Tôi không biết các cụ trí thức người Việt Nam khi xưa nghĩ thế nào mà đặt tên cho quốc gia United State là Hoa Kỳ, và American là người Mỹ. Tôi lục lọi tìm hiểu trong sách vở chẳng thấy ai đề cập đến vấn đề này. Thay vì quốc gia Hoa Kỳ, người Việt mình thuận miệng gọi luôn là nước Mỹ. Thế là nước Mỹ, người Mỹ có chung một tên, thỉnh thoảng mới nghe có người nhắc đến quốc gia Hoa Kỳ hay Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ.
Theo tôi nghĩ từ ngữ “Mỹ” phát xuất từ thế kỷ 20 khi người Việt biết đến quốc gia này. Một quốc gia tân tiến về mọi mặt từ văn hóa, sự tôn trọng nhân phẩm con người, từ một đứa con nít cho đến người lớn, họ tôn trọng nhau trong sự bình đẳng không phân chia giai cấp, đụng họ một tí cũng xin lỗi, trả tiền hay đưa một vật gì cho ai đều luôn nghe được hai tiếng cảm ơn. Ở nơi công cộng, họ luôn từ tốn xếp hàng có thứ tự, mua vé xem phim hay ngay cả phát đồ miễn phí. Họ rất lịch sự, nhã nhặn và vui vẻ.
Mời xem video bài bình luận qua Youtube
Nền kinh tế của người Mỹ rất thịnh vượng, tiện nghi từ chiếc xe hơi cho đến một căn nhà rộng rãi khang trang với một sân cỏ trước sau xanh mướt. Nền giáo dục của họ tốt đến nỗi cả thế giới thèm muốn. Về văn hóa nghệ thuật, nghe đến tên Hollywood ai mà không biết. Nói chung, nước Mỹ là niềm mơ ước của mọi người trên thế giới này. Vì từ ngữ “Mỹ” có nghĩa là cái đẹp, cái hay, là cái mỹ mãn cho đời sống tiêu chuẩn của mọi người Mỹ ở lục địa Châu Mỹ này. Còn từ ngữ “Hoa Kỳ” cũng nói lên cái vẻ đẹp hoa mỹ và sự kỳ diệu.
Đó, nếu nói về nước Mỹ và nghĩ như thế nào về nước Mỹ thì tôi nghĩ đơn giản như thế đấy.
Người ta nói cái kim bọc trong túi lâu ngày cũng có lúc lòi ra. Nước Mỹ mất cả hơn 200 năm cái kim nó mới lòi ra, một cái kim độc hại có hình thể cây thánh giá, bốn đầu đều nhọn nên nó đã xé toạc cái túi.
Khi tôi đọc lịch sử Mỹ, tin tức Mỹ và tôi vẫn tin tưởng vào bản Tuyên Ngôn Nhân Quyền trong Hiến Pháp sẽ đem lại nền tự do dân chủ cho người Mỹ. Nhưng khi cái kim lòi ra và những sự kiện lịch sử cách đây 6 năm xảy ra, nó đã khiến tôi mất hết cả lòng tin khi tìm hiểu sâu hơn qua những khe hở, những lổ hổng mà cây kim lòi ra.
Những lỗ hổng đó từ Tu Chính Án Thứ Nhất, Thứ Nhì, Thứ Năm mà ra, từ đặc quyền “tam quyền phân lập” mà ra, riết rồi chẳng còn ai bảo ban nhau nghe hoặc dạy bảo nhau phải làm điều tốt, và cũng chẳng ai còn thiết tha gì đến cách nói chuyện lịch sự, nhã nhặn nữa.
Thế là bó tay, thế là loạn. Tối Cao Pháp Viện có bị bệnh ung thư thối nát thì tự họ chữa bệnh. Bên Hành Pháp có bị bệnh ung thư thì tự họ giải quyết, đã vậy họ còn được bên Lập pháp bênh vực cho căn bệnh “nói dối” này mới lạ. Thể chế Cộng hòa coi như banh ta lông.
