Friday, March 29, 2024

Matt Mahan là ai?

Matt Mahan là người “bóp vỡ” hay là nhà cải cách?
Tại sao quý vị cần biết đến anh chàng Matt Mahan này?
Tác gỉa Trúc Việt của Việt Wave Radio
Cali Today News – Trước tiên hãy tìm hiểu Matt Mahan là ai.
Đối với những người tự phong cho họ là “cấp tiến” và hãnh diện với bảng vàng “cấp tiến” và kinh nghiệm làm đầy tớ của nhân dân dầy như ruột bánh mì, đã rỉ tai người nào chưa biết về Matt Mahan rằng anh Matt thuộc hàng công tử từ khi sinh ra đã được sống trong nhung lụa của một gia đình giàu có, nhà trên núi, vì này nhé, anh học trường Đạo danh tiếng ở San Jose, rồi sang đến trường Harvard cũng đình đám nhất thế giới. Chỉ ngần ấy thôi cũng đủ kết luận (hay kết án?) anh Matt chỉ bênh vực cho dân nhà giàu và chống quyền tự do định đoạt của phụ nữ. Rồi họ sẽ rỉ tai tiếp rằng, sau khi thành công với hai công ty điện tử cấp cao gì đó, tiền dư quá, nhàn nhã, bèn đi ra ứng cử chức nghị viên thành phố San Jose, khu vực 10 (khu nhà giàu mà!). Mới ngồi trong chức quan nghị này chưa mọc rễ như dân có bề dày kinh nghiệm trơ như tấm thớt, giờ chẳng biết ai xúi, ảnh quyết định ra ứng cử chức thị trưởng của thành phố San Jose, dám rờ bờm đối thủ của anh là “nữ hoàng lao động” dày dạn chính trường, kinh nghiệm lách luật có thừa, “đi đêm” không sợ gặp “ma.” 
Còn người biết về anh Matt sẽ kể với quý vị như thế nào?
Họ sẽ nói anh Matt là con nhà công chức nghèo, cha mẹ không mua nổi nhà ở San Jose vì họ không phải là dân hai tẹc (hightech) như dân rồng vàng vượt biên/biển chúng ta, nên phải ở vùng nông thôn Watsonville và cậu Matt này bảo đảm không phải là công tử San Hô thành à nha (San Jose), vì con nhà giàu đâu ở khu có nông dân da màu lao động nghèo, và đâu có dùng xe bus công cộng để đến trường xa lắc xa lơ, thay vì lái chiếc xì téc la (Tesla) bóng lộn hay chiếc Lếch Xịt (Lexus) SUV mới cắt chỉ. Kế sinh nhai của cha mẹ ảnh chỉ vừa đủ sống giống như các người hàng xóm trong thị trấn Watsonville.
Vậy chắc cha mẹ của anh Matt có bị bệnh “thành tích” giống như mấy cha mẹ ở Việt Nam chăng? Mẹ làm nghề gõ đầu trẻ trong một trường học Công Giáo, cha làm nghề đưa thư, nhưng phải nhịn ăn nhịn mặc để cho con đi học trường tư nổi tiếng để hỉnh mũi với xóm làng chăng?  
Không phải! Cha mẹ cậu không mắc bệnh “thành tích” vì thật khó tưởng tượng chuyện này xảy ra ở nước Mỹ, nhất là California, không có chuyện “con vua thì được làm vua, con sãi ở chùa” chỉ muôn đời quét lá đa, không khinh khi ai thấp hèn cả. Cali đã từng có ông thống đốc là dân vai u thịt bắp hay con kiến càng chứ có bằng cấp cao nghệu chi mô nà! Vậy sao con nhà công chức nghèo lại được nhận vào trường Đạo tư thục Bellarmine là trường trung tiểu học danh tiếng, chuyên đào tạo học sinh trở thành ưu tú để các trường đại học danh tiếng sẵn sàng mời gọi vậy!  “Nói có sách mách có chứng.” Anh Matt thành thật lắm, ảnh phô bày huỵch toẹt thân thế và sự nghiệp của anh trên trang mạng vận động tranh cử của ảnh, chẳng phải đi nhờ vả gì bác “Gụ (Google) truy tìm cả. Còn thân thế của đối thủ anh vẫn là một bí ẩn, vì nó ngắn tũn. Không tin các bác vào trang mạng của chàng Matt Mahan đọc đi!
