TODAY – Một bệnh nhân trở thành người chăm sóc y tế.
Montana Brown, sinh sống tại tiểu bang Geargia, 24 tuổi đã bắt đầu công việc của một y tá khoa ung thư nhi tại bệnh viện, nơi mà cô từng chữa trị bệnh ung thư hai lần khi còn nhỏ.
Đã hai tuần kể từ khi cô bắt đầu làm việc tại Trung tâm Ung thư và Bệnh rối loạn máu Aflac tại Atlanta, cô nói với TODAY rằng công việc này “còn hơn những điều cô mong đợi. Thật tuyệt khi được làm việc tại nơi tôi từng được chữa trị. Tôi có thể truyền cảm hứng cho các em nhỏ.”
Lúc hai tuổi, cô Brown được chẩn đoán là bị ung thư mô liên kết. Đây là một loại ung thư hiếm gặp ảnh hưởng đến các mô liên kết. Cô đã trải qua hóa trị liệu trong một năm và không tái phát trong 13 năm.
Nhưng vào năm cô 15 tuổi, cô lại được chẩn đoán mắc căn bệnh ung thư này một lần nữa và phải đi hóa trị liệu trong vòng một năm. Lúc đó thật khó khăn, cô Brown nhớ lại, bởi vì gia đình cô vừa dọn đi nơi khác, cô vừa bắt đầu học tại một trường trung học mới. Cô phải từ bỏ các hoạt động cổ vũ, một trong những đam mê của cô.
Nhưng trong khoảng thời gian đó, chính sự nhiệt tình của những y tá tại Trung tâm Ung thư Aflac đã làm cô cảm động. Một vài y tá vẫn còn làm việc ở đó từ khi cô vào viện lần đầu năm 2 tuổi. Sau lần điều trị thứ hai này, cô đã quyết định sẽ đem đến sự an ủi cho các bệnh nhi, giống như cô đã từng được nhận từ những y tá tại bệnh viện này.

Cô Brown nói: “Vào năm lớp 10 và 11, tôi bắt đầu suy nghĩ về ngành mình muốn học. Tôi biết rằng mình muốn giúp đỡ những người khác, cho họ niềm hy vọng và truyền cảm hứng.
Tôi càng nghĩ về điều đó, tôi càng nhận ra rằng trở thành một y tá chuyên khoa ung thư trẻ em là ngành thích hợp với tôi nhất.”
Cô đã nhận bằng cử nhân y tá từ Đại học Augusta năm ngoái.
Rooke nói: “Sau khi gặp Montana và nghe câu chuyện của cô ấy, tôi biết cô ấy là thành viên tốt nhất để bổ sung vào nhóm y tá của chúng tôi. Cô ấy sẽ giúp chúng tôi nâng cao những dịch vụ chăm sóc bệnh nhân.”
Cô Brown bổ sung thêm: “Tôi vui vì mình có thể nói với các bệnh nhi rằng: ‘Chị cũng đã từng trải qua những điều giống em vậy’. Điều đó giúp tôi kết nối tốt hơn với các em. Và nó cũng giúp các em thấy gần gũi với tôi hơn, các em cảm thấy bớt lo lắng và hoang mang.”
Nam Phố