TRẦN CHÍ PHÚC MUSIC- NHỮNG NĂM ANH ĐI- THƠ TUỆ SỸ- NHẠC TRẦN CHÍ PHÚC

0
1335

VẪN CHÂN TÌNH NHƯ MƯA LŨ BIÊN CƯƠNG – BÀI HÁT PHỔ THƠ TUỆ SỸ

Trần Chí Phúc

Cali Today News – Mấy chục năm trước, tôi đọc mấy bài thơ của thi sĩ Tuệ Sỹ nhưng chưa đủ cơ duyên để phổ nhạc. Hôm nay lòng bỗng dưng xúc động, ôm đàn và hát lên bài thơ Những Năm Anh Đi của ngài. Nhớ lại chuyện Đại đức Thích Tuệ Sỹ năm 1988  đã bị nhà cầm quyền Hà Nội kết án tử hình vì tội chống chế độ Cộng Sản nhưng nhờ sự can thiệp của Quốc tế nên giảm xuống tù chung thân. Và ngài ra tù năm 1998 sau 10 năm bị giam. Phải biết điều này thì mới rung động với những câu chữ trong bài thơ.

Xin chép lại bài thơ Những Năm Anh Đi- Thơ Tuệ Sỹ viết Tháng Tư năm 1975:

Ngọn gió đưa anh đi mười năm phiêu lãng .Nhìn quê hương qua chứng tích điêu tàn 
Triều Đông hải vẫn thì thầm cát trắng 
.Truyện tình người và nhịp thở Trường Sơn 
Mười năm nữa anh vẫn lầm lì phố thị 
.Yêu rừng sâu nên khóe mắt rưng rưng 
Tay anh với trời cao chim chiều rủ rỉ 
.Đời lênh đênh thu cánh nhỏ bên đường 
Mười năm sau anh băng rừng vượt suối 
.Tìm quê hương trên vết máu đồng hoang 
Chiều khói nhạt như hồn ai còn hận tủi 
.Từng con sông từng huyết lệ lan tràn 
Mười năm đó anh quên mình sậy yếu 
.Đôi vai gầy từ thuở dựng quê hương 
Anh cúi xuống nghe núi rừng hợp tấu 
.Bản tình ca vô tận của Đông phương 
Và ngày ấy anh trở về phố cũ 
Giữa con đường còn rợp khói tang thương 
Trong mắt biếc mang nỗi hờn thiên cổ 
.Vẫn chân tình như mưa lũ biên cương.

Một tâm hồn thi sĩ lãng mạn kết hợp giữa trí tuệ và lòng nhân ái của một vị tăng, hào khí thanh niên dòng giống Lạc Hồng vẫn bàng bạc đâu đó trong tâm một nhà sư, hình ảnh núi rừng thiêng liêng của giang sơn Đại Việt. Tôi thích nhất hai câu cuối : “Trong mắt biếc mang nỗi hờn thiên cổ. Vẫn chân tình như mưa lũ biên cương”.

Năm 2003, thầy Thích Tuệ Sỹ viết Thư Gởi Các Tăng Sinh Thừa Thiên – Huế, tôi đọc mà mắt ươn ướt. Xin chép lại vài đoạn :

Thế hệ của thầy thừa hưởng được nhiều từ Thầy Tổ, nhưng chưa hề báo đáp ân đức giáo dưỡng cao dày trong muôn một. Chỉ mới tròn ba mươi tuổi, đã phải khép lại cổng chùa, xách cuốc lên rừng, xuống biển, cũng mưu sinh lao nhọc như mọi người. Rồi lại vào tù, ra khám, lênh đênh theo vận nước thăng trầm. Sở học và sở tri cũng cùn mòn theo tuổi đời, năm tháng. Duy, chưa có điều gì thất tiết để điếm nhục tông môn, uổng công Sư trưởng tài bồi.

 Người xuất gia, khi cất bước ra đi, là hướng đến phương trời cao rộng; tâm tính và hình hài không theo thế tục, không buông mình chiều theo mọi giá trị hư dối của thế gian, không cúi đầu khuất phục trước mọi cường quyền bạo lực. Một chút phù danh, một chút thế lợi, một chút an nhàn tự tại; đấy chỉ là những giá trị nhỏ bé, tầm thường và giả ngụy, mà ngay cả người đời nhiều kẻ còn vất bỏ không tiếc nuối để giữ tròn danh tiết. Chớ khoa trương bảo vệ Chánh pháp, mà thực tế chỉ là ôm giữ chùa tháp làm chỗ ẩn núp cho Ma vương, là nơi tụ hội của cặn bã xã hội. Chớ hô hào truyền pháp giảng kinh, thực chất là mượn lời Phật để xu nịnh vua quan, cầu xin một chút ân huệ dư thừa của thế tục, mua danh bán chức.

Năm nay Hòa thượng Tuệ Sỹ đã 82 tuổi, ngài đang nằm bệnh viện tại Sài Gòn. Đâu ai biết được ngài còn trụ thế gian này bao ngày tháng nữa. Hi vọng bài hát phổ bài thơ Những Năm Anh Đi sẽ đến tai thi sĩ Tuệ Sỹ như món quà tri âm!]

Mời nghe hát Những Năm Anh Đi, Trần Chí Phúc phổ thơ Tuệ Sỹ:https://www.youtube.com/watch?v=Ew-Zby5YsHk

                                                                                    Nam Cali 23-10-2023