61 đại biểu Quân Đội: Tấn công chính trị quyết liệt trước Đại Hội 14
Sáng ngày 2 tháng 10 năm 2025, tại Hà Nội, Đại hội Đảng bộ Quân đội lần thứ 12 đã chính thức bế mạc sau bốn ngày làm việc. Tổng Bí Thư Đảng cộng sản Việt Nam Tô Lâm, đồng thời là Bí thư Quân ủy Trung ương, thông báo Quân đội sẽ có 61 đại biểu tham dự Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 14 của Đảng dự kiến tổ chức vào đầu năm 2026. Con số này bao gồm 45 người được bầu chính thức, 3 đại biểu dự khuyết và 16 đại biểu đương nhiên. Đây được coi là sự hiện diện quan trọng, thể hiện sức nặng của lực lượng vũ trang trong tiến trình hoạch định chính trị cấp cao của Đảng.
Trong những ngày làm việc từ ngày 29 tháng 9 đến ngày 2 tháng 10, Đại hội đã thông qua nhiều văn kiện lớn như Báo cáo chính trị, Báo cáo kiểm điểm Quân ủy Trung ương, Chương trình hành động cũng như Nghị quyết lãnh đạo nhiệm vụ quân sự, quốc phòng và xây dựng Đảng bộ Quân đội cho giai đoạn từ năm 2025 đến năm 2030. Điểm nhấn là việc xác định 9 mục tiêu, 17 nhiệm vụ trọng tâm và 16 chương trình hành động, nhắm đến việc nâng cao năng lực tham mưu chiến lược, chủ động dự báo tình hình thế giới và đề xuất đối sách kịp thời. Đại hội cũng nhấn mạnh đến việc phát huy nhân tố chính trị, tinh thần chiến đấu và giá trị văn hóa, đồng thời thúc đẩy nghiên cứu khoa học, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số trong toàn quân.
Ngày 1 tháng 10, trong phiên thảo luận cuối, nhiều ý kiến nhấn mạnh sự cần thiết của việc củng cố năng lực phòng thủ quốc gia, song song với việc hiện đại hóa lực lượng. Ông Tô Lâm khẳng định Đại hội đã mở ra “một trang mới” cho quá trình xây dựng quân đội chính quy, tinh nhuệ, hiện đại. Ông yêu cầu các cấp trong quân đội nhanh chóng quán triệt nghị quyết, biến thành hành động cụ thể ngay sau khi Đại hội bế mạc.
Tuy nhiên, bên cạnh những phát biểu đầy khí thế, vẫn còn nhiều câu hỏi chưa được giải đáp. Việc nhấn mạnh hiện đại hóa, chuyển đổi số hay nghiên cứu khoa học nghe rất thời sự, nhưng chưa có giải thích cụ thể về nguồn lực tài chính, đối tác công nghệ hay cơ chế phối hợp quốc tế. Liệu các mục tiêu đầy tham vọng này có khả thi khi ngân sách quốc phòng còn phụ thuộc nhiều vào quyết định chính trị và khả năng cân đối tài chính quốc gia? Việc đặt ra 17 nhiệm vụ trọng tâm và 16 chương trình hành động có nguy cơ trở thành những khẩu hiệu mang tính tuyên truyền nếu thiếu bước đi rõ ràng và minh bạch.
Một điểm đáng chú ý khác là cơ cấu 61 đại biểu. Dù được mô tả là kết hợp giữa bầu cử và đương nhiên, vẫn đặt ra câu hỏi về tính đại diện. Liệu trong số đó có đủ tiếng nói đa dạng từ các lực lượng khác nhau, hay chủ yếu vẫn là các gương mặt đã quen thuộc trong hệ thống chỉ huy trung ương? Việc đại biểu quân đội tham dự Đại hội 14 được xem là trách nhiệm chính trị lớn, nhưng ảnh hưởng thực tế đến việc hình thành chính sách sau Đại hội vẫn cần thời gian kiểm chứng. Những phát biểu rằng quân đội sẽ góp ý xây dựng văn kiện Đảng ở tầm chiến lược nghe có vẻ quan trọng, nhưng thực chất mức độ phản ánh những ý kiến đó vào chính sách quốc gia còn là dấu hỏi.
