Donald Trump là một tên phát xít Mỹ. Chính xác!

0
3044

Với cuộc bầu cử năm 2024 chỉ còn chưa đầy một năm nữa, một câu hỏi mà tôi muốn nêu ra giờ đây là, liệu người dân Mỹ đã hết thời gian để ngăn chặn Donald Trump và phong trào phát xít Mỹ hay người Mỹ sẽ buông xuôi và chấp nhận sự phụ thuộc vào con đường may rủi cuối cùng cho nền dân chủ Mỹ?

Bởi vì , “Rõ ràng nhiệm kỳ thứ hai của Trump sẽ rất khác so với nhiệm kỳ đầu tiên” nếu chó nhảy bàn độc lần thứ ba thành công.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Tôi có thể khẳng định rằng tôi nói đúng, chính xác Donald Trump là một tên phát xít Mỹ. Bằng chứng là rõ ràng và áp đảo để hỗ trợ cho kết luận này. Donald Trump đang công khai đe dọa và lên kế hoạch thực hiện những việc như chấm dứt chế độ pháp quyền, vô hiệu hóa Hiến pháp, chẳng hạn như chấm dứt Tu chính án thứ nhất, bỏ tù “những kẻ thù” của ông ta, áp đặt thiết quân luật và tạo ra một hệ thống trại tập trung để giam giữ “những người nhập cư bất hợp pháp” và có thể là cả những người thuộc dạng “bất đồng chính kiến“. Những gì tôi vừa nói thì Trump đã nói công khai trên nền tảng mạng xã hội của ông ta, tại các buổi biểu tình chính trị khắp nơi, nói công khai trước bàn dân thiên hạ, không úp mở gì cả. Cả những tên tay sai “ngưu đầu mã diện” của Trump như Stephen Miller, Michael Flynn, Steve Bannon cũng rất thoải mái công khai thảo luận những chủ đề này trên mạng xã hội.

Trump rõ ràng đang hướng đến tổ tiên của Trump là Adolf Hitler và chủ nghĩa Đức Quốc xã thông qua việc kêu gọi chủ nghĩa dân tộc máu thịt, chủ nghĩa bài Do Thái và các mối đe dọa bài trừ để đối phó với “loài sâu bọ”. Ông ta muốn thay thế hệ thống giáo dục công và tư bằng một hệ thống truyền bá chính trị theo chủ nghĩa thượng đẳng của người da trắng cánh hữu dưới chiêu bài giáo dục yêu nước, biến Cơ đốc giáo của người da trắng trở thành quốc giáo trên thực tế, tước bỏ quyền công dân và nhân quyền của người Da đen và da nâu và những người không phải da trắng, những người đồng tính nam và đồng tính nữ, phụ nữ và các nhóm mục tiêu khác bao gồm cả người Hồi giáo, đồng thời thay thế các công chức chuyên nghiệp và những người khác tin vào Hiến pháp bằng những người trung thành và sùng bái chính trị của chính ông ta.

Christopher R. Browning là Giáo sư Danh dự Lịch sử Frank Porter Graham tại Đại học North Carolina ở Đồi Chapel. Ông là tác giả của những cuốn sách đáng chú ý như “Những người bình thường: Tiểu đoàn dự bị 101 và giải pháp cuối cùng ở Ba Lan” và “Nguồn gốc của giải pháp cuối cùng: Sự phát triển của chính sách Do Thái của Đức Quốc xã, tháng 9 năm 1939–tháng 3 năm 1942” hay bài tiểu luận “Chủ nghĩa phát xít kiểu mới” gần đây đã được đăng trên tạp chí The Atlantic.

Trong cuộc trò chuyện này, Browning cảnh báo rằng Donald Trump đại diện cho một loại chủ nghĩa phát xít gần như độc nhất và do đó là mối nguy hiểm hiện hữu đối với nền dân chủ và xã hội Mỹ. Ông giải thích tại sao rất nhiều chuyên gia – bao gồm cả chính ông – đã miễn cưỡng mô tả Trump và phong trào MAGA trong một thời gian dài là “phát xít” và tại sao cái mác đó bây giờ lại trở nên phù hợp, nếu không muốn nói là đã quá hạn. Browning chia sẻ hy vọng rằng phong trào phát xít của Trump thực sự chỉ là một sự sùng bái cá nhân, giống như Chủ nghĩa Hitler và Chủ nghĩa Stalin, có thể sẽ không tồn tại khi bị đánh bại trong cuộc bầu cử năm 2024 hoặc việc Trump bị bỏ tù.

