Bài nói chuyện của Tổng thống Biden tại Phòng Bầu Dục về phản ứng của Hoa Kỳ

0
1579

Joe Biden

Chào buổi tối, những người Mỹ của tôi.

Chúng ta đang phải đối mặt với một bước ngoặt lớn trong lịch sử – một trong những thời điểm mà những quyết định mà chúng ta đưa ra hôm nay sẽ quyết định tương lai trong nhiều thập niên tới. Đó là điều tôi muốn nói với các bạn tối nay.

Như các bạn đã biết, sáng nay tôi đã trở về từ Israel. Và tôi là tổng thống Mỹ đầu tiên đến đó trong thời chiến.

Mời xem video bài bình luận qua Youtube

Tôi đã gặp Thủ tướng Netanyahu và các thành viên nội các của ông ấy. Và cảm động nhất là tôi đã gặp những người Israel đã từng trải qua nỗi kinh hoàng khủng khiếp sau cuộc tấn công của Hamas vào ngày 7 tháng 10.

Hơn 1.300 người đã bị tàn sát ở Israel, trong đó có ít nhất 32 công dân Mỹ. Hàng trăm người Mỹ, người Israel và người thuộc các quốc gia khác, từ trẻ sơ sinh đến thiếu niên, người già, người Israel, người Mỹ đã bị bắt làm con tin. 

Tôi đã nói với gia đình những người Mỹ bị Hamas giam giữ, rằng chúng tôi đang tìm mọi cách để đưa người thân của họ về nhà. Với tư cách là Tổng thống, đối với tôi không có ưu tiên nào cao hơn sự an toàn của những người Mỹ bị bắt làm con tin.

Nhóm khủng bố Hamas đã hành động thực sự rất tàn ác. Nhưng thật đáng buồn cho người Do Thái, có lẽ hơn ai hết, họ biết rằng không có giới hạn nào cho sự đày đọa của con người khi muốn gây đau khổ cho người khác. 

Ở Israel, tôi thấy một dân tộc mạnh mẽ, quyết đoán, kiên cường nhưng cũng đầy giận dữ, bàng hoàng và đau đớn vô cùng.

Tôi cũng đã nói chuyện với Tổng thống Abbas của Chính quyền Palestine và nhắc lại rằng Hoa Kỳ vẫn cam kết bảo đảm quyền của người dân Palestine về phẩm giá và quyền tự quyết. Nhưng những hành động của những kẻ khủng bố Hamas đã không mang lại điều đó ngay lập tức. 

Giống như rất nhiều người khác, tôi rất đau lòng trước sự mất mát bi thảm về nhân mạng của người Palestine, bao gồm cả vụ nổ tại một bệnh viện ở Gaza – là điều không phải do người Israel gây ra.

Chúng tôi thương tiếc mỗi sinh mạng vô tội đã bị mất. Chúng ta không thể bỏ qua lòng nhân đạo của những người Palestine vô tội, những người chỉ muốn sống trong hòa bình và có cơ hội.

Các bạn biết đấy, cuộc tấn công vào Israel gợi lại gần 20 tháng chiến tranh, bi kịch và tàn bạo đã gây ra cho người dân Ukraine – những người bị tổn thương nặng nề kể từ khi Putin phát động cuộc xâm lược tổng lực. 

Chúng ta không quên những ngôi mộ tập thể, những thi thể được tìm thấy có dấu hiệu bị tra tấn, bị người Nga hãm hiếp, và hàng ngàn trẻ em Ukraine bị ép đưa sang Nga, bị bắt cóc khỏi cha mẹ của chúng.

Hamas và Putin đại diện cho những mối đe dọa khác nhau, nhưng họ có một điểm chung, đó là: Cả hai đều muốn tiêu diệt hoàn toàn nền dân chủ của các nước láng giềng.

Tổ chức khủng bố Hamas: mục đích tồn tại của nó là tiêu diệt Nhà nước Israel và sát hại người Do Thái.

Hamas không đại diện cho người dân Palestine. Hamas sử dụng thường dân Palestine làm lá chắn sống và các gia đình Palestine vô tội đang phải chịu đau khổ rất nhiều vì họ.

