Saturday, December 13, 2025

Toàn cảnh thời sự Việt Nam, thứ Hai ngày 3 tháng 11 năm 2025

Trung tâm Tài chính Quốc tế: Canh bạc lớn của Phạm Minh Chính

Sáng ngày 1 tháng 11 năm 2025, tại Trụ sở Chính Phủ cộng sản Việt Nam, Thủ Tướng Phạm Minh Chính đã chủ trì Hội nghị bàn về việc thành lập Trung tâm Tài chính Quốc tế tại Việt Nam. Đây được xem là một trong những động thái chiến lược nhằm nâng tầm vị thế quốc gia trong dòng chảy kinh tế toàn cầu, trong bối cảnh khu vực đang bước vào giai đoạn cạnh tranh gay gắt về tài chính, đầu tư và công nghệ.

Theo thông tin từ Văn phòng Chính phủ, hội nghị quy tụ đại diện các bộ, ngành chủ chốt như Bộ Tài chính, Ngân hàng Nhà nước, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, cùng nhiều chuyên gia kinh tế hàng đầu. Mục tiêu được đặt ra là xây dựng một trung tâm tài chính hiện đại, minh bạch, đủ sức thu hút các định chế quốc tế và nhà đầu tư toàn cầu, đồng thời tạo động lực mới cho sự phát triển của thị trường vốn trong nước. Ông Chính khẳng định, nếu Việt Nam muốn bứt phá và khẳng định vai trò trong chuỗi giá trị tài chính châu Á, việc có một trung tâm tài chính tầm cỡ quốc tế là điều tất yếu.

Trong phần phát biểu chỉ đạo, Phạm Minh Chính nhấn mạnh rằng nền tài chính quốc gia không thể mãi ở vai trò phụ thuộc vào khu vực ngân hàng truyền thống, mà cần mở rộng ra các cấu trúc hiện đại như quỹ đầu tư, trung tâm thanh toán quốc tế, công nghệ tài chính và thị trường chứng khoán minh bạch. Theo ông, “một trung tâm tài chính mạnh không chỉ thu hút vốn, mà còn phản ánh năng lực điều hành, quản trị và sức hấp dẫn thể chế của một quốc gia.”

Các bộ, ngành tham dự đều thống nhất quan điểm rằng Việt Nam đang có nhiều điều kiện thuận lợi: nền kinh tế tăng trưởng ổn định, hệ thống ngân hàng vững vàng và tầng lớp trung lưu ngày càng mở rộng. Tuy nhiên, điểm yếu lớn vẫn nằm ở khung pháp lý và cơ chế vận hành thị trường tài chính chưa thật sự thông suốt. Vì vậy, trung tâm tài chính quốc tế không chỉ là câu chuyện về địa điểm hay kiến trúc, mà là cải cách thể chế sâu rộng. Đây là một “bước thử lửa” với năng lực điều hành của bộ máy kinh tế Việt Nam.

Theo đề xuất sơ bộ, trung tâm này nhiều khả năng sẽ đặt tại Thành phố Sài Gòn hoặc Đà Nẵng, hai đô thị có hạ tầng phát triển và khả năng kết nối quốc tế tốt. Kế hoạch hướng tới mô hình tương tự như Singapore hoặc Dubai, nơi chính sách thu hút vốn, thuế và công nghệ tài chính được vận hành linh hoạt, gắn liền với chuẩn mực minh bạch cao. Một số chuyên gia cho rằng, nếu thành công, đây có thể trở thành “cửa ngõ tài chính” của Việt Nam, giúp dòng vốn quốc tế đi qua hệ thống ngân hàng, quỹ đầu tư, bảo hiểm và fintech trong nước thay vì chảy ra ngoài.

Bên cạnh tầm nhìn, vẫn còn nhiều thách thức được nêu ra tại hội nghị. Một mặt, Việt Nam phải xây dựng hành lang pháp lý tương thích với tiêu chuẩn quốc tế, đảm bảo chống rửa tiền và gian lận tài chính. Mặt khác, phải giải quyết bài toán nhân lực, đào tạo đội ngũ chuyên gia tài chính, luật sư, kiểm toán viên có trình độ toàn cầu. Nếu không có sự chuẩn bị kỹ, trung tâm tài chính quốc tế rất dễ trở thành “tên gọi hình thức” thay vì một nền tảng vận hành thật sự.

Kết thúc hội nghị, người đứng đầu Chính Phủ cộng sản Việt Nam Phạm Minh Chính yêu cầu các bộ, ngành sớm trình đề án chi tiết trong quý 1 năm 2026, trong đó tập trung vào hai trụ cột: cải cách thể chế và cơ sở hạ tầng số. Ông nhấn mạnh, mục tiêu không chỉ là xây một khu tài chính hiện đại, mà là kiến tạo một cơ chế minh bạch, hội nhập và đủ sức lan tỏa. Một trung tâm tài chính quốc tế nếu được triển khai đúng hướng, có thể trở thành dấu mốc mới trong tiến trình chuyển đổi mô hình tăng trưởng của Việt Nam, từ nền kinh tế sản xuất sang nền kinh tế dịch vụ và đầu tư toàn cầu./.

Pete Hegseth đến Hà Nội – Khi bàn cờ khu vực giao với bàn cờ cung đình Việt Nam

Bộ trưởng Quốc phòng Mỹ Pete Hegseth đã tới Hà Nội vào ngày 2 tháng 11 năm 2025 trong chuyến thăm chính thức theo lời mời của Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam, Phan Văn Giang. Chuyến công du diễn ra trong bối cảnh quan hệ giữa hai nước đã được nâng lên thành Quan hệ Đối tác Toàn diện Chiến lược hai năm trước và kỷ niệm 30 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao.

Phía Mỹ cho biết mục tiêu chính của chuyến thăm là “thắt chặt” quan hệ quốc phòng với Việt Nam, đồng thời khẳng định cam kết với một Việt Nam mạnh mẻ, độc lập và có vai trò ngày càng lớn ở khu vực Đông Nam Á. Ông Hegseth phát biểu trước cuộc gặp với lãnh đạo Việt Nam rằng hợp tác quốc phòng sâu hơn sẽ mang lại lợi ích cho cả hai quốc gia.

