Monday, October 2, 2023
spot_img

Lời kẻ đăng trình

Biết rằng mai chia đôi người đôi ngã, tôi xin anh đừng buồn
Chúng ta chung đời lính chiến phong sương quê Mẹ với muôn phương …
Lời Kẻ Đăng Trình / Tú Nhi

Bạn mến

Có khi chúng ta nghe lại vài ba bản nhạc cũ, lời xưa, là lúc tâm tư mình chợt lắng đọng, xuôi về tháng ngày xa xăm nào đó, để hoài niệm những hình ảnh , những thanh âm, giờ không còn nữa. Ngày xưa , có khi ta thả hồn theo khói thuốc , bay bổng theo ý nhạc, lời thơ, những cảm xúc dâng trào.

Có những bản nhạc chỉ hợp cho tâm trạng một thế hệ , một khoảng quá khứ, mờ nhạt như khói sương, hun hút tận phương trời xa thẳm. Giờ như thu mình trong xó xỉnh nào, trở lại réo rắt trong tâm tưởng, bao tâm hồn già cổi, bao trí não mụ mẩm, nhớ quên. Chỉ còn những người bạn tri âm, trang lứa, có dịp mở ra sẽ trân trọng rồi hòa nhịp cảm thông theo. Những lời ca, nốt nhạc, riêng cho một thời ly loạn cho lớp người cùng trang lứa, hiểu, rung động, rồi nhớ về hình ảnh ngày xưa, bạn cùng ta cùng chung khung trời kỷ niệm trong loạn lạc, lao lung.

Đó là một khoảng đời -ngày tháng tuổi xanh – bao mộng ước tương lai còn chờ phía trước. Hăm hở, nao nức, con tàu mơ mộng lao nhanh.Từng lớp người vẫy tay tạm biệt, huớng đến tương lai . Những sân ga trong đời , lần lượt tới đích cho bao chuyến viễn trình.

Cho đến một ngày, cái trạm cuối cùng , những ước vọng màu xanh đã hết! Bạn và ta lại chấp nhận một chọn lựa duy nhất – đó là ngoái đầu nhìn lại những chặng đời đã qua, rồi hoài niệm, luyến lưu thuơng ngày tháng cũ!

Những mảng thời gian lướt qua mau quá! như mây trời gió núi, thoáng nhẹ, đi mãi tận đâu? chân trời đó xa rồi không còn với được.

Mái lều nhỏ, trong quán nghèo bạn- tôi từng trầm tư khói thuốc. Bao đứa chia tay, ‘lời kẻ đăng trình’ hay theo tiếng gọi non sông.
Ngày đó qua rồi, mấy ai còn nhớ? Nhưng chẳng ai hẹn ngày trở lại, kiếp chiến chinh mấy kẻ trở về.
Chân trời kia là quê cũ xa vời, từng vương bao sợi nhớ mong manh.

ĐHL

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img