Trưa nay tình cờ thấy tựa đề “Một bài viết sâu sắc của tác giả Đinh Thuận Ngô. Mong được quý bạn tiếp tay chuyển tiếp.”. Một tựa đề hấp dẫn khiến tôi háo hức đọc. Nhưng than ôi! Đọc xong tôi cũng như hai người bạn của tôi đã vô cùng thất vọng. Bài viết chẳng thấy sâu sắc chỗ nào, trái lại nó nông cạn quá đi mất. Đây nhá:
1) Tác giả đã quá tự cao tự đại, khinh người thái quá. Khi tác giả cho rằng những người “cuồng Trump” [1] (*nguyên văn chữ xanh nghiêng *) “không chỉ là sự thiếu hiểu biết về chính trị Mỹ, mà còn là bi kịch của cảm giác bị gạt ra ngoài xã hội và nỗi khát khao được công nhận.”
Chê người khác “thiếu hiểu biết về chính trị Mỹ” tác giả ngầm vỗ ngực cho rằng mình rất rành về chính trị Hoa Kỳ. Gớm không?!
2) Khi viết “… phần lớn thế hệ người Việt tị nạn sau 1975 xuất thân từ tầng lớp lao động, ít được đào tạo chính quy, …” ai cũng đoán tác giả ra đi năm 1975 và chê bai những người đến sau thuộc tầng lớp lao động ít học.
Vì không có thống kê chính thức nên chẳng biết điều này chính xác đến mức nào. Riêng trường hợp của tôi cùng ba chiếc thuyền tôi biết ra đi giữa ban ngày, tại cầu Rạch Ông (quận Ba, Saigon), năm 1981, người lớn đều tốt nghiệp đại học, ngay anh Trung úy Hải quân hoa tiêu cũng từng du học ở Mỹ về. Phần lớn những người này qua Mỹ đều lại tốt nghiệp đại học Mỹ.
Riêng những vị ra đi sau này theo diện HO cũng có thể nói là giới tinh hoa của miền Nam. Chẳng hiểu sao tác giả “phán” kiểu khinh miệt thế!
3) Tác giả tiếp tục chê bai những người không cùng chính kiến với mình, tức không ủng hộ đảng Dân Chủ và những chính sách của cánh tả, bằng ngôn ngữ hạ nhục: “… Yếu tố thứ hai là hạn chế về giáo dục chính trị và khả năng tiếp nhận thông tin…” Không biết nhận thức về “giáo dục chính trị” và “khả năng tiếp nhận thông tin” của tác giả đến mức nào?
Chẳng biết tác giả thường “tiếp nhận thông tin” từ đâu? Phải chăng chỉ từ những báo cực tả như The New York Times, The Washington Post, The Nation, The Progressive hay Mother Jones, …? Phải nói ngay báo chí Mỹ không hẳn trung thực như chúng ta thường nghĩ đâu, họ cũng vì (…) mà lươn lẹo lắm [2]. Nên khi viết – vì có khuynh hướng bảo thủ – tôi không bao giờ dùng những nguồn “conservative” như Fox News, Newsmax ngay cả The Wall Street Journal, The Washington Times, National Review, … mà thay vào đó dùng những nguồn “liberal” để chứng minh.
>> Thực ra những người ủng hộ Trump nói riêng, có chủ trương bảo thủ hay theo Cộng Hòa nói chung, đơn giản họ là những người – một cách khái quát:
– Muốn bảo vệ sự sống, bao gồm cả sự sống của những thai nhi. Họ chống phá thai nhất là khi thai nhi đã thành hình và có sự sống riêng.
– Muốn có thêm di dân, nhưng là những di dân hợp pháp. Biên giới phải được kiểm soát, chứ không thể để ai (kể cả kẻ thù của Mỹ) muốn đến cũng được. Thành công nhất của chính quyền Trump không phải là đã trục xuất được bao nhiêu di dân lậu, nhưng đã ngăn được gần 94% di dân bất hợp pháp đến Mỹ, cũng như đã khiến khoảng 1.6 triệu người tự nguyện hồi hương (self-deported).
