binh Quốc gia của Trump, cho rằng các cuộc biểu tình hiện nay không bạo lực đến mức cần triển khai quân.

Nhưng Bộ Tư pháp cho rằng cuối cùng thì tình trạng của các cuộc biểu tình không quan trọng. Việc ra quyết định của tổng thống được hưởng mức độ tôn trọng rất lớn, và thẩm phán Immergut chỉ cần xác định liệu nỗ lực của tổng thống có phản ánh “phán đoán trung thực,” được đưa ra sau khi đánh giá công bằng luật pháp và các dữ kiện hay không.

Các trường học đối mặt với nạn thiếu lương thực khi phúc lợi SNAP lao đao

Các trường học Hoa Kỳ đang chuẩn bị đối phó với tác động lên học sinh khi Chương trình Hỗ trợ Dinh dưỡng Bổ sung (SNAP) đứng trước nguy cơ cạn kiệt ngân sách trong bối cảnh chính phủ đóng cửa.

Nguồn quỹ SNAP ban đầu dự kiến sẽ cạn vào thứ Bảy, nhưng một thẩm phán liên bang hôm thứ Sáu đã yêu cầu chính quyền Trump tiếp tục duy trì chương trình miễn là vẫn còn quỹ khẩn cấp.

Tuy nhiên, khoản quỹ khẩn cấp khoảng 5,25 tỷ USD này không đủ để chi trả toàn bộ phiếu thực phẩm cho tháng 11, với chi phí của chính phủ hơn 9 tỷ USD.

Các quan chức tại những học khu có tỷ lệ học sinh nhận suất ăn miễn phí hoặc giảm giá cao cho biết lo ngại về tình trạng đi học, thành tích học tập và hành vi của học sinh đang gia tăng, khi gần 42 triệu người dự kiến sẽ mất quyền tiếp cận chương trình hỗ trợ chi phí thực phẩm cho người thu nhập thấp.

Một số học khu đã bắt đầu mở kho lương thực hoặc tăng nguồn hỗ trợ cho các gia đình, trong khi những nơi khác cho biết họ không thể gánh thêm trách nhiệm cung cấp bữa ăn và đang hướng phụ huynh đến các ngân hàng thực phẩm địa phương.

Trevor Greene, giám thị Học khu Yakima ở Washington, dự báo tác động lên học khu của ông sẽ “khủng khiếp”, nơi có tới 87% học sinh nhận bữa trưa miễn phí hoặc giảm giá.

“Như tình hình hiện tại, chúng tôi biết rằng nhiều học sinh sẽ bị đói vào buổi tối, nhưng chúng tôi vẫn an tâm phần nào vì các em sẽ đến trường vào ngày hôm sau và được ăn sáng và ăn trưa tại đây. Nhưng tôi nghĩ tác động này sẽ còn lan rộng trong cộng đồng,” Greene nói.

Việc cắt nguồn quỹ phiếu thực phẩm đã trở thành điểm nóng trong cuộc đóng cửa chính phủ kéo dài một tháng, khi cả hai phe đều cảnh báo tác động ngay lập tức và nghiêm trọng đối với các gia đình.

“Tôi nghĩ chúng ta phải tìm ra cách giúp 40 triệu người. Thứ Bảy này sẽ rất tệ. Thực sự rất tệ,” Thượng nghị sĩ Josh Hawley (R-Mo.) nói với The Hill trước phán quyết của thẩm phán.

Bộ Nông nghiệp Mỹ (USDA) trước đó thông báo sẽ không sử dụng hàng tỷ USD trong quỹ SNAP khẩn cấp nếu chính phủ đóng cửa sau ngày 31/10, nói rằng việc đóng cửa do đảng Dân chủ gây ra và không phải tình huống khẩn cấp thực sự như thiên tai.

Một thẩm phán liên bang đã phản đối, yêu cầu USDA phân bổ quỹ khẩn cấp “càng sớm càng tốt” và báo cáo cập nhật vào thứ Hai.

“Quyền lợi SNAP chưa bao giờ bị chấm dứt… cho đến bây giờ,” Thẩm phán quận John McConnell nói tại phiên điều trần. “Và chính phủ Mỹ thừa nhận rằng quỹ dự phòng có thể sử dụng trong thời gian chính phủ đóng cửa — điều đã từng xảy ra năm 2019.”

Hiện vẫn chưa rõ khi nào khoản tiền này sẽ thực sự cạn.