Đại Hội Đảng 14 đang đến gần, việc Quân đội có 61 đại biểu tham dự là một tín hiệu rõ ràng về vai trò chính trị của lực lượng vũ trang trong hệ thống. Song, điều mà dư luận chờ đợi không chỉ là con số hay những khẩu hiệu, mà là sự minh chứng bằng hành động cụ thể. Nếu những mục tiêu về hiện đại hóa và tham mưu chiến lược không được thực hiện một cách thực chất, nguy cơ quân đội rơi vào vòng lặp của những nghị quyết hùng hồn nhưng thiếu kết quả vẫn là điều hiện hữu.
Đại Hội 14 sẽ là phép thử để xem liệu những lời cam kết có thể biến thành thay đổi cụ thể hay không?./.
Đỗ Minh Hiền và Trịnh Bá Phương, bản án bịt chặt Dân chủ-Nhân quyền

Ngày 29 tháng 9 năm 2025, tại Ninh Bình, nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam tiếp tục gây chấn động khi đưa tù nhân lương tâm Đỗ Minh Hiền, hiện đang bị giam tại trại Nam Hà, ra xét xử và tuyên thêm 1 năm 6 tháng tù giam với cáo buộc “chống người thi hành công vụ”. Phiên xử diễn ra chỉ hai ngày sau khi Trịnh Bá Phương, một trong những gương mặt tiêu biểu trong phong trào dân chủ, bị gán cho bản án tù lần thứ hai. Chuỗi sự kiện liên tiếp này cho thấy xu hướng gia tăng đàn áp và trấn áp tiếng nói phản biện, tạo nên làn sóng chỉ trích mạnh mẽ trong dư luận trong và ngoài nước.
Đỗ Minh Hiền vốn là một nhà hoạt động ôn hòa, nhiều năm lên tiếng về các vấn đề đất đai, nhân quyền và môi trường. Ông từng bị bắt giữ và chịu nhiều sức ép từ phía chính quyền. Việc bổ sung thêm một bản án mới, trong khi ông đang chấp hành hình phạt, đặt ra nhiều câu hỏi về tính hợp pháp và minh bạch của tiến trình tố tụng. Theo quy định của Bộ luật Hình sự Việt Nam, hành vi “chống người thi hành công vụ” phải được chứng minh bằng chứng cứ khách quan, có đủ cơ sở xác định mức độ hành vi. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp tương tự, các bản án thường dựa trên lời khai một chiều từ phía công an và thiếu sự tham gia giám sát độc lập. Điều này càng làm dấy lên hoài nghi rằng đây là sự “trừng phạt chính trị” hơn là thực thi công lý.
Nhìn lại bối cảnh, ngày 27 tháng 9 năm 2025, Trịnh Bá Phương vừa bị kết án thêm một bản án tù thứ hai, nối dài chuỗi năm tháng tù tội mà gia đình anh phải gánh chịu. Chỉ hai ngày sau, đến lượt Đỗ Minh Hiền. Khoảng thời gian ngắn giữa hai bản án gợi cảm giác về một chiến dịch có tính toán, nhắm trực diện vào giới hoạt động xã hội. Điều này không chỉ củng cố quyền lực kiểm soát, mà còn gửi đi thông điệp răn đe đến những người đang hoặc sẽ dám lên tiếng.
Dư luận phản ứng gay gắt. Nhiều ý kiến cho rằng việc tuyên thêm án với Đỗ Minh Hiền trong bối cảnh này là sự leo thang lạm quyền và phi nhân tính nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam. Các tổ chức nhân quyền quốc tế nhiều khả năng sẽ sớm đưa ra tuyên bố, bởi đây là một minh chứng điển hình cho sự vi phạm trắng trợn quyền tự do biểu đạt đã được Việt Nam cam kết trong các công ước quốc tế.