Trong chương trình nghị sự công khai, cả hai bên nhấn mạnh việc thúc đẩy hợp tác trong lĩnh vực xử lý hậu quả chiến tranh, môi trường và nhân sự còn thiếu (như bom mìn, dioxin). Tuy nhiên, theo nguồn tin của Hãng Reuters và các hãng thông tấn quốc tế, bên lề chuyến thăm này, hai bên có thảo luận kéo dài về khả năng Washington cung cấp trang thiết bị quân sự cho Việt Nam gồm máy bay vận tải C-130, trực thăng và các khí tài khác.

Mặc dù các tuyên bố chính thức từ phía Việt Nam không đề cập chi tiết đến việc mua vũ khí Mỹ, các nguồn tin cho biết Mỹ đã bàn giao cho Việt Nam ba tàu tuần duyên và ba máy bay huấn luyện T-6 trong đơn hàng 12 chiếc, và sẽ tiếp tục phối hợp các chương trình quốc phòng lớn hơn.

Đối với Việt Nam, mối quan hệ với Mỹ trong lĩnh vực quốc phòng mở ra nhiều hướng đi chiến lược: giảm lệ thuộc vào nguồn cung vũ khí truyền thống, tăng cường khả năng quốc phòng và đa dạng hóa đối tác. Tuy nhiên, điều này cũng không đơn giản: Việt Nam vẫn duy trì chính sách đối ngoại độc lập, cân bằng và rất thận trọng trong việc chọn lựa đối tác và trang thiết bị quân sự.

Về phía Mỹ, chuyến thăm được xem như một phần trong chiến lược lớn hơn nhằm tăng cường quan hệ quốc phòng với các quốc gia ở khu vực Ấn Độ Dương — Thái Bình Dương. Làm sâu hơn hợp tác với Việt Nam không chỉ giúp Mỹ mở rộng ảnh hưởng mà còn là lời nhắc tới những cam kết lâu dài trong khu vực, đặc biệt khi Trung Quốc và Nga đang ngày càng hiện diện mạnh mẽ.

Ở khía cạnh rủi ro, việc đàm phán mua bán vũ khí giữa Mỹ và Việt Nam luôn phải cân nhắc các yếu tố: khả năng tương thích kỹ thuật, nguồn chi phí cho bảo trì, đào tạo, đồng thời tính tới phản ứng từ quốc tế (như Nga, Trung Quốc) và nội tại trong chính sách quốc phòng của Việt Nam. Việc công khai hoặc đột ngột thông báo các hợp đồng lớn có thể dẫn đến phản ứng trong và ngoài nước./.

Việt – Mỹ thắt chặt hợp tác hậu chiến tranh, mở đường quan hệ chiến lược

Ngày 31 tháng 10 năm 2025, tại Hà Nội, Bộ Quốc phòng cộng sản Việt Nam cùng phía Hoa Kỳ đã chính thức ký kết một bản Ghi nhớ hợp tác (Memorandum of Understanding – MoU) nhằm tăng cường phối hợp trong việc khắc phục các di chứng chiến tranh. Theo các thông tin từ báo chí cộng sản Việt Nam, buổi lễ được đồng chủ trì bởi Trung tướng Hoàng Xuân Chiến, Thứ trưởng Bộ Quốc phòng và Trưởng ban Thường trực Ban chỉ đạo 701 (chuyên xử lý bom mìn, hóa chất độc hại sau chiến tranh), cùng Marc Evans Knapper – Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam.

Nội dung chính của bản MoU hướng đến năm lĩnh vực hợp tác chủ yếu: 1/ Rà phá bom mìn chưa nổ và vật liệu chiến tranh còn tồn lưu; 2/ Nâng cao đời sống cho người khuyết tật, kể cả những người bị ảnh hưởng bởi chất độc hóa học như Agent Orange/dioxin; 3/ Xử lý ô nhiễm dioxin tại sân bay Biên Hòa (Đồng Nai); 4/  Tìm kiếm, thu hồi và xác định danh tính liệt sĩ Việt Nam đã hy sinh trong chiến tranh; 5/ Hợp tác toàn diện trong việc tìm kiếm quân nhân Mỹ mất tích (MIA) trong chiến tranh tại Việt Nam.

Về phương thức thực hiện, bản MoU quy định hai bên sẽ chia sẻ thông tin, tư liệu và hiện vật; tổ chức trao đổi kinh nghiệm, đào tạo; tiến hành nghiên cứu khoa học và ứng dụng công nghệ; tăng cường giao lưu đoàn, tổ chức hội thảo, workshop và hoạt động truyền thông chung. Ngoài ra, thành lập nhóm công tác chung để theo dõi, phối hợp, lập kế hoạch và đánh giá kết quả thực hiện. Phía cộng sản Việt Nam đứng đầu nhóm công tác là Chánh văn phòng Ban chỉ đạo 701, phía Mỹ là Quan chức chính trị tại Đại sứ quán kết hợp với một quan chức cao cấp của Bộ War.

Điểm đáng chú ý là MoU được ký trong bối cảnh đánh dấu 30 năm bình thường hóa quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Mỹ, đồng thời là bước hiện thực hóa cam kết trong Tuyên bố Chung 2023 về nâng cấp quan hệ Việt – Mỹ lên “Đối tác Chiến lược Toàn diện” và Tầm nhìn Chung 2024 về hợp tác quốc phòng. Trong lời phát biểu tại buổi lễ, phía Việt Nam nhấn mạnh rằng MoU thể hiện quyết tâm của cả hai chính phủ và thể chế quốc phòng trong việc xử lý hậu quả chiến tranh, góp phần củng cố niềm tin, làm nền tảng cho hợp tác sâu rộng hơn.

Về phía Mỹ, Đại sứ Knapper đánh giá việc ký kết MoU là minh chứng cho tinh thần hợp tác mạnh mẽ giữa hai nước, đồng thời nói rằng lĩnh vực khắc phục hậu quả chiến tranh, mặc dù mang tính nhân đạo lại trở thành “nền tảng vững chắc” để phát triển quan hệ sang các lĩnh vực khác.

