Phiếm luận: Văn hóa súng của người Mỹ

0
1745

Súng và đạn là hai thứ không thể rời nhau, chúng nó đại diện cho kẻ yếu đuối lý trí, những kẻ có đức tính tức giận, phân biệt chủng tộc và những kẻ mắc chứng bệnh tâm thần. 

Văn hóa súng của người Mỹ đã ăn sâu vào nền văn hóa Mỹ. Họ lười biếng lý luận và súng đạn là phương pháp giải quyết nhanh và gọn nhất. Vì vậy, ông Otto Von Bismarck đã định nghĩa về tác dụng của việc sử dụng súng đạn như sau : “Khi các cuộc tranh luận kết thúc, các khẩu súng bắt đầu nói.  Sức mạnh là dấu chấm hết cho lập luận của một kẻ ngu ngốc.”

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Hoa Kỳ là một quốc gia phát triển giàu mạnh về kinh tế, khoa học, y tế và có một nền giáo dục to lớn và mắc mỏ nhất trên thế giới, nhưng lại có nhiều người mang nhiều chứng bệnh: Tâm thần hoang tưởng, tâm thần giết người hàng loạt, tâm thần phân liệt, tâm thần ích kỷ, tâm thần lo sợ và tâm thần ngày tận thế.

Đáng lẽ ra, các chứng bệnh trên chỉ xuất hiện tại các nước kém phát triển về kinh tế, nạn đói, môi trường vệ sinh xấu và môi trường chính trị áp bức và bóc lột nên họ có ước mơ sở hữu súng để làm cách mạng như người Tin Lành ở Anh cần vũ khí để chống lại nhà Vua dưới sự thống trị của Giáo Hoàng.

Văn hóa súng mà Tối Cao Pháp Viện Hoa Kỳ bảo vệ cho Tu Chính Án Thứ Hai đã đồng lõa với những kẻ sát nhân. Không những người dân bình thường mắc chứng bệnh tâm thần mà các thẩm phán bảo thủ tại tòa án tối cao cũng mắc chứng bệnh tâm thần. Dân số người Mỹ với 330 triệu người nhưng có hơn 400 triệu khẩu súng thuộc sở hữu dân sự ở Hoa Kỳ, đủ để mỗi người đàn ông, phụ nữ già trẻ và trẻ em, mỗi người đều có thể sở hữu một khẩu và vẫn còn dư ra 60 triệu khẩu súng.

Sau đây là những cái chết bởi cảnh sát Mỹ dù nạn nhân không mang vũ khí: chết bởi vật lộn với cảnh sát, chết bởi bỏ chạy khi thấy cảnh sát, chết bởi bước ra khỏi xe, chết vì ngồi yên trong xe, chết vì xe gắn giấy kiếng đậm màu, chết vì gọi 911, chết vì bệnh tâm thần, chết vì màu da không được trắng, đủ thứ kiểu chết vì cảnh sát ở Mỹ.

Còn chết không vì cảnh sát cũng có những cái chết bất ngờ, vô duyên như: Đến lầm địa chỉ và đậu xe ngay trước cửa, nhấn chuông lầm nhà, con nít chơi đá banh, lỡ rớt banh vào sân nhà hàng xóm, mở nhầm cửa xe người lạ ở bãi đậu xe, bóp kèn cảnh báo trên xa lộ, nói lỡ câu gì khi nóng giận, trẻ em đang trong trường học…cũng bị cái đùng !

Xã hội Mỹ, ngày nào cũng có người chết vì súng đạn, giết nhau vì ghen tuông, giết nhau vì tranh dành gia tài, vì bảo hiểm nhân thọ, vì lỡ bóp cò, con nít tưởng đồ chơi, chán đời tự tử, mắc chứng bệnh nan y tự tử,…v,v.  Tự vệ thì ít, giải quyết bất đồng và bất cẩn thì nhiều.

Những vụ giết người hàng loạt ở Hoa Kỳ cứ xảy ra như cơm bữa, dần dà nó đã trở thành một phong tục của người Cơ Đốc giáo: Cả nước ồn ào kẻ chống người bênh súng ống, báo chí đáng tin cậy thì đăng tin đầy đủ, trái lại các báo lá cải cánh hữu thì làm nhẹ vấn đề hoặc tuyên truyền thuyết âm mưu là không có thật. Mấy chính trị gia bảo thủ thì nín thinh. Chính phủ Mỹ thì treo cờ rũ. Đến đêm, bà con Cơ Đốc nhân, cha nhà thờ tự họp nơi hiện trường tai nạn: thay phiên nhau đọc phúng điếu, lên án, thắp nến, đọc kinh cầu nguyện cho những kẻ xấu số, rồi ai về nhà nấy. Nhiều người đổ ra đường biểu tình đòi ra luật kiểm soát súng gắt gao hơn, nhưng mấy ông nghị Cộng hòa nói KHÔNG, thế là biểu tình vài bữa rồi thôi, ai về nhà nấy. Hôm sau, sẽ xem như chẳng có chuyện gì xảy ra, mọi người tiếp tục cuộc sống bình thường.

Lời kết:

Muốn dẹp bỏ Tu Chính Án Thứ Hai ra khỏi Hiến Pháp chỉ có một cách duy nhất: Cử tri Mỹ dù trắng hay đen, dù nâu hay vàng, không muốn người thân trong gia đình bị chết lãng nhách bởi súng đạn.

Hãy dùng lá phiếu bầu cho đảng Dân Chủ từ cấp địa phương cho đến Liên Bang để thay đổi bộ mặt chính trị Mỹ nếu chúng ta thực sự không muốn quốc gia Hoa Kỳ trở thành địa ngục ở trần gian.

Trấn Nguyễn 02.05.2023