Điều gì xảy ra nếu kẻ bị truy tố là Bush hoặc Obama?

0
3123

Ngày thứ Ba, 4 tháng 4, Trump đã ra trình diện trước Tòa án hình sự ở Manhattan, đối mặt với bản cáo trạng gồm 34 trọng tội, nhưng khả năng tiếp tục tồn tại và đứng vững của Trump với tư cách là ứng cử viên tổng thống cho thấy đa số người Mỹ không còn quan tâm đến đạo đức của các nhà lãnh đạo tương lai của họ.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Nói đơn giản hơn, trong thời đại hiện nay, một ứng viên được ủng hộ và có thể được chọn của một đảng chính trị vẫn có thể là một kẻ ăn cắp tài liệu mật, một tay chơi đường phố với bề dày kinh nghiệm của một trùm xã hội đen, một gian thương sẵn sàng lừa đảo bất cứ ai và sẵn sàng bán bất cứ thứ gì hắn ta có thể lấy được từ đất nước này, hay một tay chơi trốn thuế đầy kinh nghiệm, thậm chí một kẻ từng dàn dựng một âm mưu đảo chính, tất cả vẫn là chuyện nhỏ, một khi một số người Mỹ quyết định chọn con người của Trump, họ không quan tâm đến tiểu sử, tính cách, nhân cách, học thức, cách đối nhân xử thể, cách giao tiếp, vẫn là những chuyện nhỏ, họ chỉ cần biết, đó là Trump, là một Donald Trump, thế là đủ, và họ chọn ông ta, gạt bỏ tất cả những điểm khác mà trước đây họ từng nghĩ đến khi đánh giá một ứng viên cho chức vụ Tổng thống, bây giờ thì đơn giản hơn, những điều kiện tiên quyết dùng để đánh giá một con người không còn cần thiết nữa trong thời đại này.

Mọi người đều hy vọng rằng biện lý quận Manhattan cuối cùng sẽ hạ gục được Donald Trump, nhưng có lẽ cách một vụ án với 34 trọng tội – thành thật mà nói – đối với bất cứ ai khác có lẽ sẽ là một nỗi sợ khủng khiếp khi đối mặt với một tòa án, với các công tố viên và một quan tòa nghiêm khắc ở Manhattan, đối với Trump, vẫn là chuyện nhỏ, xoay lại những diễn biến, từ khi Trump rời khỏi Mar-a-Lago với hai bên đường, có khá nhiều người quơ cờ múa quạt ủng hộ chuyến bay đến New York để đối mặt với công lý, được truyền thông, truyền hình săn đón từng động tác, cử chỉ, khuôn mặt khi máy bay rời Florida, đến New York, được hộ tống cứ như một Tổng thống đến Tòa án hình sự, chỉ cần nói có mấy câu trả lời “Tôi không nhận tội”, xong được cho về, hẹn ngày gặp lại sau 9 tháng nữa, kết thúc phiên tòa.

Những ai đã từng hy vọng có một lệnh bịt miệng, hay một lệnh quản chế tại gia, hay một ngày điều trần tiếp theo sẽ đến sớm nhất thì những người họ sẽ phải thất vọng, trong đó có cả tôi. Vì cứ như Trump đã có một chuyến đến dạo chơi ở Manhattan, New York, xong rồi về, được truyền thông đưa đón, chăm chút như một ứng viên chính thức của đảng Cộng hòa, dù cuộc bầu cử sơ bộ chưa hề xảy ra.

Không ai đứng trên luật pháp, câu nói này có vẻ như không hẳn hoàn toàn chính xác trong mọi thời điểm và mọi đối tượng liên quan, nói đến đây, tôi lại chợt nghĩ đến một người khác để so sánh với Trump, đó là cựu Tổng thống Barack Obama, nếu ngày thứ Ba vừa rồi, người ra Tòa là ông Obama thì chắc chắn tình thế sẽ khác rất nhiều, ông Obama có thể đã bị còng tay, sau phiên toà, có lẽ sẽ không có vụ điều trần lần 2 sau 9 tháng nữa mà sẽ bị giải thẳng đến trại giam, thay bộ đồ vest để mặc vào bộ đồ màu cam, nếu những chi tiết này không xảy ra, được cho tại ngoại xét xử sau đó, thì chắc hẳn ông Obama phải nhận một lệnh bịt miệng hay phải đeo còng chân có GPS và nhận lệnh quản chế tại gia, không được đi đâu ra khỏi nhà, không được phát ngôn trước truyền thông, sẽ không thể giống như Trump, ra khỏi Tòa lại được hộ tống với một đoàn xe hàng chục chiếc ra phi trường, lên máy bay trở về lại Florida, với hai bên đường có nhiều đàn cừu đứng quơ cờ chào đón giáo chủ trở lại, về đến nhà là tổ chức một buổi tuyên bố, tiếp tục nổ xạo láo và lớn tiếng miệt thị công tố viên, thẩm phán và gia đình vợ con của họ.

Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra với hai con người, hai cựu Tổng thống khác nhau, tôi tin chắc là cách giải quyết sẽ khác nhau rất nhiều điểm, chắc chắn như vậy.