Trong khi đó, Putin phủ nhận Ukraine đã từng có tư cách một nhà nước thực sự. Putin tuyên bố rằng, Liên Xô đã tạo ra Ukraine. Và chỉ hai tuần trước đây, ông ấy đã nói với thế giới rằng nếu Hoa Kỳ và các đồng minh của chúng ta rút lui, ngừng hỗ trợ quân sự cho Ukraine, thì họ sẽ để cho Ukraine một con đường sống. Nhưng chúng ta sẽ không rút lui.

Tôi biết những xung đột này rất quan trọng với nước Mỹ?

Vì vậy, hãy để tôi chia sẻ với các bạn tại sao việc bảo đảm thành công của Israel và Ukraine lại quan trọng đối với an ninh quốc gia của Mỹ. Bạn biết đấy, lịch sử đã dạy chúng ta rằng khi những kẻ khủng bố không phải trả giá cho sự khủng bố của chúng, khi những kẻ độc tài không trả giá cho sự hung hãn của chúng, chúng sẽ gây ra nhiều hỗn loạn hơn, chết chóc và tàn phá hơn. Và khi họ tiếp tục tiến lên, cái giá phải trả cũng như những mối đe dọa đối với nước Mỹ và thế giới tiếp tục gia tăng.

Vì vậy, nếu chúng ta không ngăn chặn sự khao khát quyền lực và kiểm soát ở Ukraine của Putin, ông ấy sẽ không chỉ giới hạn mình ở Ukraine. Putin đã đe dọa Ba Lan, Litva, Lithuania, Estonia, các quốc gia nhỏ nằm gần biên giới của Nga. Một trong những cố vấn hàng đầu của Putin, từng là cựu tổng thống Nga, đã gọi Estonia, Latvia và Lithuania là “các tỉnh Baltic” của Nga. Nhưng những quốc gia này đều là những quốc gia độc lập và là đồng minh của NATO. 

Trong 75 năm qua, NATO đã gìn giữ hòa bình ở châu Âu và là nền tảng cho an ninh của Mỹ. Và nếu Putin tấn công một đồng minh NATO, chúng ta sẽ bảo vệ từng tấc đất của NATO bởi hiệp ước an ninh chung của khối.

Chúng ta không tìm cách để quân đội Mỹ chiến đấu chống lại Nga.

Ngoài châu Âu, chúng tôi biết rằng các đồng minh của chúng ta và có lẽ quan trọng nhất là các đối thủ của chúng ta đang theo dõi phản ứng của chúng tôi ở Ukraine.

Và nếu chúng ta bỏ đi và để Putin xóa bỏ nền độc lập của Ukraine, những kẻ có ý định xâm lược trên khắp thế giới, họ sẽ trở nên bạo dạn hơn để làm điều tương tự với các quốc gia khác. Nguy cơ xung đột và hỗn loạn có thể lan rộng đến các khu vực khác trên thế giới – ở Ấn Độ Dương-Thái Bình Dương và đặc biệt là ở Trung Đông.

Iran đang hỗ trợ Nga ở Ukraine, Iran cũng đang hỗ trợ Hamas và các nhóm khủng bố khác trong khu vực. Và chúng tôi sẽ tiếp tục buộc họ phải chịu trách nhiệm.

Hoa Kỳ và các đối tác của chúng tôi trong khu vực đang nỗ lực xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn cho Trung Đông, một nơi ổn định hơn, kết nối tốt hơn với các nước láng giềng và — thông qua các dự án sáng tạo như tuyến đường sắt hành lang Ấn Độ-Trung Đông-Châu Âu mà tôi đã công bố năm nay tại hội nghị thượng đỉnh của các nền kinh tế lớn nhất thế giới. Thị trường cởi mở và sung túc hơn, nhiều việc làm hơn, ít giận dữ hơn, ít bất bình hơn, ít chiến tranh hơn khi được kết nối. Nó sẽ mang lại lợi ích cho người dân Châu Âu, Châu Á và Trung Đông, cho tất cả chúng ta.

