Có Phải Thượng Đế Trừng Phạt Dân Do Thái?

2
855

Gần đây trong một số bài viết về dân tộc Do Thái, có người đã cho rằng vì dân tộc này đóng đanh Chúa Giêsu trên thập tự giá nên đã “bị Thượng Đế trừng phạt, mất tổ quốc và lang thang khắp mặt địa cầu” gần hai ngàn năm! Quan điểm này hình như vừa không hợp với niềm tin Thiên Chúa Giáo vừa không đúng với sự thật lịch sử.

Không Hợp Với Niềm Tin Thiên Chúa Giáo

* Những người Kitô hữu luôn cho rằng “Thiên Chúa là tình yêu, và hễ ai ở trong tình yêu thì ở trong Chúa, và Chúa ở trong người ấy” (God is love. Whoever lives in love lives in God, and God in them) – (1 Ga 4:16). Nếu Thiên Chúa đã là tình yêu thì chắc chắn Ngài không bao giờ đầy đọa cả một dân tộc để trả thù.

* Qua những lời dậy của Chúa Giêsu, được ghi lại trong những quyển kinh thánh, Ngài luôn luôn đề cập đến việc tha thứ. Đặc biệt khác hẳn với luật cổ Do Thái (Judaism – luật Moses) đòi hỏi phải tha thứ cùng một người ba lần, đây là sự tha thứ rộng lượng theo lý luận của con người. Nhưng Chúa Giêsu đòi phải tha thứ đến bảy mươi lần bảy (Mt 18,21–22) nghĩa là tha thứ hoài, không có giới hạn.

* Cũng khác với luật cổ Do Thái “mắt đền mắt, răng đền răng” Chúa Giêsu lại dạy “Phải yêu kẻ thù và cầu nguyện cho kẻ ngược đãi anh em.” (Mt 5,44). Trời đất! Lời dậy này mới đầu thấy kỳ cục quá, nó vượt quá lý luận phàm tục của con người. Nhưng nếu để tâm suy niệm sâu xa, như qua câu chuyện ngắn của văn hào Leon Tonstoi, kể về một ông nhà giầu và người hành khất (1) chúng ta sẽ thấy giới răn yêu thương kẻ thù không còn là một kiểu hành động vô lý “credo quia absurdum est”, nhưng là một hành động của lý trí đầy khôn ngoan “credo quia rationabile est” vậy.

* Ngay trước khi trút hơi thở cuối cùng trên thập tự giá, Chúa Giêsu còn tha thứ cho những người đóng đinh Ngài khi lớn tiếng cầu nguyện với Đức Chúa Cha “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” (Lc 23, 34).  

* Trong kinh Lạy Cha được chính Chúa Giêsu truyền dậy và người Công Giáo đọc gần như hằng ngày có đoạn: “Xin cha tha lỗi chúng con như chúng con cũng tha kẻ lỗi phạm đến chúng con.

è Trên đây chỉ là một số thí dụ nêu ra để thấy cho thấy quan điểm Thượng Đế trừng phạt dân Do Thái có vẻ không hợp với niềm tin Kitô giáo nói chung, Công Giáo nói riêng.

Sự Thật Lịch sử:

Qua lịch sử Do Thái chúng ta biết cách đây ba ngàn năm dân tộc này chỉ gồm những bộ tộc con cháu Abraham, sinh sống trong vùng Canaan, một tỉnh của một trong những cường quốc trong khu vực gồm Ai Cập ở phía nam, Babylon và Mesopotamia ở phía bắc. Trong khi những bộ tộc Do Thái còn sinh sống lối du mục các cường quốc chung quanh đã rất văn minh, như tại Ai Cập Pharaoh Djoser đã cho xây dựng kim tự tháp (năm 2650 TCN).

 – Dân tộc Do Thái chỉ thực sự phát triển từ khi được giải cứ khỏi Ai Cập. Do Thái giáo cũng chỉ thực sự hình thành như là một tôn giáo sau khi Moses nhận lãnh Mười Điều Răn trên núi Sinai, và Ngôi Đền Jerusalem được xây dựng.

– Vào thời Chúa Giêsu xuống thế, nước Do Thái nhỏ bé đang bị đế quốc La Mã thống trị. Ngài đã nói trước số phận của dân tộc Do Thái cũng như thành Jerusalem: “… Khi đến gần Giê-ru-sa-lem và trông thấy thành, Đức Giêsu khóc thương mà nói: Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được. Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào.” (Lc 19, 41-44)

– Lời tiên đoán trên đã xẩy ra. Năm 66 người Do Thái nổi dậy mong lật đổ ách thống trị tàn ác của đế quốc La Mã. Nhưng đến năm 70 cuộc khởi nghĩa hoàn toàn thất bại, người La Mã san bằng Ngôi Đền Jerusalem, nhiều ngàn người Do Thái bị giết hoặc bị bắt làm nô lệ, số còn lại bị lưu đầy và phân tán đi khắp các miền của Đế quốc La Mã. Từ thời điểm đó người Do Thái bắt đầu một cuộc sống lưu vong trên gần khắp các quốc gia trên thế giới, kéo dài gần 2.000 năm!

è Trường hợp tương tự như dân tộc Do Thái đã xảy ra đối với nhiều dân tộc trên thế giới. Ngay cả người Việt mình cũng từng bị người Tầu đô hộ cả ngàn năm. Nguyên do vì mình quá nhỏ và yếu so với nước Tầu.

Bất hạnh là gã khổng lồ phương Bắc luôn mang dã tâm thôn tính nước ta – bây giờ cũng vẫn vậy! Nếu chúng ta không biết đoàn kết, một lòng cương quyết giữ gìn mảnh đất yêu dấu cha ông để lại, cứ để việc lãnh đạo đất nước trong tay tập đoàn “hèn với giặc, ác với dân” thì Trung Cộng chắc chắn sẽ từng bước thôn tính nước ta, chứ chẳng có “Trời” hay “Thượng Đế” nào đầy đọa chúng ta hết.

Vài góp ý thô thiển,

Phạm Mạnh Tuấn

——-   ———–   ————

(1) Câu chuyện ngắn của văn hào Leon Tonstoi: Một người hành khất đến trước cửa nhà một người giàu có để xin bố thí. Nhưng mặc cho người khốn khổ van nài, người giàu có vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. Đến một lúc không chịu được những lời van xin đó, thay vì bố thí, người giàu có đã lấy viên đá nằm ven đường ném vào người hành khất. Con người khốn khổ ấy lặng lẽ nhặt hòn đá cho vào bị, rồi thì thầm trong miệng: “Ta mang viên đá này cho đến ngày nhà ngươi sa cơ thất thế. Ta sẽ dùng nó để ném trả lại ngươi.” Nhưng đến khi người giầu có kia thất thế, anh ta không nỡ ném đá người đó mà vất hòn đá đi khiến anh ta được thanh thản cả thể chất và tinh thần.

2 COMMENTS