Người Mỹ cảm thấy thế nào trước cuộc khủng hoảng dân chủ, việc Trump đi theo Chủ nghĩa Hitler, cuộc chiến Israel – Hamas, Ukraine và rất nhiều rắc rối khác?

Riêng tại Hoa Kỳ, các cáo trạng của Trump, xu hướng bầu cử địa phương diễn ra dân chủ mạnh mẽ, cảnh tượng hỗn loạn về việc đảng Cộng hòa không thể cư xử như những người trưởng thành có trách nhiệm tại Hạ viện, làn sóng đỏ đã không xuất hiện trong cuộc bầu cử giữa kỳ và đặc biệt là thất bại của những người từ chối bầu cử ở các tiểu bang chiến trường, đang khiến chúng ta cảm thấy yên tâm hơn một chút.

Nhưng vấn đề là sự chậm trễ của các phiên tòa khiến có khả năng chỉ duy nhất phiên tòa linê bang của thẩm phná Chutkan xét xử vụ án ngày 6 tháng 1 mới có cơ hội đưa ra phán quyết trước Ngày bầu cử.

Đối với việc cuộc bầu cử tổng thống năm 2024 sẽ có sự góp mặt của nhiều ứng cử viên bên thứ ba không rõ ẩn ý nhưng với những mục đích khác nhau, như Robert F. Kennedy Jr. sẽ chia rẽ cuộc bỏ phiếu âm mưu và có thể làm tổn thương Trump, nhưng một ứng cử viên khác như Thượng nghị sĩ Đảng Dân chủ West Virginia, Joe Manchin và ứng cử viên Đảng Xanh Jill Stein rất có thể tước đi những chiến thắng cần thiết của Biden ở Michigan, Pennsylvania hoặc Wisconsin.

Bất cứ điều gì làm mất đi chiến thắng rõ ràng của Biden trong cử tri đoàn sẽ tạo ra sự tái diễn của Florida vào năm 2000, với Tòa án Tối cao hoặc Hạ viện với một phiếu bầu cho mỗi phái đoàn tiểu bang quyết định kết quả có lợi cho Trump.

Khi tôi nghĩ về tất cả những cách mà Trump có thể giành chiến thắng mặc dù không đạt được đa số phiếu phổ thông, tôi cảm thấy sợ hãi. Liên quan đến tỷ lệ bỏ phiếu tín nhiệm liên tục thấp dành cho Biden so với Đảng Dân chủ vượt trội trong các cuộc bầu cử địa phương, tôi hy vọng rằng hóa ra các cuộc thăm dò chỉ là để trút giận trong lúc nhất thời, còn các cuộc bầu cử mới là cơ hội để bỏ phiếu thực sự.

Và tất nhiên, điều này thậm chí còn không đề cập đến tai họa sẽ ập đến với Ukraine nếu viện trợ của Mỹ dừng lại ở đó, cũng như sự khó khăn của Trung Đông, nơi Biden đang cố gắng giải quyết vấn đề ngoại giao trong một tình huống mà Israel đồng thời là nạn nhân của một cuộc tấn công khủng bố dã man nhưng chính phủ Netanyahu kiên quyết cản trở giải pháp hai nhà nước là lối thoát lâu dài duy nhất. Tôi có nhiều hy vọng về một kết quả thỏa đáng phần nào ở Ukraine hơn là lèo lái qua thảm họa đang diễn ra ở Trung Đông.

Những học giả về Hiến pháp, những người lưu tâm đến nền dân chủ Mỹ đã nói chuyện cách đây vài năm về Trump, về phong trào MAGA và chủ nghĩa phát xít Mỹ. Vào thời điểm đó, họ miễn cưỡng sử dụng từ “phát xít“. Nhưng giờ đây, họ đã thay đổi quyết định vì họ đã nhận ra, chính xác không sai Trump và phong trào MAGA là một lũ phát xít chính hiệu.