Sự lãnh đạo của Mỹ là thứ gắn kết thế giới lại với nhau. Các liên minh của Mỹ là những gì giữ cho nước Mỹ chúng ta được an toàn. Các giá trị của Mỹ là điều khiến chúng ta trở thành đối tác mà các quốc gia khác muốn hợp tác. Đặt tất cả những điều đó vào nguy cơ nếu chúng ta rời khỏi Ukraine, nếu chúng ta quay lưng lại với Israel, điều đó thật không đáng chút nào.

Đó là lý do tại sao, ngày mai, tôi sẽ gửi tới Quốc hội một yêu cầu ngân sách khẩn cấp để tài trợ cho các nhu cầu an ninh quốc gia của Mỹ, để hỗ trợ các đối tác quan trọng của chúng ta, bao gồm cả Israel và Ukraine.

Đó là một khoản đầu tư thông minh sẽ mang lại lợi ích cho an ninh nước Mỹ trong nhiều thế hệ, giúp chúng ta giữ quân đội Mỹ tránh khỏi nguy hiểm, giúp chúng ta xây dựng một thế giới an toàn hơn, hòa bình hơn và thịnh vượng hơn cho con cháu chúng ta.

Ở Israel, chúng ta phải đảm bảo rằng họ có những thứ họ cần để bảo vệ người dân của mình hôm nay và mãi mãi.

Gói hỗ trợ an ninh mà tôi gửi tới Quốc hội và yêu cầu Quốc hội thực hiện là một cam kết chưa từng có đối với an ninh của Israel, giúp nâng cao chất lượng quân sự của Israel, điều mà chúng tôi đã cam kết.

Chúng tôi bảo đảm Iron Dome sẽ tiếp tục bảo vệ bầu trời của Israel. Chúng tôi bảo đảm rằng các thế lực thù địch khác trong khu vực biết rằng Israel mạnh hơn bao giờ hết và chúng tôi quyết tâm ngăn chặn cuộc xung đột này lan rộng.

Thủ tướng Netanyahu và tôi đã thảo luận về nhu cầu cấp thiết của Israel trong việc vận hành theo luật chiến tranh. Điều đó có nghĩa là bảo vệ dân thường trong chiến đấu tốt nhất có thể. Người dân Gaza rất cần lương thực, nước uống và thuốc men.

Hôm qua, trong cuộc thảo luận với các nhà lãnh đạo Israel và Ai Cập, tôi đã đạt được thỏa thuận về chuyến hàng viện trợ nhân đạo đầu tiên của Liên Hợp Quốc tới thường dân Palestine ở Gaza.

Dù khó khăn đến mấy, chúng ta cũng không thể từ bỏ hòa bình. Chúng ta không thể từ bỏ giải pháp hai nhà nước. Israel và Palestine đều xứng đáng được sống trong an toàn, có nhân phẩm và hòa bình.

Và như các bạn cũng nhận thấy, ngay tại đất nước chúng ta, chúng ta phải thành thật với chính mình rằng trong những năm gần đây, quá nhiều sự căm ghét đã thúc đẩy sự phân biệt chủng tộc, sự gia tăng chủ nghĩa bài Do Thái và nỗi ám ảnh Hồi giáo ngay tại Mỹ.

Vào ngày 7 tháng 10, các cuộc tấn công khủng bố đã gây ra những vết sẹo sâu sắc và những ký ức khủng khiếp trong cộng đồng Do Thái. Ngày nay, các gia đình Do Thái khắp nơi lo lắng về việc bị nhắm đến trong trường học, khi đi xuống phố hoặc ra ngoài trong cuộc sống hàng ngày của họ.

Tôi biết nhiều người trong số các bạn trong cộng đồng người Mỹ theo đạo Hồi hoặc cộng đồng người Mỹ gốc Ả Rập, cộng đồng người Mỹ gốc Palestine, và rất nhiều người khác đang phẫn nộ và tổn thương với nỗi ám ảnh Hồi giáo và sự thiếu tin tưởng mà chúng tôi đã thấy sau ngày 11/9.

