Thursday, March 28, 2024

“Tôi chứng kiến vụ sát nhân” – Những lời khai đầy sức mạnh tại phiên xử Chauvin 

MINNEAPOLIS (USA Today ) — Phiên toà xét xử cựu cảnh sát Minneapolis Derek Chauvin bước sang ngày thứ hai với thêm nhiều nhân chứng, một số vỡ oà trong nước mắt khi nhớ lại ký ức ngày Georg Floyd chết. 

Nhân chứng gồm có một võ sĩ, thiếu nữ vị thành niên đã quay lại đoạn phim về cái chết của Floyd, cô em họ 9 tuổi cô, hai học sinh năm cuối trung học đang đến cửa tiệm tạp hoá và một nữ nhân viên cứu hoả vô tình chứng kiến sự việc khi đang đi dạo. 

George Floyd tử vong trong tay cảnh sát vào ngày 25 tháng 5 năm 2020, sau khi cảnh sát Chauvin quỳ đè gối lên cổ hơn 9 phút. Chauvin bị cáo buộc tội danh sát nhân mức độ hai, sát nhân mức độ 3 và ngộ sát mức độ 2. Nếu bị truy tố cáo buộc nghiêm trọng nhất, anh ta có thể đối mặt với bản án 10 năm rưỡi đến 15 năm tù, theo khung hình phạt dành cho người phạm tội lần đầu. 

Nhân chứng Donald Williams: Tôi gọi điện cảnh sát để trình báo về cảnh sát! 

Công tố viên gọi Donald Williams quay trở lại bục nhân chứng vào sáng thứ Ba.  

Williams vào thứ Hai khai trước toà, ông đang trên đường đến Cup Foods – nơi Floyd bị bắt, và đó là lúc ông chứng kiến Floyd “đang cầu xin” cho mạng sống của mình. Nhân chứng yêu cầu cảnh sát ngưng hình thức chặn cổ có thể gây bất tỉnh. 

Williams trước toà vào thứ Ba trở trên xúc động, chùi nước mắt khi nghe lại đoạn băng ghi âm ông gọi Tổng đài 911 khi cảnh sát rời khỏi hiện trường. “Ông ta hầu như đã giết chết người này, người không chống cự bắt giữ,” Williams nói với nhân viên tổng đài. 

Williams tuyên bố trước toà, “Tôi gọi cảnh sát để trình báo cảnh sát vì tôi tin mình đã chứng kiến một vụ sát nhân!”

Trong phần đối chất căng thẳng từ luật sư biện hộ Eric Nelson, Williams thừa nhận, ông không biết việc cảnh sát đã đối phó với Floyd 15 trước khi ông đến hiện trường. Nhân chứng cũng thừa nhận, ông không biết xe cứu thương cũng đã được điều đến hiện trường 3 phút trước khi ông có mặt ở đó. 

Nelson bảo Williams rằng, ông ta “nổi giận” và “đe doạ cảnh sát.” Luật sư nêu ra một loạt những ngôn từ tục tĩu mà nhân chứng đã ném vào mặt cảnh sát, theo đoạn băng. “Những ngôn từ này trở nên ngày càng giận dữ, đúng không?” Nelson hỏi. “Những ngôn từ đó quay sang cầu xin cho mạng sống,” Williams đáp. “Ông không thể nói rằng tôi giận dữ.” 

Khi công tố viên Matthew Frank đặt câu hỏi, Williams cho hay, ông lo lắng Floyd  “đang từ từ bất tỉnh.” 

Vì vậy ông lo việc ông Floyd có thể chết?” Frank hỏi. “Đúng vậy!” Williams đáp. 

Nhân chứng quay đoạn băng nổi tiếng: Xin lỗi George Floyd vì đã không làm gì thêm nữa

Darnella Frazier khai, cô đang cùng em họ đến Cup Foods – nơi họ vẫn thường đến “hàng trăm, có thể là hàng ngàn lần – thì trông thấy một người đàn ông, và “một cảnh sát đang đè gối lên ông ấy. “ Cô nhanh chóng đẩy em họ mình vào tiệm. “Không đúng chút nào. Ông ấy đang đau đớn. Ông ấy đang bị đau,” nhân chứng nói. “Ông ấy khóc gọi mẹ.” 

