Ghế “Phó Tổng thống” và cú lừa đảo “rẻ tiền” của đảng Cộng hòa!

0
1933

Walter Shapiro

Thông thường các ứng cử viên tổng thống hầu như không bao giờ chọn những đối thủ cũ cho công việc người phó của mình.

Đó có thể là sự thất vọng phổ biến nhất của những kẻ mộng mơ có một lần trong đời được làm Phó Tổng thống Mỹ. Họ là những người đang mòn mỏi trong các cuộc thăm dò trước bầu cử sơ bộ.

Những dòng tiêu đề chế nhạo trên các tạp chí đã viết như thế này: “Nikki Haley đang đối đầu với Trump 2024 hay chạy đua cho ghế Phó Tổng thống?”.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Khi Donald Trump tẩy chay cuộc tranh luận đầu tiên của Đảng Cộng hòa vào cuối tháng 8 đã khiến USA Today chạy một tựa đề châm biếm: “Có phải cuộc tranh luận đầu tiên của Đảng Cộng hòa chỉ là một buổi thử giọng để xem ai có xác suất cao trở thành người phó đứng chung liên danh với Trump?

Với Trump, ông ta có lẻ có một chút tự cao với quan điểm cho rằng các đối thủ Đảng Cộng hòa của ông ta không có động cơ gì khác ngoài ước mơ trở thành người Phó Tổng thống của ông ta.

Trong lịch sử, con đường tốt nhất để được đề cử phó tổng thống thường được đồn đại là một ứng cử viên tổng thống tiềm năng — và sau đó một cách khôn ngoan là không tiếp tục tranh cử.

Thượng nghị sĩ Minnesota Walter Mondale, người đi tiên phong trong trò chơi này, đã tuyên bố vào năm 1974 rằng ông sẽ không tranh cử tổng thống vì tôi chỉ có thể làm Phó Tổng thống. Tương tự như vậy, Al Gore, người tranh cử tổng thống khi còn là thượng nghị sĩ trẻ năm 1988, đã thận trọng né tránh chiến dịch tranh cử năm 1992. Và phần thưởng dành cho ông, đó là 8 năm làm phó tổng thống của Bill Clinton – và sau đó quay trở lại vào năm 2000, để phải ôm một mối cay đắng cả đời.

Nếu Trump một lần nữa là ứng cử viên của Đảng Cộng hòa, thì chắc chắn là vị trí Phó Tổng thống trên thực tế sẽ không còn giá trị.

Khi nói đến việc chọn một Phó Tổng thống trước đại hội đảng Cộng hòa vào tháng 7 tới, Thống đốc South Dakota, Kristi Noem và Thống đốc Virginia, Glenn Youngkin. Đặc điểm của hai nhân vật này là, họ không tham gia tranh cử, không có tham vọng cao.

Về phía Đảng Cộng hòa thời hiện tại, chỉ có một ứng cử viên tổng thống thất bại từng được đề cử làm phó tổng thống. Đó là George HW Bush (sau này còn gọi là Bush cha) vào năm 1980, người đã lật đổ Ronald Reagan trong các cuộc họp kín ở Iowa và sau đó tỏ ra là một đối thủ khó chịu cho đến khi ông miễn cưỡng rút lui vào cuối tháng 5.

Về phía đảng Dân chủ, thì cả Joe Biden và Kamala Harris đều tranh cử ghế Tổng thống và Harris được chọn làm phó tổng thống trong số những người tranh cử.

Joe Biden, người đã từ bỏ nỗ lực tranh cử vào Tòa Bạch Ốc năm 2008 đã nhận được sự thu hút từ Barack Obama vì kinh nghiệm ở Thượng viện và khả năng chính sách đối ngoại của ông ấy – chứ không phải vì năng lực chính trị của ông ấy. Harris đưa ra một tình huống phức tạp hơn vì bà được coi là một ứng cử viên tổng thống tiềm năng khi tuyên bố tranh cử vào tháng 1 năm 2019.

Nhưng Biden, sau cái chết của George Floyd, đã cam kết chỉ định một phụ nữ da đen làm bạn đồng hành của mình — và Harris với tư cách là thượng nghị sĩ California cho đến nay vẫn là ứng cử viên nổi bật nhất. Trở ngại lớn nhất cho sự lựa chọn của Harris có lẽ là cuộc tấn công dồn dập của bà vào kỷ lục những năm 1970 của Biden về việc đi xe buýt trong cuộc tranh luận đầu tiên của đảng Dân chủ. Gần một năm sau khi hai người cãi nhau, những bình luận của Harris vẫn gây nhức nhối—đệ nhất phu nhân đến giờ vẫn gọi đó là một “cú đấm vào bụng”.

Các cuộc thăm dò chênh lệch hiện nay cho thấy có sự ủng hộ cao dành cho Trump có thể bị chứng minh là những cú lừa đảo của truyền thông cánh hữu và các tổ chức thăm dò thiên vị đảng Cộng hòa vì hoàn toàn không có cách nào để biết bốn bản cáo trạng của cựu tổng thống sẽ diễn ra như thế nào theo thời gian sắp tới. Tình huống ngược ngạo của các cuộc thăm dò khó đoán của Trump khiến tôi nhớ đến lời giải thích của Ernest Hemingway rằng: “Mặt trời vẫn mọc mỗi ngày bất kể việc bạn phá sản như thế nào”.

Lời kết:

Trước mắt chúng ta, một ứng viên đảng Cộng hòa đã không phải trả giá thực sự cho bất cứ điều gì sai trái mà ông ta đã làm bất kể với 4 cáo trạng và 91 cáo buộc trọng tội. Nhưng chúng ta vẫn còn hơn bốn tháng nữa mới diễn ra cuộc họp kín ở Iowa và gần sáu tháng nữa là đến Siêu Thứ Ba — và lúc đó thì mối nguy hiểm sẽ trở nên rõ ràng hơn. Hơn nữa, các bản án của các phiên tòa hình sự có thể sẽ khiến Trump phải rời khỏi chiến dịch tranh cử, để lại một khoảng trống mà một kẻ thách thức tiềm năng như Nikki Haley hay Viviek Ramaswamy khó có thể lấp đầy.

Nói tóm lại, việc tranh cử ghế phó tổng thống chỉ dành cho những người không có nhiều tham vọng như Kristi Noem hay Glenn Youngkin, còn những ứng viên có tham vọng cao hơn cho chiếc ghế Tổng thống chỉ là những người tham gia cuộc đua để tạo bầu không khí vui nhộn mà thôi.

Còn kết quả của những cuộc thăm dò đó đây chỉ là thủ thuật đánh lận con đen của truyền thông cánh hữu và các tổ chức thăm dò có xu hướng ủng hộ đảng Cộng hòa nhằm gây rối loạn nhận thức và quan điểm của cử tri. Hãy chờ những phiên tòa bắt đầu với Trump, lúc đó quý vị sẽ thấy những kết quả thăm dò ngược lại với sự cách biệt lớn như thế nào. Còn bây giờ, xin hãy quên chúng đi.

Translated & Summarized

Việt Linh