Tôi sẵn sàng gán “phong cách phát xít” cho Trump, nhưng miễn cưỡng đánh đồng Chủ nghĩa Trump với các chế độ phát xít của Hitler hoặc Mussolini, vì về bản chất lịch sử, chúng đại diện cho chế độ độc tài toàn trị ở trong nước, chiến tranh và chinh phục ở nước ngoài cũng như diệt chủng/giết người hàng loạt. Họ nhắm vào các chủng tộc người Libya, người Ethiopia, người Slovenia dưới bàn tay của Mussolini, và tất nhiên là người Do Thái, người Romania, người khuyết tật về thể chất và tinh thần, và nhiều người khác dưới bàn tay của Đức Quốc xã). Đối với tôi, việc đánh đồng sự thô tục chính trị của Chủ nghĩa Trump với những tội ác to lớn của Hitler và Mussolini đối với tôi dường như là một sự tầm thường.

Tuy nhiên, giờ đây rõ ràng là nhiệm kỳ thứ hai của Trump sẽ hoàn toàn khác so với nhiệm kỳ đầu tiên. Các kế hoạch thanh lọc và chuyển đổi rộng rãi nền công vụ, chấm dứt tính trung lập về chính trị của các tổ chức chủ chốt như DOJ và quân đội, đồng thời giải tán một số tổ chức như EPA, FDA, CDC sẽ biến chính phủ Mỹ thành một cơ quan chế độ độc tài rõ nét hơn. Trump đã học được rằng một “cuộc cách mạng pháp lý” tạo ra chế độ độc tài từ bên trong sẽ hiệu quả hơn nhiều so với một cuộc tấn công bạo loạn từ bên ngoài.

Tuy nhiên, nhiệm kỳ thứ hai của Trump sẽ là một dạng chủ nghĩa phát xít không điển hình – cái mà tôi gọi là “chủ nghĩa phát xít biệt lập” vì sự phục tùng các chế độ độc tài khác và thiếu quan tâm đến việc tiến hành các cuộc chiến tranh xâm lược của chính mình, có lẽ ngoại trừ một cuộc xâm lược vào Mexico.

Tôi là một trong những người đầu tiên có cương lĩnh công khai mô tả một cách thẳng thắn rằng Trump và phong trào MAGA cũng như các lực lượng đồng minh của họ là “những kẻ phát xít”. Mối nguy hiểm ngày càng leo thang và thực tế hơn bao giờ hết.

Trong phần lớn nhiệm kỳ đầu tiên của Trump, đã có những “hàng rào bảo vệ” nhằm hạn chế thiệt hại và bản thân ông ta tập trung vào sự chú ý, tán dương và ngưỡng mộ hơn là đạt được các mục tiêu chương trình cụ thể. Những tuần cuối cùng trong nhiệm kỳ đầu tiên của ông ta đã bộc lộ một loại người hoàn toàn nịnh nọt và trung thành.

Vì vậy, trớ trêu thay, việc ngăn chặn nhiệm kỳ thứ hai của Trump vào năm 2020 đã khiến ông ta có khả năng trở thành một người đàn ông nguy hiểm hơn nhiều nếu ông ta đắc cử nhiệm kỳ thứ hai vào năm 2024. Có vẻ như mối nguy hiểm bây giờ là thực tế hơn vì nó  thực sự hiện hữu hơn.

Tại sao các phương tiện truyền thông chính thống và tầng lớp chính trị lại ngại mô tả chính xác Trump và những kẻ phát xít trong Đảng Cộng hòa cũng như phong trào “bảo thủ” ngày nay là những kẻ phát xít? Họ vẫn miễn cưỡng làm như vậy một cách đồng nhất mặc dù bằng chứng là hiển nhiên và ngày càng tăng.

Tôi nghĩ có sự kết hợp của nhiều yếu tố đã hình thành nên đánh giá của giới truyền thông và tầng lớp chính trị. Đầu tiên là bản chất chưa từng có của Chủ nghĩa Trump trong lịch sử chính trị Hoa Kỳ. Nhiều người Mỹ đã quá tin tưởng một cách tự mãn rằng hệ thống và văn hóa chính trị của Hoa Kỳ có khả năng phục hồi tốt hơn các nền dân chủ thất bại khác, như lịch sử hơn hai thế kỷ của Hoa Kỳ đã chứng minh.

