Sunday, December 28, 2025

Nữ Tài tử Điện Ảnh Brigitte Bardot của Pháp những năm 1960 vừa qua đời ở tuổi 91

CALITODAY (28/12/2025): Nữ Tài tử Điện Ảnh Brigitte Bardot còn được gọi là B.B., biểu tượng gợi cảm của Pháp những năm 1960 trở thành nhà hoạt động quyền động vật, vừa qua đời ở tuổi 91

Brigitte Bardot, biểu tượng gợi cảm của Pháp những năm 1960, người đã trở thành một trong những “nữ hoàng màn ảnh” lớn nhất thế kỷ 20 và sau này là nhà hoạt động quyền động vật kiên quyết cũng như ủng hộ cực hữu, đã qua đời ở tuổi 91.

Theo Bruno Jacquelin, thuộc Quỹ Brigitte Bardot vì sự bảo vệ động vật, Bardot qua đời vào Chủ nhật tại nhà riêng ở miền Nam nước Pháp. Ông không nêu rõ nguyên nhân cái chết và cho biết chưa có kế hoạch tổ chức tang lễ hay lễ tưởng niệm. Bà từng nhập viện vào tháng trước.

Bardot trở thành người nổi tiếng quốc tế khi vào vai cô dâu tuổi teen gợi cảm trong bộ phim “And God Created Woman” (1956). Bộ phim do chồng lúc đó là Roger Vadim đạo diễn, gây tranh cãi với cảnh cô nhảy múa khỏa thân trên bàn.

Ở đỉnh cao sự nghiệp điện ảnh kéo dài hơn hai chục phim và ba cuộc hôn nhân, Bardot trở thành biểu tượng cho một quốc gia vượt ra khỏi những chuẩn mực đạo đức cổ điển. Mái tóc vàng rối bù, thân hình quyến rũ và vẻ bất cần, chảnh chọe khiến bà trở thành một trong những ngôi sao nổi tiếng nhất Pháp, dù bà từng đấu tranh với trầm cảm.

Sức hút rộng rãi của bà đến mức vào năm 1969, các đặc điểm của Bardot được chọn làm mẫu cho “Marianne”, biểu tượng quốc gia Pháp và con dấu chính thức của nước này. Khuôn mặt bà xuất hiện trên tượng, tem bưu điện và tiền xu.

“Tôi đang tiếc thương một huyền thoại,” Tổng thống Pháp Emmanuel Macron viết trên X (trước đây là Twitter).

Sự nghiệp thứ hai của Bardot với tư cách nhà hoạt động quyền động vật cũng nổi bật không kém. Bà từng tới Bắc Cực để tố cáo việc giết hại các chú hải cẩu con, phản đối việc sử dụng động vật trong thí nghiệm và chống lại các nghi lễ giết mổ theo đạo Hồi.

“Con người là kẻ săn mồi tham lam không đáy,” Bardot nói với Associated Press vào sinh nhật lần thứ 73 của bà, năm 2007. “Tôi không quan tâm đến hào quang quá khứ. Điều đó chẳng là gì so với một con vật đang chịu đau đớn, vì nó không có sức mạnh, không có lời nói để tự bảo vệ.”

Hoạt động của bà nhận được sự tôn trọng của đồng bào và vào năm 1985, bà được trao Huân chương Legions of Honor, phần thưởng cao nhất của Pháp.

Tuy nhiên, sau này bà mất thiện cảm công chúng khi các bài diễn thuyết về bảo vệ động vật của bà mang màu sắc cực đoan. Bà thường phản đối dòng người nhập cư vào Pháp, đặc biệt là người Hồi giáo.

Bardot từng bị tòa án Pháp kết án và phạt năm lần vì kích động thù ghét chủng tộc, liên quan tới việc phản đối nghi lễ giết cừu hàng năm của người Hồi giáo.

Cuộc hôn nhân năm 1992 với người chồng thứ tư, Bernard d’Ormale, từng là cố vấn cho lãnh đạo cực hữu Jean-Marie Le Pen, góp phần vào sự chuyển hướng chính trị của bà. Bà từng mô tả Le Pen là “người đàn ông thông minh, dễ thương”.

Năm 2012, bà ủng hộ Marine Le Pen tranh cử tổng thống, hiện là lãnh đạo đảng National Rally. Le Pen hôm Chủ nhật ca ngợi Bardot là “người phụ nữ đặc biệt” và “rất Pháp”.

Năm 2018, ở đỉnh điểm phong trào #MeToo, Bardot cho rằng nhiều diễn viên phản đối quấy rối tình dục trong ngành phim là “giả tạo” vì họ đóng vai quyến rũ các nhà sản xuất để có vai diễn. Bà nói chưa từng là nạn nhân của quấy rối tình dục và thấy “dễ thương khi được khen đẹp hay có vòng ba đẹp”.

Tuổi thơ đặc quyền nhưng ‘khó khăn’
Brigitte Anne-Marie Bardot sinh ngày 28/9/1934 trong một gia đình công nghiệp giàu có. Bà là cô bé nhút nhát, học múa ballet cổ điển và được một người bạn của gia đình phát hiện, đưa lên trang bìa tạp chí Elle khi mới 14 tuổi.

Bardot từng miêu tả tuổi thơ của mình là “khó khăn”, nói rằng cha bà là người nghiêm khắc, đôi khi đánh bằng roi ngựa.

Roger Vadim, đạo diễn Pháp và chồng bà từ năm 1952, nhận thấy tiềm năng của bà và viết “And God Created Woman” để phô diễn sự gợi cảm khiêu khích của bà, kết hợp giữa ngây thơ trẻ con và tính dục thô.