Chưa bàn đến tính hợp pháp của phiên tòa, nhiều câu hỏi nhức nhói được đặt ra: liệu một xã hội có thể tiến bộ khi tiếng nói phản biện bị bịt chặt bằng các bản án nối dài? Khi những người dám nói lên sự thật bị biến thành “tội phạm”, nền công lý sẽ đứng ở đâu? Hơn nữa, việc tận dụng những tội danh mơ hồ như “chống người thi hành công vụ” hay “tuyên truyền chống phá” đã trở thành một công cụ chính trị hơn là biện pháp pháp luật đúng nghĩa. Nó bộc lộ sự yếu kém trong quản trị nhà nước: thay vì đối thoại, người ta chọn con đường cưỡng chế.
Đại Hội Đảng 14 đang đến gần, và động thái liên tiếp khởi tố, kết án những nhà hoạt động đặt ra giả thuyết rằng nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam muốn dọn sạch dư luận bất đồng trước thềm một kỳ chính trị quan trọng. Nhưng càng làm thế, khoảng cách giữa nhà nước và xã hội càng sâu thêm. Những bản án như dành cho Đỗ Minh Hiền hay Trịnh Bá Phương không thể dập tắt khát vọng công lý, mà chỉ khắc họa thêm một thực tế cay đắng: ở Việt Nam, nói lên sự thật có thể phải trả giá bằng tự do./.
05 thành viên “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” bị truy tố

Ngày 30 tháng 9 năm 2025, Viện Kiểm sát Tối cao của cộng sản Việt Nam truy tố Đào Minh Quân và bốn thành viên khác thuộc tổ chức “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời”, cáo buộc tội khủng bố và hoạt động nhằm lật đổ chính quyền.
Theo cáo trạng, Đào Minh Quân (còn gọi Đào Văn) bị buộc tội khủng bố chống chính quyền nhân dân theo Điều 84 Bộ luật Hình sự năm 1999 và Điều 109 Bộ luật Hình sự năm 2015. Bốn người khác gồm Phạm Anh Đào (Lisa Phạm) bị truy tố về tội khủng bố; Huỳnh Thị Thắm, Đào Kim Quang (Francis Andre Solvang, Đào Văn Tiền) và Lâm Ái Huệ (Lâm Kim Huệ) bị truy tố tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân.
Viện Kiểm sát đề nghị các bị can đầu thú tại trụ sở công an hoặc Viện Kiểm sát để có thể được hưởng chính sách khoan hồng và quyền bào chữa theo luật tố tụng.
Bộ Công An cộng sản Việt Nam trước đó xác định tổ chức này là “khủng bố”, có tiền thân là “Tân Dân Chủ”, đặt trụ sở tại Mỹ (Anaheim, California) và do Quân tự xưng là “Thủ tướng”. Theo cáo buộc, Quân và các đồng phạm đã móc nối với các trại tị nạn người Việt ở Hồng Kông và Đông Nam Á để tuyển mộ lực lượng, sau đó đưa người về Việt Nam nhằm thực hiện phá hoại và khủng bố.
Từ năm 2015 đến năm 2017, tổ chức này được cho là khảo sát, tìm địa điểm lập căn cứ, mua vũ khí, thành lập các nhóm “chí nguyện đoàn” như Phượng Hoàng, Mãng Xà, Biệt động quân, Đại Việt để tiến hành các vụ ném bom, phá hoại trụ sở công quyền và từng bị bắt giữ.
Bản truy tố nêu rõ một vụ ném bom xăng ngày 8 tháng 4 năm 2017 đã gây cháy khoảng 320 xe máy trong kho tạm giữ tại Đồng Nai, trong khi ngày 22 tháng 4 năm 2017 tổ chức này đặt bom xăng gần quốc lộ và sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất, cùng các kế hoạch phá hoại trụ sở nhà máy, cơ quan công quyền.