Frazier mới bước sang tuổi 18, và lời khai của cô qua băng ghi âm được truyền trực tiếp từ phòng xử án. Trong đoạn băng, nhân chứng khóc. “Dường như ông ấy biết. Dường như ông ấy biết mình xong rồi,” Frazier nói, và lời khai này bị rút khỏi hồ sơ vì nhân chứng không được phép khai về những gì Floyd suy nghĩ. 

Frazier cho hay, nhiều đêm cô không ngủ vì “xin lỗi và xin lỗi George Floyd vì đã không làm gì hơn, và không làm gì để cứu sống ông ấy, nhưng đó không phải là điều tôi nên làm, mà là những gì ông ta (Chauvin) lẽ ra phải làm.” 

Frazier không gọi nhóm người chứng kiến sự việc đang đứng trên vỉa hè ngỗ ngược. Nhân chứng khai, không có một ai đe doạ cảnh sát, hay trở nên bạo lực. Bạo lực duy nhất mà cô chứng kiến “từ các cảnh sát, từ Chauvin và cảnh sát Tou Thao.” Thao là cảnh sát đứng giữa Chauvin và đám đông, cảnh cáo họ lùi lại. 

Frazier khai, cô cảm thấy nguy hiểm, vì các cảnh sát đặt tay vào bình xịt hơi cay khi cô và những người khác tìm cách đến gần Chauvin và Floyd hơn. Theo hồ sơ toà, Chauvin cầm bình xịt Mace nhiều lần. 

Biện hộ không đối chất với nhân chứng 9 tuổi. 

Nhân chứng 9 tuổi ra khai vào sáng thứ Ba. Cô bé là em họ của Darnella Frazier – nhân chứng vị thành niên đã quay lại đoạn băng nổi tiếng. “Con trông thấy một cảnh sát đè đầu gối lên cổ chú George Floyd,” nhân chứng kể về Chauvin. “Nhân viên cứu thương phải đẩy ông ấy ra khỏi chú ấy. … Họ có một vài người kéo ông ấy ra.” 

Cô bé 9 tuổi cảm thấy “buồn và tức.” “Con nói cho chúng ta biết tại sao con buồn và tức,” công tố viên Jerry Blackwell hỏi. “Vì cảm thấy như chú ấy không còn thở nữa, và như là đang làm đau chú ấy,” nhân chứng nhỏ tuổi nói. 

Biện hộ không đặt câu hỏi nào với nhân chứng này, và cô bé được đưa xuống khỏi bục nhân chứng sau 5 phút. 

Nhân chứng vị thành niên: Tôi sợ Chauvin 

Một nữ sinh trung học 17 tuổi khai, cô và cô bạn Alyssa Nicole Funari 18 tuổi đang đến Cup Foods để mua mấy sợi dây, Khi họ tấp chiếc xe của ông nội Funari vào lề, cô “nghe giọng Floyds đang kêu lớn gọi mẹ, và bảo rằng anh ấy không thở được.” 

Nhân chứng nói với công tố viên Erin Eldridge, cô ra khỏi xe có vẻ như rất nghiêm trọng. “Tôi ra khỏi xe và bước đến, và đó là lúc tôi nhìn thấy George Floyd bất tỉnh,” nhân chứng nói. “Anh ấy không nói nữa, trước đó anh ấy còn nói khi chúng tôi tấp xe vào lề.” 

Theo nhân chứng, cô trông thấy Chauvin đặt đầu gối lên cổ Floyd, và Chauvin với tay lấy bình xịt hơi cay. “Ông ấy cầm lấy bình Mace và bắt đầu lắc lắc về phía chúng tôi,” cô gái kể. Khi được Eldridge hỏi cảm thấy thế nào về điều này, “Sợ” cô đáp. 