Ngay cả DA Alvin Bragg dường như hiểu đây là một trường hợp hơi mỏng manh. Trong cuộc họp báo của mình, Alvin Bragg đã cảnh báo về việc “bình thường hóa” các tội ác cổ cồn trắng mà Trump bị cáo buộc đã phạm phải. Tôi nghĩ rõ ràng là điều đó đã xảy ra rồi.

Và đó không phải là điều duy nhất đã được bình thường hóa. Người Mỹ dường như không hề biểu lộ sự phẫn nộ về việc làm giả hồ sơ kinh doanh hay bê bối tình dục.

Hãy thử tưởng tượng điều gì sẽ xảy ra 20 năm trước đây, nếu George W. Bush bị cáo buộc đã quan hệ tình dục với một ngôi sao khiêu dâm khi các con gái của ông còn nhỏ. Hãy bỏ qua vụ gian lận hồ sơ để trả tiền bịt miệng đi. Chỉ cần một vụ dính dáng đến một phụ nữ làm trong nghề đóng phim người lớn là quá đủ, tiết lộ đó sẽ định hình toàn bộ cuộc đời của ông Bush, ông ta sẽ trở thành trò cười trong lịch sử và sẽ phải ở ẩn, không dám chường mặt ra ngoài để đi gặp ai hay phát biểu bất cứ gì với truyền thông.

Lúc đó, các hệ thống truyền thông cánh hữu sẽ tấn công không thương tiếc hai ông Bush và Obama, họ chỉ có nước chui xuống đất giấu mặt để tránh xấu hổ.

Đây không phải là sự so sánh điên rồ mà tôi thực sự nghiêm túc khi đem giả thuyết về hai cựu Tổng thống Bush và Obama ra để nói đến bản cáo trạng của Trump bao gồm việc nói về các khoản thanh toán cho cựu người mẫu Playboy Karen McDougal, thanh toán cho ngôi sao khiêu dâm Stormy Daniel và cáo buộc về một đứa con ngoài giá thú. Để chúng ta có thể hình dung ra sự việc sẽ diễn ra theo chiều hướng nào, vì chung quy lại, đối với Trump chuyện lớn cũng thành nhỏ, chuyện nhỏ sẽ thành không có gì. Vì người Mỹ bây giờ không còn quan tâm đến vấn đề đạo đức của một ứng viên Tổng thống như trước đây.

Tôi nghĩ cần phải nói rõ rằng, Trump đã đốt cháy thành tro bụi sự phẫn nộ của chúng ta, những người yêu quý nền dân chủ và muốn tôn trọng pháp quyền. Ông ta đã làm quá nhiều điều tệ hại và đã thành công trong việc bình thường hóa những gì từng là hành vi tai tiếng, những bê bối đáng xấu hổ của một con người, của một chính trị gia, của một ứng viên Tổng thống kể cả những hành vi ăn cắp, miệt thị, tấn công đàn bà, con gái hay phái nữ nói chung đều được dễ dàng nhìn nhận và thông cảm, thậm chí ủng hộ và cổ võ cho những hành động đó, chỉ vì người có những hành động xấu xá đó là Donald Trump, chứ nếu đó là George W. Bush hay Barack Obama thì họ sẽ bị chỉ trích, tấn công hay luận tội và trừng phạt nặng nhất có thể.

Bây giờ, tôi có thể hiểu tại sao ngày nay có một số người Mỹ, hầu hết những người họ là những người cuồng Trump đã xem thường những tiêu chuẩn đạo đức nhiều như thế nào.

Trong xã hội Mỹ ngày nay, qua nhiều đời Tổng thống, người Mỹ đã có dịp nhìn thấy những vụ bê bối tình dục chính trị và đó là những điều đáng xấu hổ. Nếu bị phát hiện, phản ứng rõ ràng từ một chính trị gia là bày tỏ sự ăn năn, xin lỗi với bộ mặt thảm thương, hối tiếc chứ không phải là một bộ mặt kênh kênh, xấc láo với vẻ ương ngạnh, thách đố.

Lời kết:

Đúng là các quy tắc dành cho Trump không phải lúc nào cũng áp dụng cho những người khác được. Hệ thống công lý cũng vậy, một hệ thống đặc biệt được dành riêng để đối xử với một con người đặc biệt tệ hại như Donald Trump thực sự đang tồn tại trên đất nước này.

Có lẽ, từ lúc Trump xuất hiện và tạo ra ảnh hưởng nhiều cách khác nhau lên cuộc sống của người Mỹ, thì đóng góp của ông ta được xem là thành công nhất chính là khiến mọi người quên đi những thứ tiêu chuẩn cũ rích, lỗi thời dùng để đánh giá một chính trị gia, một ứng viên Tổng thống đã từng được xem trọng tại bất cứ nơi đâu trên thế giới kể cả tại nước Mỹ, nhưng giờ đây, chúng không còn quan trọng nữa kể từ khi con quái vật chính trị tóc vàng Donald Trump xuất hiện.

Vì đối với những người ủng hộ, theo dõi Trump, cuồng Trump, chuyện đánh giá đạo đức của một con người chỉ được xem là chuyện nhỏ.

Việt Linh 09.04.2023