Hoa Kỳ và Phương Tây thất bại về mặt đạo đức tập thể

0
1308
RAFAH, GAZA - NOVEMBER 10: Civil defense teams and citizens continue search and rescue operations as Israeli attacks continue on the 35th day, in Rafah, Gaza on November 10, 2023. (Photo by Abed Rahim Khatib/Anadolu via Getty Images)

Ayesha Arif, Ramzy Baroud, Nicholas Davies

Ngày 20/10, Tổng thư ký Liên hợp quốc Antonio Guterres đứng tại cửa khẩu Rafah của Ai Cập trong khi Gaza đang bị bao vây. Ông Guterres không phải là nhân vật quốc tế duy nhất đến biên giới Gaza với hy vọng huy động cộng đồng quốc tế trước nạn diệt chủng đang diễn ra ở Dải Gaza vốn đã nghèo khó và đang bị bao vây. Guterres nói: “Đằng sau những bức tường này, chúng ta có hai triệu con người, già trẻ lớn bé đang phải chịu đựng những sự đau khổ”.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Thuật ngữ ‘đạo đức giả’ không thể mô tả được những gì đang diễn ra, và hậu quả của sự suy đồi đạo đức này sẽ còn được cảm nhận trên khắp thế giới trong nhiều năm tới.

Người phát ngôn của Bộ Y tế Gaza, Ashraf al-Qudra, cho biết trong một tuyên bố ngày 24/10 rằng dòng viện trợ nhân đạo vào Gaza “quá chậm để thay đổi thực tế” trên thực địa.

Các quốc gia Phương Tây sẽ không bao giờ được phép đóng vai trò hòa giải, vì các chính trị gia không vô tư, công bằng, các lãnh đạo quốc gia không thực lòng đứng về phía những thường dân vô tội đang bị đàn áp.

Điều này có nghĩa là các cuộc tranh luận dường như vô tận của Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc, các nghị quyết của Đại hội đồng và những lời kêu gọi hành động đã không làm thay đổi được tình hình bi thảm ở Gaza theo bất kỳ cách nào có ý nghĩa.

Điều này đặt ra câu hỏi, việc sử dụng các hệ thống chính trị, nhân đạo và pháp lý phức tạp của quốc tế để làm gì nếu chúng không thể ngăn chặn, hoặc thậm chí làm chậm lại nạn diệt chủng đang được phát sóng trực tiếp trên màn hình TV trên toàn thế giới?

Trong các cuộc diệt chủng trước đây, dù là những cuộc diệt chủng đi kèm với các cuộc Đại chiến hay ở Rwanda năm 1994, nhiều lý do biện minh khác nhau đã được đưa ra để giải thích cho việc thiếu các hành động ngay lập tức. Trong một số trường hợp, không có Công ước Geneva nào tồn tại và cũng như ở Rwanda, nhiều người đã viện cớ là không biết gì.

Tuy nhiên, ở Gaza, không có lý do nào được chấp nhận. Mỗi công ty tin tức quốc tế đều có phóng viên hoặc hiện diện ở dải Gaza. Hàng trăm nhà báo, phóng viên, blogger, nhiếp ảnh gia và nhà quay phim đang ghi lại từng sự kiện, từng vụ thảm sát và từng quả bom ném xuống nhà những thường dân Palestine. Điều quan trọng cần lưu ý ở đây là rất nhiều nhà báo đã thiệt mạng trong các cuộc tấn công của Israel.

Chẳng hạn, những ước tính khoa học cho chúng ta biết rằng gần 25.000 tấn chất nổ đã được Israel thả xuống Gaza trong 27 ngày đầu tiên của cuộc chiến. Sức tàn phá khổng lồ của 25.000 tấn chất nổ này tương đương với hai quả bom nguyên tử mà Mỹ thả xuống Hiroshima và Nagasaki năm 1945.

Khi Tổng thống Mỹ Joe Biden nhẫn tâm cố gắng đặt câu hỏi về số người Palestine thiệt mạng, các nhân viên y tế ở Gaza, những người bị buộc phải thực hiện các ca phẫu thuật cứu sống trên nền đất bẩn thỉu của bệnh viện, đã dành thời gian để chứng minh rằng ông đã ngi ngờ sai. Vào ngày 26 tháng 10, họ đưa ra một danh sách gồm tên 6.747 người Palestine thương vong đã thiệt mạng trong 19 ngày đầu tiên của cuộc chiến.

Hàng ngàn người đã thiệt mạng và bị thương kể từ đó, tuy nhiên Washington và các đồng minh phương Tây vẫn khẳng định rằng “Israel có quyền tự vệ” ngay cả khi điều này khiến cả một quốc gia phải trả giá. Các quốc gia Phương Tây định nghĩa thế nào về thuật ngữ “tự vệ”, có gì khác với thuật ngữ “diệt chủng” hay không?

Người Israel không che giấu ngôn ngữ của họ dưới bất kỳ hình thức nào. Tờ New York Times đưa tin vào ngày 30 tháng 10 rằng: “trong các cuộc trò chuyện riêng với những người đồng cấp Mỹ, các quan chức Israel đã đề cập đến việc Hoa Kỳ và các cường quốc đồng minh khác đã sử dụng các vụ đánh bom tàn khốc ở Đức và Nhật Bản trong Thế chiến thứ hai để cố gắng đánh bại các quốc gia đó”.