– Muốn có an ninh, an toàn công cộng. Không thể “defund police” hay những tội trộm cắp dưới $950 không bị khởi tố. Không muốn nâng một gã tội phạm lên hàng “hiển thánh” cả TT, PTT, Chủ tịch Quốc hội quỳ lạy … quá nghịch lý.
– Muốn những cuộc bầu cử có ý nghĩa, những người đi bầu phải có giấy tờ chứng minh tối thiểu (như bằng lái xe có hình).
– Không kỳ thị LGBTQ+ (Lesbian, Gay, Bisexual, Transgender, and Queer/Questioning), nhưng không khuyến khích đổi giống. Nhà trường không có quyền giúp thiếu nhi giải phẫu đổi giống mà không có ý kiến cha mẹ. Nhà vệ sinh riêng cho nam/nữ, không thể xài chung. Một người sinh ra là nam, có thân xác nam không thể tự nhận là gái để tranh tài thể thao với phái nữ, …
– Chính quyền không nên phình ra quá to, vì công chức luôn làm ít hiệu quả hơn so với tư nhân. (Điều này được chứng minh tại mọi nơi, mọi lúc)
– Khuyến khích quyền tự do cá nhân bằng cách giảm thiểu sự lệ thuộc vào chính phủ. Muốn tạo ra một môi trường truyền cảm hứng cho mọi người, khiến họ tin rằng với nỗ lực và quyết tâm họ dễ dàng vượt lên trong xã hội này – vì đây vẫn là xứ của cơ hội, vẫn là “vùng đất hứa”.
– Tuyệt đối chống lại chủ nghĩa cộng sản. với kinh nghiệm đau thương họ biết rằng chủ nghĩa này chỉ đem lại bất công, đàn áp, dối trá, đói nghèo, tù đầy. Dưới chế độ cộng sản (hay XHCN) bọn “quản lý lưu manh” (đảng) sẽ ăn trên ngồi trước đè đầu người chủ bất lực (dân).
– …
Trên đây là mấy điểm chính khiến những người Việt tị nạn ủng hộ TT Trump nói riêng, cánh hữu (hay bảo thủ) nói chung, chớ chẳng phải vì ít học, thiếu ý thức chính trị hay mặc cảm này nọ như tác giả họ Đinh viết. Một bài viết đầy thành kiến và khá thiển cận vậy.
Phạm Mạnh Tuấn – 8/11/2025
— — —
[1] “Cuồng Trump”: Có lẽ tác giả muốn nói tới những người có khuynh hướng bảo thủ, theo đảng Cộng Hòa, chống lại những ý tưởng của cánh tả – tức đảng Dân Chủ.
[2] Báo chí Mỹ mà thiên tả cũng lương lẹo lắm. Thí dụ tờ The San Jose Mercury News của vùng tôi ở. Trước bầu cử năm 2024 mấy tháng thấy trên diễn đàn mục ý kiến “Opinion” toàn là những ý kiến bất lợi cho cánh tả (đảng Dân Chủ), tờ báo này vào tháng 7/2024 cắt ngang mục này để không ai có cơ hội ý kiến ý cò gì nữa!
Còn báo chí VN tại vùng Bay Area thì khỏi nói. Đọc tờ báo lớn chuyên sống nhờ cáo phó ở đây chẳng khác nào đang đọc tờ … Tuổi Trẻ hay Thanh Niên trong nước! Nói nào ngay những tờ báo ở hải ngoại mấy tờ có chi phi mướn ký giả riêng? Thôi cứ copy báo trong nước cho nhanh & rẻ!
Dinh Thuan Ngo
Hiện tượng một bộ phận người Việt ở Mỹ vừa kịch liệt chống cộng sản, nhưng lại sùng bái Donald Trump – một người mang phong cách lãnh đạo độc đoán – là một nghịch lý đặc biệt phản ánh tâm lý xã hội và mặc cảm chính trị của cộng đồng di dân. Họ rời bỏ chế độ độc tài, tìm đến nền dân chủ, nhưng trong sâu thẳm, vẫn bị cuốn hút bởi hình mẫu “người mạnh tay” mà họ từng sợ hãi. Đằng sau sự cuồng Trump không chỉ là sự thiếu hiểu biết về chính trị Mỹ, mà còn là bi kịch của cảm giác bị gạt ra ngoài xã hội và nỗi khát khao được công nhận.
