Đây Mới Là Vụ Án Nghiêm Trọng Nhất- Tấn Công Trụ Sở Quốc Hội Hoa Kỳ

0
1951

Calitoday News – Công tố viên đặc biệt Jack Smith vừa đưa ra lời kết tội. Bây giờ là lúc cử tri phải trả lời để có thể duy trì được chế độ dân chủ cho nước Mỹ

Bài viết của Tom Nichols trên tạp chí The Atlantic

Đây là vụ án vô cùng quan trọng

Trong suốt năm qua, Biện lý của các tòa án tiểu bang, và liên bang đã liên tiếp cáo buộc Donald Trump về nhiều tội khác nhau mà ông đã làm khi còn là ứng cử viên ra tranh cử tổng thống, hay khi đang tại chức làm tổng thống, và cả khi trở thành một công dân thường sau khi bị thất cử. Từ Manhattan đến Mar-a-Lago, ông Trump đã phạm nhiều tội khác nhau. Trong đó gồm có tội giả mạo hồ sơ kinh doanh, tội tàng trữ bất hợp pháp tài liệu mật, và tội tiêu hủy bằng chứng để tránh vi phạm..

Nhưng tất cả những tội danh trên đây đều rất nhẹ, cho đến khi tội danh được tuyên đọc ngày hôm nay liên quan đến vụ tấn công vào trụ sở Quốc Hội Hoa Kỳ. Đây là bản án quan trọng nhất.

Trong vụ án này, ông Trump bị tố cáo đã thực hiện nhiều âm mưu chống lại đất nước Hoa Kỳ, nhằm mục đích giúp ông duy trì được quyền hành, đi ngược lại ý nguyện của cử tri, và vi phạm Hiến Pháp Hoa Kỳ. Cựu Tổng thống Trump- người trước đây đứng đầu ngành hành pháp, từng là Tư lệnh quân lực Hoa Kỳ, là nhà lãnh đạo được tin tưởng cho quyền sử dụng vũ khí nguyên tử. Ông ta biết mình bị thua trong cuộc một bầu cử công bằng, tự do- nhưng thay vì chuyển giao quyền hành cho người kế nhiệm được bầu lên hợp pháp- ông Trump đã tích cực can dự vào nhiều âm mưu chống lại chế độ dân chủ của chúng ta bằng cách kích động một nhóm côn đồ, nhóm này sau đó đã tấn công, đập phá điện Capitol, trụ sở Quốc Hội Hoa Kỳ (người trong ban tranh cử của ông nói những cáo buộc này là gian dối, là giả mạo.)

Tuy nhiên, đã từ lâu, người dân Mỹ biết rằng dù có đem ra xử án hay không thì ông Trump vẫn luôn luôn là một đe dọa cho nền Dân Chủ Hoa Kỳ, và là một độc tố cho xã hội chúng ta (Thượng Nghị Sĩ J.D Vance, tiểu bang Ohio đã từng nói ông Trump là một thứ “ma túy văn hóa” từ trước ngày ông có ý định giành quyền lực trong Đảng Cộng Hòa.). Thành phần nòng cốt trong Đảng Cộng Hòa- do những người sùng bái cá nhân ông Trump, một thứ tà đạo. Họ nắm được sự kiểm soát trong Đảng Cộng Hòa, và- hầu như họ không bao giờ nhận là mình sai lầm. Đúng như nhà báo Peter Wehner, đồng nghiệp của tôi từng viết: Thành tích coi thường luật pháp, và tư cách xấu xa, trụy lạc của ông Trump không bị những người Cộng Hòa này xem là quan trọng, hay có ý nghĩa đối với những người khác theo Đảng Cộng Hòa. Nhưng bây giờ, một số người khác thuộc Đảng Cộng Hòa phải đối đầu với sự thực phũ phàng: Họ phải quyết định xem mình là  người của đảng phái chính trị, hay là người yêu nước. Họ không thể chọn cả hai: vừa là người của đảng phái chính trị vừa là người yêu nước.