Katie Law, hiệu trưởng Trường Arapaho Charter High ở Wyoming — nơi nguồn tài trợ từ Impact Aid bị cắt ngay khi chính phủ đóng cửa — cho biết trường cô đã “căng thẳng hết mức”, và nhiều học sinh sẽ phải bổ sung vào các chương trình hỗ trợ vốn đã không đáp ứng được nhu cầu cơ bản.

Nỗi lo càng tăng khi có mối liên hệ rõ ràng giữa lượng và chất lượng thức ăn học sinh được ăn với thành tích học tập và hành vi trên lớp.

Đại học Central Michigan phát hiện học sinh thường xuyên bị đói có điểm thấp hơn, điểm kiểm tra kém hơn và tỷ lệ tốt nghiệp thấp hơn. Các em cũng có tỷ lệ nghỉ học và bị kỷ luật cao hơn.

Báo cáo của Trung tâm Kiểm soát và Phòng ngừa Dịch bệnh (CDC) cho thấy học sinh ăn sáng mỗi ngày, ăn rau và tránh uống soda có khả năng đạt điểm cao hơn.

“Chúng ta cần lường trước các vấn đề về hành vi, biết rằng một phần có thể bắt nguồn từ việc thiếu an ninh lương thực, trẻ đến lớp khi đói, và cả những căng thẳng mà gia đình đang phải chịu,” Sean Bulson, giám thị Học khu Harford County ở Maryland, nói. Đây là khu vực chịu ảnh hưởng nặng nề do nhiều nhân viên liên bang bị cho nghỉ việc.

Các trường có tỷ lệ hỗ trợ bữa ăn cao đã áp dụng nhiều biện pháp để đảm bảo học sinh không bỏ bữa trong thời gian ở trường, như cung cấp bữa sáng sau tiếng chuông để học sinh không phải đến sớm, hoặc cung cấp đồ ăn nhẹ cho học sinh ở lại tham gia thể thao hay các hoạt động khác.

Nhưng vấn đề sẽ trở nên nghiêm trọng hơn nếu chính phủ tiếp tục đóng cửa trong kỳ nghỉ lễ.

“Sẽ có tác động rất lớn… bởi vì khi vào kỳ nghỉ như Lễ Tạ Ơn, Giáng Sinh, nghỉ xuân, mùa hè, những khoảng thời gian đó sẽ đáng lo ngại hơn nữa cho học sinh không có SNAP hoặc gia đình không còn phúc lợi SNAP, vì đó là thời gian dài mà các em không được tiếp cận bữa ăn,” Greene nói.

Khả năng đáp ứng của các học khu cũng khác nhau, trong khi họ phải lo ngại rằng việc đóng cửa kéo dài có thể khiến ngân sách trường trở nên thâm hụt.

Nhiều học khu nói với The Hill rằng họ dự đoán nhu cầu sử dụng các kho lương thực trong trường sẽ tăng mạnh, với một trường cho biết kho của họ — thường phục vụ 60 gia đình — có thể hết hàng trước Lễ Tạ Ơn nếu SNAP bị đóng băng.

Các kho thực phẩm khác đang tăng cường hợp tác với cộng đồng địa phương để xử lý lượng người cần hỗ trợ ngày càng tăng. Một số trường đang xây dựng thêm nguồn lực mới cho học sinh.

“Chúng tôi sẽ bắt đầu xây dựng một kho thực phẩm trong trường với sự hợp tác của PTA và nhân viên, thu gom hàng tuần các thực phẩm khô và các mặt hàng khác. … Một phần mục tiêu của chúng tôi là khiến việc sử dụng kho thực phẩm trở nên bình thường với bất kỳ ai,” Allison Persad, hiệu trưởng Trường Young Women’s Leadership School of Astoria ở Queens, New York, cho biết.

Vai trò chính của các trường lúc này là trở thành đầu mối truyền thông, nhận cuộc gọi từ phụ huynh hỏi nên làm gì và tìm hỗ trợ ở đâu.

Các học khu đã gửi thông báo cho phụ huynh với danh sách các nguồn hỗ trợ của tiểu bang và địa phương, bao gồm cả một học khu nơi học sinh đến từ gia đình nói tới 30 ngôn ngữ khác nhau.

Các học khu đang tạo mới các mục trên website, lập tài liệu Google tổng hợp hoặc phân công nhân sự chuyên hỗ trợ phụ huynh để có thể lấp vào khoảng trống khi cần.

