Đảng Cộng hòa so với Đảng Dân chủ: Ai yêu Israel hơn? Những kẻ đạo đức giả!

0
1579

Một đảng viên Đảng Dân chủ lên tiếng chỉ trích Israel vi phạm nhân quyền đối với người Palestine, và giới chính trị gia ở cả hai đảng lao vào cắn xé đảng viên Dân chủ này, chỉ để bênh vực một chính phủ Israel thực sự cực hữu, chủ trương dân túy cực đoan và đang đàn áp người dân thấp cổ bé miệng Palestine.

Đảng Cộng hòa bênh vực cho Israel, tôi không lấy làm lạ lắm, vì “đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy” hay “ngưu tầm ngưu, mã tầm mã” là chuyện thường tình xưa nay, nhưng tôi lại bị bất ngờ khi ngay cả đảng Dân chủ, tại Hoa Kỳ, họ cũng mạnh mẽ lên tiếng bênh vực Israel, tấn công chính người cùng đảng với họ, nữ dân biểu Pramila Jayapal, trong khi tại nước Mỹ, họ đang đứng về phía những người yếu thế, bị phân biệt, kỳ thị, đàn áp bởi những kẻ cực đoan cánh hữu trong đảng Cộng hòa có chủ trương độc tài, phát xít, họ đang muốn bảo vệ nền dân chủ Mỹ bằng mọi cách có thể nhưng tại sao họ lại đứng về phía một chính quyền cánh hữu cực đoan nhất trên thế giới.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Nên hôm nay, tôi muốn mổ xẻ vấn đề này để đem đến cùng quý vị thính giả một mặt trái bẩn thỉu trong chính trị Mỹ của những kẻ đạo đức giả.

Dân biểu Pramila Jayapal là nạn nhân mới nhất của mô hình này sau khi bà gọi Israel là một quốc gia đã vi phạm nhân quyền hàng thập niên, tham gia vào việc chiếm đoạt đất đai và phá dỡ nhà cửa, duy trì các hệ thống luật pháp riêng biệt và duy trì một nhà nước cảnh sát quân sự chống lại người Palestine, Israel chính xác là một “nhà nước phân biệt chủng tộc.” Bà Jayapal nói với một nhóm các nhà hoạt động tại hội nghị, khởi động chiến dịch phẫn nộ ở Washington mang tên: “Người dân Palestine xứng đáng có quyền tự quyết và quyền tự chủ.”

Dân biểu Pramila Jayapal đã đưa ra những bình luận vào cuối tuần qua, tại hội nghị tiến bộ Netroots Nation ở Chicago, trước bài phát biểu dự kiến ​​của Tổng thống Israel Isaac Herzog trước Quốc hội vào thứ Tư. Các dân biểu Alexandria Ocasio-Cortez, Ilhan Omar và Cori Bush, Jamaal Bowman đã nói rằng họ sẽ tẩy chay buổi nói chuyện của ông Herzog.

Đảng Dân chủ hiện có 212 thành viên trong Hạ viện nhưng chỉ có 5 thành viên ngay thẳng, không chấp nhận buổi nói chuyện của Tổng thống nhà nước độc tài Israel, làm một bài toán đơn giản, như vậy có 207 đảng viên Dân chủ có cùng quan điểm với đảng Cộng hòa, không cho là Israel phân biệt chủng tộc.

Vậy những gì đảng Dân chủ ở Mỹ đã và đang làm là vì cái gì? Vì điều gì? Cho thành phần nào? Khi họ đòi thực thi quyền bầu cử, quyền bỏ phiếu, đòi quyền lợi cho người già, người trung lưu, người nghèo, nói chung là cho một nước Mỹ dân chủ, công bằng và bình đẳng hay sao?

Các đảng viên Cộng hòa đã tiến hành một cuộc tấn công tổng lực thì thực sự không có gì đáng ngạc nhiên để chống lại Pramila Jayapal và các đồng nghiệp tiến bộ của bà ấy trong khi phớt lờ chủ nghĩa bài Do Thái hèn hạ trong hàng ngũ của họ. Nhưng các đảng viên Đảng Dân chủ cũng đã nhảy vào tấn công một người đồng đảng khi bà Jayapal chỉ đơn giản là lặp lại những gì một loạt các tổ chức nhân quyền đã nói.

