Công tố viên chính được giao nhiệm vụ tìm kiếm công lý cho bốn sinh viên Đại học Idaho bị giết trong vụ đâm dao kinh hoàng hơn hai năm trước đã trình bày bằng chứng quan trọng của mình vào thứ Tư tại phiên tòa xét xử Bryan Kohberger, người đã nhận tội để tránh án tử hình.
Bản tóm tắt chứng cứ – được công tố viên chính Bill Thompson đọc trước khi Kohberger nhận tội – đã dựng nên một câu chuyện đầy kịch tính bao gồm một chiếc tăm bông dính đầy ADN được lấy ra từ thùng rác lúc nửa đêm, một chiếc xe tẩu thoát bị tước sạch bằng chứng đến mức “về cơ bản là đã bị tháo rời bên trong” và một đơn hàng Door Dash định mệnh vào sáng sớm có thể đã đưa một trong những nạn nhân vào con đường của Kohberger.
Những chi tiết này cung cấp những hiểu biết mới về cách thức tội phạm diễn ra vào ngày 13 tháng 11 năm 2022 và cách các nhà điều tra cuối cùng giải quyết vụ án bằng cách sử dụng cảnh quay giám sát, theo dõi điện thoại di động và đối chiếu DNA. Nhưng bản tóm tắt vẫn để ngỏ những câu hỏi quan trọng có thể được trả lời tại phiên tòa — bao gồm động cơ đâm dao và lý do tại sao Kohberger chọn ngôi nhà đó, và những nạn nhân đó, tất cả đều là người lạ đối với anh ta.
Cộng đồng nông nghiệp nhỏ ở Moscow, nằm ở phía bắc Idaho, không có vụ giết người nào trong khoảng năm năm cho đến khi Kaylee Goncalves, Ethan Chapin, Xana Kernodle và Madison Mogen được phát hiện đã chết tại một ngôi nhà cho thuê gần trường.
Kohberger, hiện 30 tuổi, đã bắt đầu theo học chương trình tiến sĩ về tư pháp hình sự tại Đại học bang Washington gần đó — bên kia biên giới tiểu bang với Moscow, Idaho — vài tháng trước khi xảy ra tội ác.
“Bị cáo đã nghiên cứu về tội phạm”, Thompson nói, trong khi các thành viên gia đình nạn nhân lau nước mắt. “Trên thực tế, anh ta đã viết một bài báo chi tiết về quá trình xử lý hiện trường vụ án khi anh ta đang làm luận án tiến sĩ, và anh ta có bộ kỹ năng kiến thức đó”.
Những gì chúng ta học được từ phiên điều trần
Thompson cho biết điện thoại di động của Kohberger bắt đầu kết nối với các tháp di động trong khu vực xảy ra vụ án hơn bốn tháng trước vụ đâm dao và đã phát tín hiệu đến các tháp đó 23 lần trong khoảng thời gian từ 10 giờ tối đến 4 giờ sáng trong khoảng thời gian đó.
Một bản tổng hợp các video giám sát từ những người hàng xóm và doanh nghiệp cũng cho thấy chiếc xe của Kohberger – được các nhà điều tra biết đến vì cảnh sát đã dừng xe kiểm tra vào tháng 8 – có mặt tại khu vực này.
Vào đêm xảy ra vụ giết người, Kohberger đỗ xe phía sau nhà và đi vào qua cửa trượt đến bếp ở phía sau nhà ngay sau 4 giờ sáng, Thompson cho biết. Hắn ta di chuyển lên tầng ba, nơi Madison Mogen và Kaylee Goncalves đang ngủ.
Sau khi giết cả hai người bằng dao, Kohberger để lại một vỏ dao bên cạnh thi thể của Mogen. Máu của cả hai nạn nhân sau đó được tìm thấy trên vỏ dao, cùng với DNA từ một người đàn ông duy nhất, cuối cùng đã giúp các nhà điều tra xác định Kohberger là nghi phạm duy nhất.
Ở tầng dưới, một học sinh khác vẫn còn thức. Xana Kernodle đã đặt đơn hàng Door Dash không lâu trước đó, và khi Kohberger đang rời đi, hắn ta đã đi ngang qua cô và giết cô bằng một con dao lớn, Thompson cho biết. Sau đó, hắn ta giết bạn trai của cô, Ethan Chapin, người đang ngủ trong phòng ngủ của Kernodle.
Kohberger để lại hai người khác trong nhà còn sống, bao gồm một người bạn cùng phòng, người được cho là sẽ làm chứng tại phiên tòa rằng trước 4:19 sáng, cô ấy nhìn thấy một kẻ đột nhập có “lông mày rậm”, mặc quần áo đen và đeo mặt nạ trượt tuyết.
Khoảng năm phút sau, chiếc xe có thể được nhìn thấy trên camera giám sát của người hàng xóm bên cạnh. Chiếc xe chạy đi nhanh đến mức “chiếc xe gần như mất kiểm soát khi vào cua”, Thompson cho biết.
Kohberger đã làm gì tiếp theo?
Thompson cho biết sau khi Kohberger bỏ trốn khỏi hiện trường, hành động che đậy của hắn ta rất tinh vi.
Các công tố viên tin rằng hắn ta đã lái xe theo đường vòng về căn hộ của mình ở Pullman, Washington, để tránh camera giám sát trên các tuyến đường chính và không bật lại điện thoại di động cho đến 4:48 sáng. Đến 5:26 sáng, hắn ta đã quay trở lại Pullman, Thompson cho biết.
Sau đó, Kohberger đã đổi biển số xe từ Pennsylvania sang Washington State — điều này rất quan trọng đối với các nhà điều tra đang rà soát lại đoạn phim từ camera giám sát vì luật Pennsylvania không yêu cầu biển số xe phía trước, khiến việc xác định phương tiện trở nên khó khăn hơn.