Đặc biệt đối với giới truyền thông, có nhu cầu thông thường là phải thể hiện vẻ ngoài trung lập, cân bằng, v.v. Trong nhiều năm, họ không gọi những lời nói dối của Trump là “dối trá“, thay vào đó họ sẽ đưa tin về các phiên bản mâu thuẫn của các sự kiện. Hầu hết các phát thanh viên tin tức cuối cùng đã nói rằng những tuyên bố của Trump là sai hoặc không có bằng chứng. Trump đã vượt qua gần 4 năm với một loạt lời nói dối vì giới truyền thông coi trọng hình ảnh trung lập của chính họ hơn là đưa tin trung thực có vẻ “đứng về phía nào đó“.

Nhìn lại năm 2016, thật đau lòng khi thấy báo chí dồn dập đăng tải các email của Hillary Clinton và Quỹ Clinton nhưng lại cố tình bỏ qua Trump Foundation, một tổ chức gian lận và lừa đảo.

Khi nhìn vào Donald Trump các bạn thấy gì?

Trump là mẫu người của riêng ông ấy: Một người có tính cách luôn bất an, có tính cách tự ái cao và sẵn sàng muốn trả thù. Chính xác, trong con người Trump, một kẻ phát xít theo chủ nghĩa biệt lập nhưng lại mang nhiều phần của Mussolini, của Berlusconi, của Putin, của Tập Cận Bình.

Khi Trump nói, “Làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại“, ông ấy đang ủng hộ việc quay trở lại thời kỳ mà đàn ông da trắng, theo đạo Tin lành thống trị đất nước. Phụ nữ chỉ ở trong bếp, người đồng tính ở trong tù, và người da màu được xem là những nô lệ thời hiện đại vẫn nằm trong giới hạn của sự phân biệt hợp pháp ở miền Nam và sự phân biệt trên thực tế ở những nơi khác. Họ đã mở cửa chào đón những người Công giáo và những người Do Thái theo phong cách Netanyahu, những người thể hiện cách kiềm chế người Ả Rập.

Donald Trump có hệ tư tưởng không?

Không! Trump không phải là một nhà tư tưởng theo nghĩa là một người tìm ra “logic” cho ý tưởng cơ bản của mình một cách có phương pháp, tức là giống như Hitler và lịch sử là “cuộc đấu tranh chủng tộc“. Trong con người Trump, chỉ có những bản năng hoang dã về mức độ tàn ác, bạo lực, bắt nạt, v.v. mang lại sức hấp dẫn gián tiếp cho người khác. Sự thành công của việc “sùng bái cá nhân” của ông ta dường như dựa vào việc đáp ứng nhu cầu tình cảm của người khác dựa trên sự oán giận, bất bình, cảm giác bị coi là nạn nhân, v.v. hơn là sức mạnh của ý tưởng. Nhưng Stephen Miller, Steve Bannon và những người khác đã đưa ra hệ tư tưởng mà sự sùng bái cá nhân của ông ta sẽ mang lại sự ủng hộ rộng rãi. Ông ấy có thể làm mà không cần họ, nhưng họ chẳng là gì nếu không có ông ấy. Do đó quyền kiểm soát đảng của ông ta không bị thách thức.

Hầu hết các phương tiện truyền thông mà tôi đọc và nghe từ The Atlantic, MSNBC, CNN v.v. đều lưu ý rằng Trump hiện đang phổ biến các khẩu hiệu của Đức Quốc xã một cách công khai và trơ tráo. Nhưng công chúng đã quá quen với “hành động bad boy” của Trump nên điều này dường như không còn được xem là một lời cảnh báo nữa. Việc gì trong mắt người Mỹ đã dần trở nên bình thường thì chẳng còn ai quan tâm đến những lời cảnh báo.

Khi các bạn theo dõi các sự kiện diễn ra vào ngày 6 tháng 1, các bạn đã nghĩ gì khi đó?