Về triển vọng, những bước hợp tác nêu trên được đánh giá là có ý nghĩa lớn đối với Việt Nam trong việc giải quyết hậu quả đất đai, bom mìn và hóa chất tại nhiều tỉnh miền Trung và miền Nam; đối với Mỹ, đây là hình ảnh trách nhiệm và cam kết lâu dài trong khu vực sau hơn ba thập kỷ kể từ chiến tranh. Tuy nhiên, việc thực thi MoU cũng đặt ra nhiều thách thức: nguồn lực tài chính, công nghệ phù hợp, điều phối liên ngành và đảm bảo rằng kết quả đạt được thực chất chứ không chỉ mang tính hình thức.

Một số chuyên gia cho rằng, mặc dù MoU mang tính nhân đạo và hợp tác kỹ thuật, không trực tiếp là hợp đồng vũ khí hay thiết bị quân sự, nhưng trong bối cảnh an ninh khu vực, cánh cửa hợp tác quốc phòng và công nghệ Việt Nam–Hoa Kỳ có thể được mở rộng hơn từ nền tảng này./.

Dòng tiền đổ vào đất, hạt gạo rớt giá: Sự phân hóa của nền kinh tế Việt Nam

Thị trường bất động sản Việt Nam đang trải qua một giai đoạn tăng tốc về dòng tiền. Theo báo cáo của Bộ Xây dựng Việt Nam, trong tám tháng đầu năm của năm 2025, dư nợ tín dụng dành cho bất động sản đã chạm khoảng 4,1 triệu tỷ đồng, trong đó riêng dư nợ tín dụng đối với hoạt động kinh doanh bất động sản hơn 1,8 triệu tỷ đồng. Song song với tín dụng, kênh huy động vốn qua trái phiếu doanh nghiệp cũng phục hồi rõ nét: trong 9 tháng đầu năm, tổng giá trị trái phiếu phát hành gần 398.000 tỷ đồng, tăng 44 % so với cùng kỳ năm trước, và bất động sản chiếm khoảng 18 % trong tổng giá trị này (hơn 70.000 tỷ đồng), tăng 35 % so với năm trước.

Ngoài ra, nguồn vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) đổ vào lĩnh vực bất động sản cũng ghi nhận chiều hướng tăng theo từng tháng, phản ánh sự phục hồi niềm tin vào môi trường đầu tư tại Việt Nam. Những số liệu này cho thấy, thị trường bất động sản không chỉ được kích thích bởi nhu cầu trong nước mà còn có sự tham gia mạnh mẽ từ vốn quốc tế và các kênh tài chính đa dạng hơn.

Tuy nhiên, bên cạnh những tín hiệu thuận lợi, các chuyên gia cũng cảnh báo về rủi ro tiềm ẩn. Bộ Xây dựng Việt Nam nhấn mạnh: dù dòng vốn lớn đang vào, nhưng cần “tiếp tục tăng cường kiểm soát các rủi ro tiềm ẩn để duy trì sự ổn định của thị trường”. Đó là bởi khi tín dụng và trái phiếu bất động sản tăng nhanh, nhà đầu tư dễ bị cuốn theo đà nóng, dẫn tới bong bóng giá đất, phân khúc biến động mạnh. Nếu kiểm soát không tốt, thị trường có thể xảy ra “quá nóng” với những hệ lụy khó lường.

Ở chiều ngược lại, lĩnh vực nông sản, cụ thể là gạo lại đang đối mặt với áp lực giá lớn. Theo số liệu mới nhất từ Hiệp hội Lương thực Việt Nam, giá gạo xuất khẩu loại 5% tấm tại Việt Nam tuần này được chào bán ở mức từ 415 đến 430 USD/ tấn, giảm so với mức từ 420 đến 435 USD/ tấn của một tuần trước đó, và được xác định là mức thấp nhất kể từ ngày 21 tháng 8 đến nay. Nguyên nhân được các thương nhân và chuyên gia chỉ ra là: nhu cầu xuất khẩu yếu đi và chất lượng lúa mới thu hoạch chưa cao, tạo áp lực giảm lên giá gạo Việt Nam.

Việc giá gạo giảm trong khi nguồn cung trong nước vẫn lớn và thị trường quốc tế đang có nhiều biến động, đặt người nông dân và doanh nghiệp chế biến xuất khẩu vào tình thế khó khăn. Hạt gạo vốn được xem là một trong những sản phẩm nông nghiệp chủ lực của Việt Nam, nay lại chịu sức ép kép từ cạnh tranh quốc tế và chuỗi cung ứng nội địa.

Có thể thấy hai luồng diễn biến đối lập: một mặt, dòng vốn tài chính đang đổ mạnh vào bất động sản; mặt khác, ngành lúa gạo lại đang vật lộn với đà giảm giá. Cả hai đều nêu bật một thông điệp lớn hơn về sự phân hoá mạnh trong nền kinh tế: lĩnh vực đầu tư tài chính có xu hướng hưởng lợi từ thanh khoản và niềm tin thị trường, còn lĩnh vực sản xuất nông nghiệp, đặc biệt xuất khẩu đang chịu tác động khắc nghiệt của chu kỳ cung-cầu và biến động quốc tế.

Cơ hội có: bất động sản sôi động tạo động lực tăng trưởng và vốn mới, gạo có thể xuất khẩu với sản lượng lớn. Nhưng rủi ro cũng rõ: nếu bất động sản thiếu kiểm soát sẽ dẫn tới bong bóng và bất ổn tài chính; nếu giá gạo tiếp tục giảm thì nông dân, nhóm vốn yếu hơn sẽ gánh chịu phần lớn thiệt hại.

Đối với nhà hoạch định chính sách, thông điệp là rõ: cần tiếp tục theo dõi và điều chỉnh chính sách tín dụng, trái phiếu bất động sản để ngăn bong bóng; đồng thời tăng cường hỗ trợ cho ngành lúa gạo, từ cải thiện chất lượng, giảm chi phí sản xuất, mở rộng thị trường đến bảo vệ người nông dân trước biến động giá quốc tế.

Đối với nhà đầu tư, thời điểm hiện nay đòi hỏi sự thận trọng: bất động sản có tiềm năng lớn, nhưng không nên bị cuốn theo trào lưu mà bỏ qua rủi ro; nông nghiệp và xuất khẩu gạo mặc dù khó khăn, cũng là lĩnh vực cần được nhìn nhận dưới góc độ dài hạn hơn chứ không chỉ theo diễn biến ngắn hạn.