Nội dung thông tin cho thấy nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đang tăng cường truy tố khung tội danh đặc biệt nghiêm trọng đối với một tổ chức người Việt hải ngoại, cho rằng họ đã thực hiện hoạt động phá hoại, gây rối an ninh nội địa và đe dọa hệ thống cầm quyền.
Tuy nhiên, bài viết này cũng cần được đặt trong bối cảnh rộng hơn và bị soi xét từ góc độ phản biện. Cụ thể, việc xác định tổ chức này là khủng bố và truy tố các thành viên cần có chứng cứ chặt chẽ, minh bạch, độc lập, đặc biệt khi các cáo buộc liên quan đến hành vi nằm ngoài lãnh thổ quốc gia.
Một điểm cần xem xét là việc cơ quan chức năng Việt Nam dùng khái niệm “khủng bố” và “lật đổ chính quyền nhân dân” như thế nào, có hay không nguy cơ bị áp dụng mở rộng để đàn áp những tiếng nói chính trị, bất đồng chính kiến, đặc biệt từ người Việt trong và ngoài nước. Trong quá khứ, nhiều tổ chức và cá nhân phản biện bị kết tội “phá hoại” hay “chống chính quyền” mà bằng chứng và xét xử không minh bạch, dẫn tới hoài nghi về công lý và quyền tự do ngôn luận.
Cũng cần nhìn vào tính chính trị của việc công bố và truy tố này: khi Việt Nam sắp tới Đại Hội Đảng 14 và các kỳ bầu cử cấp cao, việc ráo riết xử lý những tổ chức bị xem là “khủng bố” có thể là cách để nhà nước khẳng định vai trò kiểm soát, củng cố ổn định chính trị. Nhưng ngược lại, nó cũng có thể tạo ra phản ứng quốc tế, ảnh hưởng tới quan hệ với nước ngoài, cộng đồng người Việt hải ngoại và các tổ chức nhân quyền.
Việc truy tố 5 thành viên tổ chức “Chính phủ quốc gia Việt Nam lâm thời” đặt ra nhiều câu hỏi nghiêm túc về tính minh bạch, quy trình xét xử, bản chất của “khủng bố” và ranh giới giữa an ninh quốc gia và quyền tự do chính trị./.
ANTEX –4,5 triệu USD và bẫy Shark BìnhNgày 3 tháng 10 năm 2025, một đơn vị độc lập chuyên phân tích dữ liệu blockchain công bố báo cáo về dòng tiền 4,5 triệu USD huy động từ dự án ANTEX – liên quan đến Shark Bình – gây chấn động cộng đồng đầu tư và blockchain Việt. Theo đó, khoảng tiền này đã được truy vết qua nhiều ví và có dấu hiệu bị “rút thanh khoản” tinh vi, khiến hơn 30.000 nhà đầu tư mất trắng.
Theo báo cáo của 52Hz Database (hỗ trợ bởi Hashwei Foundation), ANTEX đã huy động vốn qua các vòng Private Sale, Pre Sale và Public Sale tổng cộng 4,5 triệu USD. Nhưng số tiền thực chuyển vào các ví trung tâm thấp hơn nhiều so với công bố. Một ví nhận tiền chủ yếu (“0x…6C3”) nhận khoảng 4 triệu USD, gồm BUSD, USDT, và BNB. Ngoài ra, một ví mang tên dự án “Antex Deployer” nhận thêm 500.000 USDT, được cho là dùng để tạo thanh khoản ban đầu trên sàn phi tập trung.
