Cali Today News – Phải chăng loài người mãi mãi mong chờ?
Nếu bạn trả lời rằng nhân loại vẫn hoài vô vọng vì muốn tới được những gì đang ở chân trời thì sự vô vọng này rất đúng nghĩa do chân trời không bao giờ tới được. Con người vẫn mãi đợi mong do những cơ hội trong tầm tay thì thế nhân hay phụ phàng ruồng rẫy.
Nhiều thứ trong tầm tay lắm từ ý nghĩa cao quý cho đến bình thường trong đời trong quốc gia, xã hội hay trong gia đình trong đời sống lứa đôi.
Con người mãi đi tìm cho đến lúc kiệt sức vì chân trời là vô định vô biên và cuối cùng vô vọng.
Có những cơ hội những quyết định nằm trong tầm tay mọi người, trong khả năng xã hội; nhưng do đâu con người không thực hiện nỗi để tự mình chuốc lấy đau thương và ngồi oán trách thượng đế, than vãn với trời, hay buồn cho chúa phật không ngó ngàng?
Đừng đi đâu xa, chân trời không bao giờ tới.
Việt Nam đợi mong ngày mai sẽ có phương pháp nào giải nguy tình trạng ngập lụt khổ sở tại các thành phố lớn? tại sao không nhìn ra các biện pháp giải cứu này nếu có thì chỉ có trong hiện tại? Phải ngưng ngay xây dựng ào ạt, đừng thi nhau đổ xô vào thành phố, khai thông bề sâu trong thành phố, giải toả kinh rạch, di dân …tất cả đều nhờ vào hiện tại nếu không làm thì chỉ có ngồi than thở ‘oán trách’ trời đất sao lắm mưa thôi. Không có ngày mai nào để mong đợi cả.
Biết trước nhà máy thép Formosa sẽ xả độc tố ra biển gây hại cho môi trường và sẽ có hậu quả trầm trọng nhưng Formosa xây vẫn cứ xây? Biết trước nhóm ‘lợi ích’ cầm giữ trách vụ quan trọng chỉ phá hại kinh tế nhưng vẫn cho làm?
Tất cả là những lỗi lầm này hiện tại vẫn thản nhiên không ngăn được, thì còn gì để mong đợi ở ngày mai những gì ‘tốt đẹp’ hơn?
Hãy xem, người miền trung đang khổ nạn, đang chết chóc với những bão lụt định kỳ. Nhưng hiện tại vẫn xây bao nhiêu cái đập ngăn dòng nước chảy?
Những biện pháp xả lũ, nhà nước nói là phản ứng ‘bất đắc dỉ’ trong tiếng oán than bao nhiêu người VN chết oan cho là những quả ‘bom nước’ trên đầu dân?
Nhà nước biết lụt bão hàng năm là điều CHẮC CHẮN nhưng vẫn xây đập càng lúc càng nhiều với những công trình lỏng lẻo, là những điều KHÔNG CHẮC CHẮN?
Như vậy ngày mai nào sẽ cứu dân khi các lỗi lầm hiện nay vẫn CỐ TÌNH làm?
Việt Nam mong có dân chủ tự do bằng nước người? mong đợi này nằm ở quyết tâm và ý chí của 85 triệu người dân Việt muốn hay lửng lơ do dự. Không có một ‘minh quân’ nào trong tương lai sẽ ‘giáng thế’ để giúp dân chủ nhân quyền cho VN cả. Tất cả đều nằm trong quyết định của hiện tại chứ không ở ngày mai nào.
Đừng đợi mong ai, đừng mong đợi một ‘ngày mai’ tươi sáng nào nếu con người của hiện tại không tự làm lấy trách nhiệm của chính mình.
Thế đó, sự mong đợi có khi là phi lý, mâu thuẫn trong lúc biết bao nhiêu thờ ơ, ruồng bỏ những nhiệm vụ hôm nay.
Có thể gọi đây là phế bỏ hiện tại trông chờ tương lai.
Hãy chăm sóc, hi sinh cho “gốc cây” ta trồng hôm nay để mong hưởng những “nhành cây sây trái” cho ngày mai.
Bác học Albert Einstein ngày trước cho rằng: ” Hãy học hỏi hôm qua, hảy sống cho hôm nay và hi vọng vào ngày mai. Nhưng điều quan trọng là chớ bao giờ ngừng thắc mắc.” (Learn from yesterday, live for today, hope for tomorrow. The important thing is not to stop questioning)
Sống ra sao trong hiện tại? phải chăng cứ thản nhiên với mọi điều xảy ra quanh ta, thờ ơ với thời cuộc, cầu an và hưởng thụ chăng. “Sống cho hiện tại” theo Einstein chắc không phải là kiếp ‘sống thừa’ mà sống để học hỏi, phục vụ và xây dựng. Hãy thắc mắc chúng ta sống ra sao, sống như thế nào trong hiện tại để có quyền hi vọng vào tương lai?
Đinh Hoa Lư 18/10/2016