Cậu Matt Mahan nhà ta chắc là đệ tử của danh nhân Mạc Đỉnh Chi nước ta, vì cậu rất hiếu học và biết suy luận từ bé. Tuy cậu không sinh ra trong một gia đình vàng ròng 4 số 9 đầy thúng, cái nặn thành muỗng, cái đeo chói chang khắp cổ như công tử tư bản đỏ, cậu Matt này chắc học được câu tục ngữ của người Việt Nam: “có công mài sắt có ngày nên kim.” Dù biết trường Bellarmine ở San Jose cách xa nhà của cậu đến hơn một tiếng đồng hồ lái xe, Matt vẫn xin cha chở cậu đến dự kỳ thi tuyển do trường Bellarmine tổ chức. Cậu Matt trúng tuyển! Nhưng, lại là chữ nhưng đáng ghét cản mũi, vấn đề đầu tiên là tiền đâu để đóng học phí? Cậu Matt vốn giòng Mạc Đỉnh Chi vẫn không bỏ cuộc vì cậu biết Bellarmine sẽ giúp cậu thỏa chí học lên cao và điều quan trọng hơn cả, khi còn nhỏ, cậu bé Matt đã cảm nhận thị trấn thôn làng quá giới hạn cho tầm mắt của cậu. Cha mẹ sinh con, trời sinh tính, cậu Matt không muốn chịu đựng sự bất bình đẳng trong hệ thống giáo dục thời ấy hay nhìn đời sống người ta chỉ an phận với câu “ăn để mà sống,” nên không màng tìm hiểu nhiều đến kiến thức rộng, vả lại cả thị trấn chỉ toàn báo làng và báo lá cải (tabloid), cậu khó tìm được ai để học hỏi và mở rộng tầm mắt cho cậu. Matt đã chứng kiến cảnh cha mẹ cậu và người hàng xóm mỗi người mỗi ý khi bàn về nên bầu cho ứng cử viên nào trong chức vụ tổng thống lúc đó. Matt thấy cả ba phía chỉ đưa ra lý lẽ đầy cảm tính hơn là lý luận với đầy đủ dữ kiện xác thật. Cuối cùng, ai về nhà nấy với thiên kiến vẫn khư khư trong đầu của họ, và mỗi người sẽ truyền bá thiên kiến đó sang cho con cái của họ. Điều này đã khiến cậu bé Matt tuy còn nhỏ tuổi, nhưng là cậu bé “Trần Quốc Toản” đã nhen nhóm ý tưởng muốn bóp vỡ trái cam của lý luận một chiều. Đó là mầm mống cho Matt lập ra hai công ty kỹ thuật cao để với mục đích “bóp vỡ” này.
Chắc vì Matt đẹp giai (không như cụ Mạc Đỉnh Chi hơi bị thiếu bô trai) và chắc ban giám hiệu không coi trọng bề ngoài như thời vua Trần Nhân Tông, hoặc Chúa Giê Su đã thì thầm vào tai ban giám hiệu chăng, nên họ chỉ chú trọng vào tiềm năng khoa bảng của Matt và đã đưa ra đề nghị nhà trường sẽ trả tiền học cho cậu nếu cậu chịu làm việc phụ giúp ban bảo trì nhà trường trong suốt mùa hè. Thế là chàng Matt chịu gấp (good deal)! Voila! Cậu Matt được mài đũng quần với đám học sinh con nhà giàu khác, nhưng chẳng phải mất xu teng nào.  
