BÍP BÍP. ĐỘC LẬP – TỰ DO – HẠNH PHÚC

0
1154

Mấy hôm rày, đọc báo thấy tin dân Tây Nguyên, mà Nhà Nước đặt tên là “người Dân Tộc”, nổi loạn, giết cán bộ, rồi tin Nhà Nước đã bắt được 46 người chống đối, hiện còn đang truy lùng thủ lãnh vụ phản động này, Người Saigon tui thấy lói tim, muốn chẩy nước mắt luôn. Chưa có tin là sẽ xử ra sao, nhưng chắc là không dưới án Tử Hình. Người Saigon tui bèn vô computer, tìm hiểu xem lý do tại sao lại có vụ bạo động như thế. Sau khi mò mẫm một hồi thì biết rằng những người Tây Nguyên này đã bị cái quốc hiệu của Nhà Nước nó lừa bao năm rồi, nay phẫn uất, vùng lên thì dính bẫy do Nhà Nước giăng ra, để rồi tù mút chỉ hoặc vào sân bắn.
Bà con coi nè, nội cái hàng chữ dài dòng in trên tất cả giấy tờ mà Nhà Nước cấp cho người dân, đã chứng minh rõ ràng là người Tây Nguyên đã bị lừa bởi cái mà Nhà Nước tuyên bố đàng hoàng và công khai trên toàn thế giới: Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Độc Lập – Tự Do- Hạnh Phúc. Đọc thấy rùng rợn luôn. Nếu thiệt như thế, thì tại sao lại có nổi loạn, chống đối đến chết chóc như vậy? Người Saigon tui bèn lụm cụm, thử phân tích từng chữ xem nó ra làm sao.
Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa là cái gì? Người Saigon tui phải tách ra làm hai phần: Cộng Hòa và Xã Hội Chủ Nghĩa. Thứ nhứt: Cộng Hòa, quốc tế gọi là Republic, nghĩa là cái xứ nào theo chủ nghĩa Cộng Hòa thì dân được quyền bầu cử người cầm đầu. Chiếu theo cái định nghĩa quốc tế này, thì chỉ có Việt Nam Cộng Hòa, Pháp, Đài Loan, Nam Phi, Thổ Nhĩ Kỳ, Áo, Mỹ, Singapore và một số quốc gia khác là những nước Cộng Hòa thứ thiệt, vì người dân có quyền chọn lựa người cầm đầu quốc gia. Nhìn lại Việt Nam từ năm 1975 đến nay, có ai thấy bầu cử công khai không, hay là “Đảng cử, dân bầu”, nghĩa là tất cả những ứng cử viên đều phải là đảng viên Cộng Sản và được Đảng chỉ định, rồi buộc dân chấp nhận. Công an phường, khóm, xã.. đến từng nhà vừa giục đi bầu vừa hăm dọa. Thằng cha, con mẹ nào mà hó hé chống đối, không chịu đi bầu, nói theo kiểu bình dân là không “đi dán tem” vào những tên bù nhìn theo đảng chỉ định thì đời kể như lúa tàn
Thứ hai: Xã Hội Chủ Nghĩa, quốc tế gọi là Socialism. Xứ nào theo chủ nghĩa này thì các Phương Tiện Sản Xuất, Phân Phối, và Trao đổi hàng hóa đều do dân chúng thực hiện dưới một sự lãnh đạo chung. Quả thiệt từ năm 1975 đến 1985, Nhà Nước có thực hiện điều này bằng cách tịch thu toàn bộ của cải, nhà cửa, hàng hóa, rau, thịt của dân chúng, đến cái quần xịp, cái xú cheng cũng phải trao cho nhà nước, để nhà nước phân phối. Công an phường xã chặn đầu đường, cuối chợ, xét xe, từ xích lô, xe kéo đến xe đò, xe gắn máy đều bị kiểm tra, ai mang môt ký gạo, môt lon mỡ cũng bị kết tội, bị tịch thu và đóng tiền phạt bằng mười lần giá trị của ký gạo đó. Để sau khoảng 10 năm, cả tám, chín chục triệu người Việt Nam gần chết đói (trừ cán bộ), vài triệu người vượt biên, nên mấy ông nhà nước quýnh quáng, cho “mở cửa kinh tế”, và năn nỉ kẻ thù xưa là Mỹ nhẩy vào cứu trợ. Thoát nạn chết đói, các ông bà nhà nước lại biến quốc gia này thành một chế độ Tư Bản, cho cán bộ đi buôn, để rồi tạo nên một tầng lớp mới: Đại Gia Tư Bản, giầu sang bạc tỷ, sống trên đầu trên cổ dân nghèo.
