Friday, December 1, 2023
spot_img

Trở về từ nhà tù cộng sản với tấm thân bệnh tật và thương tích

Vietnam – Cali Today news – Trở về sau những bản án tù vì tội giữ đất chống cưỡng chế, hộ gia đình dân oan Nguyễn Trung Can (huyện Thạnh Hóa, tỉnh Long An) phải đối mặt với một tình cảnh sống hết sức bi đát, không nhà không cửa, các thành viên trong gia đình phải ly tán vì không chốn dung thân. Chưa hết, cơ thể suy nhược và bệnh tật là những chứng tích có được từ năm tháng bị cộng sản giam giữ, tù đày…

Ly tán. Gia đình chưa có bữa ăn chung, rất là khổ

Minh chứng rõ nhất là trường hợp của thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn (SN 2000) là con của ông Nguyễn Trung Can và bà Mai Thị Hương. Cùng với cha mẹ và người thân bước ra khỏi nhà tù cộng sản vào ngày 31/08/2017, thiếu niên Tuấn mang trên người một cơ thể suy nhược và đầy thương tích. Cali Today liên lạc với với thiếu niên Tuấn để nắm rõ thêm tình hình thì được thiếu niên Tuấn cho biết mặc dù đã điều trị thuốc men nhưng chứng thương tích vẫn hành hạ cơ thể nên sức khỏe không được tốt để trả lời những câu hỏi của Cali Today.
“Hiện tại cái tai của em nó ra mũ, nhức đầu, uống thuốc chưa hết. Hiện tại em đau, em mất tập trung lắm. Em không biết làm sao nữa.”- Lời của thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn.

Cậu bé ‘tội phạm bất đắc dĩ’ Nguyễn Mai Trung Tuấn -SN 2000, 15 tuổi- đứng trước vành móng ngựa trong phiên tòa sơ thẩm vào ngày 24.11.2015. Ảnh Báo Nhân Dân

Thiếu niên Tuấn khẳng định với Cali Today những thương tích này có từ khoảng thời gian bị công an bắt giữ để phục vụ công tác điều tra vụ án và kéo dài sang khoảng thời bị giam tù ở trại giam Long An.

Theo cáo trạng của Viện kiểm sát, ngày 13/04/2015, Ủy ban huyện Thạnh Hóa ra thông báo về quyết định cưỡng chế đối với 03 hộ gia đình: Nguyễn Trung Can, Nguyễn Thị Nhanh và Nguyễn Trung Tài trong diện tích đất cần giải tỏa thuộc dự án đê bao thị trấn Thạnh Hoá.

Sáng ngày 14/04/2015, khi lực lượng cưỡng chế của Ủy ban huyện Thạnh Hóa kéo đến với rất nhiều thành phần lực lượng yêu cầu thành viên 03 hộ gia đình tuân thủ việc giao mặt bằng. Tuy nhiên, thành viên 03 hộ gia đình đã dung đến axit, bom xăng và các dụng cụ khác để chống lực lượng cưỡng chế nhằm bảo vệ đất đai và tài sản gia đình.

Thống kê có đến 15 người trong lực lượng cưỡng chế bị thương từ 1% đến 35%. Và có 12 thành viên trong 03 hộ gia đình chống cưỡng chế bị bắt ngay sau đó gồm: Nguyễn Trung Can (SN 1974), Nguyễn Trung Tài (SN 1966), Mai Thị Kim Hương (SN 1979), Phùng Thị Ly (SN 1963), Nguyễn Trung Linh (SN 1994), Phùng Văn Tuân (SN 1977), Mai Văn Đạt (SN 1980), Mai Văn Phong (SN 1978), Mai Văn Tưng (SN 1955), Nguyễn Thị Thắng (SN 1958), Mai Quốc Hẹn (SN1986) và Nguyễn Văn Tôi (SN 1939) với cáo buộc “Chống người thi hành công vụ” và “Cố ý gây thương tích”.

Thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn ngày ra khỏi trại tù cộng sản (ảnh; Facebook Nguyen Thien Nhan)

Điều đáng nói là trong vụ cưỡng chế này, vào tháng 08/2015, Cơ quan an ninh điều tra huyện Thạnh Hóa bắt thêm một thành viên là thiếu niên Nguyển Mai Trung Tuấn (SN 2000) với cáo buộc “Cố ý gây thương tích” theo quy định của Khoản 3 Điều 104 Bộ luật Hình sự.

Cũng theo kết luận bản cáo trạng từ Viện kiểm sát huyện Thạnh Hóa, vào thời điểm lực lượng cưỡng chế dến khu vực cưỡng chế, thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn đã dùng chai thủy tinh có chứa xăng đốt cháy ném về phía đoàn vận động. Ngoài ra, Tuấn còn có hành vi dùng acid Sulfuric, nồng độ 68% là “Hung khí nguy hiểm” tạt vào người Nguyễn Văn Thủy là viên chức có mặt trong đoàn cưỡng chế, gây thương tích 35%. Tuấn chính thức bị bắt giam vào ngày 06/08/2015 sau quyết định truy nã, do trước đó Tuấn được người thân bảo lãnh từ đồn công an về nhà và Tuấn có ra Bình Thuận để sinh sống.