Trước hết, phần lớn thế hệ người Việt tị nạn sau 1975 xuất thân từ tầng lớp lao động, ít được đào tạo chính quy, phải làm việc vất vả để tồn tại và nuôi con trong môi trường hoàn toàn xa lạ. Dù đạt được thành công vật chất, họ vẫn bị tách biệt về ngôn ngữ, văn hóa và chính trị, khiến nhiều người cảm thấy mình “không thật sự thuộc về nước Mỹ”. Trong tâm thế bị đứng ngoài dòng chính, họ dễ đồng cảm với những thông điệp “chống giới tinh hoa, chống truyền thông” mà Trump liên tục nhấn mạnh. Trump, dù là tỷ phú, lại biết cách đóng vai nạn nhân của hệ thống – người “nói thay tiếng nói của dân thường bị bỏ rơi”. Điều đó khiến những người vốn cảm thấy lạc lõng tìm thấy trong ông hình ảnh “người hùng chống lại cả thế giới”.
Yếu tố thứ hai là hạn chế về giáo dục chính trị và khả năng tiếp nhận thông tin. Phần đông người Việt, đặc biệt là thế hệ lớn tuổi, không quen với khái niệm “tả – hữu”, “bảo thủ – tự do”, hay vai trò của báo chí tự do trong nền dân chủ. Khi tiếp xúc với môi trường truyền thông mạng xã hội – vốn đầy rẫy tin giả bằng tiếng Việt – họ dễ tin vào những luận điệu cực đoan như “Biden là cộng sản trá hình” hay “Trump là người được Chúa chọn cứu nước Mỹ”. Những thông điệp này được trình bày đơn giản, cảm tính, phù hợp với tâm lý chống cộng sẵn có, nên càng dễ tạo niềm tin tuyệt đối. Không phải họ ngu dốt, mà vì họ thiếu công cụ nhận biết và phản biện, trong khi lại sống trong môi trường khép kín về thông tin.
Một nguyên nhân khác là tâm lý mặc cảm và nhu cầu được khẳng định. Nhiều người Việt ở Mỹ cảm thấy bị coi thường vì không nói tiếng Anh giỏi, làm công việc giản đơn, hoặc không có tiếng nói trong xã hội. Khi thấy Trump thô ráp, bộc trực, “dám chửi lại giới quyền lực”, họ cảm thấy được giải tỏa – như thể có ai đó nói thay tiếng lòng mình. Trong mắt họ, Trump không chỉ là chính trị gia, mà là biểu tượng phản kháng của những người bị coi thường. Việc tin và bảo vệ Trump trở thành cách để khẳng định bản thân, để chứng minh “mình nhìn thấy sự thật mà người Mỹ mù quáng không thấy”. Đó là một dạng tự tôn bù đắp cho mặc cảm, phổ biến ở các cộng đồng thiểu số bị ra rìa trong xã hội đa sắc tộc.
Dĩ nhiên, không phải tất cả người Việt ủng hộ Trump đều ít học. Trong cộng đồng cũng có nhiều người có học thức cao, doanh nhân, kỹ sư, bác sĩ ủng hộ ông vì lợi ích kinh tế như chính sách giảm thuế hay lập trường chống Trung Quốc. Tuy nhiên, nhóm này thường ủng hộ có điều kiện, chứ không sùng bái. Ngược lại, nhóm “cuồng Trump” thực sự – sẵn sàng tin mọi thuyết âm mưu và coi ông như vị cứu tinh – thường nằm ở tầng lớp ít học, ít hội nhập và mang mặc cảm xã hội sâu sắc.
Tất cả những yếu tố đó cho thấy, sự cuồng Trump của một bộ phận người Việt không đơn thuần là lựa chọn chính trị, mà là biểu hiện tâm lý xã hội: họ tin vào người mạnh vì thấy mình yếu, họ sùng bái lãnh tụ vì chưa thật sự hiểu dân chủ là gì. Họ rời bỏ chế độ độc tài, nhưng trong tâm thức vẫn tin rằng “chỉ có người mạnh mới dẹp được cái ác”, mà quên rằng chính kiểu người đó là nguồn gốc của độc tài.
