Những bí mật GOP không muốn nói về Clarence Thomas

0
2370

Những kẻ tham nhũng lộ liễu hay kín đáo như Clarence Thomas, John Roberts, Brett Kavanaugh, Neil Gorsuch, Amy Coney Barrett trên đất nước này không phải là ít, chỉ khác một điều là lộ hay chưa lộ ra mà thôi. Hôm nay tôi muốn đào sâu hơn về tay thẩm phán có nước Da Đen mun nhưng cứ ngỡ là trắng nhờ vào nước da của bà vợ Ginni Thomas.

Trong những tuần gần đây, báo chí đã phanh phui ra rằng “người bạn thân thiết” của thẩm phán Tòa án Tối cao Clarence Thomas, là một tỷ phú bất động sản và là một nhà tài trợ lớn của GOP, Harlan Crow, ông ta đã chiếu cố “người bạn thân thiết” Thomas những gì mà báo chí làm rùm lên như vậy? Cũng chẳng có gì lớn đâu quý vị, toàn những chuyện nhỏ như con thỏ thôi mà, mà không hiểu sao báo chí Mỹ lại làm rùm lên, những chuyện nhỏ này đại khái như:

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

(Chuyện nhỏ 1) Chiêu đãi vợ chồng Thomas những kỳ nghỉ hàng năm xa hoa đến mức giá trị thị trường của chúng đôi khi vượt quá 500.000 đô la. Theo tôi số tiền dưới một triệu đô la thì có nhằm nhò gì khi lương của một thẩm phán trong Tòa án Tối cao là 268.300 đô la một năm, ăn trên ngồi trước, được bảo vệ an ninh 24/24, với bỗng lộc dồi dào và mức lương ¼ triệu đô la hàng năm thì ông bà nào lại không mê. Chiêu đãi những bữa tiệc, ăn uống đầy đủ, có chất bổ để làm tốt công việc luật pháp, vậy mà báo chí cũng làm rùm lên.

(Chuyện nhỏ 2) Harlan Crow mua lại ngôi nhà của mẹ của Clarence Thomas, rồi cho trùng tu, sửa chữa lại ngôi nhà với số tiền bỏ ra trị giá 36.000 đô la, sau đó để bà cụ sống ở đó, dĩ nhiên là miễn phí. Đây cũng là điều tốt, khi đối xử với người già cả, không làm ra tiền thì lo như vậy cũng là biết quan tâm đến người lớn tuổi, vậy mà báo chí cũng làm rùm lên.

(Chuyện nhỏ 3) Harlan Crow cũng mua một ngôi nhà ngay bên cạnh nơi ở của mẹ của Clarence Thomas, nơi “luôn có những người nổi tiếng lui tới với những bữa tiệc và sự ồn ào,” và sau đó mua hai lô đất khác trên phố của Thomas, mua xong để đó chơi làm kỷ niệm. Đây cũng là vì sự tiện lợi khi đến ăn nhậu sẵn ghé tạt qua thăm bà mẹ già yếu cũng là chuyện nên làm của một người con có hiếu như Clarence Thomas, vậy mà báo chí cũng làm rùm lên.

(Chuyện nhỏ 4) Xây dựng một bức tượng cao 7 foot, nặng 1.800 pound của một giáo viên lớp tám yêu quý của Clarence Thomas. Đây là tinh thần “tôn sư trọng đạo” cũng tốt thôi vậy mà báo chí cũng làm rùm lên.

(Chuyện nhỏ 5) Trao 500.000 đô la cho một tổ chức phi lợi nhuận đã tuyển dụng vợ của Thomas làm cố vấn, trên danh nghĩa là làm cố vấn danh dự và hàng tháng lãnh lương, một công việc nhẹ nhàng cho đàn bà, nhất là vợ của một thẩm phán trong Tòa án Tối cao. Đây là tạo công việc tượng trưng để giúp bà vợ thẩm phán không lâm vào cảnh “Nhàn cư vi bất thiện”, vậy mà báo chí cũng làm rùm lên.

(Chuyện nhỏ 6) Trả tiền cho cháu trai của Clarence Thomas theo học các trường tư thục có giá khoảng 50.000 đô la một năm. Vụ này chắc vì Harlan Crow thấy cháu trai của ông Thomas học giỏi có chí cầu tiến, thông minh, tương lai có thể làm luật sư, thẩm phán và có thể nhờ được nên từ giờ đã đầu tư tiền cho ăn học cũng là chuyện bình thường của người giàu biết lo xa, vậy mà báo chí cũng làm rùm lên.

