The Seattle Times – Một ly cà phê đối với Brad Ramey có ý nghĩa nhiều vô cùng, nhiều hơn đối với đa số các khách kêu cà phê khác, vì lý do đơn giản anh là một người trẻ 25 tuổi vô gia cư trên đường phố Seattle và khi kêu cà phê như thế, anh có quyền ngồi lại trong quán.
Những người trẻ tuổi vô gia cư như anh Ramey không phải lúc nào cũng có tiền và họ thường bị tống khứ ra khỏi các quán cà phê vào những tháng mùa đông lạnh lẽo và lang thang trong những buổi tối mùa đông quả là chuyện không thú vị chút nào.
Nhưng tại khu phố U District của Seattle, nhiều thanh niên lại không muôn trú ngụ trong các trung tâm dành cho người vô gia cư, vì thế đã có người muốn thử nghiệm bằng cách mở quán cà phê cho họ.

Vào lúc 7 giờ tối hàng đêm, đèn đuốc của trung tâm ROOTs Young Adult Shelter đã tắt hết và vào khoảng 8 giờ tối thì Ramey lại ngồi trong một quán cà phê. Theo tài liệu của cơ quan All Home vốn phục vụ cho cộng đồng dân homeless ở quận hạt King thì trong năm 2016, chỉ có 52% số giường mỗi đêm có người nằm mà thôi.
Vì thế nhân viên và sinh viên trường đại học Washington, cùng với nhiều nhân viên xã hội của khu phố U district muốn thí nghiệm chương trình có tên The Doorway Project, tức một quán cà phê cho dân homeless trẻ trong khu vực.
Quán cà phê như thế sẽ bán thực phẩm và cà phê với giá rất rẻ, trả bao nhiêu tùy túi tiền, cho ‘dân bụi’ nhằm tránh cho họ khỏi phải lang thang ngoài đêm trường lạnh giá. Họ còn có cơ hội nói chuyện với các nhân viên xã hội thỏa mái mà không có mặc cảm là họ được tội nghiệp hay bố thí gì cả.
Trường đại học Washignton cùng với Quốc Hội tiểu bang và tổ chức vô vụ lợi YouthCare bỏ ra 500,000 đô la đầu tư nghiên cứu và tìm địa điểm mở một quán cà phê như thế. Chương trình này lấy hứng từ một quán cà phê như thế ở thành phố Auckland của Tân Tây Lan đã hoạt động trước đây nhằm giúp đỡ dân homeless.
Đào Nguyên