Mới tuần trước, một người mẹ đã bị đâm dã man, một cậu bé – ở Mỹ – chỉ vừa tròn sáu tuổi đã bị sát hại tại nhà của họ ở ngoại ô Chicago. Tên cậu bé ấy là Wadea – một người Mỹ nhỏ trong một gia đình người Mỹ gốc Palestine kiêu hãnh.

Chúng ta không thể đứng nhìn và im lặng khi điều này xảy ra. Chúng ta phải tố cáo chủ nghĩa bài Do Thái và chủ nghĩa bài Hồi giáo một cách thẳng thắn.

Hỡi những người Mỹ đang bị tổn thương, tôi muốn các bạn cần biết điều này: Các bạn đều là người Mỹ.

Vào những thời điểm như thế này, khi nỗi sợ hãi và nghi ngờ, giận dữ và thịnh nộ dâng cao, chúng ta phải làm việc chăm chỉ hơn bao giờ hết để giữ vững những giá trị tạo nên con người chúng ta.

Chúng ta là một quốc gia có tự do tôn giáo và tự do ngôn luận. Tất cả chúng ta đều có quyền tranh luận và không đồng tình mà không sợ bị nhắm vào trường học, nơi làm việc hoặc trong cộng đồng của mình.

Và chúng ta phải từ bỏ bạo lực và cay nghiệt, coi nhau không phải là kẻ thù mà là – mà là những người đồng hương Mỹ với nhau.

Khi tôi ở Israel ngày hôm qua, tôi đã nói rằng khi nước Mỹ trải qua địa ngục của vụ 11/9, chúng tôi cũng cảm thấy phẫn nộ. Trong khi đáp trả và đòi lại công lý, chúng ta đã phạm sai lầm. Vì vậy, tôi đã cảnh báo chính phủ Israel đừng để cơn thịnh nộ làm mù quáng trong những quyết định và hành động của họ.

Và ở nước Mỹ này, chúng ta đừng quên chúng ta là ai. Chúng tôi từ chối mọi hình thức căm thù, dù là chống lại người Hồi giáo, người Do Thái hay bất kỳ ai. Đó là điều các quốc gia vĩ đại nên làm và chúng ta là quốc gia vĩ đại.

Về Ukraine, tôi yêu cầu Quốc hội bảo đảm rằng chúng tôi có thể tiếp tục gửi cho Ukraine vũ khí mà họ cần để bảo vệ bản thân và đất nước của họ mà không bị gián đoạn để Ukraine có thể ngăn chặn sự tàn bạo của Putin ở Ukraine.

Khi Putin xâm chiếm Ukraine, ông ta nghĩ mình sẽ chiếm được Kiev và toàn bộ Ukraine chỉ trong vài ngày. Nhưng hơn một năm sau, Putin đã thất bại, và ông ấy vẫn tiếp tục thất bại. Kiev vẫn đứng vững vì sự dũng cảm của người dân Ukraine. Ukraine đã giành lại hơn 50% lãnh thổ mà quân đội Nga từng chiếm đóng, được hỗ trợ bởi liên minh do Mỹ dẫn đầu gồm hơn 50 quốc gia trên thế giới, tất cả đều thực hiện phần việc của mình để hỗ trợ Kiev.

Điều gì sẽ xảy ra nếu chúng ta bỏ mặc họ?

Trong khi đó, Putin đã quay sang Iran và Triều Tiên để mua máy bay không người lái tấn công và đạn dược nhằm khủng bố các thành phố và người dân Ukraine.

Ngay từ đầu tôi đã nói rằng tôi sẽ không gửi quân đội Mỹ đến chiến đấu ở Ukraine mà chúng tôi chỉ hỗ trợ họ về vũ khí, đạn dược để họ tự chiến đấu. Tất cả những gì Ukraine đang yêu cầu là sự giúp đỡ – về vũ khí, đạn dược, năng lực tình báo, khả năng đẩy lùi các lực lượng xâm lược của Nga ra khỏi lãnh thổ của họ và các hệ thống phòng không để bắn hạ hỏa tiễn Nga trước khi chúng phá hủy các thành phố của Ukraine.