Nhưng (lại nhưng) đi học bằng cách nào? Chưa có bằng lái xe và dù nếu có, cậu Matt không muốn tạo thêm một gánh lo cho cha mẹ phải để dành tiền mua xe cho cậu. Đi học xa làm sao dám mua xe cà rịch cà tang cho con được!  “Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi, mà khó vì lòng người ngại núi e sông” danh nhân Nguyễn Thái Học đã nói thế thì cậu Matt phải quyết tâm thức dậy thật sớm từ lúc 4 giờ sáng để đón chuyến xe bus sớm nhất đến thành phố San Jose. Lắm khi, trời mùa đông lạnh giá, cậu còn ngái ngủ, người cha ẵm cậu ra khỏi giường, đặt lên nền nhà lạnh để cậu tỉnh ngủ, kẻo không lại lỡ chuyến xe bus. Cha mẹ khuyến khích cậu Matt cố gắng đi học dù nó xa lắc xa lơ, vì chắc họ học được câu tục ngữ của người Việt Nam “con hơn cha nhà có phước.”
Cậu Matt chuyên cần đi học xa mỗi ngày như con kiến tha mồi về tổ kiến thức, dùng thời gian trên xe bus để đọc sách và ôn lại bài vở. Nhờ dậy sớm, cậu Matt đã nhìn thấy những người nông dân người Mễ ra đồng áng còn sớm hơn cậu, để lại một ấn tượng sâu xa trong lòng cậu. So với sự nhẫn nại cần cù của những người nông dân đó, Matt chẳng là gì cả. Điều Matt thích nhất nơi trường Bellarmine là cậu được giáo huấn về tinh thần trách nhiệm đối với cộng đồng và giá trị của truyền thống chăm chỉ và thành thật.
Giống như cậu bé con trong truyện “Tôi Đi Học” của cố văn sĩ Thanh Tịnh, cậu Matt thời niên thiếu khá nhút nhát và vụng về, nhất là khi vào một môi trường tỉnh thành khác xa với ao làng nơi cậu sinh ra. Thế nhưng,  Matt nhà ta hoà nhập vào sông hồ mới rất nhanh. Phải nói rằng cậu đã trở thành kình ngư trong hồ bơi mới để lộ hẳn tiềm năng lãnh đạo, chỉ huy trong con người của Matt. Chỉ một thời gian ngắn, cậu Matt Mahan đã được học sinh trong trường bầu làm hội trưởng hội học sinh. Cậu dùng tin thư của hội học sinh để đưa ra các đề tài nhân quyền ở Nam Phi chẳng hạn. Chưa hết, Một Matt không đô con, vai u thịt bắp, tướng tá chẳng võ biền, chẳng thô thiển chút nào cả, nhưng lại rất giỏi môn thể thao bóng đá, bóng rổ và sau này còn là huấn luyện viên môn bóng rổ, bóng đá.
Nếu các bác đã đọc đến đoạn này, chuyện anh Matt Mahan được trường đại học danh tiếng Harvard cấp học bổng không có gì lạ, không chỉ riêng Harvard, nhiều trường danh tiếng từ Tây tới Đông Hoa Kỳ đều mở vòng tay đón chàng Matt tuổi trẻ tài cao, vốn dòng hiếu học, phải không? Chàng Matt muốn theo ngành luật ở Harvard, vì Matt muốn trở thành luật sư ở thủ đô Washington D.C. để thay đổi chính sách nhằm đem lại công lý, công bằng cho những thành phần thấp cổ bé họng trước một guồng máy pháp luật Hoa Kỳ khá phức tạp. Tuy nhiên, bạn học Mark Zuckerberg (mấy bác thích chơi facebook nghe tên này có thấy quen không) đã cho Matt một lời khuyên hữu ích khiến xoay chuyển cả lộ trình học vấn của chàng Matt. Zuckerberg nói gì ghê vậy? Chàng Zuckerberg khuyên rằng, Matt nên dùng kỹ thuật cao để thực hiện được lý tưởng giúp người, giúp đời của anh bằng con đường chính trị sẽ có hiệu quả hơn thay vì chọn làm luật sư… nghèo. Biết đâu lại thất chí rồi về quê Watsonville đi làm homeless như mấy ông giảng sư đại học thất chí ở Santa Cruz.
