Friday, March 29, 2024

Ba mãi luôn là người bên con trong cuộc đời

Cali Today News – Trời Cali những ngày vào hạ, nắng chang hòa khắp nơi. Mùa hạ nơi đây không nắng gay gắt như mảnh đất miền trung quê mình. Nhưng ở xứ ôn đới miền tây nước Mỹ này, cái nắng chói chang cũng làm những người con xa quê hương nước Việt nhớ đến mùa hạ nơi quê nhà da diết. Có những ngày vào hạ nơi đây, một mình lái xe băng qua những con đường lạ, vẫn là cảm giác cô độc lạ lẫm của một kẻ tha phương nơi xứ người, con ước sao được một lần trở về với tuổi thơ nơi quê nhà, được ngồi sau lưng ba, đi khắp các con đường quen thuộc trong thành phố. Ở nơi quê nhà, ngày lễ phụ thân, không biết ba có hiểu được lòng con luôn đau đáu nghĩ về ba và mong chờ một ngày không xa được trở về trong sự yêu thương che chở của ba. Mười năm sống nơi xứ người, những lúc đặt chân trở về quê hương, hình ảnh của ba đứng ở sân bay đứng đợi con, mong ngóng con trở về nhà vẫn mãi là hình ảnh thân thương nhất trong tầm thức của con. Ánh mắt của ba, vòng tay của ba chào đón con trở về nhà sau những ngày tháng bôn ba nơi xứ người luôn cho con biết rằng ba vẫn là người đàn ông thương con nhất. Cuộc đời này nếu có một điều ước, con sẽ ước được ngồi sau lưng ba trên chiếc xe đạp cọc cạch như hai mươi năm trước để được ba chở đi dạo biển mỗi chiều. Lúc đó con mới thật sự được sống trong vòng tay thương yêu của ba, chẳng phải lo âu, suy nghĩ gì nhiều về cuộc sống bộn bề này nữa.

Mười hai năm đi học ở Việt Nam, từ ngày con bước chân vào lớp 1, ba là người đưa con đến trường dù hôm đó là ngày trời nóng gay gắt, hay trời mưa giông bão. Hạnh phúc trong cuộc đời học sinh của con trong chỉ là được đi học cùng ba mỗi ngày, mà còn được ba tận tình chỉ dạy những điều hay lẽ phải trong cuộc sống. Đến bây giờ, khi con thực sự rời khỏi sự bao bọc của ba để sống cuộc đời tha phương nơi xứ lạ quê người, con mới ao ước được trở về những ngày tháng tuổi thơ bình yên và tươi đẹp bên ba. Con muốn được sống trong cái cảm giác được ngồi sau lưng ba đến trường mỗi sáng rồi mỗi chiều lúc tan học, vừa bước ra khỏi cổng trường, con đã thấy sẵn hình dáng quen thuộc của ba ngồi chờ con.

Con là con gái nhưng mà chẳng bao giờ con thể hiện tình cảm gì với ba cả. Con luôn tỏ ra cứng rắn, mạnh mẽ để che đậy tình yếu đuối nhút nhát của mình chỉ vì không muốn ba lo lắng cho con. Con cũng chưa bao giờ thổ lộ lòng biết ơn với sự hi sinh của ba dành cho chị em con. Gần ba mươi năm qua, ba cõng trên lưng giấc mơ của chị em con, và cả cuộc sống mưu sinh của cả gia đình mình. Những nhọc nhằn đau khổ của cuộc đời, ba gánh cả trên đôi vai gầy gò để gia đình mình có được cuộc sống sung túc đầy đủ như bây giờ. Ba nuôi chúng con lớn lên trong sự bình yên phía sau bão giông của cuộc đời. Ơn nghĩa này có đi hết kiếp người, con cũng không trả hết.

Giờ đây khi đã bước sang tuổi ngũ tuần, tóc ba đã chớm sợi bạc, mắt cũng đã bắt đầu yếu, nhưng khi nhìn thấy ba hạnh phúc, vui vẻ sống cuộc sống an nhiên, con cảm thấy vui lắm. Sau nhiều năm mưu sinh, bươn chải, gánh vác những lo âu, khó nhọc trong cuộc sống, ba đã tìm được niềm vui với sách vở và lũ học trò của mình. Chị em con bây giờ đã lớn và phải tự trưởng thành, đứa nào cũng có cuộc sống riêng, gia đình riêng, nhưng dù có sống trong cảnh sung túc, sang giàu, chúng con cũng không bao giờ quên được những ngày tháng thơ ấu nghèo khó trong vòng tay yêu thương của ba.

Ngày lễ phụ thân năm nay, con lại không về nhà để ở bên ba, nhưng con luôn mong được nhìn thấy ba sống vui vẻ, và an nhiên. Một ngày không xa, con sẽ trở về, con vẫn muốn được nhìn thấy ba đứng bên ngoài hành lang sân bay chờ đón con như ngày nào, rồi con lại được ngồi sau lưng ba trên chiếc xe đạp cọc cạch của ngày xưa để ba chở đi dạo biển, đi khắp các con đường quen thuộc trong thành phố biển quê mình.

Vương Vi

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img