Bây giờ với các mối đe dọa ngày càng leo thang của Trump và GOP chống lại nền dân chủ, thì ngày 6 tháng 1 bây giờ có còn ý nghĩa gì? Gần 3 năm kể từ khi ngày đáng xấu hổ đó xảy xa, tốc độ làm việc của các nhà điều tra, các thủ tục thưa kiện, kháng cáo, thỏa thuận nhận tội, xét xử, những thủ tục nhùng nhằng, lê thê đó đã góp phần khiến người Mỹ sớm quên đi hậu quả thực sự của ngày 6 tháng 1.

Vào thời điểm đó, tôi đã đánh giá thấp mức độ chúng ta gần đến thảm họa vào ngày 6 tháng 1. Tôi nghĩ đó là một cuộc bạo loạn bị xúi giục, nhưng không nhận ra kế hoạch cơ bản cho các đại cử tri thay thế, v.v. Nếu Mike Pence lên xe của Sở Mật vụ thì chắc là họ đã đưa ông ta đến một “ngôi nhà an toàn” nào đó để ông ta không thể có mặt chủ trì việc kiểm phiếu đại cử tri, tiến trình lập hiến sẽ bị trật bánh. Sau này tôi nhận ra, đó không chỉ là một cuộc bạo loạn mà là một cuộc đảo chính đã được lên kế hoạch nhưng đã thất bại. 

Trump hiện đang công khai hướng tới chủ nghĩa phát xít như Adolf Hitler và Đức Quốc xã nhưng nhiều người Mỹ bình thường thiếu kiến ​​thức và bối cảnh lịch sử để hiểu được sự leo thang mới nhất này cũng như những tác động khủng khiếp của nó trong tương lai.

Khi chúng ta sống chung với chủ nghĩa Trump được 7 năm rồi mới phát hiện ra rằng không có ranh giới nào không thể vượt qua, còn Trump thì không ngừng tăng cường giá trị bản thân bằng những cuộc biểu tình chính trị với những lời kêu gọi bạo lực, những lời miệt thị, đe dọa tấn công trên Truth Social ngày càng nhiều và mạnh bạo hơn. Nhưng chung quanh chúng ta và chung quanh Trump hoàn toàn không có bất kỳ sự phản kháng nào, không một lời chỉ trích nào, không một lời cảnh báo nào đến với Trump và công chúng Mỹ, cứ như thể những chuyện Trump làm và nói đang là những chuyện bình thường mất rồi.

Chúng ta đang ở đâu trong câu chuyện về việc các xã hội dân chủ không chống chọi được với chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa phi tự do ở Mỹ như thế nào?

Tôi nghĩ giả định trước đó là các quốc gia không có truyền thống dân chủ lâu đời sẽ dễ bị tổn thương nhất (như Nga vào những năm 1990 và Đức vào những năm 1920), trong khi các quốc gia có truyền thống dân chủ kéo dài hai thế kỷ (như Mỹ và Anh) có thể trụ vững trước những cuộc khủng hoảng như Đại suy thoái với nền dân chủ còn nguyên vẹn. Quan điểm này một phần dựa trên nhận thức sâu sắc quan trọng rằng các nền dân chủ không chỉ phụ thuộc vào thiết kế hiến pháp mà còn dựa vào sự đồng thuận về các chuẩn mực, sự phổ biến của thiện chí và sự chấp nhận rộng rãi rằng các vấn đề gây chia rẽ một quốc gia ít quan trọng hơn các quy tắc và giá trị cơ bản về dân chủ và hiến pháp.

Truyền thống dân chủ lâu đời không phải là cách phòng thủ chắc chắn khi một trong hai đảng chính trị lớn trở nên phản dân chủ, đến mức mỗi cuộc bầu cử đều là một cuộc trưng cầu dân ý về bản thân của nền dân chủ và sự tồn tại của nó.

Nếu những người theo đảng dân chủ chỉ thua một lần là sẽ thua mãi mãi.

Cuộc bầu cử năm 2010, việc sắp xếp lại và phân chia lại khu vực được điều khiển bằng máy tính, cũng như đàn áp cử tri đã đưa một số tiểu bang vào chế độ độc đảng vĩnh viễn, trong đó những người nắm quyền chọn cử tri của họ và không thể chịu trách nhiệm hoặc bỏ phiếu mất quyền lực.

