Thursday, March 28, 2024

Những Nhân Vật Anh Hùng Thường Ngày: Người Cựu Quân Nhân Dũng Cảm

Cali Today News – Vào buổi trưa một ngày tháng Mười năm ngoái, ông James Vernon 76 tuổi đang coi chừng các em học sinh chơi cờ chess ở thư viện công cộng Morton,thuộc tỉnh Morton, tiểu bang Illinois. Có khoảng 16 trẻ em, ở lứa tuổi từ 7 đến 12. Các em ngồi yên lặng đối diện nhau trên hai dẫy bàn dài. Ông James đi tớí đi lui giữa hai dẫy bàn để theo dõi các em ngồi chơi cờ, và chỉ cho các em cách chơi, hay vài nước cờ hay. Bốn bà mẹ ngồi chờ con chơi xong bàn cờ, đón về nhà.

Bỗng dưng có một thiếu niên to lớn, mang kính cận, tông cửa đi vào, nói thật to như hét: “Tôi sẽ giết vài mạng người bữa nay.”.

Ông James đang đứng ở cuối chiếc bàn dài. Lúc đầu, ông nghĩ thằng nhỏ này chơi trò Ma Qủi nhân ngày lễ Halloween sắp tới, nên doạ chơi cho vui. Nhưng ông nghiêm sắc mặt lại khi ông thấy thằng nhỏ đó đang cầm trên tay hai con dao của thợ săn. Về sau cảnh sát cho biết nó tên là Dustin Brown 19 tuổi. Nó la hét điên dại, và bắt đầu cầm dao cắt cánh tay trái của nó. Máu chảy ròng ròng xuống sàn nhà. Ngồi cách đó không xa, hai cậu bé học sinh đang chơi cờ hết hồn khi thấy máu đổ. Ông James kể lại: “Ngay khi tôi thấy máu chảy. Tôi biết ngay đây không phải là trò chơi diễu, mà là chuyện nguy hiểm. Tôi nghĩ mình không nên để chuyện kinh khủng xảy ra.”.

Ông James trước đây là một kiến trúc sư xây dựng hệ thống điện toán. Ông từng ở trong Lục Quân Hoa Kỳ 44 tháng, từ năm 1962 đến 1966. Ông có dịp theo học khoá võ thuật đánh tay đôi, nhưng ông từ chối không dùng vũ lực vội. Ông tìm cách trấn an thằng nhỏ, ông lên tiếng hỏi thăm nó: “Ê chú bé, chú là ai vậy? Chú đi học ở đâu? Chú có chuyện gì không? Ngồi xuống nói cho tôi nghe.”.

Thằng Dustin vừa nói vừa nhìn xuống dòng máu chảy trên sàn nhà: “Cuộc đời đối với tôi tôi tệ bạc lắm.”.

Trong lúc ông James nói chuyện với Dustin ở một góc phòng, bà Sandy Rassi, 40 tuổi, mẹ của một học sinh đang chơi cờ, đứng ở đầu kia căn phòng, nghe ông lên tiếng nói với các em học sinh: “Thôi các em thu dọn đồ đạc về nhà đi, Tới giờ rồi.”. Bà Rassi âm thầm ra lệnh cho các em từ từ đứng dậy ra về, từng em một.

Khi Dustin ngước mắt nhìn lên, thay vì nhìn xuống sàn nhà như trước, nó trông thấy bàn ghế trống trơn, nó liền nhào vào tấn công ông James.

Ông James kể lại: “Tôi nghĩ nó tấn công tôi vì tôi là người duy nhất còn ở lại.”.

Dustin vung con dao lên, nhắm vào cổ và mặt của ông già để chém. Nhưng ông James đưa tay ra cản, chụp được lưỡi dao bằng tay trái. Con dao chém phập vào lòng bàn tay của ông, làm một vết cắt thật sâu giữa ngón cái và ngón trỏ, cắt vào gân bàn tay, phía sau ngón tay đeo nhẫn. Mặc dù máu ở bàn tay chẩy nhiều, nhưng ông James tiếp tục đánh trả. Ông nắm cổ áo của Dustin bằng tay phải, giật mạnh xuống, trong lúc lên gối vào giữa háng của nó.

Sau đó, ông James đè cứng thằng nhỏ xuống cạnh bàn, đánh nó bằng bàn tay bị thương thật đau. Ông James nói: “Tôi chỉ muốn nó buông hai con dao ra.”.

Kết quả đúng như ông James muốn, thằng Dustin phải buông dao ra, và ông James bắt giữ nó cho đến khi cảnh sát tỉnh Morton đến nơi, độ vài phút sau. Toán cứu thương vội vàng đưa ông James đi nhà thương. Bác sĩ phải mất hơn hai giờ để chữa vết thương gân, và mạch máu vỡ trong lòng bàn tay của ông.

Gần sáu tháng sau, bàn tay của ông James vẫn chưa hoàn toàn hồi phục. Nhưng ông đã có thể quanh trở lại thư viện phụ trách câu lạc bộ chơi cờ với các em học sinh sau giờ học.
Tên Dustin bị truy tố về tội âm mưu giết người, bạo hành bằng vũ khí, ăn trộm, và đánh người khác bằng vũ khí chết người. Tất cả đều là tội tiểu hình, không nặng lắm.
Bà Sandy nói với các con của bà: “Ông Vernon là người rất tốt. Ông đã can đảm xông vào can thiệp để ngăn chặn điều ác. Ông chấp nhận rủi ro xảy ra cho ông để cứu trẻ em.”

Câu chuyện do Alyssa Jung tường thuật trên Reader’s Digest tháng 4/2016

Nguyễn Minh Tâm dịch

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img