Đa số thắng thiểu số, một đám đông những con sói hùa vào cắn xé quá dữ khiến bà Jayapal cảm thấy buộc phải rút lại tuyên bố của mình vào Chủ nhật, trong khi vẫn chỉ trích “chính phủ cánh hữu cực đoan” của Israel “đã thực hiện các chính sách phân biệt đối xử và hoàn toàn phân biệt chủng tộc”. Ngay cả khi đó, các đảng viên Đảng Dân chủ hàng đầu vẫn khao khát thể hiện mức độ nhạy cảm của họ đối với các cuộc tấn công ác ý của cánh hữu và họ hoàn toàn vô cảm như thế nào đối với các quyền của người dân Palestine.

Thật là ngán ngẫm và nực cười khi nhìn thấy các bộ mặt mà tôi đã từng có thiện cảm trước đây trong hàng ngũ các nhà lãnh đạo Đảng Dân chủ Hạ viện Hakeem Jeffries, Katherine Clark, Pete Aguilar và Ted Lieu nhấn mạnh trong một tuyên bố chung vào Chủ nhật rằng: “Israel không phải là một quốc gia phân biệt chủng tộc. Chắc chắn, có những thành viên cá nhân trong liên minh cầm quyền hiện tại của Israel mà chúng tôi hoàn toàn không đồng ý. Đó cũng là trường hợp đối với một số người ở phía bên kia lối đi mà chúng tôi phục vụ cùng tại Quốc hội Hoa Kỳ.”

Hakeem Jeffries đã gọi cựu Tổng thống Donald Trump, người từng hai lần bị luận tội và bị truy tố là “kẻ đốt phá chủng tộc”. Với một tuyên bố rõ ràng như vậy, đã chứng tỏ các đảng viên Đảng Dân chủ đã coi chủ nghĩa bảo thủ cực hữu là mối đe dọa cơ bản đối với nền dân chủ của Hoa Kỳ. Nhưng khi nói đến những vấn đề tương tự ở Israel, việc kiểm soát giọng điệu và cường độ, sự biểu đạt quan điểm của những đảng viên Dân chủ lại giống hệt những thành viên đảng Cộng hòa cực hữu, cứ y như thể họ là người cùng một đảng với những mối quan tâm và chủ trương giống nhau.

Đó là những thành phần lãnh đạo trong đảng Dân chủ. Còn thành phần thấp hơn như dân biểu Ritchie Torres—là người giống như Hakeem Jeffries, họ đã thu thập được nhiều khoản quyên góp từ các nhóm ủng hộ Israel như AIPAC, là tổ chức chống lại các ứng cử viên Đảng Dân chủ và ủng hộ những người phủ nhận bầu cử— ông ta đã nhấn mạnh rằng: “Israel là một “nền dân chủ đa chủng tộc” mang lại cho mọi người “sự bảo vệ bình đẳng dưới sự bảo vệ của pháp luật.” Thật là trơ trẽn hết chỗ nói những tay đảng viên Dân chủ cơ hội, không biết mắc cỡ là gì nếu họ có đọc báo, thấy những hình ảnh của quân đội Israel, bắn, pháo kích, đánh đập người dân Israel như kẻ thù. Theo các đảng viên Dân chủ cơ hội này, đó chính là dân chủ đa chủng tộc hay sao? Đó là sự bình đẳng hay sao? Tôi đọc tin mà sự phẫn nộ đã không kiềm chế được đối với những chính trị gia hai mặt, bẩn thỉu này.

Ritchie Torres đã khẳng định điều này trong một dòng tweet dài 865 ký tự, và ông ta chỉ có thể được tweet bằng cách trả 8 đô la mỗi tháng cho tỷ phú Elon Musk, người đã góp phần vào sự trỗi dậy của chủ nghĩa bài Do Thái trên mạng internet và mạng xã hội.

Chính phủ Israel đã nói rằng chính sách chỉ đạo chính của họ là “người Do Thái có quyền độc quyền và không thể tranh cãi đối với tất cả các khu vực của Vùng đất Israel”—điều mà người ta có thể gọi là phân biệt đối xử do nhà nước bảo trợ hoặc gọi thẳng ra đây chính là chủ nghĩa phân biệt chủng tộc.