Về phần chúng ta, trong tư cách một cá nhân, cũng như một quốc gia, chúng ta không thể tiếp tục làm ngơ, chỉ xem ông Trump như một ứng cử viên của Đảng Cộng Hòa, và việc ủng hộ ông ta chẳng qua chỉ là sự lựa chọn chính trị, để rồi coi việc tấn công vào thể chế dân chủ chẳng qua chỉ là sự khác biệt về ý kiến mà thôi. (Từ nay trở đi,những ai đồng ý với ý kiến của giới truyền thông phải chấm dứt không được thảo luận về ông Trump như một ứng cử viên bình thường- hay một con người bình thường- nhất là sau khi bản cáo trạng ngày hôm nay được công bố.). Từ lâu nay, tôi vẫn thường xem việc ông Trump ra ứng cử là những chọn lựa về luân lý, đạo đức, hay những trắc nghiệm về bài học công dân giáo dục. Nhưng tôi cũng xin cảnh báo người Mỹ rằng, do tính chất hài hước của xã hội, chúng ta nên tránh tranh luận quá nhiều về những vấn đề chính trị. Tôi không còn có thể tiếp tục bênh vực lập trường lơ là, xem thường, như vậy được nữa.

Bản cáo trạng đưa ra ngày hôm nay buộc tất cả mọi người Mỹ phải cùng nhau đứng ra bảo vệ nền cộng hòa bằng đủ mọi cách: hợp pháp, hòa bình, và văn minh. Theo như lời buộc tội thì ông Trump không những chỉ tìm cách lật ngược kết quả bầu cử, ông ta còn đích thân chủ xướng cùng với đồng bọn mưu đồ việc duy trì quyền hành bằng vũ lực. Bản cáo trạng ghi rõ chi tiết như sau: 

Phụ tá Cố Vấn ở Bạch Cung nhắc lại với “Kẻ Âm Mưu Bày Kế số 4.” rằng nếu không có bằng chứng xác đáng về bầu cử gian lận, và “bị cáo” tức ông Trump, vẫn tiếp tục ngồi ở chức vị cũ e rằng sẽ có “bạo động, nổi loạn, xảy ra ở nhiều thành phố lớn trên khắp nước Hoa Kỳ.”. “Kẻ Âm Mưu Bày Kế số 4” trả lời: “Thưa ông cố vấn, vì thế mới có đạo luật “Insurrection Act, tức là  Luật Chống Nổi Dậy”.

Luật Chống Nổi Dậy cho phép Tổng thống được quyền điều động quân đội Hoa Kỳ đánh lại người dân Mỹ. Âm mưu này cho thấy ở Bạch Cung, người ta đã âm mưu phủ nhận kết quả bầu cử, kể cả việc sử dụng lực lượng quân sự Mỹ đánh lại chính người dân nước này.

Chính vì lý do đó chúng ta không thể chỉ tròn mắt tỏ ý bất bình khi có một ông chú khó ưa suốt ngày cứ ca cẩm rằng cuộc bầu cử bị đánh cắp, bị gian lận. Chúng ta không thể chỉ nhẹ nhàng yêu cầu cha mẹ đừng xem đài Fox mà nên đổi sang đài khác trong lúc cả nhà ngồi ăn bữa tối. Chúng ta không bị bắt buộc phải đổi đề tài thảo luận khi có người bạn cứ tiếp tục bêu xấu bọn Dân Chủ chuột bọ, hay thảo luận chi tiết những chuyện đàm tiếu nhảm nhí về Hunter Biden. Đủ quá rồi, chúng ta không thể chỉ vì yêu mến bạn bè, hay người thân trong gia đình, mà cứ phải tham gia vào những điều họ muốn tranh luận. Ủng hộ Trump tức là ủng hộ sự chia cắt đất nước, và ủng hộ dùng bạo lực, đã đến lúc chúng ta phải nói lên sự thực không phải chỉ với những người có quyền hành, mà cả với người dân bình thường ở trong chúng ta. 

