Gây tội ác là điều xấu xa, che đậy tội ác là điều ghê tởm hơn!

0
2398

Jose Pagliery

Donald Trump đã phải đối mặt với hơn 30 cáo buộc liên quan đến việc lưu giữ bất hợp pháp các tài liệu được phân loại của mình — bên cạnh một loạt các trọng tội bị cáo buộc trong một số trường hợp khác nhưng ông ta vẫn đứng vựng và còn nhận thêm nhiều sự ủng hộ từ cơ sở MAGA và đảng Cộng hòa, cứ thể như không có gì xảy ra, như thể những cáo trạng và những phiên tòa tiềm năng chỉ là những màn kịch vui, Trump đến tham gia, ngồi nghe thẩm phán đọc cáo trạng, gục gặc đầu hay lắc đầu vài cái rồi lại nghênh ngang đi về, có xe bảo vệ tiền hô hậu ủng. Vì vậy, khi các công tố viên thông báo bổ sung thêm ba cáo buộc chống lại Trump vào tuần trước, điều đó cũng sẽ không bao giờ làm đảo lộn vận mệnh chính trị hoặc pháp lý của Trump.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Trump hiện phải đối mặt với hai tội danh mới là cản trở công lý vì nỗ lực xóa đoạn phim an ninh tại Mar-a-Lago, cũng như vi phạm Đạo luật Gián điệp mới về việc ông ta bị cáo buộc sở hữu một kế hoạch chiến tranh của Iran mà ông ta đã đưa ra khoe trong một cuộc phỏng vấn.

Đó chính là những tội ác, nhưng chưa hết, còn phải nói là tội che đậy và thủ tiêu chứng cứ.

Mặc dù bản cáo trạng thay thế có vẻ không nghiêm trọng hơn các cáo buộc ban đầu, nhưng chúng có thể hỗ trợ đáng kể cho công tố viên đặc biệt Jack Smith trong việc đưa ra lời kết tội—cả trước mắt công chúng và trong phòng xử án thực tế.

Và với bằng chứng mới này, rằng Trump đã chỉ đạo các trợ lý xóa sạch một máy chủ chiếu cảnh quay an ninh tại câu lạc bộ ở Nam Florida của ông ấy—bằng chứng cho thấy Trump không chỉ biết mình đã có những hành vi sai phạm mà còn cố gắng che giấu toàn bộ sự việc.

Cũng giống như những người tố cáo Nixon đã làm khi họ phát hiện ra tổng thống không giao nộp băng ghi âm của Tòa Bạch Ốc một đoạn băng dài 18 phút. Richard Nixon đã dạy nước Mỹ biết rằng: Đó không phải là tội ác, mà đó chỉ là sự che đậy, tội nhẹ thôi mà.

Các học giả chuyên viết về tổng thống cho rằng sự tương đồng giữa Trump và Nixon là không khó để rút ra.

Barbara Ann Perry, giáo sư nghiên cứu tổng thống tại Đại học Virginia, nói rằng: “Đó không phải là một trường hợp cho thấy việc che đậy còn tồi tệ hơn tội ác. Chúng ta biết ông ấy đã vi phạm luật của Đạo luật Hồ sơ Tổng thống. Chúng ta không cần phải tranh luận về điều đó, vì bằng chứng là quá rõ ràng và mạnh mẽ. Nhưng điều quan trọng là ông ta bị cáo buộc đã vung vẩy tài liệu này về các kế hoạch chiến tranh với Iran — tài liệu bí mật nhất — khiến những người đàn ông và phụ nữ thực hiện nghĩa vụ quân sự của chúng ta gặp nguy hiểm. Còn gì đáng nguyền rủa hơn thế nữa?

Bản cáo trạng bổ sung đưa ra bằng cách nào, chỉ hai giờ sau khi nghe tin từ luật sư của mình rằng liên bang đã trát hầu tòa cảnh quay camera bên ngoài một phòng lưu trữ Mar-a-Lago, nơi cất giữ bất hợp pháp các hộp chứa đầy hồ sơ mật, Trump đã đưa ra lời nói rằng ông ta muốn phát biểu thay cho người hầu của ông ta, Walt Nauta.