Từ Tổ chức Theo dõi Nhân quyền đến Tổ chức Ân xá Quốc tế đã lên án Israel vì hành vi phân biệt chủng tộc, vi phạm nhân quyền. Những tổ chức này luôn được báo chí chính thống và cơ sở chính trị thường ca ngợi. Nhưng khi nói đến Israel, bất kỳ chính trị gia nào thẳng thắn bày tỏ lo ngại, chỉ trích như vậy đều bị tấn công ngay lập tức.

Những trường hợp tương tự đã từng xảy như vụ dân biểu Rashia Tlaib bị tấn công dữ dội vào đầu năm nay vì ủng hộ một sự kiện nâng cao nhận thức về Nakba, một loạt các sự kiện bắt đầu vào năm 1948 dẫn đến sự di dời hàng loạt của người Palestine và sự chiếm đóng Palestine vẫn tiếp tục cho đến ngày nay. Hoặc các cuộc tấn công liên tục của đảng vào Ilhan Omar vì những lời chỉ trích của cô ấy đối với Israel, điều này đã mở đường cho đảng Cộng hòa loại cô ấy ra khỏi Ủy ban Đối ngoại khi họ chiếm lại Hạ viện. Có lẽ, điều đó sẽ thể hiện tình yêu của đảng Cộng hòa đối với Israel.

Với dân biểu Pramila Jayapal, các đảng viên Đảng Dân chủ một lần nữa tấn công một đảng viên của họ vì đã lên án các hành vi vi phạm nhân quyền và phân biệt chủng tộc, điều mà đảng này thường tự hào.

Ban lãnh đạo Đảng Dân chủ đã khẳng định: “Chúng tôi mong được chào đón Tổng thống Israel, Isaac Herzog.”

Nhưng có lẽ hầu hết các đảng viên Dân chủ đều hiểu rõ âm mưu thâm độc của đảng Cộng hòa khi mời Tổng thống Israel đến phát biểu tại Quốc Hội, biết nhưng không thể phản đối và vẫn phải muối mặt vuốt đuôi theo đảng Cộng hòa, nhắm mắt vỗ tay nếu không muốn bị tấn công vì đã tẩy chay chính phủ Israel.

Donald Trump đã từng nói rất nhiều về việc người Do Thái không trung thành với ông ấy cũng như với nước Mỹ và Israel – sau tất cả những gì ông ấy đã làm cho họ với tư cách là tổng thống. Nhưng trong những khoảnh khắc thẳng thắn khác, Trump đã thừa nhận rằng nó thực sự nhằm làm hài lòng một nhóm nhỏ nhưng có ảnh hưởng gồm những người Do Thái giàu có đóng góp cho 6ong ta và đảng Cộng hòa và – thậm chí quan trọng hơn – đó là những cử tri Tin lành, những người đông đảo và quan trọng hơn nhiều đối với GOP.

Thực tế là chỉ có hai đảng viên Cộng hòa gốc Do Thái trong Đại hội lần thứ 118, đó là Dân biểu David Kustoff của Tennessee và Dân biểu năm đầu tiên Max Miller của Ohio cũng đủ để nói lên rất nhiều điều về sức hấp dẫn của đảng Cộng hòa đối với cử tri Do Thái tại Mỹ. Và về tình yêu mà họ tuyên bố dành cho nhà nước Do Thái cực hữu, phân biệt chủng tộc nhiều nhất khu vực Trung Đông.

Donald Trump biết các đảng viên Đảng Cộng hòa có lịch sử bỏ phiếu chống viện trợ nước ngoài từ lâu, bao gồm cả viện trợ cho Israel, vì vậy, Trump đã biết sử dụng quan điểm này của các đảng viên Cộng hòa và coi Israel như một vấn đề nan giải để tấn công phe đối lập của mình. Trump biết Đảng Cộng hòa không thể nhận được nhiều phiếu bầu của người Do Thái với chương trình nghị sự trong nước cực đoan của họ, nhưng ông ta muốn kêu gọi các nhà tài trợ bảo thủ giàu có và hy vọng sẽ làm suy yếu sự ủng hộ dành cho Đảng Dân chủ nếu ông ta có thể thách thức những lợi ích của họ đối với Israel.

