Mẫn Thục, London.
Cali Today News – Năm đầu tiên sống ở Anh, tôi tiếc công trang trí nhà cửa mừng lễ Giáng Sinh, nên lưu lại cây thông trong nhà hơi lâu. Đến ngày gần cuối năm, bác chủ nhà trọ ghé thăm tôi, ngạc nhiên hỏi, “Cháu không định mừng Năm mới à? Phải dọn cái cũ đi, mới có chỗ cho cái mới chứ!”
Đúng vậy, tuy rằng ngày lễ Giáng sinh mang ý nghĩa trọng đại hơn, là ngày thiêng liêng của tôn giáo, là ngày của tình thân, là ngày được đón chờ và chuẩn bị từ cả tháng trước, nhưng Năm mới cũng không hề bị xem nhẹ. Người dân Anh lại rất chú ý đến cách tiễn đưa năm cũ và chào đón khởi đầu mới cho một năm, dù việc chuẩn bị mừng Năm mới có nhẹ nhàng, ít phần trang trọng hơn lễ Giáng sinh, nhưng ngược lại tính vui chơi giải trí lại cao hơn, và thiên về tính truyền thống trong văn hóa, thay vì đậm màu sắc tôn giáo – tín ngưỡng như lễ Giáng sinh.
Trong nhà, không khí đã tản hết mùi hương của tinh dầu lá thông, hay mùi vỏ quế và đinh hương quyện với mùi vỏ cam thơm nồng khi nấu món rượu vang đỏ mừng Đêm thánh vô cùng, mà dậy hương hoa tự nhiên của những chậu hoa trồng trong nhà, đặc biệt bán chạy vào mùa đông. Màu vàng, bạc của quả châu và dây kim tuyến, màu đỏ của lá trạng nguyên, xanh và trắng của lá thông, quả winterberries và vòng hoa nhường chỗ cho muôn màu tươi sáng của những loại hoa mang hơi thở mùa xuân: hoa thủy tiên vàng rực bên cửa sổ, chậu tiểu quỳnh cành nhánh đong đưa trên chậu treo, trên giá trồng cây nhiều tầng là dây thường xuân xanh mướt, là hoa dạ lan hương thơm ngát, là những chậu anh thảo, tử la lan khoe sắc.
Trên bàn tiệc gia đình, món gà tây đã không chiếm chủ vị, mà thường là những món đỡ tốn thời gian, thực hiện không quá kỳ công như gà và khoai tây baby đút lò, cá hồi áp chảo, xúc xích cuộn,… Cầu kỳ nhất có lẽ cũng chỉ đến như món Beef Wellington, một món ăn mà từ cái tên đã thể hiện lòng ái quốc và tự hào dân tộc của người dân Anh quốc: món này được đặt theo tên của Thống chế Arthur Wellesley, Công tước thứ nhất của Wellington, người từng hai lần giữ chức Thủ tướng nước Anh, người có niềm đam mê bất tận với món thịt bò, và vang danh sử sách nước này bởi chiến tích đánh bại quân đội do Napoleon đại đế đích thân chỉ huy trong trận Waterloo. Rất nhiều đầu bếp gia đình người Anh yêu thích công thức chế biến món này của đầu bếp nổi tiếng Gordon Ramsay. Còn nếu muốn giản tiện, thì bữa tối giao thừa Dương lịch cũng có thể đơn giản vô cùng, với những người trẻ tụ tập bên nhau, với beer và champagne, cùng salad và vài món canapés, cùng pizza và thức ăn nhanh, chờ đón thời khắc chuyển giao giữa năm cũ và năm mới. Không sao cả, không ai câu nệ hình thức, miễn vui là được!