Hai diễn biến kinh tế song song này không chỉ là dữ kiện thị trường, chúng là lời cảnh báo và đồng thời là lời nhắc cho sự cân bằng trong chính sách và đầu tư: giữa dòng vốn nóng và sức khoẻ thật của nền kinh tế; giữa lợi nhuận trước mắt và bảo vệ nền tảng sản xuất, người nông dân./.

Vỡ hồ Tuy Phong, mối nguy treo lơ lửng trên đầu người dân Tây Nguyên

Khoảng 20 giờ tối ngày 1 tháng 11 năm 2025, người dân xã Tuy Phong, huyện Đơn Dương, tỉnh Lâm Đồng bất ngờ nghe tiếng ầm vang từ khu vực núi phía trên, nơi có hồ chứa nước của một trang trại chăn nuôi gia cầm. Chỉ vài phút sau, dòng nước đục ngầu ào ạt đổ xuống, cuốn phăng mọi thứ trên đường đi. Cơn lũ nhỏ nhưng dữ dội, không ai kịp trở tay.

Theo thông tin từ nhà chức trách địa phương, hồ chứa bị vỡ nằm trong khuôn viên một trang trại tư nhân, được xây dựng để trữ nước phục vụ chăn nuôi và tưới tiêu. Sau nhiều ngày mưa lớn liên tục, mực nước dâng cao khiến phần thân đập bị rò rỉ rồi sụp vỡ, tạo nên dòng nước chảy mạnh tràn xuống khu dân cư bên dưới. Trong đêm, lực lượng công an và dân quân xã lập tức được huy động đến hiện trường để hỗ trợ sơ tán người dân. Tuy nhiên, sự việc xảy ra quá nhanh, một số hộ sống ven triền đồi không kịp chạy.

Vụ việc khiến bốn người trong cùng một khu vực bị cuốn trôi. Ba người lớn may mắn được cứu sống sau khi được phát hiện bám vào cành cây và vật nổi. Riêng bé gái 13 tuổi trong cùng gia đình được tìm thấy khoảng 2 giờ sáng ngày 2 tháng 11, cách nhà khoảng 500 mét. Thi thể em mắc lại ở hàng rào B40 của một vườn táo, trong tình trạng thương tâm. Người dân trong vùng đã túc trực suốt đêm, cùng lực lượng cứu hộ tìm kiếm và hỗ trợ đưa nạn nhân về nhà.

Tại hiện trường sáng nay, bùn đất phủ dày đặc, nhiều chuồng trại bị cuốn đổ, đường giao thông tạm thời bị chia cắt. Theo quan sát, hồ chứa có dung tích hàng nghìn mét khối nước, được đắp bằng đất, không có kết cấu bê tông kiên cố. Sau đợt mưa lớn kéo dài nhiều ngày, khu vực sườn núi bị thấm nước, làm yếu kết cấu đập. Khi áp lực nước tăng cao, điểm yếu ở thân đập đã không chịu nổi, gây ra sự cố.

Nhà chức trách xã Tuy Phong cho biết đang phối hợp với công an huyện và lực lượng phòng chống thiên tai của tỉnh để phong tỏa khu vực, kiểm tra toàn bộ các hồ chứa tự phát trong vùng. Bước đầu, chủ trang trại nơi xảy ra sự cố đã được yêu cầu tạm dừng hoạt động để phục vụ điều tra nguyên nhân. Địa phương cũng hỗ trợ gia đình nạn nhân tổ chức hậu sự và bố trí nơi ở tạm cho các hộ bị thiệt hại.

Vụ vỡ hồ ở Tuy Phong một lần nữa gióng lên hồi chuông cảnh báo về tình trạng các hồ, đập nước tư nhân được xây dựng tràn lan tại các vùng đồi núi. Nhiều công trình trong số này không được cấp phép, không qua thẩm định kỹ thuật, trong khi khí hậu Tây Nguyên ngày càng cực đoan, mưa lớn kéo dài có thể gây sạt lở bất kỳ lúc nào. Việc người dân hoặc doanh nghiệp tự ý đào đắp hồ chứa, nếu không được kiểm tra thường xuyên, rất dễ dẫn đến thảm họa như vụ việc tối qua.

Các chuyên gia thủy lợi cho rằng cần sớm rà soát toàn bộ hồ đập nhỏ trong khu vực Lâm Đồng, nơi có hàng trăm công trình phục vụ nông nghiệp và du lịch. Nhiều hồ nằm trên sườn dốc, gần khu dân cư, nên khi vỡ, hậu quả có thể đặc biệt nghiêm trọng. Ngoài ra, cần có quy định rõ về tiêu chuẩn xây dựng hồ tư nhân, cũng như trách nhiệm của chủ sở hữu trong việc bảo trì, kiểm định an toàn trước mùa mưa bão.

Đến sáng ngày 2 tháng 11, lực lượng cứu hộ vẫn túc trực để khắc phục hậu quả và đảm bảo an toàn cho người dân. Dòng nước đã rút bớt, nhưng cảnh tượng hoang tàn còn lại sau trận vỡ hồ khiến nhiều người bàng hoàng. Một người dân sống gần khu vực nói trong nước mắt: “Chưa bao giờ thấy nước đổ mạnh như vậy, chỉ vài phút mà mọi thứ trôi sạch.”

Sự cố đau lòng ở Tuy Phong không chỉ là mất mát của một gia đình, mà còn là lời nhắc nhở về sự chủ quan trong quản lý các công trình thủy lợi nhỏ lẻ. Khi thời tiết ngày càng cực đoan, mỗi hồ chứa dù nhỏ, nếu không được giám sát nghiêm túc, có thể trở thành hiểm họa treo lơ lửng trên đầu hàng trăm sinh mạng./.

Khi địa chỉ IP trở thành công cụ kiểm soát công dân

Mới đây nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam nói chung, đưa đề xuất bắt nhà mạng cung cấp địa chỉ IP người dùng cho lực lượng an ninh mạng đang gây chú ý và tranh luận mạnh mẽ trong dư luận. Theo dự thảo sửa đổi Luật An ninh mạng được trình thẩm tra tại Quốc Hội cộng sản Việt Nam, cơ quan soạn thảo đề xuất giao Bộ Công an xây dựng cơ chế quản lý “định danh” địa chỉ IP, đồng thời quy định doanh nghiệp cung cấp dịch vụ trên không gian mạng phải định danh và cung cấp dữ liệu địa chỉ IP của tổ chức, cá nhân khi lực lượng chuyên trách yêu cầu để phục vụ bảo đảm an ninh mạng.  

Về mặt kỹ thuật, địa chỉ IP là thông tin cơ bản giúp xác định đường kết nối mạng từ một thiết bị tới Internet. Nhà mạng và nhà cung cấp dịch vụ Internet (ISP) quản lý bảng phân bổ địa chỉ IP và có khả năng truy vết khung thời gian, thiết bị, thậm chí vị trí gần đúng của thiết bị khi cần. Dự thảo nhắm tới việc bắt buộc doanh nghiệp “định danh” IP, tức là lưu giữ, xác thực và cung cấp dữ liệu liên quan khi được yêu cầu bởi lực lượng chức năng.

Người ủng hộ cho rằng quy định này là cần thiết trong bối cảnh các nguy cơ tấn công mạng, lừa đảo trực tuyến và các hành vi xâm phạm an ninh ngày càng tinh vi. Việc có cơ chế quản lý định danh IP và kênh kết nối kỹ thuật giữa nhà mạng và lực lượng an ninh sẽ giúp phát hiện sớm, xử lý nhanh các sự cố, bảo vệ hạ tầng quan trọng và người dùng yếu thế. Đại diện cơ quan thẩm tra nhấn mạnh dự thảo nhằm “bảo đảm an ninh dữ liệu, an ninh thông tin trên không gian mạng”.

Tuy nhiên, giới chuyên gia, doanh nghiệp và các nhà hoạt động quyền số đồng thời bày tỏ lo ngại. Một lo ngại lớn là quyền riêng tư và an toàn dữ liệu cá nhân. Nếu không có khung pháp lý chặt chẽ về điều kiện, thẩm quyền, thời hạn lưu trữ và kiểm soát truy cập, việc thu thập và trao đổi dữ liệu IP có thể bị lạm dụng, tạo tiền lệ giám sát mở rộng. Bên cạnh đó, nhiều IP là động (thay đổi theo thời gian) hoặc được chia sẻ qua các nhà cung cấp dịch vụ; việc “định danh” chính xác đòi hỏi hệ thống ghi nhận chặt chẽ và chi phí vận hành lớn cho nhà mạng.

Vấn đề an ninh pháp lý cũng được đặt ra: ai ra lệnh trích xuất dữ liệu, trình tự thủ tục ra sao, có cần trát tòa hay chỉ yêu cầu hành chính? Dự thảo nêu quyền lực thuộc “lực lượng chuyên trách bảo vệ an ninh mạng” do Bộ Công an chỉ đạo, nhưng các quyền hạn cụ thể và cơ chế giám sát vẫn là điểm tranh luận trước khi luật được thông qua. Các nhà cung cấp dịch vụ cảnh báo cần cân nhắc chi phí kỹ thuật, rủi ro rò rỉ dữ liệu và tác động tới uy tín, năng lực cạnh tranh, nhất là với những nhà mạng có khách hàng quốc tế.

Trong bối cảnh thực tế, Bộ Công An cộng sản Việt Nam đã liên tục nhấn mạnh mục tiêu tăng cường an ninh mạng; đồng thời, trước đó có những chuyển động cho thấy cơ quan công an tăng cường vai trò trong lĩnh vực hạ tầng mạng, như việc nhà nước tham gia sở hữu tại một số doanh nghiệp viễn thông. Điều này khiến dư luận Việt Nam quan ngại về việc phân bổ quyền lực trong quản trị không gian mạng.

Có thể nói rằng, đề xuất buộc nhà mạng định danh và cung cấp địa chỉ IP người dùng cho lực lượng an ninh mạng là phản ánh xu hướng siết chặt quản trị an ninh mạng, nhưng đi kèm nhiều hệ lụy pháp lý, kỹ thuật và nhân quyền. Trên con đường hoàn thiện khung pháp luật, việc cân bằng giữa an ninh quốc gia và quyền riêng tư cá nhân, đồng thời xây dựng cơ chế giám sát độc lập, thủ tục minh bạch và tiêu chuẩn bảo vệ dữ liệu sẽ là yếu tố then chốt quyết định mức độ chấp nhận của xã hội. Nếu bạn muốn, mình có thể soạn tiếp bài phân tích chính trị ngắn, hoặc liệt kê những câu hỏi pháp lý và kỹ thuật mà dự thảo cần làm rõ./.

Bàn tay công quyền trên phố vàng Thanh Hóa

Sáng 31 tháng 10 năm 2025, tại tuyến đường đường Lê Hoàn (thuộc phường Hạc Thành, thành phố Thanh Hóa) – nơi được biết đến là “phố vàng” với hàng loạt tiệm kinh doanh vàng bạc lớn và sầm uất. Theo ghi nhận của giới báo chí-truyền thông cộng sản Việt Nam, hàng trăm cán bộ cảnh sát thuộc các lực lượng cảnh sát cơ động, hình sự, giao thông của Công an tỉnh Thanh Hóa đã tiến hành phong tỏa một đoạn đường giao với phố Tống Duy Tân và Hàng Than ngay từ sáng sớm.

Khu vực bị dựng rào chắn, người dân và phương tiện bị chặn lại, không được đi qua đoạn đường này. Nhiều cảnh sát đứng trước và bên trong các tiệm vàng lớn, được xác định nằm sát nhau trên tuyến phố để tiến hành “làm việc” với chủ cửa hàng. Đến trưa cùng ngày, đoạn đường vẫn trong tình trạng phong tỏa và hoạt động giao dịch tại nhiều tiệm vàng đã bị ngưng tạm thời.

Đáng chú ý, ngày hôm sau, tức là vào ngày 1 tháng 11, ghi nhận tình trạng nhiều tiệm vàng ở đường Lê Hoàn bất ngờ đóng cửa, dán thông báo “xin nghỉ bán hàng”. Đây là hiện tượng bất thường đối với khu vực vốn luôn đông đúc khách mua bán vàng mỗi ngày. Sự việc đang thu hút sự quan tâm của dư luận vì chưa có thông báo chính thức nào từ phía cơ quan chức năng về lý do phong tỏa và làm việc này.

