Wednesday, March 29, 2023
spot_img

Mùa trăng cũ

Cali Today News – Mùa trăng cũ năm ấy, nhà nghèo, mua được hộp bánh Trung Thu bốn cái, cả nhà gần mười người chia nhỏ rồi nhường nhau ăn. Mỗi người chỉ được ăn một miếng bánh con con, chỉ có ngoại nhường phần bánh dừa có trứng muối to cho cháu, cháu hỏi sao ngoại không ăn, ngoại móm mém cười lắc đầu nói thôi con ăn đi, ngoại không thèm ăn ngọt, sợ bệnh lắm.

Mùa trăng cũ năm ấy, sau một ngày dài mưu sinh ngoài chợ, ba đem về cho hai chị em hai cái bánh trung thu nướng nhân dừa to bằng bàn tay, hình con heo với cặp mắt đen làm bằng hai hạt đậu đen. Chị một cái, em một cái, dưới ánh trăng rằm tháng tám, hai chị em vừa ăn bánh vừa cười ríu rít ngắm đèn ông sao rồi cùng với lũ bạn trong xóm đi rước đèn, xem múa lân ngoài sân chùa.

Mùa trăng cũ năm ấy, đứa bạn hàng xóm mua được cái lồng đèn chạy pin, bật công tắc sáng đèn, có tiếng nhạc rền vang, đèn quay đủ màu sắc bắt mắt, cầm tung tăng đi khoe khắp nơi. Về nhà nhìn cái đèn ông sao nhỏ xíu với cây nến màu đỏ mà ba đã cặm cụi làm cho mình, tự tủi thân đến bật khóc. Ba xoa đầu an ủi, con ngoan, để trung thu năm sau ba sẽ cố gắng mua cho con cái lồng đèn điện.

Rồi thời gian trôi qua, con trưởng thành, bỏ lại sau lưng ký ức tuổi thơ. Mỗi mùa trung thu về, dạo quanh các con đường trong thành phố với lồng đèn đủ sắc màu được bày bán, con không còn háo hức mua lồng đèn chơi. Bánh trung thu giờ đây giá cả cũng không còn đắt đỏ như xưa, không còn là món ăn xa xỉ như những năm trước. Bánh trung thu giờ còn là một món quà tặng phổ biến trong các mối quan hệ xã hội. Mấy năm gần đây, năm nào nhà mình cũng được tặng bánh trung thu, ăn cũng không hết, bánh dư thừa mà mỗi người trong gia đình lại ở một phương trời xa cách. Chẳng bù với ngày xưa, cả nhà gần mười người chỉ có mỗi một hộp bánh bốn cái chia nhau ăn đầm ấm.

Mùa trăng năm nay, ở quê nhà, khắp các con đường đã bày bán lồng đèn đủ màu đủ sắc, bánh Trung Thu đủ loại nhân, đủ hình thù cũng được bày bán khắp nơi. Chẳng biết ở nơi quê nhà, ba có biết chị em con nơi đất khách quê người mong một lần được quay lại mùa trăng cũ năm ấy với cảm giác háo hức sung sướng khi ba mang về cho hai đứa hai cái bánh trung thu hình con heo. Rồi chẳng biết giờ này ở trên trời cao, bà ngoại còn nhớ mùa trăng cũ năm ấy, lần nào cả nhà quay quần bên hộp bánh trung thu cắt nhỏ từng miếng, bà luôn nhường miếng bánh có trứng muối to nhất cho con.

Mùa trăng năm nay, đã mấy mùa trăng nơi xứ người không còn được quay quần bên gia đình, cứ ngỡ khi trưởng thành và đi xa quê hương thì phải chấp nhận bỏ rơi lại ký ức và kỷ niệm nơi quê nhà. Nhưng không, cứ mỗi năm đến mùa trăng rằm tháng tám, dù sống tha phương nơi xứ người, con vẫn nhớ. Nhớ đến nao lòng những ký ức tuổi thơ êm đẹp nơi quê nhà vào đêm trăng rằm tháng tám của những năm tháng xưa cũ. Những năm tháng ấy tuy sống trong thiếu thốn, nghèo túng nhưng chứa đựng cả một miền ký ức sâu đậm khó phai đi theo con suốt quãng đời sống tha phương nơi xứ người.

Mùa trăng năm nay, nơi xứ người, con sẽ mua cả hộp bánh trung thu rồi ra ngoài mảnh vườn nhỏ phía sau nhà thắp hương để nhớ ngoại. Con giờ đã lớn rồi, đã có thể tự mua cả một hộp bánh trung thu cho ngoại, ngoại không cần nhường phần bánh có trứng muối to cho con nữa. Con mong ở trên trời cao, phía xa xa ánh trăng sáng cả vùng trời kia, ngoại sẽ thấy được con ngồi nơi đây vẫn nhớ ngoại, nhớ những mùa trăng cũ năm nào nơi quê nhà đầm ấm bên gia đình mình.

Mùa trăng năm nay, đã mấy mùa trăng rồi con không về nhà, đã mấy mùa trăng rồi con không còn ngoại, nhưng nơi xứ người con vẫn nhớ, nhớ da diết những mùa trăng năm cũ…

Vương Vi

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT