Mỹ có hai hệ thống truyền thông, cả hai đều chọn Donald Trump?

0
2078

Michael Tomasky

Tại sao Joe Biden không nhận được nhiều tín nhiệm hơn cho những thành tích nổi bật của mình? Lạm phát là một yếu tố. Vấn đề tuổi tác của ông ấy cũng vậy.

Đó là vì trên thực tế, mọi người vẫn chưa cảm nhận sự cải thiện về cơ sở hạ tầng hoặc chi phí thuốc theo toa thấp hơn. Nhưng quan trọng hơn cả là nếu truyền thông báo chí không tham gia vào sức khỏe công dân của quốc gia thì có thể không có quốc gia nào có thể có báo chí tự do.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Có một yếu tố áp đảo quan trọng hơn những yếu tố khác, đó là: phương tiện truyền thông. Hay nói đúng hơn là hai phương tiện truyền thông. Điều rất quan trọng là mọi người phải hiểu điều này: Chúng ta đang sống trong một môi trường truyền thông tự do—dù là cấp tiến hay bảo thủ, tích cực hay tiêu cực, dân chủ hay độc tài cánh hữu.

Rõ ràng là truyền thông báo chí chính thống đang nghiêng về phía độc tài cánh hữu, vì đó là nguồn sinh lợi cho họ. Đây là kết quả thật tồi tệ đối với Tổng thống Joe Biden. Và nó có thể là bi kịch cho nền dân chủ trong tương lai gần.

Đưa tin về những chính sách tốt đẹp của chính phủ, mang lại lợi ích cho giới trung lưu, cho người nghèo, xây dựng cầu cống, đường sá, sửa sang tu bổ trường học thì chẳng có mấy người nghe hay đọc, nhưng đưa tin về những cuộc tấn công vào nền dân chủ của Trump và đảng Cộng hòa thì người xem đông hơn hàng trăm, hàng ngàn lần.

Hãy để tôi bắt đầu bằng cách thảo luận về hai phương tiện truyền thông này. Tất nhiên, hệ thống đầu tiên mà tôi gọi là phương tiện truyền thông chính thống, ví dụ: The New York Times, The Washington Post, CNN, các mạng tin tức lớn, một số tờ báo và tạp chí khác. Họ đã luôn đăng tải chủ yếu các biến động về đủ lĩnh vực trong quốc gia, các chương trình nghị sự, các chính sách mới, và đó là những gì họ đã làm.

Và hệ thống thứ hai là mạng lưới tuyên truyền cánh hữu. Hệ thống này bắt đầu nảy sinh vào những năm 1970, khi những người bảo thủ phẫn nộ vì những thành kiến ​​tự do mạnh mẽ trên các phương tiện truyền thông chính thống, họ đã quyết định xây dựng một hệ thống riêng. Rupert Murdoch đã mua tờ New York Post. Vào những năm 1980, Mục sư Sun Myung Moon đã thành lập tờ The Washington Times. Vào những năm 1990, Fox News được ra mắt.

Ngay cả khi Fox News ra mắt, các phương tiện truyền thông chính thống vẫn lớn hơn và có ảnh hưởng hơn nhiều so với các phương tiện truyền thông cánh hữu. Nếu các phương tiện truyền thông chính thống là một quả banh bóng chuyền thì các phương tiện truyền thông cánh hữu có kích thước chỉ bằng một quả bóng trên sân golf.

Nhưng hôm nay thì sao? Cả hai hệ thống đang có kích thước lớn bằng nhau chỉ qua vài thập niên. Nhưng trên thực tế, giới truyền thông cánh hữu thực ra lớn mạnh hơn cả truyền thông chính thống. Khán giả và tin tức của các phương tiện truyền thông chính thống đã bị thu hẹp nhỏ lại. Các phương tiện truyền thông cánh hữu ngày càng phát triển: Fox News, One America News network, Newsmax, talk radio, Sinclair, Breitbart có mặt ở khắp hầu hết các tiểu bang, hoạt động tin tức trên đài phát thanh và truyền hình địa phương.

Vì vậy, tôi cho rằng các phương tiện truyền thông cánh hữu ngày nay ít nhất có quy mô tương đương với các phương tiện truyền thông chính thống. Nhưng đây là điểm quan trọng hơn. Các phương tiện truyền thông cánh hữu có nhiều quyền lực hơn trong việc thiết lập chương trình tin tức so với các phương tiện truyền thông chính thống. Điều quan trọng là phải hiểu thực tế này và tại sao nó lại như vậy.

Sự thành công của các phương tiện truyền thông cánh hữu phần lớn nhờ vào cách họ phát biểu đồng loạt, bằng một giọng nói và cách họ thúc đẩy một chương trình nghị sự rất đảng phái. Họ đề cao những người theo Đảng Cộng hòa và những người bảo thủ, và họ không bao giờ nói điều gì tốt đẹp về Đảng Dân chủ hay những người theo chủ nghĩa tự do ngoại trừ: những người đi chệch hướng và sẵn sàng phạm lỗi với tổ chức Dân chủ-tự do, như Joe Manchin, Kyrsten Sinema.