“Tôi không biết chuyện gì sẽ xảy ra,” nhân chứng nói. “Tôi sợ Chauvin.” Cô cho biết đã không đe doạ hay tấn công các cảnh sát. Phía biện hộ không đối chất nhân chứng này. 

Nhân chứng Alyssa Funari cho hay, cô muốn can thiệp “nhưng tôi không thể làm được gì.” Funari ghi lại 3 đoạn băng bằng điện thoại của bạn.  

Nhân chứng khóc, bảo rằng, cô cảm thấy bất lực vì muốn can thiệp nhưng không thể vì “có thẩm quyền cao hơn ngoài đó” – một cảnh sát đang đẩy lùi đám đông. 

Nhân chứng khai, khi Chauvin tiếp tục nhìn xuống Floyd, “tôi trông thấy ông ấy đè nặng thêm xuống anh ấy. Tôi thấy chân ông ấy nhấc khỏi mặt đất, và tay bỏ vào túi quần.” 

Một đoạn băng cho thấy, Funari la lớn với Chauvin. “Tại sao ông lại đè thêm vào anh ấy,” và “ấy ấy sắp bất tỉnh rồi.” Theo yêu cầu của công tố viên, nhân chứng gỉai thích, “tôi có thể thấy anh ấy đang bất tỉnh, mắt trợn ngược.”

Khi Floyd không còn dấu hiệu vật lộn nữa,  nhân chứng khai, “Lúc đó, tôi hình như biết.” “Cô biết gì,” công tố hỏi. “Rằng anh ấy đã chết, hay không thở được nữa, anh ấy không trông có vẻ còn sống khi xe cứu thương tới.” 

Funari khai trước toà, cô không thấy cảnh sát kiểm tra mạch Floyd. Nhưng trong phần đối chất, luật sư Nelson chỉ ra, Funari ban đầu khai với các nhà điều tra rằng, cô nhìn thấy cảnh sát kiểm tra mạch Floyd một vài lần. Nelson hỏi, liệu cô có “giận dữ” hay không, Funari đáp, “Có!”

Funari cũng khai, cô giận nhưng không bị chia trí hay tìm cách tấn công cảnh sát. “Tôi giận vì không làm gì được ngoại trừ đứng xem họ lấy đi một sinh mạng ngay trước mắt mình,” nhân chứng nói. Kể từ đó đến nay, cô không đến Cup Foods nữa. 

Nhân viên cứu hoả Minneapolis Genevieve Hansen: Cảnh sát không cho tôi vào kiểm tra mạch và tình trạng của Floyd

Là nhân viên ứng cứu y tế khẩn cấp có bằng EMT tiểu bang và quốc gia, Hansen 27 tuổi lên bục nhân chứng vào chiều thứ Ba trong đồng phục với cà-vạt và phù hiệu. Người phụ nữ cho biết, 90% các cuộc gọi cô được giao nhiệm vụ đến hỗ trợ đều là những ca y tế. Hansen làm nhân viên cứu hoả hơn 1 năm, và vào ngày hôm đó, khi đang đi dạo, cô nhìn ánh đèn nhấp nháy và tiếng người qua đường la lớn. 

“Tôi lo lắng khi nhìn thấy một người đàn ông bị còng tay, không cử động, với các cảnh sát đang đặt cả trọng lượng cơ thể của họ trên lưng anh ta, và một đám đông đang căng thẳng,” Hansen nói. 

Theo lời nhân viên cứu hoả, cô đến hiện trường và nhận ra Chauvin từ cuộc gọi một ngày trước. Hansen không biết Chauvin hoặc trao đổi với anh ta trong cuộc gọi đó. Chauvin “dường như rất dễ chịu khi đè lên ông Floyd,” trong khi tay bỏ trong túi quần,” Hansen nói. 

Hansen kể, cô lập tức lo lắng về Floyd vì “ông ấy không nhúc nhích,” và “khuôn mặt trông sưng húp.” Cô cũng để ý, Floyd ở trong tình trạng báo động, không còn biểu hiện phản ứng với đau đớn, khi đầu gối với toàn bộ trọng lượng cơ thể quỳ trên cổ. 