Bộ phim kể về cô thiếu niên lấy chồng để thoát khỏi trại mồ côi rồi quan hệ với anh rể, có ảnh hưởng quyết định tới các đạo diễn New Wave như Jean-Luc Godard và François Truffaut, đồng thời thể hiện lối sống hưởng lạc và tự do tình dục những năm 1960.

Bộ phim thành công phòng vé và biến Bardot thành siêu sao. Vẻ bĩu môi, vòng eo nhỏ và ngực đầy của bà thường được đánh giá cao hơn tài năng diễn xuất.

“Thật xấu hổ khi đã diễn tệ như vậy,” Bardot nói về những bộ phim đầu tiên. “Tôi đã chịu nhiều đau khổ ban đầu. Tôi thực sự bị đối xử như kẻ chẳng ra gì.”

Chuyện tình công khai với bạn diễn Jean-Louis Trintignant xoá nhòa ranh giới giữa đời tư và công chúng, biến bà thành “mồi ngon” cho paparazzi.

Bardot không thích nghi với ánh đèn sân khấu. Bà đổ lỗi cho sự chú ý liên tục của báo chí khiến bà từng tự tử 10 tháng sau khi sinh con trai duy nhất Nicolas. Hai tuần trước khi sinh, các phóng viên đã đột nhập nhà để chụp ảnh bà đang mang bầu.

Cha của Nicolas là Jacques Charrier, một diễn viên Pháp, bà kết hôn năm 1959 nhưng ông không thoải mái với vai trò chồng Bardot. Bardot sớm trao con cho cha, sau này nói rằng mình trầm cảm kinh niên và chưa sẵn sàng làm mẹ.

“Tôi đang tìm kiếm gốc rễ lúc đó,” bà nói trong một phỏng vấn. “Tôi chẳng có gì để trao.”

Trong hồi ký 1996 “Initiales B.B.”, bà ví thai kỳ như “một khối u trong cơ thể” và mô tả Charrier là “tính khí thất thường và bạo lực”.

Bardot kết hôn lần thứ ba với triệu phú người Đức Gunther Sachs năm 1966, và ly hôn ba năm sau.

Một số phim của bà gồm “A Parisian” (1957); “In Case of Misfortune” (1958) với Jean Gabin; “The Truth” (1960); “Private Life” (1962); “A Ravishing Idiot” (1964); “Shalako” (1968); “Women” (1969); “The Bear And The Doll” (1970); “Rum Boulevard” (1971); “Don Juan” (1973).

Ngoại trừ “Contempt” (1963) được Godard đạo diễn và khen ngợi, các phim khác của Bardot thường không có cốt truyện phức tạp, chủ yếu khoe bà trong trang phục hở hoặc khỏa thân dưới ánh nắng.

“Điện ảnh không bao giờ là đam mê lớn của tôi,” bà nói. “Và đôi khi nó nguy hiểm. Marilyn (Monroe) đã chết vì điều đó.”

Bardot nghỉ hưu tại biệt thự Riviera ở St. Tropez ở tuổi 39 vào năm 1973 sau “The Woman Grabber.” Khi người hâm mộ mang hoa đến nhà bà hôm Chủ nhật, chính quyền địa phương kêu gọi “tôn trọng đời sống riêng tư của gia đình bà và sự yên tĩnh nơi bà sống.”

Tái xuất với tư cách nhà hoạt động
Một thập kỷ sau, bà xuất hiện với hình ảnh mới: nhà vận động quyền động vật, khuôn mặt nhăn nheo, giọng trầm sau nhiều năm hút thuốc. Bà từ bỏ cuộc sống xa hoa và bán kỷ vật phim ảnh, trang sức để lập quỹ chuyên chống bạo hành động vật.

Bà từng trầm cảm và nói rằng đã tự tử lần nữa vào sinh nhật thứ 49.

Hoạt động của bà vượt biên giới. Bà kêu gọi Hàn Quốc cấm bán thịt chó và từng viết thư cho Tổng thống Mỹ Bill Clinton hỏi lý do Hải quân Mỹ bắt lại hai chú cá heo mà họ thả ra tự nhiên.

Bà phản đối truyền thống thể thao Pháp và Ý nhiều thế kỷ như Palio, cuộc đua ngựa tự do, và vận động bảo vệ sói, thỏ, mèo con, chim bồ câu.

“Đúng là đôi khi tôi quá khích, nhưng khi thấy mọi việc tiến triển chậm… tôi không kiềm chế được nỗi bức xúc,” Bardot nói với AP khi được hỏi về các án kết tội kích động thù ghét chủng tộc và phản đối nghi lễ giết mổ Hồi giáo.

Năm 1997, một số thị trấn gỡ tượng Marianne theo cảm hứng Bardot sau khi bà bày tỏ quan điểm chống nhập cư. Cùng năm, bà nhận đe dọa giết người sau khi kêu gọi cấm bán thịt ngựa.

Nhà môi trường Paul Watson, từng bị đánh trong một cuộc biểu tình săn hải cẩu ở Canada cùng Bardot năm 1977 và vận động cùng bà suốt năm thập kỷ, thừa nhận “nhiều người không đồng ý với chính trị hay một số quan điểm của Brigitte.”

“Bà ấy không trung thành với thế giới con người,” ông nói. “Động vật trên thế giới hôm nay mất đi một người bạn tuyệt vời.”

Bardot từng nói rằng bà đồng cảm với những động vật mà bà cố gắng cứu.

“Tôi có thể hiểu động vật bị săn vì cách tôi bị đối xử,” Bardot nói. “Điều đã xảy ra với tôi thật phi nhân. Tôi luôn bị giới truyền thông bao quanh.”

NHƯ MAI

Theo The Hill.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

MỚI CẬP NHẬT

spot_img