Báo cáo đặt giả thuyết rằng con số 4,5 triệu USD đã được làm tròn để mục đích marketing; thực tế số tiền vào dự án có thể rất thấp. Sau khi ANTEX niêm yết ngày 20 tháng 11 năm 2021, token này nhanh chóng lao dốc, và có nhiều giao dịch chuyển tiền ra khỏi bộ thanh khoản ANTEX/BUSD. 52Hz Database cho rằng đây là hành vi “slow rug pull” – tức rút thanh khoản từ từ để tránh cảnh báo sớm và dìm giá token.
Cáo buộc thêm từ các cựu thành viên ANTEX cho rằng Shark Bình không chỉ là cố vấn mà thực tế đã kiểm soát tài chính dự án. Theo một cựu CTO, Shark Bình góp vốn ít nhưng giữ vai trò điều hành, kiểm soát chi tiêu qua kế toán trưởng của NextTech được chuyển sang làm giám đốc tài chính của ANTEX, và có quyền duyệt mọi khoản chi.
Cựu CTO cũng tố cáo Shark Bình chỉ đạo xả token ngay khi thanh khoản được tạo ra, khiến giá ANTEX lao dốc mạnh. Shark Bình sau đó phản hồi rằng mình là “nạn nhân” và cho biết đã làm việc với cơ quan công an nhưng khó xử lý do crypto chưa được pháp luật công nhận và ví blockchain có tính ẩn danh cao.
Theo doanhnghiephoinhap.vn, ANTEX từng được quảng bá là hệ sinh thái DeFi triển vọng với stablecoin “VNDT” và nhiều kênh tài trợ lớn. Nhưng sau khi niêm yết, ANTEX mất tới hơn 99% giá trị, thanh khoản cạn kiệt, website và kênh truyền thông biến mất. Dự án sau đó đổi tên thành Rabbit (RAB), nhưng tốc độ rớt giá tiếp tục khủng khiếp.
Một trang tin khác cho biết nhà đầu tư cá nhân đã gửi đơn tố cáo Shark Bình vì bị mất trắng, phản ánh rằng họ mua ANTEX sau lời kêu gọi của ông, nhưng sau đó token về gần 0, và ví VNDT Wallet bị đóng, khiến họ không thể rút được tiền.
Từ việc truy vết lưu chuyển dòng tiền đến cáo buộc người điều hành “rút thảm” cho nhà đầu tư, dư luận đặt dấu hỏi lớn về trách nhiệm của Shark Bình. Trong khi ông khẳng định mình là nạn nhân và sẵn sàng livestream đối chất, thì cộng đồng và các cựu nhân sự vẫn yêu cầu bằng chứng rõ ràng, minh bạch hơn.
Tuy nhiên, liệu toàn bộ hệ thống gọi vốn, marketing, huy động, niêm yết và thanh khoản của ANTEX có phải đã được thiết kế từ đầu như một bẫy tinh vi để thu hút vốn rồi xả token, thổi giá, và rút thanh khoản dần dần – tất cả được che phủ bởi tên tuổi Shark Bình, bảo đảm uy tín và truyền thông? Nếu đúng, đây không chỉ là thất bại công nghệ mà còn là vụ lừa đảo có kế hoạch bài bản, gây tổn thất nặng nề cho người dân nhỏ lẻ không có khả năng truy vết và tự bảo vệ.
Thông tin về dòng tiền 4,5 triệu đô từ ANTEX, kèm với cáo buộc kiểm soát và rút thanh khoản do Shark Bình đứng sau, đang làm sáng tỏ một kịch bản tinh vi từ đầu, nhưng vẫn còn nhiều phần cần điều tra và minh bạch từ cơ quan chức năng. Câu chuyện này là lời cảnh tỉnh mạnh mẽ cho các nhà đầu tư về rủi ro của thị trường tiền số và tầm quan trọng của quy định, giám sát thực chất./.
Thu hồi 150.000 tỷ đồng, ngành thi hành án có thể cân bằng hiệu quả và áp lực?