Trong vài ngày tiếp theo vào tháng 6 năm ngoái, Nauta và nhân viên bảo trì của Mar-a-Lago, Carlos De Oliveira, đã tìm ra các camera. De Oliveira bị cáo buộc đã kéo giám đốc công nghệ thông tin của khu đất, được The New York Times xác định là Yuscil Taveras, vào một phòng kín đáo để lặng lẽ cho anh ta biết “ông chủ” muốn xóa máy chủ. Các công tố viên nói rằng giám đốc công nghệ thông tin đã từ chối, đặt câu hỏi ngược lại Oliveira rằng liệu anh ta có được phép làm điều đó hay không.

Ý tưởng rằng Trump ấp ủ một kế hoạch tiêu hủy bằng chứng làm tăng đáng kể mức độ nghiêm trọng của vụ kiện chống lại ông ta, đe dọa khuếch đại ô nhục của ông ta trong sử sách. Và nếu được chứng minh tại phiên tòa vào năm tới, nó rất có thể làm hỏng tham vọng trở lại Tòa Bạch Ốc vào năm 2025 của ông ta.

Các học giả về tổng thống nói rằng Donald Trump đang củng cố bản thân trong lịch sử với tư cách là hậu duệ thân cận nhất của sự vô luật khét tiếng của Richard Nixon.

Chris Edelson là trợ lý giáo sư về chính phủ tại Trường Công vụ và là thành viên của Trung tâm Nghiên cứu về Quốc hội và Tổng thống tại Đại học Hoa Kỳ. Ông là tác giả của cuốn sách “Quyền lực Tổng thống Khẩn cấp: Từ Dự thảo Hiến pháp đến Cuộc chiến chống Khủng bố”, cho biết rằng: “Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề Trump-Nixon. Họ có rất nhiều điểm tương đồng, nhưng phải nói rằng Trump nguy hiểm hơn Nixon gấp hàng ngàn lần”.

Các học giả lưu ý rằng cả hai người đàn ông đều bị thúc đẩy hành động bởi một nỗi ám ảnh không ngừng về việc duy trì quyền lực.

Barbara Ann Perry, giáo sư nghiên cứu tổng thống tại Đại học Virginia tiếp lời cho rằng: “Cả hai người họ đều mắc phải cái mà tôi gọi đó là ‘sự khác thường về tinh thần’ – một dạng rối loạn nhân cách nào đó. Mong muốn trở thành tổng thống và vẫn là tổng thống khiến họ hành động bất hợp pháp. Richard Nixon đã tự hạ mình, ông ta còn biết xấu hổ về tội ác nhưng Donald Trump thì không, chúng ta không biết điều này sẽ kết thúc như thế nào đối với Trump.”

Chris Edelson cho rằng “Nixon tin rằng ông ấy có lý khi phạm tội vì ông ấy cho rằng đảng Dân chủ cũng đang làm điều tương tự… Trump cũng vậy, ông ta thúc giục các luật sư của mình chống lại các nhà điều tra liên bang bằng cách mô tả sai các hành động được thực hiện bởi một luật sư cho kẻ thù chính trị một thời của ông, bà Hillary Clinton.

Lúc đó Trump ca ngợi luật sư của bà Hillary Clinton, nói rằng họ đã loại bỏ tất cả những thứ này. Ông ta có ảo tưởng rằng những người khác đang vi phạm pháp luật, vì vậy ông ta cũng có thể làm điều tương tự. Và tôi nghi ngờ đó cũng là cách ông ấy biện minh cho điều này, giống như Nixon, người tin rằng phía bên kia là những người làm điều xấu, và như vậy, ông ta cũng có thể làm giống như họ.

Nhưng sự tương đồng không dừng lại ở đó. Các học giả về tổng thống lưu ý rằng Nixon cuối cùng đã bị hủy bỏ vai trò chỉ đạo cấp dưới phạm thêm tội ác để che giấu những tội ác trước đó. Thời gian trôi qua, các nhà điều tra bắt đầu thu thập thông tin từ những tên trộm đã đột nhập vào Tòa nhà Văn phòng Watergate, sau đó là trụ sở của Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ ở Washington.

Vấn đề lớn nhất đối với Nixon là mức độ tham gia của ông ấy vào việc che đậy. Có rất nhiều người tham gia. Đó cũng là vấn đề đối với Trump, ông ta có tham gia và chỉ đạo mọi thứ và muốn mọi người phải giữ im lặng.

Bản cáo trạng của Trump, trích dẫn các cuộc gọi điện thoại và tin nhắn văn bản với ngày giờ chính xác, nói rõ rằng các nhà điều tra của Smith đã thu thập thông tin liên lạc qua điện thoại riêng của mọi người và cũng đã phỏng vấn một số nhân viên của Mar-a-Lago.