Becky Pringle, chủ tịch Hiệp hội Giáo dục Quốc gia (NEA) — công đoàn giáo viên lớn nhất cả nước — dự đoán giáo viên sẽ phải bỏ tiền túi để giúp học sinh, cung cấp thực phẩm và các vật dụng trong lớp.

“Suốt sự nghiệp của mình, tôi luôn cố gắng hỗ trợ học sinh bằng mọi cách, và điều đó có nghĩa là tôi phải chi thêm từ ngân sách gia đình cho thực phẩm mang đến trường, đồ dùng học tập… đó là điều mà các nhà giáo vẫn làm,” Pringle nói, lưu ý rằng NEA trước đó ước tính giáo viên sẽ phải chi 500 USD từ tiền túi cho chi phí trường lớp trong năm nay — trước khi chính phủ đóng cửa.

HẠNH DƯƠNG

Tổng hợp.

Trump không loại trừ khả năng đưa quân đến Nigeria sau cáo buộc “giết hại tín đồ Thiên Chúa”

Trump ra lệnh Ngũ Giác Đài “chuẩn bị cho hành động quân sự”

Tổng thống Donald Trump hôm Chủ nhật cho biết quân đội Mỹ “có thể sẽ hiện diện trên mặt đất tại Nigeria”, trong bối cảnh ông đe dọa tiến hành hành động quân sự tại quốc gia Tây Phi này, viện dẫn cáo buộc chính quyền Nigeria dung túng cho việc sát hại người theo đạo Thiên Chúa.

Phát biểu trên chuyên cơ Air Force One khi trở về Washington D.C. sau kỳ nghỉ cuối tuần ở Florida, Trump được hỏi liệu có thể hình dung việc đưa quân hoặc không kích hay không, ông đáp ngắn gọn:

“Hoàn toàn có thể.”

“Họ đang giết người theo đạo Thiên Chúa, và giết với số lượng rất lớn. Chúng tôi sẽ không để điều đó tiếp diễn,” Trump nói.

Đe dọa “ngừng viện trợ và tấn công toàn diện”

Tuyên bố này được đưa ra sau khi Trump ra lệnh cho Lầu Năm Góc chuẩn bị hành động quân sự ở Nigeria hôm thứ Bảy, cảnh báo Mỹ “sẽ cắt toàn bộ viện trợ” nếu chính quyền nước này tiếp tục “cho phép giết người Thiên Chúa giáo.”

“Nếu chính phủ Nigeria vẫn để xảy ra việc giết hại người Thiên Chúa giáo, Hoa Kỳ sẽ ngay lập tức ngừng toàn bộ viện trợ, và có thể tiến vào quốc gia đã bị ô danh này ‘với súng đạn nổ rền trời’ để tiêu diệt hoàn toàn những kẻ khủng bố Hồi giáo đang gây ra tội ác khủng khiếp,” Trump viết trên mạng xã hội riêng của mình.
“Tôi ra lệnh cho Bộ Chiến tranh chuẩn bị hành động.”

Ông còn nhấn mạnh bằng chữ in hoa:

“CẢNH BÁO: CHÍNH PHỦ NIGERIA TỐT HƠN HẾT NÊN HÀNH ĐỘNG NHANH!”

Trước đó một ngày, Trump tuyên bố đưa Nigeria vào danh sách “quốc gia đặc biệt đáng lo ngại” theo quy định của Bộ Ngoại giao Mỹ, với lý do nước này “vi phạm nghiêm trọng quyền tự do tôn giáo” và rằng “đạo Thiên Chúa đang đối mặt với mối đe dọa sinh tồn tại Nigeria.”

Phản ứng từ Nigeria

Đáp lại, Tổng thống Nigeria Bola Ahmed Tinubu bác bỏ cáo buộc của Trump, viết rằng:

“Việc mô tả Nigeria là một quốc gia không khoan dung tôn giáo hoàn toàn không phản ánh thực tế quốc gia chúng tôi, cũng không xem xét đến những nỗ lực bền bỉ của chính phủ trong việc bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng cho tất cả người dân.”

Ông Tinubu cho biết chính quyền của ông duy trì đối thoại cởi mở với cả lãnh đạo Hồi giáo lẫn Thiên Chúa giáo, đồng thời cam kết hợp tác với Hoa Kỳ và cộng đồng quốc tế để “bảo vệ mọi cộng đồng tôn giáo.”

