Thursday, March 28, 2024

Chính quyền ba cấp ‘cướp đất’ và hệ sinh thái ‘Điểu tận cung tàng’?

Nguyễn Hiền
 
(VNTB) – ‘Trong ba thời kỳ ta đã trãi qua thời kỳ nay ác nhất. Thời Pháp và Mỹ chúng đốt nhà phá ruộng của mình nhưng mình vẫn còn có đất. Thời nay minh không còn cái gì: trắng tay.’
 
 
Facebooker Mạc Tuyết đăng tải video ghi nhận người dân ở tập thể nhân dân tổ 12, quận Hải An (Hải Phòng) đang kêu đòi công lý tại số 1 Hùng Vương, Hà Nội.
 
Những khuôn mặt già trẻ, nam nữ và những huân chương kháng chiến, bằng Tổ quốc ghi công được trưng ra cùng với banner ‘Tập thể nhân dân tổ 12 – quận Hải An đăng ký gặp trực tiếp Tổng Bí thư – Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng’.
 
Ông Lê Minh Cường, người tự giới thiệu trong video là ‘sĩ quan quân đội nhân dân Việt Nam’ lên tiếng 3 cấp chính quyền ‘tổ chức ăn cướp đất của dân, phá nhà người dân, lấy tài sản của dân mà không có biên bản cụ thể, không có quyết định thu hồi đất, không có phương án đền bù. Hành vi này là biểu hiện của giặc ngoại xâm, đề nghị TBT-CTN có biện pháp xử lý khẩn cấp để xây dựng đảng, xây dựng nhà nước của dân do dân và vì dân’.
 
“Nó” ám chỉ chính quyền ba cấp tại hải phòng, và ‘ăn cướp đất của dân’ ám chỉ quyết định thu hồi, cưỡng chế đất trái pháp luật.
 
Trong bài chia sẻ của mình, Facebooker Mạc Tuyết trích dẫn bài thơ: ‘Bữa tiệc cưới của chúng ta sắp chén đẫy hôm nay/ Được dọn bằng xương máu của các chiến sĩ’.
 
Cách thức kêu đòi công lý ở số 1 Hùng Vương, hay khu vực dân oan Ngô Thì Nhậm (Hà Nội) đã trở thành chuyện thường ngày ở… thủ đô. Nơi mà hàng ngàn câu chuyện, và hàng triệu mảnh đời vẫn tiếp tục lầm lũi ngày qua ngày cầu vọng sự anh minh, sáng suốt và công bằng của trung ương, của người đứng đầu đảng và nhà nước Việt Nam – ông Nguyễn Phú Trọng.
 
Câu chuyện của tập thể nhân dân tổ 12 đem lại nhiều hoài niệm, rằng trong một cơ chế tham nhũng, những kẻ tận dụng được lợi ích nhóm mới là kẻ sống còn, còn các huân huy chương thuộc về cách mạng không còn quá giá trị như cách mà chúng hiện diện vào thế kỷ XX về trước.
 
Liệu ông Tổng bí thư – Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng có một lần nhìn qua vườn hoa dân oan ngày càng nở rộ ở thủ đô, đối diện với những người thân ‘chiến sĩ cách mạng’ một thời, những người là đảng viên đảng cộng sản bị ‘cướp đất tại cơ sở’ để suy ngẫm rõ rệch hơn về cái gọi là ‘cuộc chiến đốt lò’, cái cuộc chiến chưa hồi kết và nạn nhũng nhiễu bạo quyền ngày càng manh nha nở rộ khi sức khỏe ông yếu đi?
 
 
 
 
Liệu người dân tập thể nhân dân tổ 12, hay ông Lê Minh Cường, người tự xưng là ‘sĩ quan quân đội nhân dân Việt Nam’ có hiểu rằng, họ đang sống trong một hệ sinh thái, mà ở đó, ‘cướp đất, bọn nó’ sẽ tiếp tục diễn ra cho đến khi hệ sinh thái đó có sự thay đổi. Đời ông không bị ‘cướp’, thì đời cháu ông sẽ ‘bị cướp’.