Như vậy, mấy người dân cùng khổ mới chửi thề: “Làm chó gì có Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa!” Chỉ lừa bịp. Đặc biệt là dân Tây Nguyên, từ bao năm nhịn nói, nên bây giờ mới nổi sùng lên và tấn công những kẻ ăn cướp, sống trên đầu trên cổ họ.
Rồi, hàng chữ về tiêu chuẩn của nhà nước cũng là một loại bịp bợm: “Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc”. Độc Lập quái gì mà phải thần phục Tầu chệt, cứ mỗi lần gần bầu cử là phái đoàn cha con lếch thếch bị gậy sang chầu kiến Bắc Kinh, nhận chỉ thị rồi về nước, bầy trò bầu cử để làm vừa lòng Bố Già ở phương Bắc. Nhà nước sợ Bố Già kinh lắm. Tầu Chệt nghênh ngang chiếm mẹ nó hết biển Đông, cấm ngư phủ Việt Nam đánh cá chỗ này, chỗ nọ. Nếu không nghe lời thì cho tầu hải giám, tầu đánh cá của Tầu Chệt đâm chìm tầu mình, bắn chết ngư phủ mình, bắt giam ngư phủ mình, đòi tiền chuộc, không khác gì băng đảng Mafia, thế mà nhà nước chỉ dám run rẩy, thông báo là “người lạ, tầu lạ” tấn công. (Lúc thông tin này, bảo đảm là thông tín viên có quần ướt nhèm!) Độc Lập gì mà Tầu Chệt nã pháo vào, dậy cho nhà nước một bài học, rồi chiếm bao nhiêu đất miền cực Bắc, mà các lãnh đạo Nhà Nước ta phải mặc áo vét trịnh trọng sang làm lễ khai trương cột mốc mới lùi trong đất ta cả chục cây số?
Lại còn chữ Tự Do nữa? Tự Do đếch gì mà cấm người dân không được nói động đến tham nhũng, hối lộ, cấm dân phát biểu. Hễ đứa nào bép xép, phản đối chủ tịch phường xã thì nhà nước bịt mồm ngay bằng hàng chữ “tuyên truyền chống đối chế độ” rồi quất thêm bản án cả chục năm, nếu không thể thủ tiêu lén. Tự Do gì mà luật sư bênh vực cho Dân Oan bị đuổi việc, đuổi nhà, một số Luật Sư cùng bị tù với thân chủ? Tự Do gì mà “Ba tòa quan lớn”, cứ phát cái án đã bỏ túi trước khi đến Tòa? Xử án mà cấm thân nhân vào dự? Hiện nay, vẫn còn cả ngàn người bị án oan trong ngục tù không có thức ăn. Thế mà dương cái chữ Tự Do to tổ bố lên trước mặt quốc tế! Thiệt đúng là “Nam Kỳ Khởi Nghĩa Tiêu Công Lý, Đồng Khởi Vùng lên Mất Tự do”.
Còn Hạnh Phúc? Đó, cứ coi dân Tây Nguyên đó, nếu có hạnh phúc thì có ai mà nổi điên lên nổ súng vào cán bộ? Hạnh phúc gì mà dân Tây Nguyên đói dài ra, các nhà thờ bị đập nát, các mục sư bị nhét giẻ vào mồm, đất rừng của dân từ mấy trăm năm nay, tổ tiên để lại, bị tịch thu hết trọi, các lễ nghi dân tộc bị cấm đoán? Hạnh phúc cái kiểu gì vậy? Lãnh đạo thì tiền tỷ, tỷ, đeo vàng đầy người, Thái Tử Đỏ, Công Chúa Đỏ sở hữu thì vài chục xe xịn cả vài triệu đô, còn dân nghèo thì vẫn buôn gánh, bán bưng, kiếm tiền đóng thuế muốn xỉu luôn. Hạnh phúc gì mà công an, côn đồ xông vào nhà dân, xua chủ nhà ra đường, để chiếm nhà, chiếm ruộng, làm sân Golf cho Lãnh Tụ? Hạnh phúc kiểu gì mà ai cũng muốn bỏ nước ra đi, sang thế giới Tư Bản, bi giờ thì đa số lãnh đạo cho con cháu sang học ở Mỹ, rồi bảo lãnh cho bố mẹ qua, hoặc là mang cả triệu đô sang nộp cho Mỹ để có chứng chỉ đầu tư, để được tiếp tục sống ở Mỹ?
Thôi, viết đến đây đã ứa gan, nên đành ngừng, ngại viết nữa có thể máu xông lên đầu…
Người Saigon tức Lính già Chu Tất Tiến.