Bạo lực và phức tạp sắc tộc – tôn giáo tại Nigeria

Với dân số hơn 230 triệu người, Nigeria gần như chia đều giữa tín đồ Hồi giáo và Thiên Chúa giáo. Bạo lực gia tăng trong những năm gần đây với các cuộc tấn công gần như hàng ngày của các nhóm vũ trang và băng đảng, khiến Tổ chức Ân xá Quốc tế gọi tình hình là “một cuộc khủng hoảng nhân đạo nghiêm trọng.”

Tổng thống Nigeria, Bola Tinubu, phát biểu trong chuyến thăm chính thức tới Brazil tại Cung điện Planalto vào ngày 25 tháng 8 năm 2025 tại Brasilia, Brazil.
Ton Molina/Hình ảnh Getty

Tuy nhiên, các chuyên gia lưu ý rằng các vụ tấn công không chỉ nhắm vào tín đồ Thiên Chúa giáo, mà còn đan xen yếu tố sắc tộc, kinh tế và lãnh thổ.

Theo hãng tin AP, năm 2025 chứng kiến sự trỗi dậy trở lại của nhóm khủng bố Boko Haram, trong đó một vụ tấn công ở miền Bắc Nigeria hồi tháng 9 đã khiến hàng chục người thiệt mạng.

Nguy cơ đối đầu mới

Nếu Mỹ thực sự triển khai hành động quân sự, đây sẽ là lần đầu tiên trong nhiều năm Washington can thiệp quân sự trực tiếp tại châu Phi, mở ra căng thẳng mới trong quan hệ song phương với một trong những nền kinh tế lớn nhất lục địa.

Các nhà quan sát cảnh báo, việc Trump liên hệ xung đột Nigeria với “cuộc chiến bảo vệ Kitô giáo toàn cầu” có thể làm gia tăng chia rẽ tôn giáo trong khu vực vốn đã mong manh, đồng thời tạo tiền lệ nguy hiểm cho việc sử dụng tôn giáo như lý do cho hành động quân sự.

Nguồn abc news

“Michelle Obama chia sẻ về thời trang và sự đa dạng làm nên nước Mỹ vĩ đại.”

“Thời trang là ngôn ngữ của sự bao dung”

Gần một thập kỷ sau khi rời Tòa Bạch Ốc, Michelle Obama lần đầu tiên nói chi tiết về phong cách thời trang của mình trong suốt tám năm làm Đệ nhất phu nhân — và ý nghĩa sâu xa phía sau mỗi lựa chọn trang phục.

Trong cuộc trò chuyện với người dẫn chương trình Robin Roberts của “Good Morning America,” bà Obama giới thiệu cuốn sách mới The Look – một hành trình cá nhân và thẩm mỹ, hé lộ những câu chuyện đằng sau các bộ trang phục biểu tượng mà bà từng mặc.

“Tôi luôn suy nghĩ kỹ về thông điệp mình muốn gửi gắm qua thời trang,” bà chia sẻ. “Tôi muốn nói về sự bao dung, về cơ hội mở rộng cho mọi người. Những nhà thiết kế tôi chọn không chỉ là người trẻ, phụ nữ, mà còn là người nhập cư Mỹ.”

Tôn vinh sự đa dạng – “Điều làm nước Mỹ vĩ đại”

Michelle Obama nói rằng bà cố ý sử dụng thời trang như một công cụ để thể hiện tinh thần đa dạng của Hoa Kỳ:

“Tôi muốn thế giới thấy vẻ đẹp của những con người đến từ nhiều nơi, có màu da, giới tính, khuynh hướng khác nhau. Sự xuất sắc không phụ thuộc vào nguồn gốc – và điều đó đúng trong thời trang, luật pháp, báo chí hay khoa học. Chính sự đa dạng ấy làm nước Mỹ vĩ đại.”

Tổng thống Barack Obama và vợ, Đệ nhất phu nhân Michelle Obama khiêu vũ trên sân khấu trong chương trình MTV & ServiceNation: Live From The Youth Inaugural Ball tại khách sạn Hilton Washington vào ngày 20 tháng 1 năm 2009 tại Washington, DC.
Mark Wilson/Hình ảnh Getty

Tại dạ tiệc nhậm chức đầu tiên năm 2009, bà chọn váy của Jason Wu, một nhà thiết kế gốc Đài Loan mới hơn 20 tuổi khi ấy.

“Anh ấy vừa khởi nghiệp, là một nhà thiết kế tài năng và là một người nhập cư có câu chuyện thật đẹp,” bà kể.