Ngày 2 tháng 10 năm 2025, Cục Thi hành án dân sự Bộ Tư Pháp cộng sản Việt Nam công bố kết quả ấn tượng: toàn ngành đã thu hồi hơn 150.000 tỷ đồng trong năm 2025, vượt 4,23% so với chỉ tiêu Quốc hội giao. Đây là mức thu kỷ lục trong lịch sử thi hành án dân sự Việt Nam, gấp gần 2 lần so với năm 2022 và gần 3 lần so với năm 2024.
Theo báo cáo, toàn ngành đã thi hành xong hơn 577.000 việc, vượt 0,35% chỉ tiêu về số việc. Tuy nhiên, con số ấn tượng này cũng đi kèm với áp lực khổng lồ. Mỗi chấp hành viên phải giải quyết trung bình 342 việc mỗi năm, tương đương 235,4 tỷ đồng, gấp nhiều lần so với trước đây. Việc tinh giản gần 1.400 biên chế khiến lực lượng thi hành án trở nên căng thẳng, đặc biệt khi hàng loạt đại án lớn phát sinh, điển hình là vụ án bà Trương Mỹ Lan với hơn 43.000 bị hại và giá trị thi hành lên tới hơn 50.000 tỷ đồng.
Để đạt được kết quả này, ngành thi hành án đã áp dụng đồng bộ nhiều giải pháp công nghệ như vận hành hệ thống biên lai điện tử, phần mềm hỗ trợ ra quyết định thi hành án, xử lý văn bản qua trục liên thông, thông báo qua VNeID, tăng cường sử dụng chữ ký số. Tuy nhiên, Cục trưởng Nguyễn Thắng Lợi cũng cảnh báo rằng nếu không kịp thời bổ sung nhân lực, đặc biệt là đội ngũ chấp hành viên, và đổi mới phương thức quản lý, điều hành, việc hoàn thành chỉ tiêu trong năm tới sẽ gặp nhiều khó khăn.
Bộ Trưởng Tư Pháp Nguyễn Hải Ninh yêu cầu sớm ổn định tổ chức, kiện toàn đầy đủ các chức danh lãnh đạo, quản lý, không để xảy ra tư tưởng “nghỉ xả hơi” sau khi kết thúc năm công tác. Bộ cũng sẽ tổ chức tuyển dụng công chức, thi tuyển chấp hành viên nhằm bổ sung nguồn nhân lực chất lượng cao và đẩy mạnh ứng dụng công nghệ thông tin, thúc đẩy chuyển đổi số toàn diện hoạt động thi hành án.
Tuy nhiên, bên cạnh những thành tựu đạt được, vẫn còn nhiều vấn đề cần được giải quyết. Việc thu hồi một số lượng lớn tiền từ các đại án lớn như vụ án bà Trương Mỹ Lan cho thấy sự tồn tại của các hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng trong lĩnh vực kinh tế. Điều này đặt ra câu hỏi về hiệu quả của công tác phòng ngừa và xử lý vi phạm trong thời gian qua.
Ngoài ra, việc tinh giản biên chế trong ngành thi hành án cũng khiến lực lượng này trở nên mỏng, gây áp lực lớn lên đội ngũ chấp hành viên. Mặc dù đã áp dụng nhiều giải pháp công nghệ, nhưng nếu không kịp thời bổ sung nhân lực và cải cách phương thức quản lý, việc hoàn thành chỉ tiêu trong năm tới sẽ gặp nhiều khó khăn.
Trong bối cảnh đó, việc ổn định tổ chức, kiện toàn đội ngũ chấp hành viên và đẩy mạnh ứng dụng công nghệ thông tin là cần thiết để nâng cao hiệu quả công tác thi hành án dân sự. Tuy nhiên, cũng cần phải có những giải pháp đồng bộ để phòng ngừa và xử lý hiệu quả các hành vi vi phạm pháp luật, đảm bảo công bằng và minh bạch trong công tác thi hành án./.
NGƯỜI QUAN SÁT