Hiện tượng này, xét đến cùng, là tấm gương phản chiếu nỗi bất an và mặc cảm của cộng đồng di dân Việt Nam tại Mỹ. Trump không thực sự là người đại diện cho họ – ông chỉ biết cách khai thác vết thương tâm lý của họ để củng cố quyền lực của mình. Khi một cộng đồng chưa được chữa lành, chưa được hòa nhập và chưa thực sự hiểu giá trị của dân chủ, thì họ dễ trở thành nạn nhân của chính điều mà họ căm ghét nhất.
Trump không chỉ là chính trị gia; ông là hình ảnh của một xã hội bị tổn thương – nơi nỗi sợ, mặc cảm và khát vọng được công nhận đã khiến nhiều người vô tình yêu lại chính kiểu độc tài mà họ từng chạy trốn.
Donald Trump với bản chất cố hữu,ngạo mạn , không bao giờ chấp nhận thua cuộc , nên đã tránh né trách nhiệm trong cuộc bầu cử vừa qua .
- * Đảng Cộng hòa đã phải chịu những tổn thất đáng kể trong các cuộc bầu cử gần đây, bao gồm cuộc đua giành chức thị trưởng thành phố New York và cuộc bầu cử thống đốc ở New Jersey và Virginia.
- * Tổng thống Donald Trump nhanh chóng quy kết những thất bại này là do tên ông không có trên lá phiếu và tình trạng đóng cửa chính phủ, mà ông đổ lỗi cho đảng Dân chủ.
- * Các cuộc thăm dò ý kiến cử tri của NBC News cho thấy sự bất mãn lan rộng của cử tri đối với hiệu suất làm việc của tổng thống trên khắp New Jersey, Virginia, New York và California.
- * Các cử tri ở Virginia, đặc biệt là các công chức liên bang bị ảnh hưởng bởi tình trạng đóng cửa chính phủ, và những người ở New Jersey, bất chấp sự ủng hộ của tổng thống, đã chọn các ứng cử viên của đảng Dân chủ.
- * Những người chỉ trích, bao gồm cháu gái ông là Mary Trump và các nhà bình luận như Van Jones, đã bác bỏ lời giải thích của tổng thống, cho rằng kết quả phản ánh sự mệt mỏi của công chúng với tình trạng hiện tại.
Donald Trump không lãng phí thời gian để né tránh trách nhiệm về những thất bại quyết định của đảng Cộng hòa vào thứ Ba, thay vào đó, ông đưa ra những lý do khác cho thất bại này.
“’TRUMP KHÔNG CÓ TÊN TRONG PHIẾU BẦU CỬ và VIỆC TẮT CỬA CHÍNH LÀ HAI LÝ DO KHIẾN ĐẢNG CỘNG HÒA THUA CUỘC BẦU CỬ TỐI NAY,’ theo các nhà thăm dò ý kiến”, tổng thống viết trên Truth Social.Bài đăng của Trump xuất hiện vài phút sau khi có thông báo rằng
đảng viên Dân chủ Zohran Mamdani đã giành chiến thắng trong cuộc đua giành chức Thị trưởng New York , một cuộc cạnh tranh quyết liệt với cựu thống đốc tiểu bang Andrew Cuomo được Trump hậu thuẫn.
Ở những nơi khác, New Jersey và Virginia cũng bầu cho đảng Dân chủ, với Mikie Sherrill và Abigail Spanberger giành chiến thắng trong cuộc bầu cử thống đốc tương ứng của họ. Spanberger đã làm nên lịch sử khi trở thành nữ thống đốc đầu tiên của Virginia.
Tuyên bố của Trump rằng việc chính phủ đóng cửa – mà ông và chính quyền của ông vẫn đổ lỗi cho đảng Dân chủ – là một phần lý do dẫn đến kết quả này có thể là sự thật.