Khi Barack Obama tái đắc cử năm 2013, bà lại chọn Wu cho lễ nhậm chức lần thứ hai – như một cách tiếp nối thông điệp: thời trang là sự tôn vinh đóng góp của mọi người nhập cư.

Từ biểu tượng thời trang đến thông điệp xã hội

Nhìn lại hiện tại, Michelle Obama cho rằng trong bối cảnh kinh tế khó khăn, người ta dễ bị xúi giục “đổ lỗi cho người khác.”

“Nhưng nếu nhìn kỹ, ai mới là người đã xây dựng đất nước này, ai đang giữ cho nó vận hành – thì đó là tất cả chúng ta: người da đen, da nâu, Puerto Rican, Mexico, Ý, Ireland, Haiti… Đó chính là câu chuyện của nước Mỹ, và điều đó thể hiện rõ nhất trong thời trang.”

Trong tám năm ở Tòa Bạch Ốc, dù thời trang của bà luôn được chú ý, Michelle Obama thừa nhận bà tránh nói về chủ đề này để không làm lu mờ các vấn đề trọng yếu:

“Tôi sợ rằng nếu nói quá nhiều, nó sẽ trở thành yếu tố gây phân tâm.”

Nhưng với The Look, bà muốn kể lại bằng chính giọng nói của mình — về ý nghĩa, cảm xúc và sức mạnh của biểu tượng nữ giới da màu trong không gian quyền lực.

“Tôi luôn nghĩ đến những người mẹ, người bà – tôi muốn họ tự hào khi thấy mình. Tôi muốn xuất hiện với sự cân nhắc, năng lượng và ánh sáng.”

Tự do sau Tòa Bạch Ốc

Kể từ khi rời nhiệm sở năm 2017, Michelle Obama nói bà cảm thấy tự do hơn trong thời trang.
Tour quảng bá hồi ký Becoming đã tạo dấu ấn mạnh mẽ với những lựa chọn táo bạo — như đôi boots Balenciaga vàng cao đến đùi từng gây sốt mạng xã hội.

“Tôi sẽ không bao giờ mang đôi boots ấy khi còn là Đệ nhất phu nhân,” bà cười. “Nhưng bây giờ, tôi có thể.”

Khi trở lại Tòa Bạch Ốc năm 2022 để dự lễ công bố chân dung chính thức, Michelle Obama cố tình để tóc bím, thay vì ép thẳng như trước:

“Tôi muốn các cô gái da màu và phụ nữ chuyên nghiệp thấy rằng tóc tự nhiên cũng là sự tự tin và tự do. Tôi không làm điều đó trong tám năm, nhưng tôi hiểu tầm quan trọng của nó.”

Cuốn sách “The Look”: Khi thời trang trở thành tuyên ngôn

Cuốn sách mới “The Look” của Michelle Obama sẽ khám phá phong cách thời trang của bà trong tám năm tại Tòa Bạch Ốc
Penguin Random House

Được thực hiện cùng stylist Meredith Koop, The Look là dự án kéo dài hai năm, gồm hơn 200 bức ảnh, trong đó có nhiều hình chưa từng được công bố. Cuốn sách do Crown Publishing Group (Penguin Random House) phát hành, ra mắt ngày 4/11/2025.

Michelle Obama cho biết bà muốn “giành lại quyền kể câu chuyện về hình ảnh của mình”, sau nhiều năm bị truyền thông diễn giải.

Cùng với Becoming và The Light We Carry, The Look khép lại bộ ba tác phẩm tự thuật khắc họa chân dung Michelle Obama – không chỉ là cựu Đệ nhất phu nhân, mà là biểu tượng của sự tự tin, bản sắc và sức mạnh nữ giới hiện đại.

Nguồn abc news

Thị trưởng Mexico bị sát hại giữa lễ hội Ngày của Người Chết tại bang Michoacán

Vụ ám sát giữa trung tâm lễ hội

Thị trưởng thành phố Uruapan, ông Carlos Alberto Manzo Rodríguez, đã bị bắn chết tối thứ Bảy ngay tại quảng trường trung tâm lịch sử của thành phố, giữa đám đông đang tham dự lễ hội Día de los Muertos (Ngày của Người Chết).

Theo công tố viên bang Michoacán, Carlos Torres Piña, ông Manzo được đưa đi cấp cứu nhưng qua đời tại bệnh viện. Một ủy viên hội đồng thành phố và một vệ sĩ của ông cũng bị thương.