Vậy hai công ty mạng xã hội do chàng Matt Mahan sáng lập giúp đời ra sao? Nó có giống như kiểu facebook vụ lợi không? Thưa không, ý tưởng làm “mặt bằng” trên mạng của hai công ty nào là tạo cơ hội cho các cử tri trên toàn nước Mỹ và thế giới có nơi hội tụ lại, anh hùng/anh thư/hảo hớn lập ra các nhóm nhỏ của những người cùng chí hướng với nhau, cùng hội luận, tranh luận các đề tài, biến cố chính trị, hay giới thiệu về nhóm vô vụ lợi, gây quỹ, hoặc ứng cử viên nào muốn giới thiệu về họ. Hình thức của hai “nền tảng” (platforms) này của chàng Matt theo mô phỏng nửa giống facebook, nửa giống Linkedln. Nhưng mục đích chính của mạng xã hội của Matt là lập ra “thị trường tư tưởng” (Mattet of ideas). Đó là cách Matt muốn duy trì và phát huy khái niệm dân chủ và thực hành nhiệm vụ công dân.
Tại sao Matt không duy trì hai “nền tảng” thị trường tư tưởng này mà lại muốn làm nghị viên khu vực 10 ở San Jose? Có phải vì mạng xã hội “thị trường tư tưởng” của chàng Matt đã biến thành “chợ cá” inh ỏi tiếng chửi, tin giả nhiều hơn tin thật giống như trên facebook của bạn học cũ của anh?
Không phải vậy, chàng Matt đã bán lại hai công ty “thị trường tư tưởng” này cho các công ty lớn, nổi tiếng khác như Pinterest để chàng muốn giúp đời thiết thực hơn. Khi dọn lên San Jose ở, Matt thấy nạn vô gia cư, tội ác, cướp bóc lan tràn, và chàng Matt nghĩ chuyện địa phương còn nhiều vấn đề phải giải quyết, và công ty “thị trường tư tưởng” của chàng không thể đưa ra các quyết định ảnh hưởng trực tiếp đến người dân San Jose. Với ý thức muốn giúp người thấp cổ bé họng của một luật sư tương lai hồi đó lại nổi lên. Chàng Matt vốn dòng hào kiệt quyết định ra ứng cử chức nghị viên khu vực 10, dù tiền lương của một nghị viên sao bằng được với một giám đốc điều hành (CEO) hay giám đốc COO của một công ty “hai-tẹc” (high tech) được! Đã bảo chàng Matt này thích làm chuyện “bóp vỡ” mà các cơ quan truyền thông Mỹ đặt cho chàng Matt danh hiệu “the Disruptor,” nôm na tiếng Việt ta là NHÀ CẢI CÁCH. Còn nếu ai thích dùng từ ngữ đơn giản, cứ gọi chàng Matt là chàng “bóp vỡ” nạn quan liêu và ăn trên ngồi chóp.