Trump đã leo thang đáng kể cuộc cạnh tranh xem đảng nào yêu Israel nhiều hơn. Đảng Cộng hòa sẽ sử dụng Israel như thế nào để chia rẽ người Do Thái và Đảng Dân chủ? Đảng Cộng hòa rất muốn ngăn chặn những khai thác, chỉ trí và lo ngại về chính phủ cánh hữu cực đoan mới ở Israel do Thủ tướng Benjamin Netanyahu đứng đầu, người nổi tiếng là đã nhúng tay vào chính trị đảng phái của Mỹ và luôn đứng về phía Đảng Cộng hòa.

Đảng Cộng hòa đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ từ liên minh cực đoan theo chủ nghĩa dân tộc và tôn giáo cực đoan của ông Netanyahu.

Các chính sách cực đoan đến dồn dập liên tục của chính phủ Netanyahu về quyền LGBTQ, người Palestine, đàm phán hòa bình, đa dạng tôn giáo, định cư ở Bờ Tây, sáp nhập lãnh thổ, cải cách tư pháp, phân biệt chủng tộc, tách biệt tôn giáo-nhà nước và quyền dân chủ là những nguyên nhân khiến người Do Thái Mỹ chính thống cũng như hầu hết các đảng viên Đảng Dân chủ kinh ngạc, kể cả chính quyền Biden. Nhưng không ai dám lên tiếng phản đối mạnh mẽ hay chỉ trích công khai trên báo chí, truyền hình kể cả vị Tổng tư lệnh của nước Mỹ, vì là vậy sẽ bị gọi là người chống Israel.

Halie Soifer, người đứng đầu Hội đồng Dân chủ Do Thái, cho biết đảng Cộng hòa đã sử dụng Israel và chủ nghĩa bài Do Thái như các vấn đề chính trị trong nhiều năm qua. Nhưng những thủ đoạn này sẽ tiếp tục thất bại bởi vì một số chủ nghĩa bài Do Thái trắng trợn nhất đã đến từ Trump và đảng Cộng hòa. Chỉ cần nhìn vào vụ Charlottesville, hay vụ bạo loạn ngày 6 tháng 1 năm 2021, hay trong cuộc tranh luận tổng thống, Trump đều từ chối tố cáo những kẻ bài Do Thái như Proud Boys, và bữa ăn tối của Trump với những kẻ bài Do Thái nổi bật.

Lời kết:

Ai yêu Israel hơn sẽ là một chương trình phụ cho Đại hội 118. Mối quan tâm lớn nhất của cử tri Do Thái và Đảng viên Đảng Dân chủ có thể là cuộc tấn công đã được lên kế hoạch của Đảng Cộng hòa đối với An sinh xã hội và Medicare, cũng như cuộc chiến ngày càng gay gắt chống lại quyền tự do sinh sản và quyền của LGBTQ. Một Hạ viện Cộng hòa đã tuyên bố sẽ cắt giảm chi tiêu của chính phủ, bao gồm cả những chương trình mạng lưới an sinh xã hội quan trọng, ngay cả khi điều đó có nghĩa là đóng cửa chính phủ để buộc đảng Dân chủ phải tuân theo yêu cầu của họ.

Đó là một lý do nữa tại sao người Do Thái sẽ tiếp tục bỏ phiếu cho Đảng Dân chủ với đa số lớn bất kể đảng Dân chủ yêu Israel ít hơn đảng Cộng hòa.

Tóm lại, cả hai đảng chính trị Mỹ dù muốn dù không vẫn phải yêu Israel, bất kể ch1inh quyền Israel có ngang ngược, tàn ác, cực đoan đến đâu, vẫn cứ phải yêu nếu còn muốn nhận được tài trợ, có khác chăng là, đảng Cộng hòa yêu Israel bằng sự chủ động còn đảng Dân chủ yêu Israel bằng sự thụ độn.

Rõ ràng họ được các tổ chức thân Do thái tài trợ, và cả hai đảng đều phải ra sức bảo vệ tối đa ông chủ lớn Israel bất kể chính phủ cực đoan, độc tài này có bắn hàng ngàn người Palestine trên đường phố khi trong tay không có vũ khí, vẫn là chuyện nhỏ đối với cả hai đảng Cộng hòa và Dân chủ tại Mỹ, những kẻ đạo đức giả.

Việt Linh, 19.07.2023