Và hãy để tôi nói rõ một điều, rằng: Chúng tôi đã gửi thiết bị cho Ukraine là những thứ đang nằm trong kho dự trữ của chúng tôi. Và khi chúng ta sử dụng số tiền do Quốc hội phân bổ, chúng ta sử dụng nó để bổ sung vào kho dự trữ của chính mình – kho dự trữ của chúng ta với thiết bị mới hơn – những thiết bị phòng thủ để bảo vệ nước Mỹ và được sản xuất tại Mỹ. Hỏa tiễn Patriot cho khẩu đội phòng không sản xuất tại Arizona, đạn pháo được sản xuất tại Pennsylvania, Ohio, Texas và nhiều tiểu bang khác.

Bạn biết đấy, giống như trong Thế chiến thứ hai, ngày nay, những người công nhân Mỹ yêu nước đang xây dựng kho vũ khí dân chủ và phục vụ cho sự nghiệp tự do.

Hãy để tôi kết thúc bài nói chuyện hôm nay với mẫu chuyện ngắn này. Đầu năm nay, tôi lên chiếc Air Force One để thực hiện chuyến bay bí mật tới Ba Lan. Ở đó, tôi lên một chuyến tàu có cửa sổ tối đen, mỗi chiều đi 10 tiếng tới Kiev để sát cánh cùng người dân Ukraine trước lễ kỷ niệm một năm cuộc chiến dũng cảm của họ chống lại Putin. Tôi là tổng thống Mỹ đầu tiên bước vào vùng chiến sự không do quân đội Hoa Kỳ kiểm soát kể từ Tổng thống Abraham Lincoln. Đi cùng tôi chỉ có một nhóm nhỏ nhân viên an ninh và một vài cố vấn. Nhưng khi tôi xuống chuyến tàu đó và gặp Tổng thống Ukraine, Volodymyr Zelenskyy, tôi đã không còn cảm thấy cô đơn. Tôi mang theo ý tưởng về nước Mỹ, lời hứa của nước Mỹ với những người hiện đang đấu tranh cho những điều mà chúng ta đã đấu tranh vì 250 năm trước, đó là: tự do, độc lập, quyền tự quyết.

Và khi tôi đi bộ trong thủ đô Kiev cùng với Tổng thống Zelenskyy, với tiếng còi báo động không kích vang lên từ xa, tôi cảm thấy một điều mà tôi luôn tin tưởng mạnh mẽ hơn bao giờ hết: Nước Mỹ vẫn là ngọn hải đăng cho thế giới.

Như một người bạn tôi, Madeleine Albright đã nói rằng: Chúng ta là “quốc gia không thể thiếu”.

Đêm nay, có những người dân vô tội trên khắp thế giới đang hy vọng vì chúng ta, những người tin vào một cuộc sống tốt đẹp hơn nhờ chúng ta, những người đang tuyệt vọng không bị chúng ta lãng quên, và những người đang chờ đợi chúng ta. Nhưng thời gian là điều cốt yếu quan trọng.

Tôi biết chúng ta có sự chia rẽ ở quê nhà. Chúng ta phải vượt qua họ. Chúng ta không thể để chính trị nhỏ mọn, đảng phái, giận dữ cản trở trách nhiệm của chúng ta với tư cách là một quốc gia vĩ đại.

Chúng ta không thể và sẽ không để những kẻ khủng bố như Hamas và những kẻ bạo chúa như Putin giành chiến thắng. Tôi sẽ không để điều đó xảy ra.

Trong những khoảnh khắc như thế này, chúng ta phải nhắc nhở nhau rằng chúng ta là ai. Chúng ta là Hiệp chúng quốc Hoa Kỳ. Và không có gì vượt quá khả năng của chúng ta nếu chúng ta cùng nhau làm điều đó.

Tôi xin cảm ơn những người Mỹ của tôi.

Chúa sẽ luôn phù hộ tất cả các bạn. Và xin Chúa bảo vệ quân đội của chúng ta.

Joe Biden

Translated & Summarized

Việt Linh