Ông Alexander Hamilton (1755-1804) là một trong những vị cha già thành lập quốc gia Hoa Kỳ. Ông đã tưởng tượng rằng ĐẠI CỬ TRI ĐOÀN sẽ mang lại “sự chắc chắn về mặt đạo đức”. Ông đã nghĩ rằng chức vụ tổng thống sẽ không bao giờ “rơi vào tay bất kỳ người đàn ông nào không có bằng cấp và trình độ cần thiết để lãnh đạo quốc gia.” Và ông cũng đã hy vọng rằng các ĐẠI CỬ TRI sẽ là bức tường thành chống lại những người đàn ông có “nhân cách thấp hèn, gian hiểm nhưng biết cách khéo léo thu hút đám đông”
Alexander Hamilton đã viết trong bài tiểu luận thứ 68 của các bài báo về chủ nghĩa liên bang đã nói về phương pháp chọn Tổng thống của Hiệp chủng quốc Hoa Kỳ sẽ luôn được lấp đầy bởi những nhân vật ưu việt về năng lực và đức hạnh. Những gì ông viết và dự đoán đã sai hoàn toàn.
Ông Alexander Hamilton đã không nghĩ rằng sau khi Liên Minh Miền Nam đã thua trong cuộc Nội Chiến (1861-1865) mà họ vẫn mang mối hận phục thù cho đến ngày hôm nay. Tất cả những quyền lợi của người da trắng đã bị từ từ tẩy sạch bởi nền dân chủ tiến bộ. Niềm tin Cơ Đốc giáo bị phai dần khi số người tham dự nhà thờ mỗi tuần không còn đông như trước. Và những người Miền Nam nghĩ rằng, họ cần phải hành động càng sớm càng tốt.
Họ đổ lỗi cho sự du nhập di dân từ các quốc gia trên thế giới, nên họ cấm di dân.
Tại sao họ không tự hỏi người Mỹ Trắng không chịu sinh đẻ để có dân số lao động cân bằng cho những người về hưu hay bệnh tật hay chết già, chết bệnh.
Họ đổ lỗi đa văn hóa làm mờ nhạt văn hóa của họ và họ muốn che dấu lịch sử nô lệ khi người Mỹ Da Đen “Thức Tỉnh“.
Vậy, ai là người đã khơi mào vấn đề kỳ thị hơn 200 năm nay?
Tại sao họ không hỏi Donald Trump, Ted Cruz, Ron DeSantis, Greg Abbott và đám da trắng thượng đẳng đã lấy đi mạng sống của những người Da Đen, da nâu, những người di dân?
Derrick Albert Bell Jr. là một luật sư, giáo sư và nhà hoạt động dân quyền người Mỹ. Ông đã nói rằng, “Các truyền thống hạ thấp tầm quan trọng chủng tộc còn thâm hiểm hơn các biện pháp trừng phạt pháp lý.”
Họ đổ lỗi nền giáo dục đã chối bỏ Chúa, mất đạo đức, phong tục và văn hoá của người Mỹ Da Trắng nên họ muốn đem giáo lý vào trường học. Khi thất bại, họ kiếm một cách khác là quyền tự do của cha mẹ đối với con cái. Betsy DeVos, cựu Bộ Trưởng Giáo Dục dưới thời Donald Trump, đã nói trước một nhóm bảo thủ rằng, bộ phận giáo dục mà bà đang lãnh đạo nên bị bãi bỏ.
Betsy Devos nói trong một sự kiện “Moms for Liberty”, ở Tampa, Florida, theo tờ báo Florida Phoenix rằng: “Cá nhân tôi nghĩ rằng Bộ Giáo Dục không nên tồn tại. Các quyết định về giáo dục nên để cho các tiểu bang và hội đồng địa phương quyết định.”
Nói đến đây, tôi chợt nhớ đến vụ án liên quan đến hàng trăm sinh viên bị lừa bởi nhiều trường đại học vì lợi nhuận khác nhau trên cả nước. Các sinh viên, tất cả những người vay khoản vay sinh viên liên bang hiện đang mắc nợ, đã kiện Bộ Giáo dục Hoa Kỳ vì cơ quan của Betsy DeVos bị buộc tội kéo dài thời gian khi được yêu cầu giải quyết các yêu cầu xóa khoản vay sinh viên. Thế nhưng, Bộ Tư pháp của Biden lại đứng ra bảo vệ cho một cựu Bộ trưởng Giáo dục vô nhân cách, bất xứng. Có lẽ, câu nói cửa miệng ở Việt nam hay dùng nên đưa vào trường hợp này để lên án cả Betsy Devos và Merrick Garland rằng: “Dân thì đè ra xử – Quan thì không – Huyện bênh Huyện, Phủ bênh Phủ”.
