Thursday, March 28, 2024

MỘT BUỔI SINH HOẠT VĂN NGHỆ THƯƠNG PHẾ BINH ĐẦY XÚC ĐỘNG

Cali Today News – Có lẽ chưa bao giờ có những buổi sinh hoạt văn nghệ đầy xúc động như các buổi Tri Ân Thương Phế Binh Viêt Nam Cộng Hòa được tổ chức vào các ngày 27, 28, 29, và 30 tháng 12 năm 2017, tại Dòng Chúa Cứu Thế Sài Gòn, dưới tiêu đề BÊN NHAU ĐI HẾT CUỘC ĐỜI, và đã tập hợp được gần 3,000 cựu chiến sĩ bị thương, tật của miền Nam Việt Nam. Dưới những tấm bạt che phong phanh, là các khuôn mặt Thương Phế Binh già cỗi, ốm yếu, khắc khổ, bên cạnh những chiếc gậy chống để sát chiếc ghế không lưng tựa. Những cặp mắt đầy tính chiến đấu chưa tắt, những nụ cười méo mó vì da nhăn, nhưng vẫn tỏa niềm vui, khi được gặp lại các đồng đội cũ. Người ngồi phía trước thỉnh thoảng lại quay lại phía sau, tặng một nụ cười. Hai người ngồi cùng hàng ghế tựa vào nhau, các bàn tay nắm lấy nhau không rời. Một vị ngồi phía sau luôn gãi lưng người ngồi trước. Một cựu chiến binh ôm lấy cánh tay của bạn, hình như sợ rằng đây là lần chót gặp nhau để rồi mãi mãi xa nhau. Thỉnh thoảng, có những mái đầu nhướng lên, khi nghe xướng tên một ca sĩ nào đó, có lẽ để hình dung ra người bạn mình từng sát vai chiến đấu khi xưa. 

Ngày 30 tháng 12 là ngày cuối cùng, và cũng là ngày cảm động hơn hết. Các bài hát hào hùng hay lãng mạn khi xưa đã được cất lên từ những cái miệng méo mó. Bài “Việt Nam! Việt Nam” mở đầu rồi tiếp đến là bài hát về Giáng Sinh đã được hát từ thập niên 50 của thế kỷ 20, bây giờ được đồng ca vang vọng, tuy lụp chụp nhưng không kém phần xúc động.  Một Thương Binh hát bài “Đêm Tiền Đồn” bằng một giọng gẫy khúc. Trước khi hát, anh rưng rưng nói: “Lâu quá không được hát bài này! Rồi sau khi hát, anh lập cập chúc bạn đồng đội bằng câu chúc xưa cũ: “Chúc may mắn! Làm ăn phát tài!” Hai chữ “Phát Tài” được nói nhỏ xuống, hình như để nhắc nhở đến những năm tháng hưng thịnh khi xưa. Một Thương Binh cụt tay hát bài: “Sương trắng miền quê ngoại” mà vì răng miệng anh không trọn vẹn, nên nghe như “Xương trắng miền quê hoại”. Tiếp theo là một Phế Binh chống gậy lụm cụm bước lên bục, với bài hát “Ai Nói Với Em nếu anh là lính. Không biết nói yêu mỗi khi gần em…” thật run rẩy. Rồi bài “Chuyến Tầu Hoàng Hôn” quá buồn. Điều đặc biệt là người nhạc sĩ đệm đàn ghi-ta cho buổi văn nghệ chỉ là một người trẻ tuổi mà thuộc hầu hết các bản nhạc của chế độ cũ.