Bộ trưởng An ninh Liên bang Omar García Harfuch cho biết hung thủ – một người đàn ông chưa rõ danh tính – đã bị bắn chết tại chỗ sau khi nổ súng bảy phát vào thị trưởng. Khẩu súng dùng trong vụ tấn công được cho là có liên quan đến hai vụ đấu súng giữa các băng tội phạm có vũ trang trong khu vực.

“Không loại trừ bất kỳ hướng điều tra nào để làm sáng tỏ hành động hèn hạ đã cướp đi mạng sống của vị thị trưởng,” ông Harfuch nói.

Bang bạo lực và tang lễ bi thương

Michoacán là một trong những bang bạo lực nhất Mexico, nơi nhiều băng nhóm ma túy và tội phạm có tổ chức tranh giành quyền kiểm soát lãnh thổ, tuyến vận chuyển và hoạt động phi pháp.

Ngày Chủ nhật, hàng trăm người dân Uruapan mặc đồ đen, cầm ảnh của thị trưởng quá cố, đã xuống đường tiễn đưa ông trong lễ tang. Họ hô vang:

“Công lý! Công lý! Hạ bệ Morena!” — ám chỉ đảng cầm quyền của Tổng thống Claudia Sheinbaum.

Dẫn đầu đoàn tang là con ngựa đen của ông Manzo Rodríguez, với chiếc mũ đặc trưng của ông đặt trên yên. Phía sau là một nhóm nhạc mariachi mặc đồ đen, vừa đi vừa chơi những bản nhạc tiễn biệt.

Trên các con đường hẹp của thị trấn trồng bơ này, cảnh sát và binh sĩ được bố trí dày đặc bảo vệ khu vực.

Lãnh đạo từng kêu gọi chính phủ trung ương can thiệp

Trước khi bị sát hại, ông Manzo Rodríguez nhiều lần kêu gọi Tổng thống Sheinbaum hỗ trợ đối phó các băng tội phạm, đồng thời tố cáo Thống đốc bang Alfredo Ramírez Bedolla và lực lượng cảnh sát tiểu bang tham nhũng và bao che tội phạm.

Ông từng là nghị sĩ của đảng Morena, nhưng sau đó ra tranh cử thị trưởng Uruapan với tư cách ứng viên độc lập, giành chiến thắng trong cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ.

Một số người dân gọi ông là “Bukele của Mexico”, ám chỉ các chính sách an ninh cứng rắn giống Tổng thống El Salvador Nayib Bukele.

Toàn cảnh vụ tấn công và tình hình an ninh

Vụ ám sát được ghi lại trên video và lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội: hàng chục người dân và du khách đang hòa mình trong không khí lễ hội — giữa hàng trăm ngọn nến, hoa cúc vạn thọ và đầu lâu trang trí — thì loạt súng vang lên khiến đám đông hoảng loạn bỏ chạy.

Một đoạn video khác cho thấy một người nằm gục trên mặt đất, trong khi một nhân viên cấp cứu đang hô hấp nhân tạo, còn cảnh sát vũ trang đứng gác xung quanh.

Ông Manzo Rodríguez từng được bảo vệ kể từ tháng 12/2024, ba tháng sau khi nhậm chức. Lực lượng an ninh của ông được tăng cường thêm 14 sĩ quan Vệ binh Quốc gia hồi tháng 5 năm nay, song lý do của biện pháp này chưa được công bố.

Làn sóng bạo lực nhắm vào giới chức địa phương

Cái chết của ông Manzo diễn ra chỉ vài tháng sau vụ ám sát thị trưởng Salvador Bastidas của thị trấn Tacámbaro, cũng thuộc bang Michoacán, người bị giết cùng vệ sĩ hồi tháng 6.

Trước đó, vào tháng 10/2024, nhà báo Mauricio Cruz Solís cũng bị bắn chết tại Uruapan – chỉ ít lâu sau khi phỏng vấn ông Manzo Rodríguez.

Vụ sát hại thị trưởng Uruapan làm dấy lên làn sóng phẫn nộ và nỗi sợ hãi trong cộng đồng địa phương, đồng thời một lần nữa phơi bày thực trạng bạo lực chính trị dai dẳng tại Mexico – nơi các quan chức, nhà báo và nhà hoạt động xã hội vẫn là mục tiêu thường trực của các tổ chức tội phạm có vũ trang.