Mục tiêu của “Moms for Liberty” là một tổ chức giáo dục và trao quyền cho các bậc cha mẹ bảo vệ quyền làm cha mẹ của họ ở tất cả các cấp chính quyền. Họ ngăn cản trường học và kiểm soát giáo viên dạy cho con họ cái gì. Đây là điều nguy hiểm của nền giáo dục Mỹ đang đi xuống.
Họ đổ lỗi cho sự bênh vực bình đẳng và quyền lợi của giới tính của những người trong cộng đồng LGBT. Tại sao họ không nghĩ rằng chính con cái của họ cũng có những đứa con có giới tính thứ 3 có thể còn giấu kín, chưa công khai. Chẳng hạn như ông Dick Cheney, cựu Phó Tổng thống có đứa con gái đồng tính Mary Cheney.
Họ đổ lỗi quyền tự do phá thai nhưng họ lại bênh vực quyền sở hữu súng giết người hàng loạt. Sự mâu thuẫn cái “sản phẩm đạo đức” của con người đặt ra đã khiến họ điên rồ trong lý luận về những điều mà họ cho là đạo đức của con người đi bằng hai chân.
Những điều tôi trình bày ở trên chỉ là một trong những điều tranh đấu vô lý của đám Da Trắng thượng đẳng và của bọn Phát-Xít mới mà đảng Cộng Hòa bảo thủ, Donald Trump, Ron DeSantis và những tên thẩm phán bảo thủ Tối Cao Pháp Viện đã và đang lập kế hoạch nhằm triệt hạ nền dân chủ.
Chúng ra hãy bàn một ít về CỬ TRI ĐOÀN trong Hiến Pháp Hoa Kỳ để biết lý do tại sao những kẻ bảo thủ tinh hoa hạ cấp đang lợi dụng các sơ hở trong Hiến Pháp Hoa Kỳ để tiếp tục chọn lựa những ứng cử viên tổng thống hạ cấp để bảo vệ cái nền tảng hạ cấp của đảng Cộng Hòa bảo thủ.
Tại Hoa Kỳ, cần có 270 phiếu đại cử tri trong số 538 đại cử tri để giành chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống. Nếu không có ứng cử viên nào nhận được 270 phiếu đại cử tri cần thiết, thì Hạ viện của Quốc Hội Hoa Kỳ, sẽ bỏ phiếu để chọn Tổng Thống, với mỗi phái đoàn của mỗi tiểu bang sẽ nhận được một phiếu bầu trong cuộc bầu cử này của Cơ Quan Lập Pháp. Thượng Viện chọn Phó Tổng Thống. Đây chính là điều nguy hiểm mà Hạ Viện hiện nay đang do đảng Cộng Hoà MAGA chiếm đa số sẽ ra tay hành động trong năm 2024, vì con số tiểu bang đỏ đang nhiều hơn các tiểu bang màu xanh lam.
Mặc dù CỬ TRI ĐOÀN không gây tranh cãi ngay từ khi thành lập tại Hội Nghị Lập Hiến năm 1787, nhưng trong suốt những năm ngay sau hội nghị, nó đã trở nên gây tranh cãi gay gắt nhiều hơn vào những năm cuối của thế kỷ 19 và cho đến tận ngày nay, vấn đề nguy hiểm đã sắp sửa xẩy ra trong cuộc tổng tuyển cử năm 2024.
Nhiều nghị quyết đã được đệ trình để sửa đổi cơ chế CỬ TRI ĐOÀN nhưng đã không được tiến hành triệt để. Trong Nội Chiến Hoa Kỳ, Liên Minh Miền Nam đã sử dụng ĐẠI CỬ TRI ĐOÀN có chức năng giống như của Hoa Kỳ; họ chỉ triệu tập một lần vào năm 1861 để bầu Jefferson Davis (1861-1865) làm tổng thống của Liên Minh Miền Nam.