thuong-phe-binh-viet-nam-cong-hoa

Thương Phế Binh Viêt Nam Cộng Hòa

Trên hết tất cả những nỗi xúc động đó là lời chia xẻ của các Cha Dòng. Linh Mục Vinh Sơn Nguyễn Trung Thành mở đầu chương trình bằng những lời “tri ân các ông Thương Phế Binh Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa”. Cha nói đến sự “tình nguyện của các thiện nguyện viên, có thể là con cháu của các ông Thương Phế Binh Cộng Hòa, có thể là con cháu của các cựu chiến sĩ miền Nam, và còn có sự góp mặt của thế hệ từng ở bên kia vỹ tuyến 17 chia đôi đất nước năm nào. Họ đến đây sau khi tìm hiểu và biết được giá trị và sư hy sinh cao cả của các chiến sĩ đã bỏ cả tuổi xuân, bỏ một phần thân thể để bảo vệ Lẽ Phải, Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho Việt Nam. Họ cũng đã bất chấp các sự tuyên truyền giả dối qua báo chí và cả sách giáo khoa nữa, để đến đây tri ân và cảm ơn những sự hy sinh của quân đội Việt Nam Cộng Hòa.” Cha Thành cũng nói là ngày gặp gỡ hôm nay là để trao cho nhau chút hy vọng, qua một đoạn đời gần 42 năm thương tật, bị áp lực nặng nề về kinh tế, bị người ta chà đạp, lên án, bị vi phạm nhân quyền, và thiên hạ coi như đồ phế thải. Linh mục Thành mong mỏi rằng “cái Xấu, cái Ác sẽ không làm chúng ta mất đi niềm hy vọng là được phục hồi giá trị của mình”. Cuối cùng, Linh Mục Thành “cám ơn các ông là những người đã thi hành trọn vẹn nhiệm vụ của mình là bảo vệ Tự Do, Dân Chủ, và Nhân quyền cho dân tộc.”

Một linh mục trung niên đến từ Đồng Nai, đã tặng hơn mấy ngàn chiếc bánh gai cho các Thương Phế Binh, sau khi cho biết là mới nhận điện thoại của Dũng Phi Hổ cho biết là có Công An đã lấy mất các phần quà của các Thương Phế Binh hôm trước, cảm động phát biểu: “Con rất quý mến, và tri ân các bác đã hy sinh thân mình để bảo vệ Công Lý, Tự do, Nhân Quyền. Con muốn nói thêm là sự hy sinh của các bác để bảo vệ Tự Do, Công Lý, Dân Chủ và Nhân Quyền là rất lớn. Các bác đã hy sinh rất nhiều, các bác không phải thua trận đâu. Các bác xứng đáng được tri ân vì đã hy sinh thân mình để bảo vệ Tổ Quốc. Công lao của các bác rất lớn. Các bác đã tiếp tay với thế giới để giải tán đảng Cộng Sản Đông Âu.  Ngày 30 tháng 4 mới chỉ là ngày Thứ Sáu Tuần Thánh, ngày Chúa bị người ta đánh đòn, đóng đinh, nhưng rồi Chúa đã phục sinh vào ngày thứ Bẩy. Vậy, chúng ta hãy trao cho nhau niềm hy vọng là rồi các bác sẽ thấy ngày cái Thiện sẽ thắng cái Ác, Tự Do sẽ thắng Độc Tài. Con cháu chúng ta sẽ đứng lên làm Người Việt Nam chân chính, sẽ giúp giải thể đảng Cộng Sản Viêt Nam, giải thể đảng Cộng Sản để cho Việt Nam được có Tự do, Dân Chủ và Nhân Quyền.”

Những lời nhiệt huyết của một linh mục, một người con yêu của Tổ Quốc đã vang vọng mãi trong không gian, làm cho những giọt lệ xúc động rưng rưng trên mắt của tất cả mọi người. Buổi sinh hoạt văn nghệ Tri Ân các Thương Phế Binh Việt Nam Cộng Hòa đã chấm dứt sau khi các phần quà đã được trao tận tay đến từng người. Trong không khí lành lạnh của ngày giáp Tết, các khuôn mặt nhăn nheo của những người chiến sĩ hào hùng khi xưa giờ đây lại lóe lên niềm hy vọng, mong cho danh dự của họ sớm được phục hồi cũng như tâm nguyện dang dở của họ là Bảo Vệ Tổ Quốc thân yêu khỏi Tà Quyền, Ác Đảng sớm được hoàn thiện.

Chu Tất Tiến.

Previous article
Next article
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img