Tuyến phố Lê Hoàn vốn nổi bật tại thành phố Thanh Hóa bởi mật độ tiệm vàng cao, nằm ngay vị trí trung tâm, gần các giao lộ lớn và là điểm giao dịch vàng bạc quan trọng của tỉnh. Khi lực lượng cảnh sát xuất hiện đồng loạt và tiến hành phong tỏa đột ngột, nhiều người dân địa phương đã tụ tập quan sát, tạo nên tình trạng hỗn loạn nhẹ trong sáng sớm.

Mặc dù thông tin chi tiết về lý do của hành động này vẫn được giữ bí mật, nhưng qua hình ảnh và ghi nhận hiện trường, hoạt động kiểm tra tại một số cửa hàng vàng đáng chú ý đang được triển khai. Một số tiệm vàng được cho là “lớn, uy tín” đã bị ảnh hưởng rõ rệt: khách hàng không được vào giao dịch, chủ cửa hàng tạm đóng cửa, các biển hiệu giao dịch vàng tạm ngừng hiển thị.

Sự việc có thể đặt ra nhiều câu hỏi về an ninh, quản lý thị trường tại những khu vực tập trung hoạt động giao dịch lớn như phố vàng. Việc phong tỏa đột ngột, làm việc với nhiều cửa hàng lớn có thể liên quan đến các nghi vấn về quản lý kinh doanh, tuân thủ pháp luật hay thậm chí xử lý hình sự, tuy nhiên đến thời điểm hiện tại chưa có thông báo chính thức xác nhận các nội dung đó.

Đối với người dân thành phố Thanh Hóa và chủ tiệm vàng trên tuyến đường này, sự kiện sáng 31 / 10 đánh dấu một bước thay đổi đáng chú ý trong hoạt động kinh doanh thông thường. Nhiều chủ tiệm vẫn chưa mở cửa trở lại, hoặc đang chờ thông báo từ cơ quan điều tra. Một tiệm vàng treo thông báo “nghỉ bán hàng” cho biết đã tạm dừng mọi hoạt động.

Đối với các cơ quan chức năng, việc giữ bí mật lý do và tiến hành kiểm tra tại khu vực nhạy cảm như phố kinh doanh vàng lớn cho thấy quyết tâm và tầm quan trọng của vụ việc. Còn với người dân, điều này là lời nhắc rằng dù nơi nào có vẻ chỉ là “bình thường”, thì hoạt động kinh doanh lớn vẫn có thể bị điều tra bất ngờ.

Nhìn chúng, hành động phong tỏa đoạn đường Lê Hoàn và làm việc với một số tiệm vàng sáng ngày 31 tháng 10 của lực lượng chức năng tỉnh Thanh Hóa là một diễn biến đáng chú ý, phản ánh sự vào cuộc của lực lượng công an với khu vực kinh doanh vàng bạc lớn. Dù lý do chính xác vẫn chưa được công bố, sự việc đã làm ngưng trệ hoạt động tại “phố vàng” và đặt ra câu hỏi về tình trạng quản lý và minh bạch trong lĩnh vực này. Khi cơ quan chức năng có thông cáo chính thức, dư luận và ngành vàng sẽ có câu trả lời rõ ràng hơn./.

Gia Lai: Bắt tạm giam một phụ nữ vì bài đăng xúc phạm công an xã

Chiều ngày 30 tháng 10 năm 2025, Viện Kiểm sát Nhân dân khu vực 11, tỉnh Gia Lai đã phê chuẩn quyết định khởi tố và bắt tạm giam bà L T T, trú tại thôn Phú Bình, xã Ia Le, huyện Chư Pưh, về tội “lợi dụng quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước, quyền và lợi ích hợp pháp của tổ chức, cá nhân” theo khoản 2, điều 331 Bộ luật Hình sự. Vụ việc nhanh chóng gây chú ý bởi nội dung cáo buộc liên quan đến “xúc phạm và vu khống hai công an xã”, một tội danh nhạy cảm gây tranh cãi trong dư luận.

Theo thông tin ban đầu, trong thời gian từ tháng 8 đến tháng 10 năm 2024, bà T được cho là đã đăng tải lên mạng xã hội một số bài viết và video có nội dung “bịa đặt, xuyên tạc, xúc phạm uy tín” của hai cán bộ công an xã Ia Le. Cơ quan điều tra cho rằng các bài đăng này đã “gây ảnh hưởng xấu đến hình ảnh cơ quan công quyền và trật tự an ninh tại địa phương”. Sau khi thu thập tài liệu và lời khai, công an huyện Chư Pưh đã khởi tố vụ án, khởi tố bị can và ra lệnh bắt tạm giam bà T

Bà L T T năm nay 47 tuổi, là người làm nông, sinh sống lâu năm tại xã Ia Le. Người dân địa phương cho biết bà T không có tiền án, tiền sự, song thường xuyên chia sẻ ý kiến cá nhân trên mạng xã hội, đặc biệt là về các vấn đề liên quan đến chính quyền cơ sở. Một số hàng xóm cho biết họ từng thấy bà T livestream, phản ánh việc thu chi công quỹ ở xã, cho rằng “có dấu hiệu không minh bạch”, và đã từng xảy ra xô xát lời qua tiếng lại với cán bộ xã trong các buổi tiếp dân.

Theo kết luận ban đầu của cơ quan điều tra, những nội dung mà bà T đăng tải được cho là “có yếu tố sai sự thật, mang tính xúc phạm cá nhân”, nên bị quy vào hành vi “lợi dụng quyền tự do dân chủ”. Cụ thể, cơ quan công an viện dẫn Điều 331, điều luật vốn bị giới quan sát trong và ngoài nước xem là “điều luật mơ hồ”, khi phạm vi áp dụng rất rộng, từ phê bình cán bộ cho đến phát ngôn gây tranh cãi trên mạng. Trong vụ này, khung hình phạt khoản 2 có thể lên tới 7 năm tù giam nếu bị xác định “gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh, trật tự”.