Những gì chúng ta đang chứng kiến ​​ngày nay là các chuẩn mực dân chủ có thể bị xói mòn, thiện chí bị phá vỡ và sự chia rẽ có chủ đích trở nên trầm trọng hơn vì mục đích phản dân chủ là giành và giữ quyền lực mà không có sự ủng hộ của đa số – đưa một nhóm thiểu số, những tên đầu sỏ, giáo phái lên cai trị vĩnh viễn. Cho đến nay điều này đã xảy ra phổ biến ở nhiều khu vực khác nhau của đất nước, nơi nền dân chủ đa chủng tộc chỉ mới tồn tại được vài thập niên chứ không phải hai thế kỷ. Vì vậy, tầm quan trọng của truyền thống dân chủ lâu đời không bị bác bỏ.

Nếu Trump trở lại nắm quyền điều đó sẽ có ý nghĩa gì?

Cuộc sống hàng ngày của người Mỹ “trung bình” sẽ như thế nào?

Để trả lời, trước hết tôi muốn nói câu này: “Chủ nghĩa Cộng sản đã sống sót sau cái chết của Joseph Stalin và Mao Trạch Đông, nhưng chủ nghĩa Stalin và chủ nghĩa Mao thì không.”

Đối với những người Mỹ bình thường, việc loại bỏ EPA, FDA, CDC, v.v. sẽ đồng nghĩa với việc người Mỹ sẽ phải đối mặt với tình trạng ô nhiễm, sự sụp đổ của hệ thống bảo vệ sức khỏe cộng đồng chống lại dịch bệnh và sự quay trở lại của các sản phẩm bị tạp nhiễm, không an toàn và không tốt cho sức khỏe tạo ra lợi nhuận cho một số ít người.

Giáo dục công cộng, giống như y tế công cộng, sẽ suy giảm. Quả thực, bất cứ điều gì “công cộng” đều sẽ gặp nguy hiểm. Với việc chính trị hóa DOJ, FBI, v.v., tình trạng tham nhũng và vô trách nhiệm đối với những người nắm quyền sẽ gia tăng. Chủ nghĩa cô lập và sự tôn trọng những kẻ độc tài ở nước ngoài về lâu dài sẽ khiến thế giới trở nên kém an toàn hơn nhiều, vì bất kỳ hình thức bề ngoài nào của trật tự “dựa trên luật lệ” đều tan biến. Các nhóm thiểu số sẽ phải đối mặt với một bước lùi lớn về việc thực thi quyền lực của cảnh sát một cách không kiểm soát đối với họ. Hành động hướng tới việc mở rộng quyền cho LBGTQ và các nhóm chủng tộc thiểu số sẽ bị đảo ngược nhân danh tự do tôn giáo và cá nhân.

Chủ nghĩa Ngoại lệ của Mỹ như thế nào và thực tế là hầu hết người Mỹ da trắng thiếu ký ức văn hóa và trải nghiệm sống về đau khổ dưới quyền lực như người da đen với Jim Crow chẳng hạn, hoặc anh chị em Do Thái với Holocaust, sẽ hạn chế khả năng giải quyết, nhìn nhận sự việc và tiếp thu thực tế của họ dưới một chế độ độc tài của Trump sẽ như thế nào?