Kim chỉ nam hoạt động của truyền thông cánh hữu chủ yếu là chính trị, họ không quan tâm nhiều đến các đề mục, kinh tế, phụ nữ, giáo dục, họ chỉ chú tâm thúc đẩy chiến tranh văn hóa, chính trị và tín ngưỡng, khiến độc giả và người xem của họ luôn rơi vào trạng thái kích động liên tục về đảng và tín ngưỡng.

Ngược lại, các phương tiện truyền thông chính thống không nói bằng một giọng điệu mang tính đảng phái; họ nói bằng nhiều giọng—có tính phê phán, đóng góp để xây dựng.

Đạo đức mà truyền thông chính thống hướng đến không phải là chính trị mà là báo chí. Đầu tiên, các trang xã luận của họ thường tán thành đảng Dân chủ. Và thứ hai, họ tự do về mặt văn hóa, bởi vì họ chủ yếu có trụ sở tại các thành phố lớn và nhân viên của họ bao gồm rất nhiều người trong cộng đồng LGBTQ chẳng hạn, và một số ít người theo đạo Tin lành.

Với tất cả những điều đó, các phương tiện truyền thông chính thống phục vụ một chương trình nghị sự chính trị minh bạch theo cách mà các phương tiện truyền thông đúng đắn làm. Khi The New York Times, CNN hay MSNBC nhận được tin sốt dẻo về tình trạng tham nhũng nghiêm trọng trong chính quyền Biden, họ sẽ truy tìm manh mối và nếu được xác minh, họ sẽ báo cáo nó mà không hề sợ hãi. Nhưng nếu Fox News có được tin sốt dẻo như vậy về Donald Trump thì sẽ không ai muốn tìm hiểu hay nói đến. Vì điều đó đồng nghĩa với việc bị cho nghỉ việc.

Bây giờ—trở lại với Tổng thống Biden và câu hỏi về những chính sách thành công của ông. Các phương tiện truyền thông chính thống thường bỏ qua, phớt lờ về bất cứ điều gì liên quan đến Biden và các chính sách nếu Tòa bạch Ốc không giới thiệu, nhắc nhở, mời gọi.

Trên các phương tiện truyền thông chính thống, Tổng thống Biden được ghi nhận về mọi thứ, nhưng các phương tiện truyền thông chính thống không nói chung một tiếng nói như các phương tiện truyền thông cánh hữu vẫn làm. Vì vậy, đối với dàn đồng ca của truyền thông cánh hữu chống Biden ồn ào và thô lỗ đổ lỗi cho ông về mọi điều tồi tệ, thì không có dàn đồng ca nào đồng thanh ủng hộ Biden với sự ồn ào tương tự. Và đặc biệt đối với lĩnh vực kinh tế, báo chỉ dường như chỉ thích nói về sự thất bại, mất cân bằng nhưng không nói nhiều về thành công và sự tích cực.

Và đó là lý do tại sao ngày nay, các phương tiện truyền thông cánh hữu đã trở thành phương tiện truyền thông thiết lập chương trình nghị sự: Họ đặt ra chương trình nghị sự chính trị các vấn đề cốt lõi, và họ lên tiếng rất lớn.

Đúng ra, truyền thông chính thống nên sòng phẳng với cả hai bên, hai đảng, tốt cũng nói, xấu cũng nói, không phân biết sự việc đến từ đảng nào.

Quy tắc làm việc cũng đơn giản: Khi sự công bằng và sự thật xung đột nhau thì báo chí phải chọn sự thật. Nếu không, nền dân chủ sẽ sớm biến mất – một phần bị giết chết bởi báo chí tự do vốn được coi là người bảo vệ tiền tuyến của nó. Điều này có nghĩa là nhắc nhở cử tri về những lời nói dối mà Trump đã nói với tư cách là tổng thống và những hành động vi phạm chuẩn mực mà ông ấy đã thực hiện.

Lời kết:

Các phương tiện truyền thông cánh hữu sẽ luôn quảng bá những lời nói dối của Trump và nói những lời dối trá của chính họ về Biden, kệ họ. Nhưng các phương tiện truyền thông chính thống không nên quảng bá cho Donald Trump, họ không cần phải che đậy cho Trump nhưng họ cần đưa tin một cách trung thực. Nhưng ngoài việc nói lên sự thật về bất kỳ vấn đề nào, các phương tiện truyền thông chính thống cần phải nhớ rằng, nền dân chủ Mỹ đang bị đe dọa nghiêm trọng bởi Trump và đảng Cộng hòa.

Nếu nền dân chủ bị phá hủy bởi những tên cướp cạn Cộng hòa MAGA thì điều này cũng đồng nghĩa là tự do báo chí cũng không còn, truyền thông chính thống sẽ không phải là ngoại lệ.

Translated & Summarized

Việt Linh