Việc bắt tạm giam một phụ nữ nông thôn vì các phát ngôn liên quan đến công an xã đã tạo ra nhiều ý kiến trái chiều. Một số người cho rằng cần tôn trọng pháp luật, tránh phát tán thông tin sai lệch, bôi nhọ danh dự người khác. Tuy nhiên, cũng có quan điểm cho rằng việc hình sự hóa phát ngôn trên mạng xã hội có thể dẫn đến lạm quyền, bóp nghẹt quyền tự do ngôn luận của người dân, đặc biệt trong bối cảnh các quy định pháp luật hiện hành chưa có ranh giới rõ ràng giữa “phản ánh tiêu cực” và “xúc phạm uy tín”.

Trường hợp của bà T không phải là cá biệt. Trong vài năm qua, tại nhiều địa phương như Quảng Nam, Nghệ An, Bình Định hay Kon Tum, cũng đã có những người bị khởi tố hoặc xử phạt vì đăng tải các nội dung “xúc phạm chính quyền” hoặc “bôi nhọ công an” trên mạng. Dù vậy, không ít vụ trong số đó sau này được đình chỉ hoặc chuyển sang xử phạt hành chính do “thiếu căn cứ hình sự”.

Hiện, cơ quan điều tra tỉnh Gia Lai cho biết đang tiếp tục củng cố hồ sơ, trưng cầu giám định nội dung các bài đăng để xác định yếu tố “xúc phạm” hay “vu khống” trong hành vi của bà T. Bà sẽ bị tạm giam trong 2 tháng để phục vụ điều tra. Trong khi đó, người dân Việt Nam vẫn chờ đợi kết luận cuối cùng, giữa lúc câu hỏi lớn hơn vẫn còn treo lơ lửng: ranh giới nào giữa tự do bày tỏ và hành vi phạm tội trong không gian mạng?

Vụ việc ở xã Ia Le, Gia Lai vì thế không chỉ là câu chuyện riêng của một người phụ nữ, mà phản ánh sự va chạm ngày càng rõ giữa quyền tự do biểu đạt của công dân và cách thực thi pháp luật trong lĩnh vực an ninh mạng hiện nay./.

Trương Ngọc Ánh và mặt trái của hào quang: Khi danh tiếng không che được sai phạm

Ngày 31 tháng 10 năm 2025, cơ quan cảnh sát điều tra thuộc Công an Thành phố Sài Gòn (Phòng Cảnh sát Kinh tế) đã chính thức ra quyết định khởi tố vụ án, khởi tố bị can và thi hành lệnh bắt tạm giam với bà Trương Ngọc Ánh (49 tuổi) — nghệ sĩ nổi tiếng kiêm doanh nhân về tội “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản”.

Theo cơ quan điều tra, nguyên nhân dẫn tới việc khởi tố xuất phát từ đơn tố cáo của Công ty Cổ phần Bất động sản Đất Rồng (trụ sở tại số 25 Đào Duy Anh, phường Đức Nhuận, quận Phú Nhuận, Sài Gòn), doanh nghiệp do bà Ánh từng giữ chức Chủ tịch Hội Đồng Quản Trị kiêm Giám đốc. Trong đơn tố cáo, công ty cho rằng bà Ánh có dấu hiệu chiếm đoạt tài sản của doanh nghiệp và nhà đầu tư nước ngoài thông qua việc kêu gọi góp vốn, mua đất rồi nâng khống giá trị nhằm chiếm đoạt phần chênh lệch.

Cụ thể, hồ sơ điều tra cho biết: Công ty Đất Rồng được thành lập năm 2007, do bà Ánh làm đại diện pháp luật. Đến năm 2008, bà Ánh ký hợp đồng đầu tư với ông P G M (quốc tịch Ireland) để triển khai hai dự án bất động sản, trong đó có dự án tòa nhà Indochine tại số 112 Nguyễn Thị Minh Khai (quận 3). Tổng số vốn cam kết là 9,1 triệu USD (khoảng hơn 149 tỷ đồng trước đó), riêng dự án Indochine nhận 4,49 triệu USD (khoảng 72 tỷ đồng) từ nhà đầu tư.

Tuy nhiên, điều tra bước đầu xác định: trước thời điểm ký hợp đồng, bà Ánh và một cá nhân khác đã đứng tên mua khu đất với giá 7.917,3 lượng vàng từ bốn hộ dân; nhưng trong sổ sách công ty giá mua được ghi là 12.917,7 lượng vàng, tức chênh lệch khoảng 5.000 lượng vàng. Trong đó bà Ánh mới thực chi 3.000 lượng vàng nhưng lại ghi trên sổ sách là 4.458 lượng vàng. Số chênh lệch sau đó được cho là sử dụng cho mục đích cá nhân, không thông qua đại hội cổ đông hay báo cáo công ty.

Vụ việc còn nghiêm trọng hơn khi khu đất dự án nói trên sau đó bị thành phố thu hồi để mở rộng trường học. Theo điều tra, sau khi ủy ban nhân dân thành phố Sài Gòn quyết định thu hồi khu đất vào tháng 12 năm 2007, các hộ dân được bồi thường hơn 26,1 tỷ đồng, số tiền này sau đó được chuyển trả cho bà Ánh và người liên quan. Cơ quan điều tra cho rằng phần tiền đó không được xử lý minh bạch qua doanh nghiệp mà lại “về tay cá nhân”.

Sau khi khởi tố và bắt tạm giam, lực lượng chức năng đã khám xét nơi ở của bà Ánh tại khu biệt thự ở phường An Khánh. Tại đây, cảnh sát thu giữ nhiều tài liệu, két sắt, iPad và vật chứng liên quan tới vụ án.

Ở khía cạnh pháp lý, hành vi bị cáo buộc thuộc tội danh “Lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản” theo Điều 175 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi 2017. Khung hình phạt tối đa với số tiền chiếm đoạt lớn có thể lên tới 20 năm tù.

Về phía bà Trương Ngọc Ánh, trong thời gian vừa qua, cô vẫn xuất hiện hoạt động xã hội, dự sự kiện, đi từ thiện; chỉ vài giờ trước khi bị bắt, nữ diễn viên vẫn đăng video và tương tác trên mạng xã hội. Điều này gây bất ngờ với công chúng bởi diễn biến vụ việc tiến hành khá nhanh.