Những năm khi thế giới còn chưa biết đến dịch bệnh, lễ mừng Năm mới – với tâm điểm là màn trình diễn pháo hoa và các tiết mục âm nhạc từ những ban nhạc, những ca sĩ nổi tiếng – là hoạt động được mong đợi nhất trong đêm giao thừa. Khi đồng hồ Big Ben trên tháp Elizabeth đổ chuông, khi pháo hoa bừng lên thắp sáng bầu trời, phản chiếu trên mặt nước dòng sông Thames, cũng là khi khoảng cách giữa người và người bị xóa nhòa, chỉ còn niềm vui chung lan tỏa khắp nơi. Mọi người bất kể lạ quen từ mọi miền đất trên thế giới đều sẽ không tiếc một nụ cười, sẽ cùng nhau chân thành nói câu, “Chúc mừng Năm mới!”, và khi pháo hoa đã tàn đi, ai nấy quay sang ôm nhau, nắm tay nhau, cùng hát vang khúc ca truyền thống Auld Lang Syne tiễn biệt năm cũ, chào đón năm mới. Năm trước, khi tình hình dịch bệnh đang ở vào thời điểm căng thẳng, lễ mừng Năm mới và pháo hoa đã bị hủy bỏ. Năm nay, tiết mục bắn pháo hoa và trình diễn âm nhạc sẽ được tổ chức trở lại, tuy nhiên chính quyền thành phố vẫn khuyến cáo người dân ở tại nhà và theo dõi lễ mừng được phát sóng trực tiếp. Và một điểm đáng mong chờ khác nữa, là sau bốn năm “im hơi lặng tiếng” vì được tu sửa, năm nay chiếc đồng hồ Big Ben sẽ một lần nữa đổ chuông báo hiệu một năm mới bắt đầu, theo giờ GMT.
Sau một đêm uống mừng túy lúy, sáng hôm sau nhiều người sẽ ngủ nướng, rồi thức dậy đúng trong tình trạng mà lời bài hát Happy New Year nhắc tới:
“No more champagne
And the fireworks are through
Here we are, me and you
Feeling lost and feeling blue”
Tuy nhiên với nhiều người, ngày đầu năm vẫn chưa phải là “the end of the party”, dù buổi sáng đầu năm có thường xám xịt như bao buổi sáng mùa đông khác, thì người ta không có lý do gì để cảm thấy buồn bã mất mát khi tiệc tàn người giải tán. Tiệc tùng hội hè hãy còn, chỉ cần mau chân ra đường, đến khu trung tâm, sẽ có một lễ hội lớn khác đang chào đón bạn: lễ du hành mừng Năm mới ở London.
Như mọi đô thị quốc tế khác, London là nơi hội tụ của các nền văn hóa, đủ màu da, đủ sắc tộc. Tuy vậy, thành phố này, không chỉ là một trung tâm kinh tế – tài chính của nước Anh hay châu Âu, mà miền đất ấy còn tự mang sức thu hút của cũ và mới, của truyền thống và hiện đại, của lịch sử và tương lai kết hợp, đan xen, mỗi bên đều có nét đặc sắc riêng, rồi lại song hành vô cùng hài hòa. Trong lễ diễu hành này, nhà tổ chức và các bên tham dự phô bày nhuần nhuyễn mọi nét đẹp của đời sống văn hóa, tinh thần nước Anh: vừa sôi động trẻ trung, không ngừng đổi mới, tiến bộ, không ngừng chào đón các nhân tố mới, mà vẫn sâu sắc, cổ xưa, trầm lắng, không đứt mạch truyền thừa. Bạn sẽ thấy màu sắc rực rỡ, sự hào sảng, nhiệt tình của các vũ công như trong những lễ hội hóa trang, lại cũng thấy nét Á Đông từ đoàn múa lân sư rồng của người Hoa, sẽ thấy những gương mặt mang nét Trung Đông đi cạnh đoàn chiến sĩ Viking hùng dũng. Bạn sẽ được giải trí với tiết mục biểu diễn motor trên đường phố, lại cũng sẽ mãn nhãn với những cỗ xe song mã, tứ mã chậm rãi diễu qua, với những thớt ngựa cao lớn kéo những thùng xe cổ bằng gỗ, người ngồi trên xe cũng ăn mặc trang điểm theo lối cổ điển. Bạn sẽ được chiêu đãi một bữa tiệc âm nhạc với những đội nhạc trống, kèn hiện đại, bên cạnh đội nhạc truyền thống Scotland với những chàng trai trong bộ kilt với chiếc váy ca rô xếp nếp trứ danh, thổi kèn túi với âm điệu du dương bay bổng như mang người đến miền cao nguyên rộng mở mênh mông.
Những đường phố đông vui, những sắc màu rực rỡ, những âm thanh sống động, những gương mặt tươi cười, chừng đó có phải là đã đủ để bày tỏ sự chào đón một năm trước mắt, thay cho lời muốn nói, rằng, “Xin chào Năm mới, chúng tôi rất hoan nghênh bạn?”
Mẫn Thục, London.