Ngay sau Thế chiến thứ hai, Milton Mayer đã viết một cuốn sách “Họ Nghĩ Họ Được Tự Do“. Khi hầu hết người Đức đều trải qua chế độ độc tài Hitler – ít nhất là cho đến những năm cuối của cuộc chiến – với tư cách là người được hưởng lợi chứ không phải nạn nhân. Vì trọng tâm đàn áp của chế độ phát xít Hitler là nhằm vào các nhóm thiểu số nhỏ (người Do Thái dưới 1%, người Romania thậm chí còn ít hơn, và “những người phi xã hội” theo định nghĩa thậm chí không phải là một phần của xã hội). Ở Hoa Kỳ hiện nay, người da đen, người gốc Tây Ban Nha, cộng đồng LGBTQ và không cần phải nói rằng phụ nữ đại diện cho các khu vực bầu cử rộng lớn không thể bị gạt ra ngoài lề xã hội như những nạn nhân hàng đầu trong nước của Chủ nghĩa Quốc xã. Phần lớn nạn nhân của Hitler sống bên ngoài nước Đức. Vì vậy, tôi không coi “chủ nghĩa phát xít biệt lập” của Trump là sự tái hiện động lực của Chủ nghĩa Quốc xã. Đây sẽ là dự án đặc biệt độc đáo và chưa từng có của riêng Trump, chứ không phải là một bản sao. Phần lớn sẽ phụ thuộc vào việc hệ thống liên bang chống chọi với chế độ Trump tốt đến mức nào và một số tiểu bang duy trì được các mức bảo vệ tương đối trước những hành vi lạm dụng tồi tệ nhất của chế độ. Theo nghĩa đen, chúng ta có thể sẽ nhìn thấy “hai nước Mỹ” tại Hiệp chúng quốc Hoa Kỳ.

Có phải đã quá muộn để ngăn chặn Trump và những người theo chủ nghĩa phát xít mới của Mỹ cũng như các thế lực phi tự do khác trong và ngoài nước hay không?

Không, vẫn chưa quá muộn. Các lực lượng ủng hộ dân chủ chỉ cần tiếp tục giành chiến thắng trong các cuộc bầu cử, đặc biệt là vào năm 2024. Vì những cá nhân “sùng bái Trump” là một thành phần chính của Chủ nghĩa Trump, nên nếu chúng ta có thể sống sót sau nỗ lực giành quyền lực cuối cùng của ông ta thông qua cuộc bầu cử năm 2024 thì không phải là không thể. Phong trào MAGA sẽ bị gãy và suy yếu đáng kể sau khi kết quả bầu cử được công bố.

Tương lai các bạn sợ nhất điều gì? Các bạn đang hy vọng về điều gì, nếu có?

Tôi sợ nhất là Trump sẽ thắng vào năm 2024. Nếu không, tôi hy vọng rằng sau đó ông ấy có thể phải ngồi tù, hoặc ít nhất là bị kết án về tội hình sự, và trong mọi trường hợp, phong trào của ông ấy có thể bị rạn nứt và tan vỡ mà không có một cá tính thống nhất nào. Những kẻ bắt chước Trump đã không thành công như nhân vật chính trong câu chuyện xấu xí nhiều tập này.

Lời kết:

Đây là bài nhận định hay nhất, trung thực nhất và tôi thích nhất từ trước đến nay.

Đúc kết lại buổi thảo luận của Christopher R. Browning là Giáo sư Danh dự Lịch sử Frank Porter Graham tại Đại học North Carolina, tôi đã tìm thấy một số quan điểm tương đồng giữa tôi và vị giáo sư này khi cùng chỉ trích cách phản ứng quá yếu và thụ động của hệ thống Tư pháp và Tòa án của nước Mỹ, cách bình thường hóa các tệ nạn chính trị từ Trump và chủ nghĩa Trump bởi truyền thông dòng chính, đặc biệt nhận định của ông Frank Porter Graham về Trump là quá tuyệt vời.

Nếu nước Mỹ vẫn còn may mắn vượt qua được cuộc bầu cử năm 2024 thì coi như nền dân chủ còn có thể tồn tại trong một khoảng thời gian chưa xác định, còn nếu thiếu may mắn? nếu Trump tái đắc cử vì có đủ phiếu đại cử tri đoàn, hay nhờ bầu cử ngẫu nhiên, không cần biết thắng bằng phương cách nào thì coi như xong, vãn tuồng, lịch sử Mỹ sẽ lật sang một trang mới xấu xí hơn, gò bó hơn, đau khổ và tàn nhẫn hơn.

Translated & Summarized

Việt Linh

https://www.bnnbloomberg.ca/trump-used-nazi-imagery-with-vermin-remark-biden-says-1.1998741

https://www.thedailybeast.com/biden-slams-trump-for-echoing-nazis-with-vermin-remark

https://christianpollution.com/blogs/no-to-christianity/trump-hitler-amp-maga-anti-woke-awakening

https://www.salon.com/2023/12/04/part-mussolini-part-berlusconi-part-putin-historian-on-planned-legal-revolution/