Vào ngày báo cáo của NYT xuất hiện, Karim Khan, Công tố viên của Tòa án Hình sự Quốc tế (ICC), đã đến phía biên giới Rafah của Ai Cập.

Ông đã sử dụng ngôn ngữ khá thận trọng, như thể không xúc phạm đến sự nhạy cảm của Israel và các đồng minh phương Tây của nước này và nói rằng: “Những tội ác được cho là đã xảy ra ở cả hai nơi đều phải được xem xét”.

Đối với vị trí của ông Karim Khan, thì bằng cách lập luận rằng thuật ngữ pháp lý phải được hạn chế cho đến khi một cuộc điều tra kỹ lưỡng được tiến hành. Nhưng các cuộc điều tra kỹ lưỡng hiếm khi được tiến hành khi liên quan đến tội ác của Israel ở Gaza hoặc bất kỳ nơi nào khác ở Palestine.

Khi một cuộc điều tra được tiến hành, các thẩm phán quốc tế thường xuyên bị Mỹ và Israel buộc tội thiên vị hoặc tệ hơn là chủ nghĩa bài Do Thái. Trong trường hợp cuộc điều tra do thẩm phán đáng kính người Nam Phi, Richard Goldstone dẫn đầu vào năm 2009, người đàn ông này đã bị áp lực của Mỹ để buộc phải rút lại một phần báo cáo của mình.

Karim Khan biết quá rõ điều này bởi vì ông hiện đang xem xét một hồ sơ lớn ngày càng lớn về tội ác chiến tranh của Israel ở Palestine, nhất quyết trì hoãn thủ tục này với nhiều lý do khác nhau. Rõ ràng, Mỹ không có thiện cảm với các thẩm phán ICC, những người tiến hành các vụ án tội ác chiến tranh chống lại Israel. Các lệnh trừng phạt chống ICC do Chính quyền Trump áp đặt vào năm 2020 là một ví dụ.

Nhiều quan chức trong các tổ chức phương Tây đang nhận thức được hành vi đạo đức giả này. Vào ngày 28 tháng 10, Craig Mokhiber đã từ chức Giám đốc văn phòng Cao ủy Nhân quyền Liên Hợp Quốc tại New York để phản đối việc Liên Hợp Quốc đã thất bại trong việc ngăn chặn “một cuộc diệt chủng đang diễn ra trước mắt chúng ta ở Gaza”.

Vào ngày 20 tháng 10, khoảng 850 thành viên nhân viên EU đã ký một lá thư gửi Chủ tịch Ủy ban EU, bà Ursula von der Leyen, chỉ trích bà “ủng hộ vô điều kiện” đối với Israel.

Bức thư mang tính lịch sự và mang tính ngoại giao, xét đến sự thất bại đạo đức khủng khiếp của Von der Leyen, đặc biệt khi cách tiếp cận hăng hái của bà đối với cuộc chiến tranh của Nga ở Ukraine được so sánh với sự ủng hộ mù quáng của bà đối với tội ác của Israel ở Gaza. Bà nói rằng: “Chỉ khi chúng ta thừa nhận nỗi đau của Israel và quyền tự vệ của họ, chúng ta mới có đủ uy tín để nói rằng Israel nên phản ứng phù hợp với luật nhân đạo quốc tế.” Nói như vậy, nhưng bả Ursula Von Der Leyen không chịu hiểu thế nào là phản ứng phù hợp, hay bà cho rằng những cuộc thảm sát, tấn công, pháo kích lên thường dân Palestine hiện nay là hành động phù hợp của Israel hay sao?

Ủy ban Olympic quốc tế vốn nhất quyết tách biệt giữa chính trị và thể thao, không ngại can thiệp vào chính trị. IOC đã đưa ra một tuyên bố vào ngày 1 tháng 11, cảnh báo bất kỳ người tham gia Thế vận hội Paris, dự kiến ​​​​diễn ra vào năm 2024, không được tham gia vào bất kỳ “hành vi phân biệt đối xử” nào đối với các vận động viên Israel, bởi vì “các vận động viên không thể chịu trách nhiệm về hành động của chính phủ của họ”.

Lời kết:

Đây không phải là một kết luận dễ chấp nhận. Rõ ràng là dải Gaza đã bị biến thành Hiroshima do bom của Hoa Kỳ và các quốc gia phương Tây và sự kiểm soát chính trị trắng trợn được các chính phủ và lãnh đạo phương Tây trao cho Israel ngay từ khi bắt đầu chiến tranh, trên thực tế, là 75 năm trước.

Sẽ không có gì có thể thay đổi được sự thật này, và không có tuyên bố nào trong tương lai có thể giúp phương Tây chuộc lại sự thất bại về mặt đạo đức tập thể của mình.

Translated & Summarized

Việt Linh

https://thefridaytimes.com/09-Nov-2023/the-complicity-of-the-western-media-in-the-palestinian-genocide-by-israel

https://www.commondreams.org/opinion/western-complicity-gaza-genocide