Tại Virginia, có một lượng lớn công chức liên bang bị ảnh hưởng bởi tình trạng chính phủ đóng cửa và việc tổng thống sa thải hàng loạt lực lượng lao động liên bang, điều này có thể đã góp phần vào việc Spanberger đắc cử.
Tại New Jersey, nơi Trump ủng hộ
ứng cử viên đảng Cộng hòa Jack Ciattarelli và tổ chức một số cuộc vận động tranh cử qua điện thoại thay mặt ông, cử tri vẫn chọn ủng hộ Sherrill và đảng Dân chủ.
Mặc dù thành phố New York là quê hương của tổng thống, ông vẫn không được lòng nhiều người dân tại thành trì của đảng Dân chủ.
Những bình luận thường xuyên và bài đăng trên mạng xã hội của ông cảnh báo rằng thành phố lớn nhất đất nước sẽ sụp đổ nếu Mamdani được bầu làm thị trưởng có thể đã thu hẹp cuộc đua, nhưng sự ủng hộ của ông dành cho Cuomo dường như đã đến quá muộn.
Về tuyên bố của ông rằng việc không có tên ông trên lá phiếu đã làm thay đổi kết quả bầu cử, các cuộc thăm dò ý kiến cử tri mới nhất của NBC News cho thấy cử tri ở cả ba tiểu bang, cũng như California, đều không hài lòng với công việc của tổng thống cho đến nay.
Theo hãng tin này, mối lo ngại về các vấn đề tài chính và nền kinh tế được xếp hạng cao nhất.
Khi được hỏi họ cảm thấy thế nào về cách Trump “xử lý công việc của mình với tư cách là Tổng thống”, phần lớn người được hỏi ở cả bốn tiểu bang đều cho biết họ không tán thành (55 phần trăm ở New Jersey, 56 phần trăm ở Virginia, 69 phần trăm ở New York và 63 phần trăm ở California).
Ngay sau bài đăng đầu tiên, tổng thống đã đăng thêm một số bài nữa: “Đảng Cộng hòa, HÃY CHẤM DỨT THỦ TỤC CHẶN BỎ PHIẾU BIỂU QUYẾT! QUAY LẠI VIỆC THÔNG QUA LUẬT VÀ CẢI CÁCH BẦU CỬ! Tổng thống DJT”, ông viết.
Trong một bài đăng riêng nhưng có nội dung tương tự, ông nói thêm: “Thông qua Cải cách Bầu cử, Chứng minh thư Cử tri, Không bỏ phiếu qua thư. Cứu Tòa án Tối cao của chúng ta khỏi tình trạng ‘đóng gói’, Không bổ sung thêm hai tiểu bang, v.v. HÃY CHẤM DỨT THỦ TỤC PHIÊN BÀI KIỂM TRA!!!”Những bình luận của Trump đã bị đảng Dân chủ và những người chỉ trích, bao gồm cả cháu gái của ông, Mary Trump, tóm gọn. “Kẻ tự luyến cuồng loạn tuyên bố rằng cuộc bầu cử đã bác bỏ mọi thứ hắn ta ủng hộ không phải là vì hắn ta. Cố gắng lên, Donald. Kẻ thua cuộc”, bà viết.

Trong bài phát biểu với CNN, nhà bình luận tự do Van Jones cho biết chiến thắng quyết định của đảng Dân chủ là do cử tri “mệt mỏi với tình trạng hiện tại”.
“Sự hối hận của người mua là có thật. Những người độc lập đã cho Đảng Cộng hòa một cơ hội. Người Mỹ gốc Latinh đã cho Đảng Cộng hòa một cơ hội. Đàn ông da đen đã cho Đảng Cộng hòa một cơ hội. Tất cả họ đều đã thử – và giờ họ đang trở về nhà,” ông nói.Cuộc bầu cử tối nay chứng minh rằng người dân đã chán ngán tình trạng hiện tại. Cuối cùng, các quyền cơ bản của người dân không được tôn trọng. Và những nhu cầu cơ bản của họ cũng không được đáp ứng. Người dân không muốn nghe thêm những lời bàn tán và thêu dệt thêm nữa. NNDNov.6.2025