Với thông điệp rõ ràng và thực tiễn, vì nhà Cải Cách Matt Mahan nắm bắt được nhu cầu cấp thiết của cư dân nơi chàng sẽ đại diện cho họ trong Hội Đồng Thành Phố, Matt Mahan đã dễ dàng thắng cử với số phiếu rất cao. Nhưng (lại nhưng nữa) khi vào trong guồng máy công quyền của thành phố San Jose rồi, Matt Mahan mới rõ hơn vì sao tội ác và nạn vô gia cư tăng khủng khiếp ở San Jose nói riêng. Không phải vì thiếu cảnh sát, không vì thiếu ngân sách, nhưng vì lề lối điều hành quá quan liêu, vô hiệu quả và lãng phí của công. Chẳng hạn như, các giám sát viên quận hạt Santa Clara có chính sách thả tù nhân hình sự ra khỏi nhà tù nhưng lại  không có kế hoạch kiểm soát họ và phạm nhân không cần phải đóng tiền tại ngoại hầu tra (zero-bail), vì thế các phạm nhân này cứ “vào tù ra khám” như đi chợ mấy chục lần, đến nỗi phạm nhân chẳng sợ bị cảnh sát thành phố bắt nữa, vì các giám sát viên quận hạt sẽ ra lệnh cho cảnh sát trưởng (sheriff) của quận hạt thả ra (thành phố không có nhà tù, chỉ có quận hạt mới được xây nhà tù). Có những phạm nhân mắc căn bệnh tâm thần, nghiện ngập đủ loại, được thả ra, không nhận được một trợ giúp nào về vấn đề tâm thần của họ, thế là họ cứ lang thang, lếch thếch “cắm trại” trên hè phố, góc phố và lắm khi trước cửa nhà của các cư dân hiền lành, tuân hành pháp luật. Nhưng (ối giời cái nhưng này khá to) giám sát viên kiêm chủ tịch hội đồng giám sát là bà Cindy Chavez đã không chịu làm việc với thị trưởng San Jose Sam Licardo để giải quyết nạn tội phạm. Chưa kể hội đồng giám sát viên đã quá lãng phí ngân sách trong dự án xây dựng những căn nhà cho người vô gia cư, giá xây một căn hộ tốn khoảng hơn $700 ngàn dollars, với giá tiền này người ta đã có thể mua được nhà ở quận hạt Santa Clara rồi, chi phí đắt một cách vô lý và không thể chấp nhận được; chưa kể thời gian xây quá lâu, kéo dài đến 4-5 năm trở lên, trong khi dân số vô gia cư ngày càng tăng. Hội Đồng Giám Sát Viên do Cindy Chavez lãnh đạo đã không chịu cho thành phố San Jose đất để xây các căn hộ nho nhỏ, xinh xắn, có thể vẽ hoa văn vui mắt và ít tốn kém hơn (khoảng $50 ngàn một cái) cho người vô gia cư trú ngụ tại các vùng đất trống trong thành phố. Matt Mahan ủng hộ dự án xây những ngôi nhà nhỏ xinh xắn và tiện lợi cho người vô gia cư, chẳng hạn như dùng khu Fairground để hội tụ người vô gia cư nhằm chăm sóc cho nhu cầu của họ dễ dàng hơn, như có chuyên viên tâm thần, cai nghiện và nhà bếp đến chăm sóc cho họ mỗi ngày, cũng như có nhân viên bảo vệ canh gác. Nhà cải cách Matt còn đề nghị phải suy xét lại đòi hỏi của công đoàn cảnh sát đòi hỏi tăng lương 14% trong hai năm tới, và 90% tiền hưu bổng quá đáng, vì đâu phải tất cả cảnh sát viên nào cũng vào sinh ra tử như chiến sĩ Ukraine đâu. Cảnh sát ngồi bàn giấy thì sao? Nhất là lương trung bình của cảnh sát bây giờ cũng đã là gần 200,000 dollars một năm rồi. Chưa kể có nhiều cảnh sát chưa chắc giảm tệ nạn tội ác, cướp bóc, vì không ai có thể bắt buộc cảnh sát vào đến khu phố nào cả. Sở cảnh sát có quyền lựa chọn khu phố nào để đi tuần. Đôi khi thổi phồng chuyện “cần thêm cảnh sát” bài trừ tội phạm thường được đưa ra trong mỗi dịp