Nhân viên cứu hoả lập tức tiến tới tự giới thiệu mình với các cảnh sát, vì cô nghĩ “Floyd cần hỗ trợ y tế,” và cô tin mình có thể giúp. Người phụ nữ khai, cô sẽ kiểm tra mạch, gọi 911, hô hấp nhân tạo, và nhờ ai đó đem máy khử rung tim bên ngoài tự động từ cây xăng để giúp khởi động lại tim người đàn ông gốc Phi.  

Đoạn băng cho thấy, Hansen van nài các cảnh sát cho cô được vào kiểm tra mạch Floyd. “Tôi có thể hỗ trợ y tế, và đó chính xác những gì tôi nên làm,” nhân chứng nói. “Nhưng các cảnh sát không cho phép tôi vào hiện trường.” 

“Cô có bực bội không?” công tố viên Matthew Frank hỏi. “Có,” Hansen nói, nước mắt lăn dài. “Tôi rất muốn giúp.” 

Cảm thấy bất lực vì ‘người đó bị từ chối giúp đỡ,” Hansen ném ra những lời khiếm nhã, và theo bản năng, bắt đầu lấy điện thoại ra quay lại cảnh tượng, vì “ký ức của các nhân chứng chưa bao giờ tốt như băng hình.”   

Trong cuộc gọi tổng đài 911 được công tố viên trình bày trước bồi thẩm đoàn, Hansen bảo, “Tôi đúng nghĩa đang nhìn thấy cảnh sát không kiểm tra mạch, và không làm gì cả để cứu một người.” Cô yêu cầu được nói chuyện với nhân viên giám sát, nhưng vì lý do nào đó, cuộc gọi bị gián đoạn. Hansen khai, cô lẽ ra phải gọi 911 sớm hơn. 

Toán luật sư biện hộ không muốn Hansen ra khai. Trong hồ sơ, luật sư toán trưởng Eric Nelson cho rằng, lời khai của nữ nhân viên cứu hoả này sẽ mang tính suy đoán. Chính vì vậy, phần đối chất giữa ông Nelson và Hansen tương đối căng thẳng. 

Luật sư Nelson đặt những câu hỏi xoáy và  trình độ và kinh nghiệm của nhân chứng, khiến cho người phụ nữ rõ ràng không mấy thoải mái. Luật sư tập trung vào việc các cảnh sát đang làm nhiệm vụ, trong khi đám đông chung quanh, trong đó có nhân chứng, đang tìm cách can thiệp, và điều này đã ảnh hưởng rất nhiều đến tâm lý. Luật sư cũng nhấn mạnh, Hansen không biết rõ chuyện gì đang xảy ra, cũng không biết cảnh sát đã gọi nhân viên y tế khẩn cấp hay chưa. 

Hansen nhắc đi nhắc lại, việc xe cứu hoả và cứu thương đến hiện trường chậm trễ là điều bất thường, bởi trạm cứu hoả 17 chỉ cách đó vài dãy phố, cho dù họ có đang làm nhiệm vụ trong một cuộc gọi khác đi chăng nữa, thì xe cứu hoả khác cũng chỉ mất khoảng 3 phút để đến hiện trường. Vào cuối phần thẩm vấn, quan toà nhắc nhở Hansen không được cãi lại toà, sau khi cô muốn trả lời cho hết câu hỏi từ luật sư Nelson. 

Biểu tình ôn hoà đòi công lý cho George Floyd. 

Giáo sư Anh ngữ trung học, Kaia Hirt 48 tuổi ngồi quấn chăn ngồi, cổ quấn một sợi xích sắt khóa vào hàng rào an ninh dựng chung quanh tòa nhà. Hirt cho biết, cô khoá mình vào hàng rào gần như 24 tiếng đồng hồ. Vào chiều thứ Ba, Hirt là một trong khoảng chục người biểu tình lặng lẽ bên ngoài tòa. 

Hương Giang (Theo USA Today) 

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img