Vụ án đang được mở rộng điều tra, làm rõ trách nhiệm của người liên quan, danh tính cổ đông, giá trị tài sản bị chiếm đoạt và khả năng thu hồi. Cơ quan chức năng cũng đang kiểm tra các dự án bất động sản do công ty của bà Ánh từng tham gia để xác minh thiệt hại và dấu hiệu vi phạm pháp luật.

Với việc một nghệ sĩ tên tuổi bị khởi tố như vậy, giới chuyên gia cho rằng đây là thông điệp rõ ràng về việc không để “vùng cấm” trong xử lý sai phạm kinh tế — dù người vi phạm có là người nổi tiếng. Tuy nhiên, cũng có lưu ý rằng quá trình điều tra, xử lý cần tuân thủ thủ tục, đảm bảo quyền của bị can, tránh hiện tượng “xử lý trước khi có bản án” làm dư luận nghi ngờ.

Vụ việc diễn viên Trương Ngọc Ánh bị bắt vì hành vi lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản vừa là cú sốc với giới nghệ thuật, vừa là sự cảnh báo về rủi ro trong lĩnh vực bất động sản – tài chính. Công chúng đang chờ đợi kết quả điều tra và bản án cuối cùng, để làm rõ cái gọi là “danh hiệu”, “hình ảnh” và “trách nhiệm” đi đôi với nhau trong một nền kinh tế minh bạch./.

Hồ sơ trực tuyến treo dài, doanh nghiệp và lao động khốn đốn

Thời gian gần đây, nhiều doanh nghiệp tại các địa phương như Hà Nội, Thanh Hóa, Nghệ An và một số tỉnh khác phản ánh tình trạng hồ sơ trực tuyến bị “treo”, quá thời hạn giải quyết mặc dù Quyết định 652/QĐ‑TTg đã cắt giảm và phân cấp thủ tục hành chính cho địa phương.

Một trường hợp tiêu biểu là công ty Thăng Long tại Hà Nội, do ông Nguyễn Trần Thắng làm Tổng giám đốc, phải chờ hơn 20 ngày để hồ sơ xác nhận lao động Việt Nam làm giúp việc gia đình cho người nước ngoài được xét duyệt, trong khi quy định chỉ cho phép tối đa 5 ngày làm việc. Hệ thống trực tuyến liên quan bị lỗi, doanh nghiệp không thể đăng ký thông qua tài khoản công ty mà phải dùng tài khoản cá nhân, thử nhiều lần mới đăng ký thành công.

Theo phản ánh, doanh nghiệp mang hồ sơ lên cơ quan chức năng nhưng cán bộ địa phương cũng không biết xử lý ra sao, do thiếu hướng dẫn chi tiết sau khi phân cấp. “Các địa phương như Hà Nội, Thanh Hóa, Nghệ An… đều chưa có hướng dẫn rõ ràng. Doanh nghiệp chúng tôi viết hồ sơ lên, cán bộ cũng không biết xử thế nào”, ông Thắng nói.

Về phía cơ quan quản lý, ông Vũ Trường Giang, quyền Cục trưởng Cục Quản lý lao động ngoài nước Bộ Nội vụ, cho biết đây là vấn đề “chung chứ không riêng một doanh nghiệp nào”, xuất phát từ phân cấp xác nhận nguồn lao động cho địa phương, cập nhật dữ liệu lên hệ thống quản lý chung. Tuy nhiên, nhiều địa phương đang vướng về năng lực cán bộ chuyên môn, hạ tầng công nghệ thông tin và phối hợp giữa Sở Nội vụ với doanh nghiệp chưa thông suốt.

Ảnh hưởng của việc bị trễ hồ sơ không chỉ nằm ở doanh nghiệp mà lan rộng đến người lao động. Doanh nghiệp cho hay hợp đồng đã hoàn tất, người lao động chờ xuất cảnh nhưng hồ sơ bị “núi” chờ xét duyệt, làm chậm tiến độ với đối tác nước ngoài. Ông Thắng kiến nghị cần có giải pháp hoặc hướng dẫn đồng bộ từ bộ, ngành và địa phương để “tháo gỡ”.

Điều này đặt ra câu chuyện lớn hơn về chuyển đổi số, cải cách thủ tục hành chính và hiệu quả vận hành của hệ thống dịch vụ công trực tuyến. Trong khi số liệu báo cáo cho thấy từ đầu năm đến nay hơn 83 % hồ sơ thủ tục hành chính được xử lý trực tuyến tại 34 địa phương và nhiều thủ tục đã được cung cấp dịch vụ trực tuyến toàn trình. Nhưng việc số hoá không đồng nghĩa với việc vận hành thông suốt – vẫn tồn tại tình trạng phương thức, hạ tầng và năng lực địa phương chưa sẵn sàng.

Cụ thể, các địa phương bị nhắc đến vẫn còn hơn 4.000 thủ tục hành chính chưa được đưa vào dịch vụ công trực tuyến, phần lớn thủ tục liên quan đến cấp xã và vùng sâu vùng xa. Hạ tầng mạng, nhân lực công nghệ thông tin, quy trình liên thông dữ liệu giữa các cấp vẫn còn nhiều bất cập.

Việc hồ sơ treo kéo dài gây tác động kép: một mặt doanh nghiệp mất thời gian, chi phí đôi khi mất cơ hội hợp tác; mặt khác người lao động phải chờ đợi, đôi khi bị ảnh hưởng quyền lợi. Nếu hệ thống không khắc phục được thì tinh thần “một cửa, một dấu” còn khó hiện thực.

Nhiều Luật sư và chuyên gia cho rằng để xử lý tình trạng này cần tập trung vào ba yếu tố: đầu tiên là hướng dẫn chi tiết và rõ ràng từ bộ, ngành xuống cấp địa phương; thứ hai là nâng cấp hạ tầng và đào tạo cán bộ công nghệ thông tin địa phương; và cuối cùng là minh bạch, công khai thông tin về thời gian xử lý, tình trạng hồ sơ để doanh nghiệp và người dân theo dõi./.

NGƯỜI QUAN SÁT

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

MỚI CẬP NHẬT

spot_img