bầu cử chỉ là yêu sách đòi tăng lương của cảnh sát với hội đồng thành phố. Nhưng điều quan trọng là nếu cứ tiếp tục chiều theo yêu sách của công đoàn lao động cảnh sát, không chóng thì chầy thành phố San Jose sẽ phá sản hay phải đền bù vào ngân sách thâm thủng bằng cách đổ vào đầu dân với các loại tăng thuế thổ trạch (property taxes) và thuế buôn bán (sale taxes) cũng như tăng lệ phí cấp giấy phép này giấy phép nọ, hoặc hội đồng thành phố phải cắt giảm các dịch vụ hữu ích khác như thư viện đóng cửa, đường xá không có người dọn dẹp rác v.v. Thành phố New York và San Francisco mướn nhiều cảnh sát hơn so với mỗi khu phố, nhưng nạn giết người cướp của vẫn không thuyên giảm, vì thế Matt Mahan muốn xem xét lại tận cốt lõi các khe hở trong chính sách của guồng máy nhà tù và hệ thống chăm sóc cho người nghiện và tâm thần ra sao. Không giống như giám sát viên Cindy Chavez hiện là ứng cử viên cho chức thị trưởng San Jose đã đưa ra chính sách “bắt rồi thả ra ngay không cần đóng tiền tại ngoại hầu tra (zero-bail),” vì bà muốn cắt giảm ngân quỹ quận hạt để mua lại bệnh viện O’Connor ở San Jose và hai bệnh viện khác ở Gilroy đã khai phá sản với một số tiền kếch xù là 235 triệu Dollars, đến nỗi 100 nhà thầu khác không dám nhảy vào đấu giá. Việc mua lại bệnh viện O’Connor để chuyển bớt số lượng bệnh nhân từ bệnh viện chính phủ Valley Medical Center sang không có gì là sai, vì VMC đã không còn đủ giường trống cho bệnh nhân, nhưng ít người biết rằng, sau đó bà cho công đoàn “gà nhà” của bà vào điều hành, tống khứ các công đoàn lao động đã hiện hữu khác ra để thiết lập mức lương “mới” của phe cánh đặc quyền, đặc lợi của bà, muốn đuổi nhân viên cũ đi bằng các trò giống như công ty vụ lợi khác, nghĩa là bắt nhân viên cũ phải làm đơn xin việc trở lại và phải thi khảo hạch do công đoàn mới đưa ra. Chưa hết, bà Cindy lấy lý do vì mua bệnh viện để biện minh cho kiểu chi tiền phung phí của hội đồng giám sát viên. Đó là lý vì sao công đoàn cảnh sát và những công đoàn do Cindy Chavez gài vào rất chống nhà cải cách Matt Mahan, vì họ sợ Matt Mahan sẽ “bóp vỡ” lợi nhuận khổng lồ của họ từ tiền thuế của người dân trong thành phố San Jose. Ủa, mà công đoàn lao động cũng có màn “phe phái” nào là của Cindy nữa à!
Nhưng (nhưng hoài) với một guồng máy làm việc theo lối quan liêu và xa rời thực tế như vậy, liệu nhà Cải Cách Matt Mahan sẽ làm được gì?
Việc trước tiên nhà cải cách Matt Mahan sau khi đắc cử sẽ làm là buộc các quan chức công quyền phải chịu trách nhiệm với cư dân thành phố cho các quyết định không thành công của họ, bằng cách họ không được tự ý tăng lương cho họ trong khi trong khi miệng của họ cứ gào thét rằng tội phạm, đường phố dơ dáy là vì thiếu cảnh sát và thiếu ngân sách. Nhiều người cho rằng nhà cải cách Matt tính làm chuyện “đội đá vá trời” hay sao mà đụng đến lương bổng của một cỗ máy đã hoạt động cả mấy chục năm nay! Thực tại chứng minh, và trái đất xoay, nên không có luật lệ nào là không thay đổi được, ngay cả Hiến Pháp Hoa Kỳ còn đổi tới đổi lui, tu chính này nọ mà! Nhất là Matt Mahan là NHÀ CẢI CÁCH, Matt Mahan không phải “người đầy kinh nghiệm… trì trệ.”