Luật pháp tiểu bang yêu cầu cử tri bỏ phiếu theo chỉ dẫn là chủ đề gây tranh cãi pháp lý đang diễn ra. Vào năm 2020, Tòa Án Tối Cao Hoa Kỳ đã quyết định rằng, trong vụ Chiafalo kiện Washington, những đại cử tri đó có thể bị pháp luật trừng phạt nếu họ không bỏ phiếu theo chỉ dẫn.
Trong bài kỳ trước, tôi có đề cập đến cuộc bầu cử tổng thống Mỹ, nếu cả ba ứng cử viên của ba đảng Cộng hòa, Dân chủ, No Labels không đủ túc số CỬ TRI ĐOÀN thì điều gì sẽ xảy ra : Hạ Viện sẽ bỏ phiếu chọn Tổng thống và Thượng Viện sẽ bỏ phiếu chọn Phó Tổng thống. Với đa số là các tiểu bang đỏ như hiện nay thì chắc chắn là đảng Cộng hòa sẽ giành được chiếc ghế Tổng thống dễ dàng.
Những đảng viên Cộng hòa chỉ quyết tâm đưa Trump trở lại với quyền lực bằng mọi cách nhằm triệt tiêu thành công nền dân chủ Mỹ mà không màng đến nhân cách và đạo đức của một ứng viên, một người lãnh đạo quốc gia bất kể với rất nhiều bằng chứng cho thấy Trump không phải là một nhân vật có nhân cách của một người bình thường. Ông ta chỉ là một cựu tổng thống từng hai lần bị luận tội, là người đã, đang và sẽ bị truy tố nhiều trọng tội và có thể phải đối mặt với những án tù. Ông ta là một kẻ nói dối kinh niên và lừa đảo mọi thứ. Ông ta cũng đóng một vai trò chánh trong việc thúc đẩy cuộc nổi dậy ngày 6 tháng Giêng. Ông ta đã kêu gọi đình chỉ hiến pháp, ăn tối với một người theo chủ nghĩa tối cao da trắng, và buôn bán các thuyết âm mưu và công kích phân biệt chủng tộc. Vậy còn gì nữa mà tôi cần kể ra để các đảng viên Cộng hòa sáng mắt ra, nhận biết chân giá trị đích thực cần có của một ứng viên có đạo đức và nhân cách.
Trump đang cố gắng chiến đấu để giành lấy sự đề cử của đảng mình để tìm đường trở lại với quyền lực. Và với tính toán của ĐẠI CỬ TRI ĐOÀN mà Alexander Hamilton đã từng đặt nhiều kỳ vọng như vậy, thì Trump có cơ hội tốt để đắc cử tổng thống một lần nữa. Nên tôi nói không ngoa lắm đâu, rằng Alexander Hamilton đã giúp Donald Trump ngày nay.
Lời kết:
Ngày xưa, vị cha già dân tộc Alexander Hamilton đặt tiêu chuẩn đức hạnh cho các Tổng thống cao bao nhiêu thì ngày nay, những kẻ hậu duệ đốn mạt, ngu xuẩn đã tự hạ thấp cái tiêu chuẩn đức hạnh đó xuống bằng không.
Giới trẻ ngày nay sẽ sớm bị bắt buộc phải quên đi về sự trung thực của George Washington hay sự đúng đắn của Abraham Lincoln, những thứ đó không giúp được cho một người chạm đến chiến thắng trong thời đại văn minh, phát triển này mà giới trẻ chỉ cần phải nhớ, chỉ có sự lừa đảo và dối trá cũng đủ để giành được quyền lực.
William Bennett, cựu Bộ Trưởng Giáo Dục dưới thời Ronald Reagan, một người có đức hạnh nổi bật nhất của cánh hữu thời đó đã viết rằng: “Tổng thống là biểu tượng của người dân Hoa Kỳ. Ông ấy là người đại diện cho chúng ta trong mắt thế giới và con cái chúng ta.”
Nhận định này của William Bennett giờ đây đã lỗi thời, một Tổng thống Cộng hòa thứ 45 không phải là biểu tượng của người Mỹ, của nước Mỹ mà chính là biểu tượng của một sự thoái hóa đạo đức trầm trọng của những người Cộng hòa bảo thủ cực đoan trong thế kỷ 21 này.
Trấn Nguyễn, 10.05.2023