Các công tố viên đã đợi 50 ngày để thêm tên của De Oliveira vào bản cáo trạng ban đầu, ám chỉ một nỗ lực thầm lặng để lấy thêm thông tin từ anh ta hoặc những người khác trước khi giáng búa vào một người có thể đóng vai trò là nhân chứng chính yếu.

Nixon quyết định che đậy bằng chứng về tội ác của mình dường như được thúc đẩy bởi nỗi sợ hãi của ông rằng John W. Dean III, một luật sư của Tòa Bạch Ốc, người đã bắt đầu nói chuyện với các công tố viên Watergate, sẽ vạch ra một lộ trình dẫn thẳng đến cấp trên. Washington Post, tờ báo nổi tiếng đưa tin về vụ bê bối, cũng phát hiện ra nhiều thập niên sau đó rằng Nixon đã gợi ý rằng họ nên “loại bỏ” các bản ghi âm của Phòng Bầu dục vào tháng 4 năm 1973, vài tháng trước khi công chúng biết rằng chúng đã từng tồn tại.

Nixon đã nói với chánh văn phòng của mình, Haldeman rằng: “Thành thật mà nói, tôi không muốn để lộ ra những cuộc thảo luận mà chúng ta đã có trong căn phòng này về vụ Watergate.”

Công chúng Mỹ có thể tìm hiểu thêm về kế hoạch xóa đoạn băng của Trump tại phiên tòa dự kiến ​​diễn ra vào tháng 5 năm 2024 ở Fort Pierce, Florida, nơi các công tố viên sẽ phải chia sẻ bằng chứng trước tòa.

Cho đến nay, bản cáo trạng chỉ ngụ ý rằng một cuộc trò chuyện đã diễn ra. Họ lưu ý rằng, Nauta, sau khi nghe tin cựu tổng thống muốn nói chuyện với mình, đã đột ngột thay đổi kế hoạch đi du lịch cùng Trump tới Illinois và thay vào đó đến Florida trong một nhiệm vụ quan trọng đến thẳng từ cấp trên.

Các học giả về tổng thống cho biết, sự tương đồng giữa Nixon và Trump có thể xoay chuyển mạnh mẽ theo các hướng khác nhau — nhưng tất cả phụ thuộc vào cử tri Mỹ vào năm tới.

Tuy nhiên vẫn có một điểm khác biệt giữa xưa và nay.

Richard Nixon đã phải đối mặt với một Đảng Cộng hòa không thể chịu được sự lãnh đạo của một chính trị gia bị sỉ nhục và thất sủng.

Donald Trump ngày nay lại được một đảng Cộng hòa vẫn luôn trung thành và thần phục bất chấp mọi cáo trạng và những tội ác.

Nên cũng không có gì lạ khi Trump thấy việc tiếp tục chiến đấu là lợi ích tốt nhất của ông ấy, bởi vì lối thoát duy nhất của ông ấy vào thời điểm này là cần phải giành chiến thắng trong một cuộc bầu cử và tự ân xá cho mình — hoặc yêu cầu Bộ Tư pháp dẹp hết, hủy bỏ hết những cào trạng và những phiên tòa rắc rối này.

Lời kết:

Ngày xưa, Richard Nixon đã không may mắn khi không có được sự ủng hộ tuyệt đối và mạnh mẽ của đảng Cộng hòa như trong thế kỷ 21 này. Nhưng Nixon vẫn còn đủ nhân cách của một kẻ thất bại, còn biết giữ lòng tự trọng và biết đau đớn với sự xấu hổ dày vò ông cho đến cuối đời.

Ngày nay, Donald Trump may mắn hơn Nixon về nhiều mặt, ông ta nắm đầu trọn một đảng Cộng hòa với những đảng viên bị đau cột sống, đau đầu gối. Trump cũng mất sĩ diện và lòng tự trọng từ lâu nên cũng chẳng có gì phải xấu hổ. Cử tri Cộng hòa và đám thần dân MAGA cũng không màng đến những thứ nhân cách, đạo đức căn bản, nên với Trump, ông ta có cả “thiên thời địa lợi nhân hòa”, những thứ sẽ giúp ông ta đi đến tận cùng.

Gây ra tội ác là điều xấu xa, nhưng cố gắng che đậy tội ác thì hành vi này còn ghê tởm hơn nhiều lần.

Jose Pagliery

https://www.thedailybeast.com/donald-trump-finally-has-his-richard-nixon-moment

Translated & Summarized: Việt Linh