Sáng ngày 24/11/ 2015, Tòa án huyện Thạnh Hóa đã mở phiên xét xử sơ thẩm xét xử thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn, tuyên phạt 4 năm 6 tháng tù. Bồi thường cho bị hại là ông Nguyễn Văn Thủy 42,600,000 VND.

Ngày 02/03/2016, phiên xử phúc thẩm, Tòa án Long An tuyên phạt thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn 2 năm 06 tháng tù giam.

Ngày 31/8/2017, ngoại trừ ông Nguyễn Trung Linh vẫn còn bị giam tù do chưa hết án thì các thành viên khác ra được ra khỏi nhà tù. Thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn đã ra tù trước thời hạn 6 tháng với tình trạng sức khoẻ giảm sút.

Cali Today liên lạc với bà Nguyễn Thị Hương để nắm bắt thêm tình hình cuộc sống hiện tại của hộ gia đình dân oan này. Bà Hương cho biết thành viên gia đình phải sống nhờ vào sự giúp đỡ của anh em, họ hàng bởi có nhà đâu mà ở.

“Tôi ra khỏi nhà tù cộng sản thì giờ đâu có nhà đâu mà ở. Bé Tuấn ở nhờ nhà của một đứa cháu, còn tôi thì về ở bên ngoại, còn chồng tôi thì ở bên chị ruột của ảnh, mỗi người một nơi như vậy chứ nhà đâu mà ở. Vợ chồng, con cái giờ không nhà không cửa thì biết làm sao?”- Lời của bà Mai Thị Hương.

Chia sẻ về tình hình sức khỏe từng thành viên gia đình, bà Hương cho biết ai ở trong nhà tù cộng sản bước ra không ít thì nhiều cũng mắc bệnh.

“Tôi thì tình hình sức khỏe giống như bị suy nhược cơ thể, hai con mắt hồi cưỡng chế nhà họ xịt hơi cay giờ con mắt nó mờ mờ cỡ chừng ba thước là không thấy chữ. Anh Can (chồng bà Hương)cũng như vậy, sức khỏe suy nhược cơ thể.”

Đặc biệt bà Hương nhắn mạnh tình hình sức khỏe của thiếu niên Nguyễn Mai Trung Tuấn do bị bạo hành tại nơi điều tra và giam giữ nên cơ thể hiện bị suy nhược nghiêm trọng.

“ Bé Tuấn thì bị nhiều, hồi mà nó bắt bé Tuấn ngoài Bình Thuận khi về đồn công an nó đánh, nó vặt thằng nhỏ xuống ra máu ở tai, nó còng thằng nhỏ bỏ đói bỏ khát 2 ngày 2 đêm. Khi đem về trại giam công an tỉnh Long An thì vừa bước xuống xe họ đã đánh thằng nhỏ rồi nhốt ở buồng biệt giam ở khoảng hơn một tháng. Do ra máu ở lỗ tai nhưng không có điều kiện điều trị được nên lỗ tai của bé Tuấn bị ra mũ, ở ngoài gửi thuốc vào nhưng không cho. Đó là chưa nói bé Tuấn còn bị chích điện, sức khỏe hiện bị suy nhược cơ thể rất trầm trọng, mắt mờ hơi mờ và lỗ tai còn bị chảy mũ.”

Nhà cửa bị không còn nên những ngày tháng sắp tới hẳn là đầy gian nan, khổ cực, bà Hương cho biết là gia đình để thong thả vài ngày xem động tĩnh từ phía nhà cầm quyền huyện Thạnh Hóa như thế nào rồi sau đó ra lại chổ mảnh đất của gia đình bị cưỡng chế trước đây đặng quyết đấu tranh, quyết đương đầu mọi thế lực để đòi lại mảnh đất. Bà Hương chia sẻ:

“Nhà cửa không còn, nói chung gia đình tôi giờ không còn nơi dung thân, tất cả cứ để thời gian xem bên Ủy ban huyện có động tĩnh gì không?”

“Nhờ công luận xã hội cả trong nước lẫn ngoài nước lên tiếng giúp đỡ, hỗ trợ cho gia đình của chúng tôi cũng như giúp cho hai đứa con của chúng tôi là bé Tuấn và bé Thảo Vy (em gái của Tuấn) có được mái ấm, sống như bao đứa trẻ khác là được quyền sống và quyền làm người, một mái ấm gia đình thực sự chứ giờ hai đứa trẻ đang lang thang không nới cư trú.”

“Từ ngày gia đình chúng tôi ra khỏi nhà tù cộng sản đến nay đã mấy ngày nhưng gia đình chúng tôi gồm vợ chồng và con cái chưa ăn được bữa cơm chung, rất là khổ”

QUÊ HƯƠNG

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
- Advertisment -

MỚI CẬP NHẬT

spot_img