Hệ sinh thái đó có cả Điều 62 thuộc Luật đất đai 2013, điều luật mà nhà báo Hoàng Hải Vân gọi là ‘điều luật vấy máu’.

“Điều 62. Thu hồi đất để phát triển kinh tế – xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng”.

Và Điều 62 xuất phát từ chế độ sở hữu toàn dân về đất đai mà bản thân chính ông Nguyễn Phú Trọng và hàng vạn đảng viên, trong đó có ông Lê Minh Cường tìm cách bảo vệ và phục tùng nó. Nếu ông Nguyễn Phú Trọng ở trong địa vị của ông Lê Minh Cường, thì kết cục của hệ sinh thái mà ông luôn tuân phục và bảo vệ bằng mọi giá cũng sẽ phải ra đứng kêu oan tại… số 1 Hùng Vương.

Người có quyền lực chỉ chăm chăm giữ quyền lực, họ nhân danh ‘thành quả cách mạng’ và vì ‘nhân dân’ để bảo vệ cái ngai vàng được dựng nên từ máu xương của nhân dân. Họ chỉ thẳng mặt những ai phê phán sở hữu toàn dân, Điều 62 hay chế độ là ‘kẻ phản động, kẻ bất hảo, kẻ mưu đồ chính trị’. Còn những người dân, họ vẫn lang thang và kêu oan tại địa chỉ đã gây ra nỗi oan trái của chính cuộc đời họ.

Nếu chính quyền 3 cấp tại Hải Phòng là ‘cướp’ như cách người dân tập thể nhân dân tổ 12 tố cáo, thì  chính quyền của các tỉnh thành còn lại cũng không khác gì. Và nạn ‘cướp’ vẫn ngày đêm diễn ra như một hiện tượng bình thường của chế độ.

Nhưng người dân tổ 12 hãy lạc quan lên, vì họ không cô đơn, hàng vạn người dân khác ở khắp mọi miền tổ quốc, với các giai tầng khác nhau vẫn đang đòi quyền lợi ‘nhà đất’ của mình. Trong đó có cả cán bộ báo Công An Nhân Dân, những người đã nộp 95% số tiền nhà cho chung cư của báo, và kết quả là giờ sau 9 năm vẫn đứng đường với banner đòi nhà, trong khi Tổng biên tập báo hiện giờ là Thiếu tướng Phạm Văn Miên vẫn chưa ‘hồi đáp’.

Một hệ sinh thái mà quyền lực là thứ ngự trị tuyệt đối, thì tất yếu sản sinh ra ‘người ăn thịt người’, bất kỳ ai, kể cả đảng viên, lẫn những người từng phục vụ trong bộ máy. Không khác gì thành ngữ cuối thời Xuân Thu ‘Thỏ khôn chết, chó săn bị mổ làm thịt; chim bay cao hết, cung tốt vất bỏ; nước địch phá xong mưu thần bị giết’.

 
Facebooker Menras André, người từng hiến dâng cả máu và đời mình cho cách mạng Việt Nam cũng ngao ngán trước tình trạng ‘cướp đất’ tại Việt Nam, và trong một chia sẻ, ông trích vài lời của một nông dân Bình Dương đã nuôi giấu cách mạng, ‘Trong ba thời kỳ ta đã trãi qua thời kỳ nay ác nhất. Thời Pháp và Mỹ chúng đốt nhà phá ruộng của mình nhưng mình vẫn còn có đất. Thời nay minh không còn cái gì: trắng tay.’

Đó không phải bịa đặt, càng không phải xuyên tạc, càng không là kích động, mà đó chính là thực tế cuộc sống, thanh âm của hệ sinh thái đầy nhiễu nhương.

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img