Còn đối với cộng đồng Việt Nam ở San Jose, nhà cải cách Matt Mahan không hứa hão với cử tri Việt Nam rằng ông sẽ giúp xây lại tượng đài Chiến Sĩ Việt-Mỹ “Thank You America” do ông cựu Nghị Viên, cựu phó Thị Trưởng, cựu Giam Sát Viên Dave Cortese khởi xướng khi ông muốn nhử cộng đồng Việt Nam bỏ phiếu cho ông. Nay ông từ cựu nghị này đã lên làm thượng nghị sĩ tiểu bang California, nhưng mô hình bản vẽ tượng đài này vẫn bị xếp xó bám bụi bẩn, và ông tưng trái banh trách nhiệm này lại cho thành phố, vào tay nghị viên khu vực 7, Maya Esparza, là bà con xa gần của giám sát viên Cindy Chavez, cả hai lại chơi chiêu giống như ông cựu Nghị Dave đem tượng đài này ra nhử dân Việt Nam ở San Jose lần nữa cho kỳ tranh cử chức nghị viên và thị trưởng San Jose vào tháng 11 này của hai bà! Riêng nhà cải cách Matt Mahan chỉ hứa sẽ xem xét lại dự án này, ông không đem củ cà rốt “tượng đài Chiến Sĩ Việt-Mỹ” này ra nhử cử tri Việt Nam để kiếm phiếu, vì ông là người thực tế, muốn xây tượng đài hay vườn truyền thống Việt Nam gì đi nữa cũng cần phải có TIỀN, nhất là đã hơn chục năm rồi kể từ khi các dự án này được khởi xướng, chi phí xây dựng chắc chắn sẽ lên gấp đôi gấp ba khác với thời đó, vì thế, khi đã đắc cử, nhà cải cách Matt Mahan cần phải xem ngân quỹ của thành phố San Jose ra sao và phải cần ngồi xuống họp với các hội đoàn phụ trách đề án này trong quá khứ. Điều này chứng tỏ nhà cải cách Matt Mahan làm đúng với thông điệp của ông “Chịu trách nhiệm bằng cách không hứa hão và lãng phí của công.” Chưa kể, nhà cải cách Matt Mahan còn chơi trội, hiên ngang tuyên bố ông sẽ giúp cộng đồng Việt Nam lớn mạnh không phải lời hứa hão “tượng đài” hay “vườn truyền thống” mà sẽ nâng đỡ ứng cử viên gốc Việt Nam nào muốn ra tranh cử vào các chức vị lập pháp ở các khu vực có đông dân cư Việt Nam. Nhà cải cách Matt Mahan không muốn mướn người Việt Nam làm “tay sai” cho ông, mà là bạn đồng hành trong Hội Đồng Thành Phố cùng giải quyết về các nhu cầu của cộng đồng Việt Nam ở San Jose.
Bài viết đã dài, cám ơn sự theo dõi của các bác và xin hứa với các bác rằng đây là chữ “nhưng” cuối cùng, một nửa ruột bánh mì vẫn là ruột bánh mì, NHƯNG một nửa sự thật không là sự thật mà đó là “dấu diếm.” Nhà cải cách Matt Mahan đã nói hết sự thật rồi, còn Cindy Chavez đến khi nào mới nói hết sự thật về bà!
Xôi Vò
Tác gỉa Trúc Việt của Việt Wave Radio
Tài liệu khảo cứu:
Báo Metro “ Matt Mahan – The Disruptor.”
Báo online:
https://sanjosespotlight.com/workers-say-santa-clara-county-botched-transition-after-buying-new-hospitals/
https://nuhw.org/caregivers-picket-oconnor-hospital-for-arresting-union-reps-and-shutting-down-democratic-vote/
https://www.sanjoseinside.com/news/nurses-go-on-daylong-strike-at-st-louise-oconnor-hospitals/
https://jointventure.org/read-more-profiles/1724-meet-matt-mahan-brigade
https://www.hopeofthevalley.org/tinyhomes/artwalk/
 
 
 
 
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img