Chưa hết, Clarence Thomas còn có nhiều người bạn tốt khác, rất tốt bụng với bạn bè, đó là nhà hoạt động tư pháp bảo thủ Leonard Leo, đã bí mật chuyển hàng chục ngàn đô la cho vợ của Thomas để thực hiện dự án Giáo dục Tư pháp, và nhiều lần chuyển tiền khác cho Ginni Thomas từ vài chục ngàn đô la trở lên với danh nghĩa đóng góp cho những dự án ma quỷ, có nghĩa là dự án trên giấy thôi.

Mặc dù những đóng góp từ bạn bè cũ cho vợ của ông ta, dĩ nhiên Clarence Thomas vui trong bụng, nhưng sự hào phóng này không phải là điều có thể chấp nhận được đối với hình ảnh của một hệ thống liêm minh công chính của Tòa án Tối cao.

Clarence Thomas đã vi phạm trắng trợn luật đạo đức khi không tiết lộ vô số món quà có giá trị từ Harlan Crow.

Tất cả điều này đã dẫn đến rất nhiều bài diễn văn khá ngớ ngẩn. Một mặt, những người bảo thủ cảm thấy buộc phải giả vờ rằng không có gì sai khi một thẩm phán Tòa án Tối cao nhận quà tặng hàng trăm ngàn đô la từ một nhà tài trợ theo đảng phái hoặc vợ của ông ta nhận hàng chục ngàn đô la từ các nhóm có hoạt động kinh doanh trước tòa án của ông ta. Theo cách giải thích này, thì những người bảo thủ của đảng Cộng hòa đang muốn công chúng Mỹ phải nhìn nhận những điều bất bình thường nên trở thành bình thường hơn trong thời hiện tại.

Thậm chí nguy hiểm hơn, họ đã tiếp tục quảng bá rằng Chánh án Tòa án Tối cao John Roberts là người đã đưa ra lời khuyên cho đồng nghiệp, là người đồng đảng rằng: “Này, những chuyện quà cáp, những chuyến đi nghỉ mát thì có gì to tát đâu, những chuyện nhỏ thôi mà, không cần phải công khai hay khai báo gì cả, miễn cố gắng kín đáo đừng để bọn báo chí truyền thông khám phá ra là được.”

Về cơ bản hiện nay, một Tòa án Tối cao đang bị tuột dốc về đạo đức, làm việc và đưa ra những phán quyết mang tính chất đảng phái thấy rõ và ngày càng công khai hơn ủng hộ những chủ trương cực đoan của đảng Cộng hòa chứ không có giấu diếm như trước đây nữa.

Nhưng Clarence Thomas không đơn độc trước các cuộc tấn công của báo chí truyền thông về đạo đức và tham nhũng, mà Thomas còn đang có một đội quân biện hộ bảo thủ trong đảng Cộng hòa với một nhiệm vụ không dễ cũng không khó, đó là khiến công chúng Mỹ hãy nhìn nhận những chuyện lại quả, có qua có lại giữa một người dân là tỷ phú, hay một người bạn là tỷ phú với một thẩm phán đương nhiệm trong Tòa án Tối cao chỉ là những trao đổi, giúp đỡ giữa bạn bè với nhau. Nói tóm lại, những người bảo thủ muốn người Mỹ nên mở lòng ra thêm, hãy xem đó là những chuyện bình thường và học cách chấp nhận những chuyện bất bình thường đang dần trở nên bình thường trên đất nước này.

Nhưng trong một thế giới hiện sinh với lạm phát còn cao, với bao nhiêu khó khăn về sinh kế, thực phẩm, khi các công chức chính phủ tiểu bang và liên bang cấp thấp phải luôn lo lắng, ngại ngùng về việc để bạn bè trả tiền một bữa ăn trưa hay một ly cà phê, thì đối với họ, thật không thể dễ dàng chấp nhận tại sao việc một người được giao phó quyền lực to lớn, vô trách nhiệm về mặt dân chủ lại có thể nhận những món quà trị giá hàng trăm ngàn đô la là hoàn toàn bình thường cho được. Như vậy đâu có “fair play”?

Những bộ óc siêu việt tốt nhất của những người bảo thủ đã nghĩ ra một cách giải thích như thế này: Harlan Crow và Clarence Thomas là bạn thân của nhau từ năm 1996. Những kỳ nghỉ của họ phản ảnh sự kết hợp giữa tình cảm chung của họ và với khối tài sản kếch xù của Harlan Crow; Vậy thì làm thế nào một người thừa kế tỷ phú có thể yêu cầu một người đàn ông Da đen sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó trả tiền phòng trên siêu du thuyền của mình?

Như vậy là bất công cho ông Thomas quá! Người bạn giàu có hơn sẽ phải là người chi trả mới đúng chứ” Vậy đó không phải là lối giao tiếp bình thường của hai người bạn lâu năm hay sao, vậy mà báo chí cũng làm rùm lên?