Dĩ nhiên, ông Trump và đám truyền thông tay chân của ông sẽ loan truyền tin giả cho rằng bất cứ ai chỉ trích sự chọn lựa của hàng triệu cử tri đều là bọn tầm thường, kém văn minh, và xem tất cả những người đó là một bọn phản quốc, chỉ biết ủng hộ những tên ấu dâm, bệnh hoạn biến thái. Ông Trump đã cáo buộc, và hăm dọa dùng bạo lực đối với những người này, xem đó là bối cảnh chính trị hàng ngày ở nước Mỹ.Thái độ bắt nạt, hiếp đáp được sử dụng để buộc chúng ta không dám nói thật ý nghĩ trong đầu.Nhưng ngày nay, tất cả mọi người Mỹ, những ai còn quan tâm đến Hiến Pháp, cần phải xác định, không một chút ngập ngừng, rằng bất cứ ai  cấu kết với Trump sẽ phải bị trừng trị. Mọi người  trong chúng ta đều cần đi đến chung một kết luận theo lương tâm về những kẻ vẫn còn ủng hộ Trump. Kết luận của chúng ta sẽ là kim chỉ nam hướng dẫn chúng ta khi làm những chọn lựa về chính trị, hay chọn lựa cá nhân.

Lời tư vấn đau lòng này được đề nghị để chúng ta nên làm theo. Không một ai trong chúng ta, kể cả tôi, muốn mất đi những người bạn thân, hay mối giao tình trở nên ghẻ lạnh chỉ vì một vấn đề nhỏ nhoi, một con người tầm thường như tên Trump. Song nền dân chủ của chúng ta sắp sửa sẽ đi đến một trận chiến cam go vừa mang tính chất pháp lý, lẫn tuyển cử bầu bán vì tính chất sinh tử của nó. Nếu chúng ta không lên tiếng, nói giữa chúng ta với nhau, với giới truyền thông, và với những vị dân cử và để cho ông Trump đánh bại chúng ta, quay trở lại nắm quyền bính, lập lại chế độ dân chủ dơ dáng dạng hình, khi đó chúng ta sẽ mất đi rất nhiều, không phải chỉ một vài mối quan hệ giao tình mà thôi đâu. Chúng ta sẽ phải đối đầu với một tên Trump, một kẻ thù nhất định muốn chống lại Hiến Pháp, và nếu ông ta trở lại chức vụ Tổng thống, cái “chính quyền” của ông ta chỉ gồm những tên lưu manh, hung dữ, một loại chính quyền tồi tệ, xấu xa. Bọn này sẽ vui mừng để sẵn sàng phục vụ cho nhu cầu phá hoại xã hội của Trump, trong lúc chúng tham lam chia sẻ quyền bính với nhau.

Năm 1982, có một phim điện ảnh tựa đề là The Verdict trong đó tài tử Paul Newman đóng vai Frank Galvin một tên luật sư rẻ tiền, chuyên chạy theo sau xe cứu thương để kiếm khách. Tên luật sư này là một gã nát rượu. Việc cãi của y thông thường xoay quanh vấn đề “malpractice” hay sơ xuất trong lúc làm việc. Cho đến một lúc hắn nhận ra rằng khi tranh đấu đòi công ý, hắn đã bị các định chế quyền lực lớn quyết định ngăn chặn việc làm của hắn. Cuối cùng thì hắn thua chỏng gọng trong tất cả các vụ án. Đồng nghiệp và sư phụ của hắn tìm cách an ủi, nói với hắn rằng: “Cứ chờ đi, sẽ còn vụ kiện khác nữa, đừng lo.”. Nhưng Galvin hiểu mình hơn ai hết, y lặng lẽ nói trong lúc đôi mắt nhắm lại: “Thôi hết rồi, không còn vụ nào khác nữa đâu. Vụ này là vụ cuối cùng.”. Hắn cứ lẩm bẩm nói đi nói lại một mình: “Đây là vụ cuối cùng rồi. Không còn vụ án nào khác nữa đâu.”.

Nguyễn Minh Tâm  dịch theo The Atlantic