Và khi các điều tra viên bắt được hắn ta vài tuần sau đó, căn hộ và văn phòng của hắn ta ở gần Pullman đã được dọn dẹp sạch sẽ.
“Gọi là Spartan còn là nói nhẹ. Ở đó chẳng có gì cả, không tìm thấy bằng chứng nào có giá trị,” ông Thompson nói về căn hộ của Kohberger.
Về chiếc xe, ông cũng nói thêm: “Nó gần như đã bị tháo tung bên trong. Sạch không tì vết. Xe của bị cáo đã được lau chùi tỉ mỉ từ trong ra ngoài.”
(“Spartan” ở đây là một cách nói ẩn dụ bắt nguồn từ người Sparta thời Hy Lạp cổ — nổi tiếng với lối sống giản dị, khắc khổ, không cầu kỳ.)
Tăm bông đã phá vỡ vụ án
Các nhà điều tra đã tập trung vào Kohberger, nhưng họ cần phải chứng minh hắn là nghi phạm của họ.
Với ADN của một người đàn ông bí ẩn trên vỏ dao, họ đã hợp tác với FBI và sở vệ sinh địa phương để bí mật lấy rác từ ngôi nhà của cha mẹ Kohberger ở Pennsylvania, tìm kiếm ADN trùng khớp với nghi phạm của họ.
Thompson cho biết: “Họ đã tiến hành hoạt động thu gom rác vào ban đêm” và “lấy rác được vứt trên đường để thu gom” và gửi đến phòng thí nghiệm pháp y của Idaho.
Đống rác đã mang lại bằng chứng điều tra quý giá: Một que tăm bông chứa DNA được xác định “là của cha của người có DNA được tìm thấy trên vỏ dao được tìm thấy cạnh thi thể Madison Mogen trên giường”, ông cho biết.
Sau đó, Kohberger bị bắt tại nhà cha mẹ mình ở Pennsylvania, nơi hắn đã đến để nghỉ lễ, và cuối cùng bị dẫn độ đến Idaho để truy tố.
Những bí ẩn còn lại
Ngay cả khi các công tố viên trình bày chi tiết vào đêm đó, một câu hỏi quan trọng vẫn còn: Tại sao Kohberger lại nhắm vào ngôi nhà đó và những nạn nhân đó? Hắn ta có biết họ không? Và động cơ của hắn ta là gì?
Thompson cho biết: “Chúng tôi không có bằng chứng cho thấy bị cáo có liên lạc trực tiếp với 1122 hoặc với cư dân ở 1122, nhưng chúng tôi có thể theo dõi điện thoại của bị cáo trong khu vực vào thời điểm đó”, ám chỉ đến số nhà nơi xảy ra vụ giết người.
Một số bằng chứng đó có thể đã được đưa ra tại phiên tòa, và có thể vẫn được lưu giữ trong các tài liệu liên quan đến vụ án đã được tòa án niêm phong cho đến sau phiên tuyên án ngày 23 tháng 7. Lệnh cấm phát biểu đối với tất cả các luật sư trong vụ án vẫn có hiệu lực.
Các tài liệu đó bao gồm danh sách nhân chứng, danh sách tang vật, phân tích bằng chứng, yêu cầu khám phá bổ sung, hồ sơ về các yếu tố giảm nhẹ và nhiều động thái bào chữa không thành công nhằm đưa ra nghi phạm thay thế, cùng nhiều nội dung khác.

Gia đình các nạn nhân chia rẽ về thỏa thuận nhận tội
Mặc dù vụ án đã được giải quyết, các gia đình vẫn chia rẽ về cách giải quyết.
Thỏa thuận quy định rằng Kohberger sẽ được miễn án tử hình để đổi lấy bốn bản án chung thân liên tiếp. Ông cũng từ bỏ quyền kháng cáo và phản đối bản án.
Gia đình Chapin và Mogen ủng hộ thỏa thuận này.
Cha của Mogen, Ben Mogen, nói rằng ông đã nhẹ nhõm khi nhận được lá thư liên quan đến thỏa thuận nhận tội sẽ khiến Kohberger phải ngồi tù suốt quãng đời còn lại mà không có khả năng được ân xá. Ông đã đưa ra một số phần của lá thư. Trong đó, Văn phòng Công tố Quận Latah cho biết các luật sư của Kohberger đã yêu cầu một thỏa thuận và ông đã chấp nhận.
“Nếu bạn nhận được bản án tử hình nhanh chóng, bạn không cần phải mất hàng thập kỷ để suy nghĩ về việc bạn đã khiến thế giới trở nên tồi tệ như thế nào”, Ben Mogen nói.
Với hắn ta, thỏa thuận nhận tội chính là công lý.
Ông cho biết: “Chúng ta thực sự có thể quên chuyện này và không phải tham gia những cuộc hẹn hò hay những việc tương lai mà chúng ta không muốn phải tham gia, những việc mà chúng ta không nên phải tham gia, liên quan đến con người khủng khiếp này”.
Gia đình của Kaylee Goncalves đã công khai lên án thỏa thuận nhận tội trước phiên điều trần hôm thứ Tư và cha cô đã từ chối tham dự phiên tòa.
Aubrie Goncalves, chị gái 18 tuổi của Goncalves, viết trên Facebook rằng “Bryan Kohberger phải đối mặt với án tù chung thân có nghĩa là anh ấy vẫn có thể lên tiếng, xây dựng các mối quan hệ và giao lưu với thế giới”.
“Trong khi đó, những người thân yêu của chúng ta đã mãi mãi im lặng”, bà viết.
Ny (Theo CBS News)