Đúng ra, Thomas đã có dự tính nên tiết lộ công khai những món quà này. Nhưng các quy tắc đạo đức trong Tòa án Tối cao có quy định rằng các thẩm phán không cần phải tiết lộ việc nhận được “lòng hiếu khách” của bạn bè họ.

Chắc chắn rồi, tôi cũng đồng ý như vậy, nhưng nhiều người Mỹ lại không cho là như vậy, vì họ nghĩ “lòng hiếu khách” chỉ đề cập đến thức ăn và đồ ăn được cung cấp tại nhà riêng của một người bạn, chứ không phải vận chuyển trên máy bay tư nhân hoặc du thuyền thuộc sở hữu của công ty họ. Những người bảo thủ đang lạm dụng ba chữ “lòng hiếu khách” để biện minh cho “sự nhiệt tình không thể từ chối” thì đúng hơn.

Còn đối với ngôi nhà của mẹ của Clarence Thomas: Thì những người bảo thủ cho rằng ngôi nhà thời thơ ấu của thẩm phán Tòa án Tối cao Da đen thứ hai của Mỹ được Harlan Crow mua lại và sửa chữa là để làm bảo tồn lịch sử sau này cho quốc gia. Chứng tỏ Harlan Crow là người yêu nước, muốn góp phần giữ gìn những di tích lịch sử cho thế hệ mai sau, đúng là một tấm lòng yêu nước của một tỷ phú.

Và đối với học phí của cháu trai, thì những người bảo thủ đã giải thích rằng, đó là giúp cho thằng bé nhẹ lo về tài chính mà tập trung việc học vả lại đó là Harlan Crow giúp cho thằng cháu chứ có phải đưa tiền cho ông Thomas đâu. Nhưng những người bảo thủ dường như quên một điều rằng, khi Harland Crow làm như vậy thì ông ta đã gián tiếp giúp ông Thomas tiết kiệm được khoảng 100.000 đô la tiền học của thằng cháu rồi, không đúng sao?

Việc một người có cấp độ quyền lực như Clarence Thomas thể hiện sự khinh thường đối với những lo ngại của công chúng về tham nhũng cũng thực sự gây khó chịu cho nhiều người Mỹ nhưng đơn giản là họ không thể làm được gì, vì Thomas là người đứng trên đầu ngọn sóng quyền lực và khó có thể bị luật pháp đụng đến. Nói đến một thí dụ đơn giản hơn một chút, nếu vợ của ông Thomas, là bà Ginni Thomas có bị bắt quả tang đang nhận hối lộ hàng trăm ngàn đô là đi chăng nữa, thì Thomas vẫn giữ được ghế của ông ta chẳng mất đi đâu cả.

Lời kết:

Một tòa án cánh hữu phản động và thèm khát quyền lực, áp đặt giáo điều bảo thủ lên trên quan điểm của đa số người dân Mỹ thì chắc chắn sẽ không phải là điều mà người Mỹ mong muốn nhìn thấy.

Khi những người cấp tiến công khai những thú vui tục tĩu và sự tham nhũng ti tiện của Thomas, thì tôi nghĩ mục đích của họ làm như vậy là muốn Tòa án Tối cao cải cách về đạo đức, tránh xa, nhưng không, nó không giúp những thành viên trong Tòa án Tối cao sống đạo đức hơn mà chỉ làm họ càng cứng rắn hơn trong suy nghĩ, trở nên hận thù hơn với những người cấp tiến và những người Mỹ khác. Nói thẳng ra là họ sẽ trả thù bằng những gì nằm trong quyền lực của họ. Tòa án Tối cao đã bỏ phiếu vô hiệu hóa Đạo luật Chăm sóc Giá cả phải chăng và đang trên đà giảm triệt để quyền hoạch định chính sách của các cơ quan liên bang. Họ cũng đã tước đoạt quyền phá thai hiến định của nữ giới Mỹ và ủng hộ nhiều dự luật cực đoan của các tiểu bang đỏ.

Giờ đây khi họ bị tấn công, bị phanh phui ra những điều tham nhũng xấu xí, họ sẽ giống như những con thú hung dữ, muốn cắn xé tất cả mọi thứ chung quanh. Lúc này đạo đức, nhân cách của một thẩm phán, đối với họ chỉ là chuyện nhỏ, cũng giống như những thứ mà họ đã và đang tham nhũng, được những người bảo thủ xem đó là những chuyện nhỏ, chuyện bình thường của những người quyền cao chức trọng.

Người Mỹ hãy cố gắng làm quen với những điều bất bình thường đang ngày càng trở nên bình thường hơn trên đất nước này vì sự đạo đức và liêm chính không thể nào song hành cùng với tham nhũng và tồi bại được.

Việt Linh 08.05.2023